Sự Trả Thù Của Tuyết

Chương 40




Trong bữa trưa sặc mùi ám khí này mà những con người đó vẫn có thể nuốt trôi thức ăn một cách ngon miệng. Leo quay sang chỗ nó đang ngồi.

- Snow...Death đã hành động.

- Vậy à?

Nó đặt cốc trà sữa xuống và mắt vẫn dán vào máy chơi game chứ không nhìn họ. Chiếc miệng nhỏ xinh kia mấp máy vài chữ đủ để những người ngồi trong phòng nghe được.

- Giết hết...

- Ok. Lizz, Cana đi cùng?

Leo nhướn mày hỏi thì Cana gật đầu thích thú miệng nhoẻn cười.

- Ok, tớ cũng muốn gặp lại anh chàng Death đó? Nó không phiền chứ Snow?

Cana quay sang nó châm chọc thì nó lắc đầu rồi cô bé lại quay qua Lizz.

- Còn cậu thì sao hả?

- Tớ ở lại với Snow.

- Rồi, vậy gặp nhau ở nhà tối nay.

Nói rồi Cana kéo Leo rời khỏi đây luôn. Còn lại nó và Lizz đang ngồi ăn trưa tiếp. Bên nhà Noah thì vẫn vậy, họ ăn uống bình thường, cái nét mặt thản nhiên như kiểu chuyện vừa xảy ra chẳng liên quan tới họ. Riêng có Mandy là đang nằm dài trên bàn và đánh máy không để ý đến mọi người.

- Mandy, liên lạc với Kill và Howl đến Death đi, chúng ta có bạn.

Sam mỉm cười và cố ý nói to làm cho Lizz đặt dao dĩa xuống 'keng' một cái. Họ đã chú ý đến cái biểu hiện của Lizz nhưng khi cô định đứng dậy thì bị nó ngăn lại. Ánh mắt đáng sợ của nó nhìn Lizz.

- Kêu Maria và Sun qua giúp.

- Vâng.

Lizz lấy điện thoại ra gọi cho Maria và Sun qua Death giúp hai đứa kia. Xem ra Death phát này mở hội rồi.

- Sáng nay cậu làm gì mà trưởng hầu về trước vậy?

Lizz hỏi thì nó đã tắt máy chơi game, lúc này nó mới ngồi ăn trưa.

- Chút chuyện thôi.

- Cậu đã khóc, tớ thấy lúc vào lớp mắt cậu đỏ hoe.

Lizz vẫn giọng đều đều nói, nó mỉm cười rồi uống trà sữa.

- Cậu vẫn luôn là người tinh tế và nhạy bén. Tuy nhiên cậu nên học cách thể hiện cảm xúc của mình vì chúng ta là con người chứ không phải cỗ máy.

Nó mỉm cười đầy ẩn ý, Lizz đã đặt dao dĩa xuống, cô lau mồm rồi nhìn nó. Ánh mắt hai người giao nhau trong một khoảnh khắc như kiểu không thân thiện cho lắm vì đứng ở hai phía của hai quan điểm khác nhau.

- Đừng lo cho tớ mà lo cho cậu trước đi. Cana có vẻ đã để ý đến Death. Cậu cũng đã từng yêu hắn một thời mà.

- Chỉ là 'đã từng' mà cũng chưa chắc là 'đã yêu'. Trên lí thuyết hắn ta yêu tớ và chính tớ làm hắn yêu mình chứ bản thân thì chưa từng. Cái ngày mà tớ hiểu ra mọi chuyện cũng là lúc trái tim nó hết biết yêu thương rồi. Leo cũng đã hỏi về vấn đề này vì vậy...

Nó mỉm cười nói rồi với cái bánh chỗ Cana lúc nãy bóc ra ăn. Lizz tay chống cằm, nét mặt có vẻ rất bình thản nhưng thoáng qua nếu nhanh có thể thấy một nụ cười mỉm.

- Cậu với hắn ta có hẹn hò vài lần rồi mà.

- Cậu theo rõi sao Lizz?

- Ừm, vì Cana giữ cái nguyên tắc không can thiệp đó nên tớ đã đi theo cậu vì tớ nghĩ Sun sẽ không bao giờ can thiệp vào. Tuy nhiên vụ thành phố đó sụp xuống cậu đã ngăn cản tất cả nên không kịp cứu.

