*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngủ thẳng đến qua bốn, năm giờ sáng, Tôn Chí Tân tỉnh lại một lần, bị lạnh tỉnh . Toàn bộ doanh địa vây trong một bồn địa lý cây cối rậm rạp, vừa đến đêm không khí lạnh càng dốn vào nơi này, khiến cho nó càng qua mùa thu, chênh lệch nhiệt độ lại càng lớn. Đồng thời bởi vì ở bên sông, ban đêm giới hạn hạ nhiệt so với nơi khác còn lớn hơn, ban đêm đã bắt đầu lạnh.
Tôn Chí Tân tỉnh lại ném vào đống lửa mấy khúc củi, để cho lửa vượng chút. mắt mông lung nhìn phòng trong, mê mê đăng đăng đi đi qua, đến bên Naaru nằm xuống. trên người Naaru thật sự đủ ấm áp, cơ thể giống như một năm bốn mùa làn da đều tản ra nhiệt độ cao hơn người thường. Nằm bền hắn, ưu lo kia liền không còn khiến Tôn Chí Tân vừa lòng rên hừ hừ.
Tôn Chí Tân nằm xuống làm Naaru tỉnh lại, Naaru trợn mắt nhìn hắn một cái, cười yếu ớt:“Lại đây.”
Tôn Chí Tân không hề cốt khí nhích lại gần, Naaru nửa người áp lại nằm Trên người Tôn Chí Tân, một cánh tay ôm ngang trước ngực hắn, hai chân dài cũng giao quấn tới. Liền như một cái giường có chăm êm đệm ắm ở Trên người Tôn Chí Tân, ngoại trừ quá nặng, nhưng đủ ấm áp. Tôn Chí Tân ách xì 1 cái, an tâm ngủ.
Có Naaru làm lò sười tự nhiên, thời gian còn lại Tôn Chí Tân ngủ vô cùng tốt, đến buổi sáng mới bị một cuộc đối thoại đánh thức.
Trợn mắt liền thấy hai người đêm qua ngủ như lợn chết được mình mát xa một đêm ngủ ngon có vẻ thần thái sáng láng, hai người đều quyệt mông ngồi xổm bên hố lửa thương lượng làm sao làm bữa sáng. Lúc này Tôn Chí Tân thần trí còn chưa thanh tỉnh, lực chú ý tản mạn nghe hai người nhỏ giọng nói chuyện.
Hiển nhiên hai người này đối với nhóm lửa nấu cơm đều mười phần thường dân, Tiger đang nhóm lửa, việc này thì hắn làm quen rồi, mà Naaru đang cầm một cái thìa gỗ Tôn Chí Tân tước ra quấy nồi, nhỏ giọng nói:“Tiểu tân bình thường nêm cái gì ? ta không chú ý……”
Tiger nhìn thoáng qua đồ gia vị của Tôn Chí Tân, không xác định nói:“ hình như là muối đi ?”
Naaru lấy muối, cho một ít vào nồi, lại hỏi:“Cụ thể cho bao nhiêu ?”
Tiger trừng mắt nhìn muối kia nửa ngày, cũng vô pháp xác định cho bao nhiêu, nhưng lại không muốn ở trước mặt Naaru yếu khí thế, nói:“Ngươi rốt cuộc có làm được không a ? đừng nấu đi ra thứ gì đó không ăn nổi.”
Naaru tức giận nói:“Nếu không ngươi tới đi ! ngươi nếu biết nấu cơm, còn thành thật đi nhóm lửa chắc?”
Tiger không lên tiếng , cúi đầu nhìn lửa, xác định nó cháy tốt lắm mới lấy dao của Tôn Chí Tân cắt thịt. Mới động thủ, cầm đao và thịt khoa tay múa chân nửa ngày, hỏi:“Ngươi nói, cắt khối tốt hơn hay cắt miếng tốt hơn ? nói thực ra ta chỉ thấy nó sau khi nấu lên mà thôi.”
