Sự Trả Thù Màu Đỏ

Chương 20: Buổi tối ở nhà Mới (Part cuối)




Sau 5p, tất cả mọi người đã tập trung dưới phòng khách, trên tay đều giữ một món đồ. Hiro cầm theo bộ bài và một chiếc gối để ôm. Yuuto và Kouta thì đem theo ít snack để ăn chống đói, còn Rin thì mang theo một ít nước ép. Hiro nhìn thấy đống snack thì mắt sáng rực lên, giơ ngón tay cái về phía Yuuto và Kouta:

- Waaaa, đồ ăn kìa!! Hai cậu đúng là nhất!!

Rin đứng bên cạnh không khỏi thở dài ngao ngán. Cô nói với giọng châm chọc:

- Lúc nào cũng chỉ biết ăn thôi, bảo sao cậu lúc nào cũng tròn quay như heo.

- Cậu thử nhìn lại xem trên người tớ có chỗ nào giống heo hả?? Cậu chỉ giỏi diss tớ thôi!! - Hiro nổi cáu.

- Thôi nào, ngồi xuống bắt đầu đi. Chúng ta không có nhiều thời gian đâu. - Kouta vội đứng ra hòa giải trước khi chiến tranh bùng nổ.

- Đúng đó, hay tụi mình chơi Old Maid đi. Tớ là trùm trò này đấy. - Yuuto cũng vội lên tiếng.

- Được thôi. - Rin nhún vai.

- Hãy chờ đấy, cậu sẽ được nhìn thấy kĩ năng bốc bài siêu hạng của tớ. - Yuuto vỗ ngực tự hào.

- Còn chưa biết. - 3 người kia nở nụ cười thân thiện

* A FEW MOMENTS LATER*

- Hừmmmmmm....

- Bốc đi, bốc đi, bốc đi!!!! - Kouta và Hiro cổ vũ nhiệt tình.

- Hai người im lặng cho tôi tập trung nào. - Yuuto quát.

- Bốc lẹ đi, mỏi tay. - Rin nói với giọng lạnh lùng.

Số là mấy cô cậu đang ngồi chơi bốc bài ấy mà. Đến lượt Yuuto bốc, mà Rin chỉ còn hai quân bài thôi. Có vẻ như Rin là người đang giữ Joker thì phải, trông Yuuto có vẻ căng thẳng lắm. Cậu đang cố để đoán biểu cảm trên gương mặt Rin, nhưng cô là người có khuôn mặt bất biến giữa dòng đời vạn biến nên cậu chẳng thể làm gì được cô cả. Thật là khó khăn quá đi!

- Quân này. - Yuuto cầm lấy đầu quân bài.

- Cậu chắc chưa?? - Rin đưa mắt nhìn.

- Ừmmm... Kouta, cậu nghĩ saoo?? - Yuuto cầu cứu Kouta.

- Tớ không biết đâu. - Kouta cười mỉm.

- Ừmmm. Được rồi, chắc chắn tớ lấy quân này.

- Mời cậu.

Thời khắc hồi hộp đến đau tim đã đến

- Oaaaaaaaa!!!! - Yuuto đột nhiên gào to, ôm đầu đầy đau khổ. Cậu ấy hét to đến mức cả Kouta và Hiro đang rúc rích cười cũng phải giật nảy mình.

- Oaa, cái gì vậy?? Chuyện gì xảy ra?? Tôi là ai?? Đây là đâu?? - Hiro hoang mang.

- Có lẽ là... - Kouta nín cười.

- Tại sao lại là JOKER chứ?? Từ nãy đến giờ, tại sao tui luôn là người bốc phải JOKER chứ?? - Yuuto thiếu điều muốn khóc tại chỗ.

- Hahahaha!!! Thật là tội nghiệp mà!!! - Hiro và Kouta ôm bụng cười ngặt nghẽo.

- Ăn ở. - Rin nhún vai đáp.

- Không!! Tuyệt đối tớ không thể thua như vậy được. Rin, một ván nữa. - Yuuto giơ nắm đấm lên trời.