- Ồ.

Nó thoáng ngạc nhiên, hai đứa này nói chuyện rất chi bình thản như kiểu coi bốn người nhà Noah bên kia giống không khí vậy. Rồi nó ngước lên nhìn Lizz.

- Khoan nói về việc đó...Lizz cậu có muốn được giải thoát không? Tớ sẽ giúp cậu, Sun, Maria và Leo thoát khỏi cuộc sống này. Hãy sống như một người bình thường

- Snow...cậu đang nói cái gì vậy? Cana thì sao? Cậu bỏ sót Cana vậy sao?

Lizz ngạc nhiên khi lần đầu tiên nó mở lòng nói chuyện nhiều mà lại nói mấy vấn đề đâu đâu. Nó đã ngừng ăn và nhìn thẳng vào Lizz.

- Cana sao? Đã quá muộn với Cana rồi.

- Snow....Đừng nói lung tung nữa. Chúng ta là thành viên nhà Fantasy vì vậy.......

Lizz đã ngừng lại khi thấy ánh mắt có chút buồn bã và thất vọng của nó. Nó biết Lizz nhìn mình nên đã nở một nụ cười hiếm hoi.

- Lizz, hãy cứ học cách thể hiện cảm xúc giống mọi người và Cana. Còn việc muốn giải thoát đó thì hãy quên đi. Tớ không nghĩ chúng ta sẽ thoát được nhưng phần nào đó tớ vẫn hi vọng. Và trên hết cậu biết về Kami God chứ?

- Người đứng đầu gia tộc Noah đồng thời là mục tiêu chúng ta phải tiêu diệt. Nghe nói có thể là người ngoại tộc.

- Ừm, tuy nhiên Kami God lần này lại là người mà chúng ta sẽ khó đánh bại. Tớ không chắc nhưng tớ sẽ lãnh chịu hậu quả thay ọi người vì vậy Kami God sẽ do tớ xử lí.

Nó mỉm cười tất cả những người ngồi đây đều chung ý nghĩ rằng nó đã biết Kami God hiện tại là ai nhưng nó còn biết người vừa nên ngôi là ai. Điều này đã làm nó trở nên căm tức và nó đã thay đổi toàn bộ kế hoạch của mình. Nó sẽ giết Kami God vừa lên ngôi và Kami God vừa từ chức bằng mọi giá.

--- ------

- Ai mệt ghê gớm.

Sam vươn vai, Violet túm lấy cô bé và xoa bóp cho. Họ đang đứng bên ngoài canteen thì một nhân viên chuyển phát tiến tới chỗ nó.

- Cô là Snow Fantasy?

- Đúng vậy.

- Mời cô kí vào đây.

Nó kí vào tờ giấy và người đó đưa cho nó một hộp nhỏ.

- Gì vậy Snow?

- Máy chơi game ba gửi cho. Tớ có hỏi sáng nay. Xem ra ba có hứng thú chiều tớ ghê.

Nó nói dỡn làm cho Lizz ngạc nhiên thay. Alex quay qua Sam và Violet.

- Hai người đến chỗ Death đi.

- Muốn đuổi bọn này để chơi một mình hả?

- Sam...Violet......

Nghe tiếng gọi cả hai cô gái quay ra và rồi nó đáp ỗi người một cái máy chơi game. Miệng nó nở nụ cười tươi rói thật sự.

- Coi như quà xin lỗi nhé, không chơi được game lớn thì chơi game nhỏ vậy.

- Rồi rồi, cậu còn nợ tụi này một bữa nữa nhé.

- Ok.

Nó mỉm cười và hai cô gái đã rời khỏi.

- Snow tớ nghĩ mình cũng nên đi.

- Ờ.

Nó chấp thuận để Lizz đi vì muốn ở một mình cùng hai người bạn nhỏ. Lúc này chỉ còn nó, Alex và Mandy. Rồi sẽ có chuyện gì đây.

- Đến quán nào đó ngồi đi.

Nó lên tiếng và họ cùng lên chiếc lambor đen của nó rồi đến một quán trà nào đó ngồi nói chuyện vì giờ cũng hết tiết học rồi. Cuộc gặp mặt của ba con người siêu đằng và hai trong số đó chính là bộ não của mỗi gia đình. Liệu cuộc gặp lâu ngày này sẽ có gì thú vị chăng?