Vào thời khắc đó,
hiển nhiên là Vương Các Đông có nằm mơ cũng không ngờ tới, người bạn bên Mỹ đó của Từ Tăng chính là hung thủ. Anh đã lấy số điện thoại của Trần
Tiến, chẳng qua là muốn tìm hiểu các mối quan hệ trước đây của Cam Giai
Ninh qua những người khác nhau.
Từ khi vụ án xảy ra đến nay, có
rất ít manh mối, khi gây án, hung thủ không hề lộ diện, Vương Các Đông
phân tích đi phân tích lại những tình tiết của vụ án để tìm ra một lối
đi mang tính đột phá cho công tác điều tra, nhưng chưa hề có tiến triển
gì, vì vậy đành bắt đầu từ các mối quan hệ của Cam Giai Ninh.
Toàn bộ vụ án chia thành hai giai đoạn, một là quá trình hung thủ giết hại
Giang Tiểu Binh vào buổi tối hôm đó và chở ra khỏi đường An Lạc; hai là
quá trình bắt cóc mấy ngày sau đó.
Quá trình bắt cóc ở giai đoạn
hai không để lại bất cứ không gian điều tra nào, khiến cảnh sát hoàn
toàn bế tắc. Không có cách nào điều tra được nguồn gốc số điện thoại di
động của hung thủ, giọng nói của hung thủ chắc chắn đã sử dụng thiết bị
biến thanh, các chất hóa học sử dụng trong quá trình phạm tội gần như có thể khẳng định là do hắn tự tinh chế ra, mà những công cụ phạm tội như
hai chiếc va li da chỉ là những đồ vật rất đỗi thông thường, không có gì đặc biệt. Thêm vào đó, địa thế khu vực bể chứa nước Nam Hồ heo hút,
trên đường không có camera giám sát, hiển nhiên cũng không có nhân chứng nào trông thấy hung thủ giấu va li và cho xác chìm xuống đáy hồ.
Chỉ có giai đoạn phạm tội thứ nhất là có một chút manh mối.
Hung thủ cố tình lộ diện trước camera giám sát, Vương Các Đông đã cử người
lấy toàn bộ nội dung ghi hình giám sát ở khu vực xung quanh vào tối hôm
xảy ra vụ án, kiểm tra kĩ để tìm gã béo đó, xem lúc đi qua những chỗ
camera giám sát khác, hắn có bỏ mũ và khẩu trang ra không, nhưng gã béo
đó không hề xuất hiện ở những chỗ camera giám sát khác. Xem ra hắn đã
vòng qua những đoạn đường không có camera giám sát để đi ra khỏi đường
An Lạc.
Có điều dù sao hắn cũng đã lộ diện, chiều cao và dáng người đều đã bị ghi lại.
Theo phân tích của chuyên gia hình ảnh, hung thủ cao khoảng từ 1m74 đến
1m76, đây là chiều cao khi đã mang giày, nhìn bằng mắt thường thì là một đôi giày da, thông thường giày da cao khoảng hai ba xen ti mét. Tính
toán cả phạm vi sai số, chiều cao thực tế của hung thủ sau khi bỏ giày
ra tầm khoảng 1m70 đến 1m74. Vì mùa đông phải mặc nhiều quần áo, nên
không thể phán đoán chính xác được cân nặng, chỉ biết cân nặng của hung
thủ ít nhất là 75 cân trở lên.
Khi đã có căn cứ về chiều cao, nếu hung thủ đúng là bạn cùng học của Cam Giai Ninh thì dễ rồi. Chỉ cần lấy toàn bộ báo cáo kiểm tra sức khỏe của năm khóa trước và sau Cam Giai
Ninh - vì phải cân nhắc đến khả năng hung thủ không phải là bạn học cùng khóa của Cam Giai Ninh, những kịch bản nam sinh yêu nữ sinh khóa sau
hay theo đuổi nữ sinh khóa trước cũng rất phổ biến, liệt kê toàn bộ
những người có chiều cao phù hợp với tiêu chuẩn trong số báo cáo kiểm
tra sức khỏe của năm khóa trước và sau Cam Giai Ninh, rồi lần lượt loại
bỏ từng trường hợp một.
