Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 151: Người thực sự muốn ngăn cản Long Chiến Thiên




Thời gian cứ thế trôi đi, tất cả các thế lực hàng đầu của Hà Nội đều hướng đến nhà họ Đường. Nếu như hôm nay 4 gia tộc lớn bắt tay với nhau giết hại nhà họ Đường và đằng sau đó là bóng dáng của một gia tộc hơn 200 năm tuổi. Tất cả mọi người đều đang chờ, chờ Long Chiến Thiên trở về, nếu Long Chiến Thiên không về kịp, thì nhà họ Đường xong đời rồi. Bởi vì cho đến bây giờ chỉ thị ở một nơi xa của Long Chiến Thiên đã không được các thế lực mạnh ở Hà Nội chấp nhận rồi. Bọn chúng muốn kháng lệnh!

Đến 10 giờ trưa, sắc mặt của Long Dã Quỳ vô cùng u ám, anh ta là một phần của Bộ Quốc phòng, có năng lực của chiến thần thời kỳ đầu và là một vị tướng trẻ tuổi của Hà Nội, anh ta cầm điện thoại lên và gọi chông ông của anh ta là Long Chiến Quốc.

“Ông ơi, trước 6 giờ tối nay ông có thể về kịp Hà Nội không?” Long Dã Quỳ hỏi một vấn đề mà các thế lực lớn ở Hà Nội quan tâm nhất.

Đầu dây bên kia phát ra một giọng nói mơ hồ, phải một lúc sau giọng nói của Long Chiến Thiên mới truyền đến: “Có thể, nếu việc của ông bên này giải quyết xong thì nhanh nhất là phải chiều mới về đến!”

Khoảng giây sau giọng nói trang nghiêm của Long Chiến Thiên ở đầu dây bên kia truyền đến: "Long Dã Quỳ nghe lệnh! Đồng chí hãy lập tức đem tất cả các binh sĩ dưới trướng mau chóng đến nhà họ Đường, đồng chí nghe rõ đây, hôm nay cho dù đồng chí có chết thì đồng chí cũng phải kéo dài thời gian đợi đến khi tôi quay về!”

“Rõ! Long Dã Quỳ nhận lệnh!” Long Dã Quỳ dõng dạc đáp. Sau khi anh ta cúp điện thoại, thì lập tức lao ra doanh trại, hô lớn với hàng ngàn binh sĩ tinh nhuệ đang luyện tập bên ngoài: “Long Võ Vệ! Chín đội quân của Long Võ nghe lệnh! Lập tức tập trung, lập tức tập trung! Đem tất cả số pháo theo tôi lập tức đến nhà họ Đường! Lập tức! Lập tức!”

Long Dã Quỳ lúc này cũng vội, mọi người ở Hà Nội không biết sức mạnh thật sự của Tiêu Hạo Thiên. Nhưng anh ta lại biết rất rõ, nhà họ Đường ở Hà Nội, là ngôi nhà thứ hai của Tiêu Hạo Thiên! Ngôi nhà của mẹ ruột anh! Nếu hôm nay nhà họ Đường xảy ra chuyện gì, thì tất cả Hà Nội sẽ rơi vào đại loạn! Sự phẫn nộ của điện Thiên Thần không phải mấy gia tộc lớn ở Hà Nội có thể chịu được. Cho dù là thế gia môn phiệt truyền đời hàng trăm năm cũng vậy!

Trong lòng Long Dã Quỳ lúc này cũng rất nghi ngờ, theo lý mà nói nhà họ Đường ở Hà Nội xảy ra chuyện lớn như thế, Tiêu Hạo Thiên ở Sài Gòn phải biết được tin này chứ. Nhưng tại sao, cho đến hôm nay vẫn không thấy Tiêu Hạo Thiên có phản ứng gì?

Thật ra Long Dã Quỳ không hề hay biết là Tiêu hạo Thiên đã sớm có phản ứng rồi, tối qua đã tập hợp 10 chiến thần tổi cao bảo vệ nhà họ Đường rồi. Và còn có một cường giả cấp Thiên Hoàng âm thầm bảo vệ nữa!

Và vào thời khắc then chốt cường giả Hình lão có thể phát huy sức mạnh ngang với Long Chiến Thiên, Tiêu hạo Thiên mới tiếp tục dám nhử mồi ở Hà Nội chứ!

Tất nhiên những chuyện này Long Dã Quỳ không biết rồi. Vào lúc này Long Dã Quỳ một bên thì tập hợp các binh sĩ dưới trướng, một bên thì gọi cho các thanh niên của các gia tộc lớn ở Hà Nội, phải biết rằng thời đại trẻ ở Hà Nội có không ít người đều là nửa cấp chiến thần tối cao, số còn lại thì có thể phá vỡ cấp chiến thần, thời đại trẻ như vậy ở bất cứ một gia tộc nào cũng đều được đào tạo để trở thành người thừa kế. Nhưng thời đại giới trẻ như vậy thì rất là nhiều.

