Sự Trả Thù Ngọt Ngào - Thiên Thiên

Chương 124: Hạ Chi Dao được thăng chức




Hạ Chi Dao được đích thân Thạch Vũ Hàng dẫn đến bộ phận nhân sự, dọc đường đi cô đều cúi đầu, mắt đỏ hoe, không nói một lời nào.

Sau khi đến bộ phận nhân sự, Thạch Vũ Hàng nói với người trong bộ phận:

“Phát hết tiền thưởng của Hạ Chi Dao cho cô ấy”.

Người trong bộ phận nhân sự thấy tổng giám đốc đích thân đến, hiệu quả làm việc phải nói là cực nhanh.

Cuối cùng Hạ Chi Dao cũng không kìm được vừa khóc vừa cầu xin:

“Tổng giám đốc, anh đừng sa thải tôi, tôi nhất định sẽ cố gắng làm việc, xin anh đấy!”

Thạch Vũ Hàng sửng sốt nhìn cô và nói:

“Tôi nói muốn sa thải cô khi nào?”

Hạ Chi Dao ngừng khóc, hai giọt nước mắt còn đọng trên khóe mắt, cô ngây ngốc hỏi:

“Chẳng phải anh muốn kết toán lương của tôi…”

Dứt lời, cô lại sửng sốt, vừa rồi không để ý nhưng hình như Thạch Vũ Hàng nói là tiền thưởng chứ không phải tiền lương.

“Tiền thưởng…”

Cô chưa bao giờ được phát tiền thưởng, tất cả đều bị trưởng phòng Lý tính cho Tôn Thiến Thiến.

“Lý Mai đó đã trừ hết tiền thưởng của cô, đây vốn dĩ là tiền cô nên được hưởng, tôi kết toán hết toàn bộ tiền thưởng trước đây của cô. Sao vậy, cô vẫn không vui à?”

Thạch Vũ Hàng nhìn cô với ánh mắt quái lạ.

Hạ Chi Dao đột nhiên không kịp phản ứng, lúc đầu cô nghĩ mình sắp bị giám đốc Lý sa thải nhưng không ngờ người bị sa thải lại là trưởng phòng Lý và Tôn Thiến Thiến. Bây giờ Thạch Vũ Hàng lại dẫn cô đến bộ phận nhân sự, cô tưởng mình sắp bị đuổi việc lại không ngờ Thạch Vũ Hàng phát tiền thưởng cho cô.

“Tổng… tổng giám đốc, anh không sa thải tôi chứ?”

Hạ Chi Dao kích động hỏi.

Thạch Vũ Hàng nghe vậy liền bật cười:

“Theo quy định, cô đúng là nên bị sa thải nhưng tôi đã xem bảng thành tích của cô. Năng lực chuyên môn của cô rất tốt, thành tích mỗi tháng đều đạt chỉ tiêu, hơn nữa còn vượt mức”.

“Tôi đã nói rồi, công ty sẽ không để các nhân viên làm việc chăm chỉ chịu thiệt đâu thế nên cô không nằm trong danh sách bị sa thải, hơn nữa chúng tôi sẽ phát bù lại tiền thưởng lúc trước của cô, tổng cộng là hai mươi bảy nghìn tệ. Ngoài ra, công ty chúng ta còn đưa ra phần thưởng dành cho người mới, cô có đủ tư cách để nhận phần thưởng này, tổng cộng là mười nghìn tệ. Vì thế trước chiều nay, bộ phận nhân sự sẽ chuyển ba mươi bảy nghìn vào thẻ của cô, đến lúc đó cô nhớ để ý kiểm tra tài khoản”.

Nghe Thạch Vũ Hàng nói xong, Hạ Chi Dao cực kì kích động, không dám tin đây là sự thật.

“Tôi… tôi không nằm mơ đấy chứ…”, giọng cô run rẩy.

Thạch Vũ Hàng cũng lần đầu nhìn thấy cô gái như vậy, lập tức bị cô chọc cười, anh ta nói:

“Ban ngày ban mặt nằm mơ cái gì, nằm mơ giữa ban ngày à?”

“Làm việc chăm chỉ nhé, cô gặp được quý nhân rồi đấy. Tôi đã xem lý lịch của cô, nhà cô ở nông thôn phải không, ở đâu cũng không quan trọng. Anh hùng không hỏi lai lịch, tôi tin sau này cô sẽ càng phát huy tốt hơn”.