Khoa Hóa là một chuyên ngành hẹp, tổng số sinh viên của năm khóa gộp lại cũng chỉ hơn một trăm người, số nam sinh có chiều cao phù hợp với tiêu chuẩn nhiều nhất ước chừng cũng chỉ sáu,
bảy mươi người, tiếp đó lại đối chiếu từng người một, khối lượng công
việc mặc dù tương đối lớn, nhưng trước mắt đây là biện pháp khả thi
nhất.
Còn về cân nặng, chỉ có thể làm thông số tham khảo, dù sao
thì chỉ số cân nặng sau mười năm cũng sẽ khác nhiều so với chỉ số trong
báo cáo kiểm tra sức khỏe hồi đó, chỉ có chiều cao là không thay đổi.
Tất nhiên rồi, sau khi liệt kê ra toàn bộ những người có chiều cao phù
hợp, kiểm tra lần lượt từng người một xem bây giờ những người nào là
người béo, phạm vi điều tra có thể sẽ hẹp lại rất nhiều.
Trong
lòng Vương Các Đông rất rõ, chỉ cần hung thủ là bạn học cũ của Cam Giai
Ninh, nhất định sẽ nhanh chóng lọt vào tầm ngắm của cảnh sát.
Hung thủ có ít nhất là hai người.
Giang Tiểu Binh được chở đi bằng ô tô. Số ô tô đi ra khỏi đường An Lạc vào
buổi tối hôm đó, đã tiến hành loại trừ, không có mặt gã béo trong hơn
năm mươi chủ xe. Điều này cho thấy, trong hơn năm mươi người này có một
người là đồng phạm của gã béo, có điều tố chất tâm lý của đối phương rất tốt, cảnh sát không hỏi ra được. Khi không tìm thấy chứng cứ, mà muốn
trực tiếp hỏi được ra ai là hung thủ từ hơn năm mươi người này thì gần
như là không thể.
Cho nên mục tiêu vẫn phải quay về đối tượng đã biết là gã béo.
Trong hai tên hung thủ, chắc chắn phải có một người từng học ngành Hóa. Hơn
năm mươi chủ xe đều không liên quan đến ngành hóa, điều này cho thấy gã
béo từng học ngành hóa. - Tất nhiên, vẫn còn một khả năng nữa, trong số
hơn năm mươi người này, có người làm giả hồ sơ, nhưng phải điều tra kĩ
lưỡng hồ hơ chi tiết của toàn bộ hơn năm mươi người, công việc này hiển
nhiên còn khó hơn.
Bây giờ chỉ hy vọng là hồ sơ của hơn năm mươi chủ xe là thật. Như vậy chỉ cần điều tra một mình gã béo thôi.
Nếu tình huống giả định hiện tại là gã béo từng học ngành Hóa, nếu hung thủ đúng thật là bạn học của Cam Giai Ninh hoặc là họ hàng bạn bè làm trong ngành Hóa, thì người đó ắt phải là gã béo, chứ không phải là một trong
những chủ xe.
Nhưng Vương Các Đông vẫn còn một điểm chưa hiểu
được ra, những vụ trọng án phạm tội tử hình như thế này, tên béo gây án
là để báo thù, vậy thì tại sao kẻ đồng phạm không học ngành Hóa kia lại
giúp hắn?
Kẻ đồng phạm là nam hay nữ?
Rốt cuộc là nút thắt lợi ích gì đã khiến hai kẻ này kết nối với nhau, dám gây ra vụ trọng án phạm tội tử hình?
Công việc phá án tiếp theo đã có phương hướng rõ ràng.
Một là điều tra báo cáo kiểm tra sức khỏe của số bạn học trong năm khóa
trước và sau Cam Giai Ninh, liệt kê ra toàn bộ những người có chiều cao
phù hợp đồng thời có cân nặng trên 75 ki-lô-gam.
Hai là đưa bức
ảnh gã béo đội mũ, đeo khẩu trang cho một số bạn học, người quen của Cam Giai Ninh khi còn sống nhìn xem hình dáng hắn trông giống ai.