Naaru bị tức cười, nói:“Ngươi cũng cũng chỉ biết nhóm lửa !”
Tiger nhanh chóng trả lời lại một cách mỉa mai, nói:“Ngươi so được với ta không ? ngoại trừ biết nhóm lửa, ngươi cũng chỉ biết cầm cái này quấy đến quấy đi trong nồi, cái này ai mà không biết ?”
Naaru cứng lại, đờ đẫn trừng mắt nhìn cái thìa trong tay nửa ngày, có chút thất bại nói:“Vẫn là đánh thức tiểu tân đi, ta sợ đồ hai ta làm sẽ độc chết người.”
Tiger không muốn, theo bản năng vuốt ve xà cạp trên cẳng chân mình và đôi chân được mát xa trở nên thoải mái, nói:“Cũng không biết hắn đêm qua bận rộn tới khi nào. Muốn chiếu cố chúng ta không dễ, để hắn ngủ đi, làm bữa cơm chẳng lẽ còn có thể làm khó đường đường 2 tộc trưởng như chúng ta?”
Naaru cúi đầu nhìn da thú được buộc thỏa đáng tên cẳng chân, trong mắt xẹt qua một mảnh ôn nhu, khẽ cười nói:“Cũng đúng, bình thường đều là hắn làm cho chúng ta ăn, hôm nay chúng ta làm cho hắn ăn. thêm gừng cho ta.”
“Muốn bao nhiêu ? lát hay khối ? trước kia tiểu tân làm không có vỏ phải không? ta cảm giác vỏ này hình như không thể ăn.”
Naaru:“……”
Tiger:“……”
Sự thật chứng minh, nấu cơm quả thật có thể làm khó hai vị tộc trưởng, một bữa sáng đơn giản liền đủ để khiến hai người đầu lớn như đấu.
Đem gừng nghiên cứu nửa ngày Tiger cũng không có thật sự xuẩn tới cực điểm, dùng đao cạo gạo vỏ gừng, trực tiếp sắt thành khối ném vào trong nồi. Miệng còn nói:“Đừng đảo nhiều thế, ta thấy tiểu tân lúc làm cũng không có đảo không ngừng như vậy.”
Naaru tức giận nói:“Chính mình không làm nói ít thôi! nhìn cho kĩ vào!”
Tiger an tĩnh , lại nói:“Ai ! đảo đi ! cháy bây giờ !”
Naaru:“Di ? có phải thiếu nước hay không? nhanh đi đem nước đến.”
Luống cuống tay chân thêm nước vào, Naaru tự nhìn cũng thấy không đúng, thử thăm dò hỏi Tiger :“sao thế nhỉ, hình như hơi nhiều nước ha ? ta thấy thịt chìm hết ở đáy nồi.”
Tiger nghiêm mặt:“Thật sự…… sẽ độc chết người hả ?”
Nghe đến đó Tôn Chí Tân rốt cuộc nhịn không được, phù một tiếng bắt đầu cười.
Hai người nghe thấy tiếng hắn cười, đột nhiên kinh hỉ quay đầu, nói:“Ngươi tỉnh ?”
Tiger sắc mặt nhu hòa yếu ớt cười:“Sao không ngủ nhiều thêm một chút?”
Naaru đắc ý giơ cái thìa lên:“Xem, ta đang làm bữa sáng cho ngươi!”
Tiger rất bất mãn:“Là chúng ta.”
Naaru liền khinh bỉ hắn:“Chỉ biết nhóm lửa thì không cần nói !”
Tiger cứng lại, cả giận nói:“Ngươi cũng cũng chỉ biết đảo canh !”
“Được rồi, được rồi !” Tôn Chí Tân đứng lên khỏi tấm da gấu, cười nói:“Biết hai ngươi muốn tốt cho ta, cố gắng làm bữa sáng. Trong lòng ta rất cao hứng!”