“Nhưng lần này thưởng nhiều như vậy, sau này cô cũng phải chăm chút vẻ ngoài một chút, dù sao vẫn nên có hình tượng”.

Hạ Chi Dao nở nụ cười, vội gập người với Thạch Vũ Hàng:

“Cảm ơn tổng giám đốc Thạch, tôi nhất định sẽ làm việc chăm chỉ, sẽ không phụ sự mong đợi của anh!”

“Bắt đầu từ ngày mai, tôi sẽ chăm chút vẻ ngoài của mình”.

Hạ Chi Dao đâu biết quý nhân của cô là Nhạc Huy, cô lại xem Thạch Vũ Hàng là quý nhân của mình.

Thạch Vũ Hàng gật đầu, nói với bộ phận nhân sự:

“Giám đốc Ngô có đây không, bảo cô ấy đến gặp tôi một chút”.

Giám đốc Ngô là giám đốc bộ phận nhân sự, là phụ nữ hơn ba mươi tuổi.

Một lát sau, giám đốc Ngô đã đến. Cô vội kính cẩn chào khi thấy Thạch Vũ Hàng:

“Tổng giám đốc Thạch, anh có gì chỉ bảo sao?”

Hạ Chi Dao không khỏi cảm thán quyền cao chức trọng của Thạch Vũ Hàng khi thấy giám đốc một bộ phận kính cẩn như vậy trước mặt anh ta. Trước mặt những nhân viên bình thường như cô, trưởng phòng Lý đã là người cô ta không thể với tới rồi, càng đừng nói đến một giám đốc bộ phận.

Mà cô có tài cán gì lại có thể được Thạch Vũ Hàng đánh giá cao như vậy. Hạ Chi Dao thầm quyết tâm nhất định phải chăm chỉ làm việc, cố gắng đền đáp lòng tốt của Thạch Vũ Hàng.

Thạch Vũ Hàng giới thiệu với giám đốc Ngô:

“Giám đốc Ngô, đây là Hạ Chi Dao ở bộ phận Marketing, cô ấy là người mới rất có tiềm năng”.

“Cô sắp xếp cho cô ấy khóa đào tạo ba tháng về trưởng phòng bộ phận Marketing”.

Giám đốc Ngô hơi ngạc nhiên khi nghe anh ta nói vậy, cô nhìn bộ dạng bình thường của Hạ Chi Dao hình như không có gì đặc biệt thế mà có thể khiến Thạch Vũ Hàng xem trọng, cô ấy có thân phận gì?

“Được, tôi nhất định sẽ sắp xếp ổn thỏa chuyện tổng giám đốc Thạch dặn dò, sắp xếp một khóa huấn luyện cho cô Hạ Chi Dao”.

Hạ Chi Dao đứng một bên che miệng, cô ta không dám tin hỏi:

“Tổng giám đốc Thạch, anh muốn… giao chức trưởng phòng cho tôi sao?”

Thạch Vũ Hàng bật cười:

“Cô được lắm, tôi thừa nhận cô có năng lực nhưng muốn làm trưởng phòng thì cô còn thiếu kinh nghiệm nhiều lắm”.

“Tôi chỉ cho cô cơ hội làm trưởng phòng thôi nên trước tiên tôi sắp xếp cho cô làm tổ trưởng. Bộ phận của các cô có mười lăm tổ, cô trước hết cứ làm tổ trưởng để rèn luyện. Muốn làm trưởng phòng phải trải qua rất nhiều khảo sát”.

Hạ Chi Dao đỏ mặt, vội gật đầu tỏ lòng biết ơn:

“Cảm ơn! Cảm ơn anh, tôi nhất định sẽ không phụ lòng mong đợi của anh!”

Cả ngày hôm nay cô cứ có cảm giác mình đang nằm mơ, không chỉ không bị sa thải, còn được phát bù tiền thưởng, thậm chí còn được thăng chức. Cô nghi ngờ ngày hôm nay là thật hay chỉ do cô tưởng tượng.

“Được rồi, giám đốc Ngô, cô dẫn Hạ Chi Dao xuống rồi thông báo việc thăng chức của cô ấy, bảo họ lấy Hạ Chi Dao làm gương, chỉ cần cố gắng, ai cũng sẽ có cơ hội thăng chức”.

