Sư Tôn, Người Về Rồi...

Chương 38: Có chút...... hương vị muốn đập sập thụy lạc gia.






\-Gia chủ! Bên.... bên... bên ngoài có.... có yêu tộc!!!!

Thủ vệ Thụy Lạc gia vội vàng bước vào, thở hổn hển nói.

Gia chủ Thụy Lạc gia đập mạnh tách trà trên tay xuống bàn, đang định gọi người trong tộc , thủ môn bất ngờ mở tung, Yêu Vương mặc hắc y bước vào, khí thế kia.... có chút hương vị đập sập Thụy Lạc gia.

Đằng sau là một đám nam nam nữ nữ có chút đặc điểm chủng tộc, như tai hổ, đuôi hồ ly , mắt ưng.....

\-Gia chủ Thụy Lạc gia?

Tử Tranh mở miệng, giọng phi thường lạnh lẽo, không còn một chút độ ấm khiến giọng nói dù hay tới đâu cũng không êm tai nữa.


Thụy Lạc gia chủ không hiểu gì, âm thầm ra hiệu cho tộc nhân chuẩn bị kịch độc và vũ khí, một bên bày vẻ mặt có 3 phần cởi mở. Bây giờ Thụy Lạc gia chưa thể đắc tội Yêu Vương được, thực lực chưa đủ độc dược cũng chưa tìm ra, nên gia chủ vẫn có chút kiêng kỵ cả yêu tộc to lớn kia.

\-Không biết Yêu Vương đến đây là có chuyện gì?

Tử Tranh cũng không muốn quanh co lòng vòng với vị gia chủ vừa gặp đã thấy ghê tởm này, hắn bây giờ thật muốn một tay xé rách vị gia chủ này làm hai nửa, nhưng yêu tộc cũng không phải nhất nhất nghe theo hắn, hơn nữa vừa dẹp phản đồ nên yêu tộc có chút tổn hại cộng thêm việc trong tối cũng có vài tộc muốn vị trí bây giờ của hắn, nên hắn vẫn chưa thể công khai đối nghịch một ẩn tộc có họ kép này được. Tử Tranh điều chỉnh tâm tình, giọng nói có chút giận dữ.

\-Thụy Lạc gia có người tên Thụy Lạc An Du?!

\-Đúng vậy, đó là nghĩa tử của ta.

\-Hừ! Gia chủ nên xem lại gia giáo đi. Hắn dám vào Hồ tộc của ta trộm một bảo vật! \(Là trái tim Yêu Vương đó, hihi\)

\-Truyện này..... không biết An Du trộm thứ gì của ngài?

Tuy là gia chủ dùng kính ngữ, nhưng giọng điệu lại không có một chút cung kính hay để ý, dẫu sao thì yêu tu với linh tu ngàn đời nay vẫn là kẻ thù.

\-Hắn trộm một bảo vật không những vô giá mà còn là duy nhất trên đời này!

\-Vậy không biết.... ngài định làm thế nào?

Gia chủ nhíu mày, nói thật, hắn chẳng tin lời của Yêu Vương xảo trá thâm trầm kia đâu, nhưng ngoài mặt vẫn cố làm như tin tưởng.

\-Ta muốn tự tay xử trí hắn! Hừ, dám lấy đồ vật của ta cũng phải xem hắn có mạng mà giữ nó không!

\( Tạm hiểu là, gia chủ ngươi dám giữ bảo bối của ta, ta xem xem ngươi có mạng mà giữ Du Du không?!\)


Thụy Lạc gia chủ nhíu mày, một tộc nhân có thiên phú đương nhiên không đáng để hắn đắc tội Yêu Vương, nhưng mà.......... cuối cùng Thụy Lạc gia chủ dẫn Tử Tranh đến Liên Hiên, lão biết Thụy Lạc An Du sẽ ở đó.

Nhìn người mấy hôm trước còn vui vẻ ní nói cười cười với hắn, bây giờ lại nằm trên giường không động đậy như một xác chết, làn da xanh xao, đôi môi tím tái, nếu không phải thị lực tốt hơn người thường của Yêu Vương có thể nhìn thấy chút phập phồng trước ngực Thụy Lạc An Du, Tử Tranh cho là Thụy Lạc An Du đã chết!