Tiger hơi nhăn nhó có vẻ không được tự nhiên, Naaru lại lộ ra khuôn mặt tươi cười sáng lạn với Tôn Chí Tân — rất giống đại hình khuyển.
vừa sáng sớm liền thấy cảnh tượng hai người tay chân vụng về không biết bếp núc ngu ngốc làm bữa sáng cho mình thật sự làm người ta cảm thấy cuộc sống vô hạn tốt đẹp. Ai nói đàn ông tiền sử không biết quan tâm? đêm qua chỉ là thuận tay làm xà cạp cho bọn hắn, sáng nay bọn họ liền cố gắng hồi báo. Cơm làm hỏng cũng không sao cả, quan trọng là tâm ý, Tôn Chí Tân hiểu được , cất chứa vĩnh viễn cảm giác được tại nơi sâu nhất trong đáy lòng
Đến bên nồi nhận lại cái thìa, cúi đầu nhìn ‘canh Thịt’ đại dương, thịt đằng thịt, nước đằng nước, phân biệt rõ ràng, Naaru có thể nấu canh thành như vậy, trù nghệ thật sự là cao không hình dung nổi. Khó trách Buku thà rằng tự nấu, cũng tuyệt đối không cho ba ba mình đụng tới nồi. Còn có gừng, cắt chả ra hình thù gì, Tiger thế nhưng có thể sắt hình đa giác hiếm có như thế, đao pháp này…… Tôn Chí Tân thật đúng là không biết nên nói hắn như thế nào. 2 tên này, ước chừng cũng chỉ thích hợp nhóm lửa. Ân, hình như cũng biết nướng , bộ tộc tất cả mọi người đều biết, về phần nấu thì thôi đi…… Tôn Chí Tân cúi đầu nhìn một nồi nước canh khó nhìn ra cái gì kia, nghiêm trọng hoài nghi nếu uống vào liệu có thật sự độc chết người hay không.
“Tiger.”
“Ở.”
“giảm lửa xuống. Ngươi muốn đốt trụi lều của ta sao ?” ,
“Nga, tốt……”
“Naaru, đi đào hai củ khoai sọ lại đây. Ân, xem như, ăn tiết kiệm. Ngươi đi xem Buku đã dậy chưa, gọi hắn đi hái thân khoai sọ về, nó cũng có thể ăn, hương vị cũng không tệ lắm. Dù sao đến mùa đông cũng sẽ bị lạnh mà hỏng, còn không bằng lấy về ăn luôn, nhớ rõ chừa chút gốc trên đất là được.”
Naaru ứng thanh, lưng mang ống thổi tên đi ra ngoài. Hắn không đi gọi Buku, mà trực tiếp qua sông mà đi. lúc Trở về không chỉ cầm mấy thân khoai sọ trong tay, còn cầm một con chim, loài này Tôn Chí Tân chưa biết đến. Tuy rằng bản sự nấu cơm không xong, bản sự săn thú luôn luôn là thế mạnh của Naaru, xem ra người này đã đem ống thổi tên luyện đến xuất thần nhập hóa, phàm là dùng ống thổi tên có thể săn được , đều chạy không thoát dưới tên của hắn.
Tôn Chí Tân tiếp nhận khoai sọ đã tẩy sạch, cắt thành khối bỏ vào trong nồi. Nước sôi thì hớt bọt ra, thứ này là tạp chất, không bỏ đi sẽ ảnh hưởng đến hương vị và hình thức của món ăn, làm nước có vẻ không trong, mang theo mùi thịt.
loại canh này, kị thêm nấm làm gia vị. hương vị Nấm quá lớn, sẽ át đi mùi thơm ngát của thân khoai, thêm nó ngược lại lại không ngon.
Sau khi thêm gia vị, đợi canh sôi, thịt từ đáy nồi nổi lên, lại có thân khoại xanh xanh thơm ngon chìm nổi quay cuồng trong nồi, không còn đáng sợ như lúc đầu. Đợi nầu thêm một chút, thân khoai bắt đầu biến màu, khoai bắt đầu tan ra hòa vào nước canh thấm vào thịt, canh không còn là nước suống, mà tản ra một mùi hương mới mẻ hợp lòng người, lại mang theo vị thịt, khiến cho người ta thèm ăn.