Thạch Vũ Hàng chắp tay sau lưng nói.

Sau khi giám đốc Ngô dẫn Hạ Chi Dao đi, Thạch Vũ Hàng vẫn đứng ở đó hơi khó hiểu.

“Hạ Chi Dao này có gì đặc biệt, trông có vẻ hơi ngốc, rốt cuộc cậu chủ có quan hệ gì với cô ấy nhỉ…”



Sau khi giám đốc Ngô dẫn Hạ Chi Dao về bộ phận, cô ấy đã thông báo với mọi người tin tức Hạ Chi Dao được thăng chức.

Mọi người trong bộ phận nghe vậy lập tức không dám tin nhìn Hạ Chi Dao. Hạ Chi Dao không chỉ không bị đuổi việc mà còn được thăng chức, chuyện này…

“Được rồi, mọi người nhất định phải lấy Chi Dao làm gương. Chỉ cần cố gắng làm việc giống cô ấy thì sẽ có cơ hội thăng chức”, giám đốc Ngô nói với mọi người.

Đám nhân viên nghe xong cũng rất phấn khích. Họ cảm thấy Hạ Chi Dao có thể thăng chức, chắc chắn họ cũng cơ hội được thăng chức. Nhưng họ lại không biết Hạ Chi Dao đã cố gắng thế nào mới có được thành tích như vậy.

“Chi Dao, đừng quên khóa huấn luyện trưởng phòng dự bị vào tuần sau, nhất định không được đến trễ, biết chưa?”

Trước khi đi, giám đốc Ngô khách sáo nhắc nhở Hạ Chi Dao.

Hạ Chi Dao là người do Thạch Vũ Hàng bổ nhiệm, tất nhiên giám đốc Ngô phải khách sáo với cô một chút.

Giám đốc Ngô vừa dứt lời, mọi người còn đang kích động lập tức hóa đá.

Huấn luyện trưởng phòng dự bị… Hạ Chi Dao sắp làm trưởng phòng ư?

“Em biết rồi giám đốc Ngô, cảm ơn chị!”, Hạ Chi Dao lễ phép nói.

Sau khi giám đốc Ngô rời đi, cả bộ phận đều vây quanh Hạ Chi Dao, nhiệt tình bưng trà rót nước cho cô.

“Chi Dao, cô có quan hệ gì với tổng giám đốc vậy, sao anh ấy lại quan tâm đến cô thế?”

“Chi Dao, cô sắp làm trưởng phòng rồi! Trời ạ, sao cô may mắn quá vậy?”

“Chi Dao, bình thường cô đạt được thành tích thế nào vậy? Có thể dạy cho chúng tôi không? Có phải cô có bí quyết gì không?”

Nhất thời Hạ Chi Dao vốn dĩ bị chèn ép khắp nơi, nay lại trở thành ngôi sao được cả bộ phận săn đón.

Hạ Chi Dao bị mọi người vây quanh, không khỏi cảm thấy ngượng ngùng và hơi phiền muộn. Nếu không phải cô được thăng chức thì những người này sao có thể đối xử tốt với cô như vậy.

Nhưng dù thế nào, cô cũng rất thích cảm giác này, ít nhất sẽ không bị chèn ép nữa.

Cô cũng không kiêu ngạo, càng không đắc ý, rất khiêm tốn chỉ ra một số kinh nghiệm và hiểu biết về chuyên môn của mình.

Sau khi đám người giải tán, vị trí của Hạ Chi Dao đã được đổi thành vị trí của tổ trưởng.

Ngồi ở vị trí này, Hạ Chi Dao đã kích động không thôi. Cô không khỏi nghĩ đến Nhạc Huy và những lời anh đã nói.

“Trời ạ! Nhạc Huy này cũng thần kì ghê, anh ấy nói mình sẽ không bị đuổi việc, đúng thật nhỉ!”

“Hơn nữa mình còn được thăng chức, lẽ nào anh ấy biết xem bói sao? Xem chuẩn thế!”

“Anh ấy đúng là thần may mắn của mình, ngày mai mình phải mới anh ấy ăn một bữa mới được, hi hi…”

Hạ Chi Dao cực kì vui vẻ, lại bắt đầu chăm chỉ làm việc.