"Trần Lập, nếu là anh em, cậu dẫn tất cả cường giả nửa cấp chiến thần nhà cậu theo tôi đến nhà họ Đường!

"Trương Vinh, không nhiều lời nữa, mau chóng đến nhà họ Đường phối hợp với tôi! Còn về bao nhiêu người thì càng nhiều càng tốt!”

"Ngô Phi Hùng! Chẳng phải cậu luôn không phục tôi sao? Chẳng phải câu luôn muốn đấu với tôi một trận sao? Được, dẫn hết lực lượng nhà họ Ngô các cậu đến giúp tôi lần này! Sau này nếu cậu muốn đấu, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm tôi!”

Trong phòng làm việc của Long Dã Quỳ, anh ta gọi điện thoại không ngừng. Chỉ là anh ta không biết rốt cuộc hôm nay dẫn theo bao nhiêu người, dù sao chuyện của nhà họ Đường lần này, các gia tộc lớn ở Hà Nội đều biết, nhưng anh ta cũng không lo nhiều như thế, có thêm người nào thì tốt người đó!

"Nhà họ Lê! Nhà họ Mai! Nhà họ Mã! Các người muốn tìm đường chết sao, đm các người muốn chết sao! Các người sẽ mãi mãi không tưởng tượng ra rốt cuộc các người đã đắc tội đến ai đâu? Các người rốt cuộc đắc tội với người có cấp bậc gì, đm các người tưởng người ở Sài Gòn đó, chỉ là một chiến thần thôi à? Một lũ ngu..” Long Dã Quỳ chửi trong lòng.

"Tướng quân! 9 đội quân của Long Võ đã tập hợp đủ, tất cả các vũ khí hạt nặng đã được sắp xếp trên xe rồi! Xin ngài ra thông báo!” lúc này có một chiến sĩ chạy đến, nói với Long Dã Quỳ.

"Xuất phát! Mau mau mau!” Long Dã Quỳ không thể chần chừ, không thể chậm trễ, tuy thỏa hiệp của các thế lực ở các nơi và nhà họ Hoàng là 6 giờ tối nay, nhưng ai mà biết, đối phương sẽ không phát động sớm một chút chứ? Dù sao đã mất hết mặt mũi rồi, đến mệnh lệnh của ông nội anh bên kia cũng không quan tâm, thì có còn gì là bọn chúng không làm nữa đâu?

Âm ầm... một phút sau, Long Võ Về dưới trướng của Long Dã Quỳ tiến thẳng về nhà họ Đường

Và lúc này, các thanh niên trẻ tuổi của các thế lực Hà Nội nhận được được thoại yêu cầu giúp đỡ của Long Dã Quỳ cũng im lặng luôn. Có những người thì không chút do dự lựa chọn theo quá khứ. Còn số khác thì vì mọi người mặc định Long Dã Quỳ là người thừa kế tương lai của Bộ Quốc phòng Việt Nam, tuy bây giờ Long Dã Quỳ chỉ đang ở cấp chiến thần, nhưng Long Dã Quỳ lại là cháu trai của Long Chiến Thiên cường giả cấp Thiên Hoàng, vì vậy gần như không có ai ở Hà Nội này nghi ngờ về tương lai của Long Dã Quỳ cả.

Nhưng cùng lúc đó, nhiều thanh niên trẻ lại chọn cách im lặng, sau cùng chỉ có một số ít ủng hộ Long Dã Quỳ. Phải biết là trước đây Long Dã Quỳ gọi điện thoại cho 40 50 người nhưng đến cuối cùng chỉ có gần 10 người xuất hiện. Từ đó có thể thấy, cho dù thế lực các nơi ở Hà Nội cũng lấy lợi ích của gia tộc làm trọng.

Thời gian cứ thế trôi qua, chẳng mấy chốc đã đến chiều. 3 giờ chiều, toàn thân Long Chiến Thiên bị bao phủ bởi khói lửa mù mịt ở hoang mạc phía Tây Việt Nam, Vòng Thiên Thanh và một số người nhanh chóng lên máy bay, nhanh chóng bay về phía sân bay gần nhất, vì bọn họ phải nhanh chóng về Hà Nội. Bởi vì, nếu chuyện của nhà họ Đường hôm nay không giải quyết xong, vậy Hà Nội, thậm chí là cả Việt Nam sẽ loạn lên.