Naaru vì thế thở dài, vẻ mặt buồn bực nói:“Cơm vẫn phải ngươi nấu mới được. Hai chúng ta hôm nay vốn định để ngươi ngủ nhiều thêm một chút.”
Tôn Chí Tân trên mặt co rút, hơi có chút biến đen. hảo ý của Naaru hắn nghe hiểu , nhưng vì sao lời này nghe vào lại như chỉ mình là chân nấu cơm ? con bà nó, cái nghề chân nấu cơm này thực không tiền đồ a……
Vẫn là Tiger nói dễ nghe:“Tiểu tân, có rảnh dạy ta nấu cơm đi. Ta thích làm cho ngươi ăn, nuôi ngươi.”
Naaru bắt đầu trừng mắt:“Không cần ngươi nuôi, ta nuôi được hắn rất tốt !”
Lại nữa, lại bắt đầu không thể yên tĩnh. Tôn Chí Tân phủ ngạch:“Bữa sáng sắp xong rồi, các ngươi, nên rửa mặt đi, kêu Buku và Auge đến.” Lại đem ấm trà đưa cho Tiger :“Ngươi, đi lấy nước về !”
Tiger cười tủm tỉm tiếp nhận:“Muốn hái chút hoa cúc dại về hay không?” Uống trà hoa cúc ấm áp Tôn Chí Tân pha, hắn vẫn nhớ mãi không quên.
“hái đi! hái đi !” Tôn Chí Tân thầm nghĩ đem hắn đuổi đi.
“Buổi tối pha cho ta uống ?”
“được òi !”
Tiger vô cùng cao hứng cầm theo ấm trúc đi ‘Hái hoa’.
Bóng dáng hắn vừa đi mất, Naaru nháy mắt trở lại, dùng miệng nhắm ngay cái miệng Tôn Chí Tân dùng sức hôn một cái, mặt mày hớn hở nói:“Thứ ngươi làm ta thực thích !”
Cái gì cơ ? nhìn theo ánh mắt Naaru — nga, là xà cạp. Thích liền thích đi, đích thân đến hôn làm mao ? 2 thằng đàn ông , sáng sớm ngày ra đã miệng đối miệng, Tôn Chí Tân thực không quen.
tát hắn ra, Tôn Chí Tân cười mắng:“Đừng giống giống như chó liếm đến liếm đi nữa ! nhanh đi rửa mặt !”
Naaru cười hì hì chạy đi, lúc trở về thành bốn người, Buku và Auge đi theo, đi theo phía sau còn có Tiger cười tủm tỉm tay đầy hoa dại .
Năm người bắt đầu ăn sáng, lại là tranh nhau mà ăn, không lễ nghi cũng không khiêm nhượng, cả lều một mảnh kêu loạn. Tôn Chí Tân lại cực kỳ thích loại không khí này, cầm bát nhìn bên này một cái, nhìn bên kia một cái, hắc ! loại cảm giác này thật không sai !
“Ca, ta muốn ăn miếng có mỡ kia !” Buku kêu lên.
Auge còn không kịp động thủ, Tiger tay mắt lanh lẹ tay đem miệng thịt béo được chỉ kia cướp đến miệng.
Buku vì thế kêu lên:“Zimmer, Tiger cướp đồ của ta !”
“Tiểu quỷ, kêu thúc thúc !”
“Tuyệt không ! Zimmer, ngươi giúp ta đuổi hắn đi!”
“Tiger, ngươi có phải người lớn không? trả cho hắn !” Đây là Naaru đang bảo vệ con.
Auge chanh chua nói:“Hắn ngoại trừ lớn lên giống người lớn, còn có chỗ nào giống người lớn ?”
“Zimmer, Zimmer !” Buku liên thanh kêu to, hiển nhiên khối thịt béo kia đã không còn.
Tôn Chí Tân phủng bát cười khúc khích, thế này quả thật cmn thích ý !
