Sự Trả Thù Của Cô Gái Vô Cảm (The Revenge Of Emotionless Girl)

Chương 73: Tìm hiểu




Nó đi dạy cũng đã được 2 ngày, có vẻ Nicky rất thích nó cũng rất chăm chỉ luyện tập. Được một lúc đến giờ trưa, việc luyện đàn cũng dừng lại, nó nghe người làm bảo là Quân Dao không về ăn trưa cùng Nicky, thế là cậu bé phải ăn một mình. Thấy Nicky có vẻ buồn buồn, hai tay để lên bàn, tỳ cằm lên đôi tay ấy, đôi mắt buồn hiu.

- Nick, em sao thế?? Sao lại buồn..- nó chuẩn bị về thì thấy vẻ mặt buồn bã của Nicky.

- Ngày nào Mami cũng thế, Nick chỉ cùng mami ăn sáng, trưa mami cũng không về...- Nicky tay lại chống càm nói, khiến nó suy nghĩ lẽ nào do chuyện dự án kia như Lan Hương đã nói.

- Cô ơi...cô ăn trưa với Nick nhé, ngày nào Nick cũng phải ăn 1 mình..buồn lắm. - người làm thấy thế liền mang thêm một bộ đồ dùng bữa trưa đến trước nó. Nó nhìn lại đồng hồ, dù gì cũng không gấp lắm nên nó cười rồi ngồi xuống dùng bữa cùng cậu bé.

.........................................................................................

Quay về nhà với 1 mớ suy nghĩ hỗn độn, nhớ lại những gì người làm ở nhà Quân Dao nói dạo này cô chủ của họ thường hay đi sớm về khuya, mỗi lần về đều là dáng vẻ mệt mỏi, căng thẳng. Nó liền nhớ lại những gì Lan Hương nói, dự án với TCrW gì đó, trong vòng 2 tuần.

- TCrW? - nó ngồi vào bàn làm việc đối diện cửa sổ, ngoài kia là ban công, buổi tối nơi này là nơi nó thích nhất, vì chẳng cần ra ngoài ở vị trí này nó cũng thấy được khung cảnh buổi tối thế nào. Nó mặc một bộ pyjama dài trắng trơn, chất lụa, mái tóc xoã tự nhiên, ngón tay không ngừng gõ lên bàn phím laptop để tìm thông tin mình muốn.

Bất động một hồi lâu khi đối diện với nó lúc này là một loạt hình ảnh về chủ tịch TCrW, chẳng cần đọc bất cứ thông tin nào, nó như sững người trước hình ảnh ấy. Một người đàn ông với bộ suit đen, mái tóc undercut, gương mặt góc ngạnh đều phải nói chuẩn từng milimet, cái mà nó bất ngờ và lạ lẫm chính là ánh mắt và phong thái lãnh cảm kia. Một ánh mắt mà nó chưa từng thấy ở hắn.

Tiếng chuông điện thoại như giúp đánh thức nó, nhìn màn hình hiện lên là Lan Hương gọi, đã khuya thế này không biết có chuyện gì nữa.

- Em nghe đây...

- Vy, chuyện hôm trước....// Chị à, em có chút việc, em sẽ gọi lại chị sau. - nó nói sau đó tắt máy, điều gì đã khiến nó cắt ngang lời? Nó nhanh chóng lướt nhanh xuống phía dưới, một loạt bài báo đăng tin về sự hình thành và phát triển của TCrW trong 5 năm qua. Nó rất bất ngờ khi đọc được những thông tin đó, rõ ràng trong thời gian nó làm CCO của VIVIAN cũng chung sống với hắn, khả năng làm việc của hắn trên thương trường phải nói không là xuất sắc, nói thẳng ra là hắn là một người "lành tính" trong công việc cũng như trên thương trường, trái ngược hoàn toàn với ba hắn. Nhưng điều gì đã khiến hắn thay đổi như thế này? Hàng loạt những tập đoàn có tiếng tâm trên thế giới lại bị thu mua hay phá sản trong một đêm.

- Anh đã thay đổi rồi Ryan à,..- tay nó chạm nhẹ vào gương mặt trên màn hình laptop, 5 năm trước nó là một người vì hận thù mà sống sau đó nó đã bỏ mặc tất cả tìm đến mảnh đất xa xôi không ai quen biết làm lại từ đầu, sống một cuộc sống bình thản, không phải mưu tính lo âu. Hắn cũng thế, 5 năm hắn cũng thay đổi, nhưng nhìn vào ánh mắt của hắn nó biết được đó là sự thay đổi của quỷ, thủ đoạn tàn nhẫn, một ánh mắt lãnh cảm.

- Nếu đúng như những gì bài báo viết nếu dự án này không thành công lẽ nào Nguỵ thị..chẳng phải là con mồi của TCrW sao?? - nó thật dám nghĩ khả năng này sẽ xảy ra rất cao, cả thế giới gọi là "con hổ đói" thì chắc hẳn tập đoàn này chẳng ngại ai cả. Nó thực không để Nguỵ thị trở thành miếng mồi ngon của TCrW, con người nó phải chịu một ân huệ từ Quân Dao, nó càng không thể thấy Quân Dao đang gặp rắc rối lại không giúp đỡ, chỉ có điều nó không thể ra mặt.

Suy nghĩ được một lúc cuối cùng nó cũng nhắn lại cho Lan Hương một tin nhắn.

...................................................................................................