Ba là tiếp tục điều tra những chủ xe buổi tối hôm xảy ra vụ án, biết đâu lại có thu hoạch bất ngờ.
Bốn là nhanh chóng điều tra làm rõ toàn bộ những mối quan hệ của Cam Giai
Ninh khi còn sống qua lời khai của bạn bè và người quen của cô, từ đó
tìm ra những người bạn, họ hàng làm trong ngành hóa học của Cam Giai
Ninh.
Thôi được, cuối cùng cũng đã phân giải, chi tiết hóa được
rất nhiều vấn đề trước đó chưa nghĩ ra, tiếp theo, hôm nay trước tiên
phải nói chuyện với người bạn đó của Từ Tăng để tìm hiểu thông tin.
Vương Các Đông nghĩ đến đối phương đang ở Mỹ, múi giờ ngược nhau, gọi điện
thoại vào ban ngày, đối phương vẫn đang ngủ, làm gì có chuyện hợp tác để anh phá án?
Cảnh sát trong nước rất giỏi, không ai dám không hợp tác với công việc điều tra, nhưng đối phương đã sống ở Mỹ hơn mười năm, cả nhà đều đã di cư sang nước ngoài, lại không định về nước làm ăn, thì nể gì công an huyện?
Cho nên để giữ phép lịch sự, Vương Các Đông chờ ở trụ sở công an huyện đến tận hơn mười giờ tối mới bảo một cảnh
sát có bằng thạc sĩ, vừa thi được vào công chức giúp anh gọi điện thoại.
Vì Vương Các Đông không biết tiếng Anh, mặc dù Trần Tiến là người Trung
Quốc, nhưng người nhấc máy điện thoại không chắc đã là anh ta, nên trước khi hết giờ làm việc, Vương Các Đông đã gọi thạc sĩ này ở lại cùng anh.
Đến giờ, sau khi bấm số máy theo hướng dẫn, chỉ nói bô lô ba la vài phút đã ngắt máy.
Vương Các Đông lấy làm lạ, hỏi: “Sao đã ngắt máy rồi, tôi còn chưa nói chuyện với anh ta?”
Thạc sĩ đáp: “Số điện thoại này đã đổi chủ.”
Vương Các Đông không khỏi ngạc nhiên, hỏi: “Thế là thế nào?”
”Người nghe máy là một thanh niên Mỹ, anh ta nói căn hộ đó họ thuê từ hơn ba
tuần trước qua môi giới, em hỏi anh ta có phải có một người Trung Quốc
tên là Trần Tiến, đối phương nói chủ nhân của căn hộ trong hợp đồng cho
thuê nhà là Trần Tiến, nghe môi giới nói chủ nhân của căn hộ đã bị công
ty cử đi làm việc ở bang khác, không ở căn hộ này nữa nên cho thuê. Em
hỏi anh ta có thông tin liên lạc của chủ căn hộ không, anh ta nói không
có. Anh cả, em có cần bảo đối phương cho mình biết thông tin liên lạc
của môi giới, rồi hỏi số điện thoại mới nhất của Trần Tiến không?”
Vương Các Đông lắc đầu nói: “Thôi, hỏi han xuyên quốc gia đúng là phiền phức, đằng nào thì bạn học của Cam Giai Ninh cũng không chỉ có mỗi mình người này, đầu này không liên hệ được, chúng ta tìm những người trong nước
cũng được.”
Ít nhất cuộc điện thoại này còn chưa khiến Vương Các
Đông nghi ngờ Trần Tiến. Cũng vì căn hộ vừa mới cho thuê ba tuần trước,
khiến Vương Các Đông có nằm mơ cũng không ngờ rằng trên thực tế Trần
Tiến đã về nước từ hai tháng trước. Nhưng tiếp theo đó, anh ta sẽ đối
chiếu lại thông tin qua các bạn học của Cam Giai Ninh, mà lại có các
thông số về chiều cao, cân nặng của “gã béo” đó, là bạn học của Cam Giai Ninh, Trần Tiến liệu có chạy thoát được không?