Khổng Thương thở dài nói với Khổng Minh Hiên: "Khổng Minh Hiên à, những tên cường giả của nội viện Mặc đã lên đường rồi, rất nhanh sẽ đến đây thôi. Cô... kiên trì trấn giữ, tôi sẽ rời đi một lát..."
Sau khi Khổng Thương nói xong, ông ta cũng đuối theo truy sát mấy tên cường giả sinh cảnh đỉnh phong đang liều mạng chạy trốn của bộ quốc phòng Thiên Tàm.
Thực ra, điều thảm nhất là hai chiến đội hùng mạnh Thiên Tàm và Thiên Mãnh. Điều đặc biệt là họ đã tập hợp lực lượng hàng đầu gồm mười lính để đe dọa vận mệnh của Thiên Hạ, nhưng chết tiệt thay họ lại chạm mặt phải tên cấp Nhân Vương đang tiến quân trong thể giới này, hơn nữa điều khổn nhất không phải là cấp Nhân Vương sơ kỳ, mà lại là cấp Nhân Vương đỉnh phong!
Vào lúc này, những cường giả hàng đầu của chiến đội Thiên Tàm và Thiên Mãnh thực sự muốn chết mà liều mạng, Dương Hạ đã đi, Tần Võ cũng đi luôn. Nhưng thực tế trong lãnh địa của Thiết Ưng ta còn có hai tên cấp Nhân Vương cơ mà?
Nhờ Tân Võ và Lưu Triệt, mỗi ngày đều nói chiến đội
Thiên Hạ yếu, cực kỳ yếu. Yếu cái con khỉ ấy mà yếu! Người ở hai chiến đội Thiên Tàm và Thiên Mãnh, lúc này sắp phát điên, thực sự sắp phát điên rồi. Dù sao thì lần này, nếu những tên cường giả của bọn họ vì đuối giết tới Thiên Hạ mà tử trận, thì đối với hai chiến đội này, thực sự là một đòn cực kỳ chí mạng... Đọc truyện mới nhất tại Truyệ n88.net
Nhưng Khổng Thương và Đường Ngọc Hiền lại không quan tâm đến mấy chuyện này, mà họ cũng không quan tâm người của chiến đội Thiên Tàm và Thiên Mãnh nghĩ gì. Đường Ngọc Hiền vô cùng tức giận, trong lòng thấy vội vàng không cần nói nữa, rốt cuộc dấu ấn đế kiếm mà chị ta để lại bảo vệ cho Tiêu Hạo Thiên đã biến mất. Chị ta nhất định phải tức giận đến cực điểm, một mạch truy sát mấy tên cường giả hàng đầu của bộ quốc phòng Thiên Mãnh, đổ xuống như mưa tuôn.
Tương tự, bên phía Khổng Thương cũng không khác là bao, lúc này ông ta cũng đang thực sự tức giận. Khổng Thương phát hiện ra bây giờ là mọi người, tất cả đều nói về ông ta, động một tí là đi chặn cửa lớn của thư viện Xã Tắc của ông ta!
Đường Ngọc Hiền là như vậy, những tên cường giả âm binh bí ẩn cũng vậy, Dương Hạ cũng đánh vào cửa từ mấy chục năm trước. Tiêu Hạo Thiên và Tân Võ, một cặp chủ tớ thăng cấp nhanh chóng, dường như không có ấn tượng tốt gì với ông ta.
Thế là, sau mấy lần tiếp theo, Khổng Thương cũng tu tâm dưỡng tính lại, trong lòng oán giận không thôi. Chết mất thôi, đường đường là hiệu trưởng thư viện Xã Tắc, các người coi tôi là cái gì vậy hả? Mấy lớp phòng ngự của tôi sắp bị bung bét hết cả rồi, tiên sư các người.. Đọc truyện mới nhất tại T ruyện88.net
Cho nên trong lòng Khổng Thương vô cùng phiền muộn, ra tay cũng cũng không thể dùng tay được nữa, sau đó mấy tên cường giả hàng đầu của Thiên Tàm cũng lượt này đến lượt khác chết trong tay ông ta. Khổng Thương vẫn phải tính đến tình hình chung khi đánh lại những tên cường giả kia, nhưng chết tiệt là các ngươi là những kẻ từ ngoài đến, ta đây còn nể mặt các ngươi sao?
Thể là trong một thời gian, một đoàn cường giả của chiến đội Thiên Tàm và Thiên Mãnh liều mạng chạy trốn hàng ngàn dặm...Phía sau là hai tên cường giả cấp Nhân Vương, cũng không quan tâm gì mà đuổi theo truy sát...
Nhưng gần như cùng lúc đó, trong lãnh địa chiến đội Thiên Hạ, trận chiến phía bên Kinh Bắc mới bùng phát không được bao lâu. Một nhóm chỉ huy của chiến đội Thiên Hạ, gồm hơn hai mươi tên cường giả cấp đạo chủ, cũng lao đến rìa biên giới của chiến đội Linh Cẩu. Kiếm Hiệp Hay
Lúc này Tân Võ, Lưu Triệt và những người khác đều đang trong cơn tức giận, bọn hon vừa đuổi đến kịp, thì Đạo Nhất cùng Đạo Trần, rồi cả Mặc Khâu nữa cũng đã đuổi đến nơi, hai bên vừa gặp mặt thì đã đẩy nhanh tốc độ chiến đấu với chiến đội Linh Cầu. Trong phút chốc, mấy chục tên cường giả tuyệt thế cấp đạo chủ, thân mang sát khí mà xông vào trong đêm.