Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 420: Tham chiến




"Tin khẩn cấp, bên trong trụ sở chính của chiến đội Hải Sư của khu vực miền Nam, ba tiếng trước bị điện Thiên tiêu diệt ở chiến trường bên ngoài, trụ sở chính của chiến đội Hải Sư cũng đã bị tiêu diệt toàn bộ. Cường già cấp hoàng trở lên đều đã bị giết, quốc vận của chiến đội Hải Sư cũng đã bị chiếm, lực mạnh nhất bên trong chiến đội Hài Sư là lầu Đại Hoang cũng bị chém bốn cường già đạo chủ! Đại ca của điện Thiên Thần tự minh đến lầu Đại Hoang làm cho họ đóng Đột nhiên một cấp cường thuộc chiến đội Cơ Giáp vọt vào phòng chỉ huy tác chiến hét

"Oanh!" Chỉ một hòn đá thôi đã khuấy động con sóng. Vào lúc này, tin tức từ chiến đội Hải Sư truyền đến làm cho các chi huy của chiến đội vừa và nhỏ bên trong kinh ngạc đứng lên, lúc này toàn bộ tâm đều chắn động đến cực điểm.

Phải biết rằng đây chính là chiến đội lớn vậy mà nói diệt là diệt sao? Trong lúc nhất thời, một đám cường là kẻ thù của chiến đội Linh Cầu há hốcmồm, thật lâu cũng không thể hối phục,

Một lúc sau, tổng chi huy của chiến đội Cơ Giáp, một cường giả ở cấp chín đình phong cấp để hít sâu một hơi, kinh ngạc nói: "Tôi đã biết tại sao chiến đội Linh Cầu lại gấp gáp điều động tất cả cường giả trở về rối, Bọn họ... dang phòng bị đại ca của điện Thiên Thắn!"

"Vů!" Sau khi tổng chỉ huy của chiến đội Cơ Giáp nói câu này, các chỉ huy của chiến đội vừa và nhỏ trong phòng cũng hiện lên một vẻ bừng tinh.

Đúng vậy, những năm này mọi người đều bỏ quên chiến đội Linh Cầu. Vì căn bản họ không đi chinh chiến ở chiến trường bên ngoài. Nhưng nó là thực sự là một thành viên của liên minh Z8 và đằng sau đó là sự hỗ trợ hết minh của chiến đội Hùng Sư!

Tất cả các thành viên của liên minh Z8 đểu góp công đi tấn công chiến đội thiên hạ, ngoài 3 chiến đội mạnh nhất ra thi hiện tại những chiến đội cỡ lớn cũng chỉ còn có chiến đội Linh Cầu.

Và vào lúc này, khi tin tức được xác nhận chiến đội Cơ Giáp cùng một nhóm chiến đội nhỏ có thù hận với chiến đội Linh Cầu đều nhanh chóng xoay chuyển đầu óc.

Một lúc sau, tổng chỉ huy của chiến đội Cơ Giápđã mờ miệng nói: "Không dễ đánh, trận chiến này của điện Thiên Thần không thể thắng. Chúng ta đã chiến đấu với chiến đội Linh Cầu trong nhiều năm rồi và chúng ta cũng biết sự xảo quyệt của chúng. Hơn nữa cũng đừng quên, vị trí của trụ sở chính chiến đội Linh cầu rất gần với trụ sở chính của chiến đội Hùng Sư và chiến đội Ngân Xà. Nếu hai chiến đội đó cử cường giả đến thì sẽ rất phiền toái..."

"Đúng vậy, chiến đội Linh cầu không giống với chiến đội Hài Sư. Chiến đội Hải Sư bị đánh thì chiến đội Hùng Sư trong thời gian ngắn cũng không thể gửi cường già qua để cứu viện, nhưng mà với chiến đội Linh Cầu thi thì không giống vậy! Nhưng tôi thực sự hy vọng, đại ca của điện Thiên Thần có thể tiêu diệt chiến đội Linh Cầu!" Một người chỉ huy của một chiến hạng trung suýt nữa đã bị xóa sổ bởi chiến đội Linh Cẩu siết chặt nắm đẩm của mình, nói với vẻ căm thù.

Ngay sau đó, một chi huy của chiến đội tấm trung đã đứng lên và nói với tổng chỉ huy của chiến đội Cơ Giáp, Lý Khắc Cung mà nói: “Anh Khắc Cung, tôi nghĩ chúng ta nên giúp đại ca của điện Thiên Thần. Chúng ta không thể để anh ta chiến đấu một mình được, mặc dù anh ta không phải là minh chủ của chúng ta nhưng trên thế giới này, ai giúp chúng ta chiến đấu với chiến đội Linh Cầu thì đó chính là minh chủ của chúng ta! Họcũng chính là đồng minh thân thiết nhất của chúng ta! Chúng ta không thể cử trơ mắt nhìn điện Thiên Thần xảy ra chuyện ở chiến đội Linh Cầu được!"

"Không sai, anh Khắc Cung, anh ra quyết định đi! Cử đứng ngoài xem náo nhiệt thì chủng tôi... không thể làm được! Mấy năm nay chúng tôi đã bị chiến đội Linh Cầu ức hiếp quá lâu rỗi!"

"Đúng vậy, anh Khắc Cung, anh ra lệnh đi, đình cấp cường giả của chúng tôi sẽ hoàn toàn ủng hộ anh, đây là cơ hội! Cơ hội chỉ có một lần trong đời!"

Đúng lúc này, các chi huy của chiến đội nhỏ đều đồng loạt đứng lên, đều quay về phía tổng chỉ huy chiến đội Lý Khắc Cung chờ lệnh..

Một lúc sau, tống chi huy của chiến đội Cơ Giáp, chiến đội lớn nhất ở khu vực này ngoại trừ chiến đội Linh Cầu đã nắm chặt tay và nói: “Được! Chúng ta... tham chiến!"