- giám đốc à, có tin vui đây. Minh Vy, em ấy đã đồng ý tham gia dự án này. - Lan Hương bước vào thông báo tin mừng cho Quân Dao. Cô vừa nghe nó đồng ý liền cười tươi, dù không biết khả năng nó đến đâ nhưng với kinh nghiệm của mình Quân Dao cho rằng, khả năng của nó không hề tầm thường.

- Thế em bảo Minh Vy đến công ty làm luôn nha...- Quân Dao đứng dậy đến sofa, Lan Hương theo sau cũng ngồi xuống.

- Chuyện này....

- Thôi được, Minh Vy đồng ý là tốt rồi, đây là kế hoạch, em liên lạc với Minh Vy nhé. Chị sẽ tìm cách hoãn lại ngày nộp bản mẫu cho TCrW, hi vọng là được. - sau khi nghe Lan Hương nói nó sẽ không đến công ty làm do vấn đề cá nhân, nhưng nó sẽ làm việc thông qua Lan Hương. Quân Dao có chút thắc mắc bởi một khi đã tham gia dự án, bản thân là một nhà thiết kế phải luôn theo sát dự án, từng chút từng chút, thế sao nó lại..Cách làm việc này thật giống một người...

Nói về Nguỵ thị, việc Layla bị sa thải đột nhiên làm rộ lên, tạo nên một làn sóng hoang mang tột độ cho nội bộ công ty. Trong công ty ai cũng đều biết công ty của họ đang có dự án cực kì lớn, cơ hội phát triển ngàn năm có một, thế nhưng trong tình trạng này Layla- nhân viên thiết kế nổi bật nhất của công ty họ lại bị sa thải ngay lúc này, chẳng phải Nguỵ thị như rắn mất đầu sao?

Biết được tình trạng này, Quân Dao đã đứng ra dàn xếp và khích lệ mọi người.

Nhìn tấm hình Quân Dao và Lan Hương đứng giữa sảnh chính Nguỵ thị động viên trấn an mọi người được bọn nhà báo chụp và đăng tải. Layla nhìn tấm ảnh mà cười khẩy. "Để xem Nguỵ Thị không có tôi sẽ thế nào..."

..............

Mike cầm tờ báo vào phòng làm việc của hắn, tâm trạng khá lo lắng. Mở cửa bước vào vẫn là thấy một người đàn ông lạnh lùng đang cúi đầu đọc văn kiện.

- Ryan, cậu xem.. Nguỵ thị đang lục đục, như thế show thời trang cuối tuần tới mà chúng ta đã đầu tư sẽ thế nào đây.....- Mike lo lắng nói trông khi hắn vẫn bình thản, chiếc áo vest đã được cởi bỏ và vắt phía sau ghế.

- Ryan...sao cậu lại bình thản như không có chuyện gì xảy ra vậy.

- Hư...cậu yên tâm đi, nếu họ không hoàn thàh được như trong bản hợp đồng thì họ sẽ bồi thường theo điều khoản đã thoả thuận, còn không thì tiện tay thu mua Nguỵ Thị...chúng ta không mất gì đâu....- nếu có các bậc trưởng bối ở đây chắc chắn sẽ nói rằng hắn kiêu ngạo, nhưng với "thành tích" của hắn hiện giờ thì những điều hắn nói thật quá là dễ dàng.

......................................................................................................

Thông tin TCrW thống lĩnh kinh tế toàn cầu khiến ai cũng điều muốn tìm hiểu, bởi đây là một tập đoàn mới thành lập không bao lâu thế tại sao lại thống lĩnh kinh tế toàn cầu? Đây là điều mà ai cũng muốn biết, cũng muốn tìm hiểu kẻ đứng đầu tập đoàn đó là ai. Tử Anh cũng không ngoại lệ, 2 năm trước cô đã muốn tìm hiểu thậm chí muốn tiếp cận hắn nhưng nhận thấy sự thay đổi ở con người hắn khiến cô phải dè chừng, ánh mắt sắc lạnh luôn ánh lên tia hận thù, theo như những gì cô ta cho người điều tra được, hắn bất chấp mọi thủ đoạn để thu mua, thậm chí là bắt vợ con uy hiếp, giết người hắn cũng làm, thủ đoạn này quả thực Tử Anh cô tuy lòng dạ thâm độc hám lợi nhưng cũng không dám nghĩ tới những thủ đoạn tàn nhẫn như thế. Một điều khiến cô phải dè chừng hơn nữa chính là thông tin hắn không bao giờ gần nữ sắc, thậm chí khi hắn nhìn thấy phụ nữ, ánh mắt càng híp lại tạo thành một đường thẳng, thái độ chán ghét, căm phẫn. Những điều này khiến Tử Anh cô có chút lo lắng, nhưng vì lợi ích kinh doanh cô phải tìm cách hợp tác với hắn, lấy lòng hắn.

- Mẹ à, cuối tuần sau con sẽ sang Pháp xem buổi diễn thời trang của Nguỵ thị hợp tác với TCrW. - vừa tô son, Tử Anh nói với Quỳnh Mai trong phòng của mình.

- Lại là Ryan à, con lại muốn tiếp cận nó sao? Con lẽ nào không từ sau cái vụ con câm đó, Ryan nó liền...

- Con biết...con sẽ cẩn thận mà mẹ...mẹ phải tự tin về con gái của mình chứ....- Nghe đến việc hắn thay đổi cũng vì nó khiến Tử Anh như tức giận để thỏi son xuống bàn một cách mạnh bạo, cô không cho phép mình phải thua nó.