Máy bay cất cánh, sắc mặt của Long Chiến Thiên vô cùng u ám, mệnh lệnh mà ông đưa ra, mấy thế gia môn phiệt lại không tiếp nhận. Nó làm cho sự phẫn nộ trong ông tăng lên không ngớt.

Hơi thở trên người Vòng Thiên Thanh bỗng nhiên bộc phát mạnh mẽ hơn, đã không còn giống với hơi thở nửa cấp Thiên Hoàng rồi. Đúng là ông già này, cho dù có đi Sài Gòn gặp Tiêu Hạo Thiên cũng giấu một số.

Long Chiến Thiên hỏi Vòng Thiên Thanh: “Thiên Thanh, ông còn bao lâu nữa mới đột phá thật?"

Hơi thở trên người Vòng Thiên Thanh lại tiếp tục bùng lên, nhưng đã bị ông kìm nén lại. Sau đó chầm chậm trả lời: “Không vội, muốn đột phá, mấy năm trước đã có thể rồi, tôi vẫn luôn tìm lại, người ngoài còn tưởng cường giả cấp Thiên Hoàng là nhân vật lớn của đất nước ấy. Nhưng chúng ta lại không thể lừa gạt người khác được, cấp Thiên Hoàng bình thường ở chiến trường cao cấp vốn không có nhiều. Tôi nghĩ vẫn tiếp tục đợi, đến khi tôi hoàn thiện hơn một chút nữa, nhưng tôi cũng nghĩ, thời khắc quan trọng, mất đi một Thiên Hoàng! Vậy thì những ngày tháng của Bộ Quốc phòng chúng ta sau này cũng sẽ tốt hơn nhiều...”

Vòng Thiên Thanh nói xong, thì lại than một câu: "Haiz, tôi có cảm giác, cho dù tôi đột phá rồi, tôi cũng không làm được đại ca của điện Thiên Thần, lần này tôi đi Sài Gòn gặp cậu ấy, tôi có cảm giác cậu ta cũng giấu di một phần sức mạnh của mình. Còn về Việt Nam, ông thật sự cảm thấy nửa tháng trước, lần đó cậu ấy đi chiến trường biên giới để truy giết Bách Tùng, cậu ta thật sự không giết được Bách Tùng à? Hay là phải đuổi theo một ngày một đêm?”

Ánh mắt Vòng Thiên Thanh lóe lên sự không tin tưởng, bởi vì ban đầu Tiêu Hạo Thiên đang tập kích Bách Tùng còn được hẳn giải vây cho. Vậy chứng tỏ, lúc đó Tiêu Hạo Thiên truy giết Bách Tùng vốn dĩ không dung hết sức!

Con mắt của Long Chiến Thiên càng thêm nặng nề, nói với Vòng Thiên Thanh: “Ừm, vì vậy chúng ta phải mau chóng về kịp, những con ếch ngồi đáy giếng Hà Nội kia tưởng rằng ông và tôi gấp rút trở về là muốn cứu nhà họ Đường sao? Một lũ ngu xuẩn, nếu chúng ta đoán không sai, thì sát thủ của vị đại ca đó đã tập trung hết ở Hà Nội rồi? Theo thông tin mới nhất thì điện Thiên Thần bây giờ phát triển vô cùng nhanh chóng, thật không biết đứa trẻ đó sao làm được, rõ ràng cường giả cấp chiến thần có hơn 50 người, Thiên Vương nửa cấp Thiên Hoàng lại chỉ có 4 người! Mà 4 người đó lại không kém ông là mấy, đều đang khống chế.”

Vòng Thiên Thanh gật đầu nói: "Ừm, phía chiến trường biên giới đó, điện Thiên Thần có 10 chiến thần tối cao rời khỏi chiến trường. Thiết nghĩ, bây giờ đã tạp trung đủ ở Hà Nội rồi. Nhưng may mắn là đại ca của chúng ta, bởi vì phải ở lại Sài Gòn giao tập đoàn Quân Lâm cho vợ,nên cho đến bây giờ vẫn chưa kịp đến Hà Nội, đây chính là cơ hội của chúng ta. Chúng ta nhất định về trước cậu ấy! nếu không, Hà Nội, sẽ máu chảy thành sông.”

Vòng Thiên Thanh nói xong hít một hơi thật sâu, sắc mặt vô cùng nặng nề, đúng thế, từ khi bắt đầu ông ta và Long Chiến Thiên chưa từng lo lắng cho nhà họ Đường. Hai người sợ là Tiêu hạo Thiên mà giận lên thì sẽ giết hết gia tộc lớn ở Hà nội, thậm chí cả những thế gia môn phiệt đứng sau họ nữa, vậy thì ảnh hưởng quá lớn, quá là lớn... Long Chiến Thiên nhíu mày hỏi Vòng Thiên Thanh: “Thiên Thanh, tôi có một dự cảm không lành, thật ra đứa trẻ đó nếu bây giờ mà đi Hà Nội, vậy thì tốt. Nhưng tôi sợ là cậu ấy không đi! Mới thật sự là phiền phức..."