- Nữa sao?? Đã 11h rồi đấy. - Hiro vừa ngáp vừa nhìn đồng hồ.

- Ván cuối. - Yuuto quyết tâm.

- Đã N cái ván cuối rồi. - Kouta đáp.

- Cuối của cuối.

- Đi ngủ. - Rin đứng dậy.

- Không màaaaa!!!! - Yuuto đau khổ.

- ĐI NGỦ!

- Vângggg!!!!

Yuuto đành chấp nhận số phận hẩm hiu xách đít đi ngủ. Mọi người dọn dẹp phòng khách lại cho sạch sẽ rồi ai về phòng nấy. Chính xác hơn là Yuuto và Hiro về phòng của Rin để thảo luận về việc của Yuuto. Yuuto cứ thế tiến về phòng mình mà không mảy may biết gì.

Tại phòng của Rin.

- Cậu ta đã nói vậy sao?? - Hiro hỏi.

- Ừ, khi hai cậu đi tắm, cậu ta đã kể lại với tớ. - Kouta nói với giọng chắc chắn.

- Có vẻ như khi cậu ta tham gia, chúng ta đang giải quyết vụ của Natsuki. - Rin xoa cằm.

- Có vẻ khá rắc rối đây. - Hiro nói. - Vậy chúng ta nên làm gì ây giờ đây??

- Trước mắt thì tớ nghĩ chúng ta hãy cứ quan sát cậu ta đi đã. Mọi động tĩnh của cậu ta đều phải quan sát cẩn thận, để ý mọi lời nói, cử chỉ, hành động của cậu ta. Đó có thể là đầu mối quan trọng để tiến sâu hơn vào tổ chức. Các cậu hiểu chưa??

- Rõ!!

- Tốt lắm. Giờ thì đi nghỉ thôi.

Tại phòng của Yuuto.

- Đây sẽ là phòng của mình sau này sao??? OAAAAAAAAAA, THẬT LÀ HẠNH PHÚC QUÁ ĐI MÀAAAAA!!!

Yuuto hiện tại đang rất sung sướng vì căn phòng max rộng này. Căn phòng rộng bằng phòng của 3 người kia, cách bài trí cũng khá giống phòng mọi người, chỉ khác màu và một số đồ đạc thôi. Toàn bộ đồ dùng của Yuuto đều được để gọn gàng và ngăn nắp trong tủ. Kể cả đồ mặc ở nhà, đồ đi học và đồ đi chơi đều được mua mới và sắp xếp gọn gàng, trông khác một trời một vực so với đống đồ mà Yuuto mang đi. Cơ mà cái đống đó đi đâu mất rồi nhỉ?? Mà thôi không sao, có đồ mới, đồ cũ chỉ là phù du.

- Chà, con nhà giàu đúng là sung sướng thật! Muốn gì là có nấy, thật ghen tỵ quá đi mà!! - Yuuto lăn lộn trên chiếc giường rộng lớn. - Kể như nếu mình được sinh ra trong gia đình này thì cũng được đấy chứ! Được ăn no mặc ấm, không phải lo nghĩ về nhiều chuyện rồi. Nếu được vậy...thì quá tốt.

Yuuto im lặng. Có vẻ cậu lại nghĩ đến quá khứ rồi. Đã bao nhiêu năm, Yuuto vẫn không thôi suy nghĩ về quá khứ của mình. Đinh chìm đắm trong suy nghĩ ấy, Yuuto chợt lắc đầu, vỗ vào má.

- Không được, hôm nay là ngày vui, phải vui lên chứ. Mình thật sự rất muốn được sống trong ngôi nhà này. Cơ mà danh tính của Rin là sao nhỉ?? Chắc chắn cô ấy là con nhà giàu rồi, nhưng mình vẫn còn mơ hồ về mọi người quá. Khi nào rảnh phải hỏi mới được.

Yuuto quyết định tắt đèn đi ngủ. Cậu không muốn suy nghĩ quá nhiều. Nằm trên chiếc giường êm ái, chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, cậu vẫn nở một nụ cười vui vẻ: "Mong rằng mọi thứ sẽ tốt đẹp với tụi mình".