Tử Tranh hừ mạnh một tiếng, những yêu tộc theo bên người hắn có chút ảnh hưởng, thủ thế chuẩn bị tấn công, bởi vì bọn họ rõ hơn ai hết, Vương của bọn họ, giận rồi.

Tử Tranh nâng tay, móng vuốt sắc bén màu đen chợt hiện, hắn thật sự tức đến muốn xé xác Thụy Lạc gia chủ ra!

Bảo bối của hắn! Phu nhân của hắn! Vương Phi của hắn! Vậy mà lại bị bọn họ hành hạ đến như vậy!

Tử Tranh không nói một lời đột nhiên tấn công làm Thụy Lạc gia chủ có chút phản ứng không kịp, bị móng vuốt mang theo yêu lực cuồn cuộn kia xẹt qua vai trái, tạo thành một vết thương sâu.

Yêu tộc sau lưng Tử Tranh sớm đã hóa về hình thú, hung ác tấn công vào Thụy Lạc gia, một trận huyết chiến cứ như vậy nổ ra.

Tiếng kêu la, tiếng chém giết vang lên một mảnh trời, Thụy Lạc gia thiên về dùng độc, độc dược tung ra , một mảnh yêu tộc liền ngã xuống. Nhưng thể lực và linh khí của người trong Thụy Lạc gia không cao, rất nhanh liền bị yêu tộc có sức mạnh và yêu lực mạnh mẽ áp đảo hoàn toàn.

\(mệt đến không thể viết chi tiết bọn họ đánh nhau, haizzz.\)

\-Hự.

Lau đi vệt máu bên môi, Tử Tranh lạnh mặt nhìn thi thể vất vưởng khắp nơi, đáy mắt không chút cảm xúc mà ra lệnh.

\-Thương vong đưa về, những người không bị thương quá nặng thì xử lý nơi này một chút..... giá họa cho những con cáo già kia, nói tộc cáo mưu đồ đoạt vị, đến Thụy Lạc gia giết hết người trong gia tộc để cướp độc dược và Vụ Vãn Thanh.


\-..... Vâng.

Chúng yêu tộc cung kính đáp, một nửa thì mang yêu tộc bị thương về chữa trị và chết về tộc an táng, một nửa ở lại ngụy tạo chứng cứ vu oan cho tộc cáo. Tộc cáo và tộc hồ ly từ trước đến nay vốn có thù oán sâu đậm, xà tộc lần trước thật ra là tộc cáo ở sao lưng làm trò, hơn nữa tộc này hợp tác với điệp tộc nhiều lần ám sát Tử Tranh, lần hắn gặp Thụy Lạc An Du kia chính là bị ám sát dẫn đến yêu lực cạn kiệt, Tử Tranh vẫn biết điều đó, nhưng hắn không có chứng cứ nên cũng không xử được tộc cáo kia.

Tử Tranh không để ý đến mấy thứ này nữa, hắn lại gần bên giường, nhẹ nhàng ôm Thụy Lạc An Du vào lòng, vận yêu lực, đem người ôm về Yêu Cung.

Còn Thụy Lạc Y Y , bà đã sớm ngất xỉu do có người vô tình gây thương tích , yêu tộc còn lại không biết xử trí bà như thế nào, cuối cùng quyết định mang về yêu tộc trước.

\*\*\*

Gia chủ Thụy Lạc gia : Aaaaaa, mẹ nó, mụ tác giả khốn nạn, ta đường đường là gia chủ Thụy Lạc gia, vậy mà đến chết cũng không có nổi cái tên là sao hả ?!!!!!!

Linh Lan Hoa : \*chột dạ \* Ta... ta , hay là bây giờ ta đặt tên cho ngươi nhé.

Gia chủ \*không có tên\* : Ta cần! Bây giờ ta là hồn ma rồi ta cần làm gì hả?!!!!!

Linh Lan Hoa \*đạp hồn phách của lão vào cửa Luân Hồi\* :Mẹ kiếp, ngươi không cần thì kêu ca cái nỗi gì?! Hừ! \* thuộc tính ác bá online \*