78, chuẩn bị nung gốm
Nhìn theo một đám thợ săn oanh oanh liệt liệt rời doanh , Tôn Chí Tân mới trở về lều nghiên cứu chuyện nung gốm.
Được rồi, kỳ thật vừa rồi hắn nhìn theo đám thợ săn rời đi tâm tình không tốt, săn thú thật sự nguy hiểm, hắn lo lắng Naaru, lo lắng Tiger , lo lắng Auge, Khang sư phó hắn quen cũng lo lắng, toàn bộ tâm tình rất giống vợ tiễn chồng ra chiến trường.
Điều này khiến Tôn Chí Tân thực buồn bực, cũng có chút xem thường chính mình, nóng ruột nóng gan mất đi lanh lẹ ngày thường. Nhưng vì trong lòng thích những người này, đã không thể thấy bọn họ bị bất luận thương tổn nào. Đồng thời lại hiểu được tại thời đại tiền sử sức sản xuất thấp, tình huống trước mắt gieo trồng và chăn nuôi không phát triển, thức ăn kiếm được chủ yếu dựa vào việc dùng thân thể mạo hiểm đi săn. Bởi vậy vừa không thể không làm, vừa không thể không lo lắng, thật khiến người ta mâu thuẫn
Dứt bỏ tâm tình bất lực, cứ quan tâm phiền não còn không bằng cố gắng phát hiện tìm kiếm cùng làm ra thứ mới mẻ cải thiện sinh hoạt của bộ tộc, dùng khả năng mạnh mẽ của bản thân bảo vệ nhưng người thân cận.
Tôn Chí Tân nằm úp sấp về lều, đem cục sạc pin lắp vào, tiếp tục lên pda nghiên cứu nung đồ gốm như thế nào.
Toàn bộ lưu trình nung gốm Tôn Chí Tân biết đại khái, không nói chính xác được làm sao trộn bùn, tạo hình, nung khô. một bước trộn bùn này bởi vì phát hiện niêm thổ chất lượng cao có thể cho qua, đương nhiên còn phải thật sự nung xong mới biết được loại niêm thổ này có được hay không.
Căn cứ tư liệu cho thấy, đồ gốm ở sơ kì phát triển, con người thường chọn đất tùy ý, trộn bùn để trừ đi tạp chất trong đất, sau đó căn cứ tính mềm dẻo bùn đất làm ra tiến hành tăng thêm loại bùn khác hoặc chất hỗn hợp để đạt được độ cứng phù hợp. Bọn họ không giống Tôn Chí Tân, bọn họ bắt đầu từ mò mẫm, mà Tôn Chí Tân là dựa vào vô số kinh nghiệm tích lũy trong tư liệu bắt đầu mò mẫm thực hiện, mức độ khó có thể phân biệt được, Tôn Chí Tân làm lúc này không nghi ngờ đã đơn giản hơn đến cực điểm.
như nguyên liệu nung gốm, hắn đã nhảy vọt qua trăm ngàn năm nghiên cứu phát hiện, tổng kết, trực tiếp dùng niêm thổ dẻo nhưng dễ nung. Thứ này vừa mềm vừa dẻo, là nguyên liệu nung gốm tốt nhất.
Sau đó chính là thành hình, cái này cũng phải nghiên cứu, việc tạo hình chân chính không phải một ngày là xong, tùy tiện là làm được. Cũng may Tôn Chí Tân chỉ định nung đồ gốm dùng cho sinh hoạt chứ không phải trân phẩm mang tính nghệ thuật gì cả. Làm bát và chai lo hắn là không quá khó đi? Nếu khó, thì nung mấy thứ đơn giản trước . Đợi tăng cao kỹ thuật rồi nung những thứ khác.