Sau đó thì Vòng Thiên Thanh đứng lên, hoang mang nói: “Ông, ông đang nói cậu ấy nhử mồi?" Vòng Thiên Thanh nói xong, miệng há hốc ra, lúc này ông ta bỗng nhiên hiểu ra.

Long Chiến Thiên gật đầu cay đắng, thở dài, nhìn ra bầu trời bên ngoài rồi nói: “Hy vọng, ông và tôi có thể thuận lợi về Hà Nội, hy vọng vậy.”

5 giờ chiều ở sân bay phía tây của Hà Nội, máy bay chở Long Chiến Thiên, Vòng thiên Thanh và một số cường giả cấp Thiên Vương và chiến thần hạ cánh đây. Nhóm người Long Chiến Thiên không chần chừ gì liền lên xe quân sự ngồi, đi thẳng đến nhà họ Đường.

Chỉ là, 10 phút sau, trên đường cao tốc phía tây Hà Nội, một rào chắn quy mô lớn và nhiều thiết bị gây nhiễu điện tử đẳng cấp thế giới bất ngờ xuất hiện. Đoàn xe của Long Chiến Thiên và Vòng Thiên Thanh không còn chỉ đành dừng lại, sau khi họ xuống xe thì trước mặt họ xuất hiện hai cường giả sơ cấp Thiên Vương, mặc một chiếc áo choàng cũ, hai người này chính là người của ẩn thế môn phiệt.

Sau khi Long Chiến Thiên xuống xe, hai người này liền cười với Long Chiến Thiên và mở lời: “Đại úy Long, xin lỗi, hãy ở lại đây kể một chút đi..."

“Ha ha...” Long Chiến Thiên cười lên, nhìn hai cường giả sơ cấp Thiên Vương cười.

"Ô? Sao đại úy Long lại cười? Hai môn phiệt lớn chúng tôi không muốn gấy chiến với ngài, điều này đại úy Long biết rõ mà. Nhưng nhà họ Đường lần này, bắt buộc phải chết, bởi vì chúng tôi cũng cần nguồn tài nguyên...” Một cường giả sơ cấp Thiên Vương khác nói. Tuy Long Chiến Thiên là cường giả cấp Thiên Hoàng, nhưng sau lưng chúng có cao thủ môn phiệt, tuy không thể đánh bại Long Chiến Thiên được, nhưng Long Chiến Thiên cũng không thể giết được bọn chúng, bởi vì có một số quy tắc đặc biệt...

Một số thế lực truyền đời rất lâu và quy tắc do Bộ quốc phòng Việt Nam đặt ra, cho nên hai người họ cũng tự tin.

Lúc đó vòng Thiên Thanh cũng cười lên, ánh mắt có chút thương hại nhìn hai người bọn chúng nói: “Hừ, hai vị, hai người thật sự tưởng chúng tôi đi cứu nhà họ Đường sao? Ha Ha, muộn rồi, là các người tự chọn, muộn rồi, muộn rồi, thật là không muốn tiêu tiền mà, thiết bị nhiễu sóng điện tử cao cấp này tốn không ít tiền nhỉ..”

Vòng Thiên Thanh nói xong, thì Long Chiến Quốc tìm một chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi, không có một chút lo lắng gì.

"Này..các người, các người có ý gì đây? Các người không phải vội đến cứu nhà họ Đường à? Vậy các người là?" Hai cường giả môn phiệt đến từ Hà Nội vô cùng kinh ngạc.

Chỉ là không đợi hai người nói xong, hai người cũng đồng thời cảm thấy một luồng sợ hãi, thậm chí bọn chúng còn muốn động đậy, nhưng không làm được bởi vì lúc đó phía sau hai người xuất hiện một cường giả cấp Thiên Hoàng, vị cường giả này không hề thua kém Long Chiến Thiên!

Một phút sau, hai người bọn chúng nghe thấy giọng nói của người cấp Thiên Hoàng đó sao lưng: "Bởi vì người bọn họ muốn đi cứu, là các người đấy.”

X... sau khi Hình lão vừa dứt lời, cánh tay của hai cường giả Thiên Vương sơ cấp này đều chảy máu...

"Sao, sao có thể chứ?” Hai cường giả cấp Thiên Hoàng quay người lại, trong lòng vô cùng sợ hãi, sinh khí trong người bay ra ngoài, bọn chúng không sống nổi rồi..