Xứng dứu gì trực tiếp khiêu quá, nghĩa là bước đầu này là để đồ gốm nung ra trở nên cứng rắn, có tốt hơn không phụ kỹ năng bơi, đồng thời cũng làm cho phôi gốm trong quá trình nung không dễ rạn nứt, xuất hiện tổn hại. Theo lý đó, trải qua thượng dứu trình tự làm phôi gốm, thay đổi nung, thả nung mà thành mặt ngoài thành phẩm sẽ có một tầng kết cấu sáng bóng như thủy tinh, vô luận không ra kỹ năng bơi hay vẻ ngoài đều rất tốt. Nhưng nhiệt độ nóng chảy của nó rất cao, khi bắt đầu nung rất khó làm cho nhiên liệu đạt tới độ nóng như vậy, cho nên mới bỏ qua.
(đoạn này đọc xong ứ hiểu j, nói chung là một công đoạn làm gốm. Chắc là làm men gốm gì đó )
Đương nhiên, trụ cột là đã chọn được niêm thổ chất lượng tốt để nung, không cần suy xét đến việc tăng cường cho mặt ngoài, phòng ngừa vấn đề.rạn nứt
Cuối cùng là nung khô, đây là bước quan trọng nhất, thành công cùng thất bại, cơ hồ đều do nó quyết định.
Quyết định bước này có thành công hay không có hai điểm mấu chốt,1 là nhiên liệu nung gốm, hai là kiến tạo lò nung hợp lý. nghĩa là, nhiệt độ nung gốm phải vào khoảng ở 800 đến 1200 độ, không đạt được nhiệt độ như vậy, sẽ chỉ làm niêm thổ khô cứng, không thể làm cho nó sinh ra một loạt biến hóa hoá học vật lý phức tạp, hình thành đồ gốm chân chính.
Ở thời kì nung gốm ban đầu, mọi người nung gốm đều là trực tiếp hong trên ngọn lửa, mặc kệ là củi, hay vật liệu gỗ nào đó, đem phôi gốm đã nặn thành hình đặt trực tiếp lên nhiên liệu để nung, cuối cùng cho ra đồ gốm vì nhiệt độ thấp, hỏa lực phân tán mà chất lượng kém, không dùng được, mà thành phẩm tạo ra cũng rất ít.
đến thời kì sau, nhân loại đã phát triển ra lò ếch và lò đứng là hai loại lò nung thường dùng để nung gốm, việc này khiến cho xác xuất nung gốm thành công cùng chất lượng tăng lên rất cao, xuất hiện đồ gốm sản lượng cao, có thể chân chính sử dụng trong sinh hoạt.
Tôn Chí Tân muốn làm một trong hai loại lò này, hoặc là làm cả hai thử xem. Bởi vì khái niệm của hắn với chúng rất mơ hồ, rất nhiều chỗ phải chân chính làm rồi mới biết được. Cũng may hai loại lò nung này kết cấu cùng kiến tạo đều rất đơn giản, chỉ điểm đại lực sĩ Tamu đến làm, sẽ không mất bao nhiêu thời gian.
Hai loại lò so ra, lò ếch khá thông dụng, dù là lò đốt trong hay lò đốt ngoài, đều có bộ phận thường thấy, đều là cổng lò, lò đốt, lò giữ nhiệt cùng lò gốm tạo thành. Ngoài cùng là cổng lò, dùng để đưa nhiên liệu vào; Tiếp theo là lò đốt, nó là nơi thiêu đốt nhiên liệu; Nhiên liệu thiêu đốt sinh ra hỏa diễm và nhiệt lượng lớn, thông qua lò giữ nhiệt, cuối cùng tới lò gốm, phôi gốm đặt chung ở đó để nung thành đồ.
Đường dẫn nhiệt khi Nung gốm chính là lò đốt – lò nhiệt – lò gốm. Lò gốm hình tròn, phía trên lò giữ nhiệt, trên lò giữ nhiệt có rất nhiều hỏa khổng, hỏa diễm từ lò đốt theo vòm lò tiến vào lò gốm. lò đứng có lò đốt ở phía trên, lò ếch lại là lò gốm cùng lò đốt liên kết ngang, theo lý mà nói, kết cấu lò ếch đơn giản hơn.