Dịch giả: rolland
Nếu từ lợi ích chỉnh thể của tông môn, thì mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch được khôi phục, làm Thương Mang Sơn thu hoạch rất lớn.
Nhưng cũng vì vậy mà triệt để làm tan vỡ quan hệ với Thiên Lôi Điện, mất đi lập trường có thể công có thể thủ trước đây, mình trần ra trận, đối với Thương Mang Sơn mà nói, quyền chủ động trên đại cục không thể nghi ngờ là bị tổn hại.
Mà bất đắc dĩ chính là bọn họ không còn lựa chọn nào khác.
Cho nên tuy toàn bộ Thương Mang Sơn theo lý trí làm ra quyết định, cùng Quảng Thừa Sơn, Bích Hải Thành nối thành một đường, đối kháng với Đại Nhật Thánh Tông cùng Thiên Lôi Điện.
Nhưng đối với người thúc đẩy việc này, Yến Triệu Ca, theo Quảng Thừa Sơn, là đại công thần, theo Thương Mang Sơn, cách nhìn nhận rất phức tạp.
Tuy không có bất kỳ chứng cứ nào, nhưng Thương Mang Sơn có không ít người hoài nghi, là Yến Triệu Ca có âm mưu từ trước, dụ bọn họ nhảy vào hố to.
Lập tức, từ nửa năm trước, một vài tin đồn về Yến Triệu Ca, từ trong Sơn Vực truyền ra, thổi phồng hắn trên trời ít có, mặt đất khó tìm.
Khí thế như vậy, đừng nói thế hệ trẻ trước mắt, cùng thế hệ của Yến Triệu Ca, dường như ngay cả cha của hắn, năm đó một người áp một đời, Yến Địch, đều không được như thế.
Lần này tham gia Thông Thiên Hội Minh, Yến Triệu Ca đã sớm chuẩn bị tâm lý, lại có không ít người muốn ước tính phân lượng của hắn.
Lưu Thịnh Phong của Thương Mang Sơn, cũng là một người trong đó.
Cũng thật khó khăn khi hắn ở Vân Triệu Sơn, Thương Mang Sơn có thể đè tên hung thú này tìm tới cửa.
Đáng giá Yến Triệu Ca chú ý chính là khi danh tiếng của hắn trong một năm nay càng ngày càng vang dội, cường giả thế hệ trẻ của Bát Cực Đại Thế Giới dần dần bỏ qua tuổi tác cùng tu vi của hắn.
Bởi vì, chiến tích thực tế của Yến Triệu Ca quá huy hoàng.
Dễ dàng đánh chết Tiêu Thăng cùng cảnh giới, đánh bại Triều Nguyên Long cùng cảnh giới, Ngoại Cương hậu kỳ Tông Sư đánh bại Tiên Thiên Tông Sư, Kỷ Hán Như.
Kết quả giao thủ cùng Lâm Chu và Yến Thiểm đã có tiếng gió thổi ra.
Trong đó có rất nhiều đối thủ, tuổi tác cùng thời gian tu luyện nhiều hơn Yến Triệu Ca không ít.
Hơn nữa những người này, đều là người nổi bật trong Võ giả thế hệ trẻ của Bát Cực Đại Thế Giới, là nhân vật thiên tài được thế nhân nhìn nhận.
Tùy tiện một người đi ra, dù tỷ thí cùng phần lớn những đệ tử của sáu Thánh địa khác, cũng có thể nghiền ép đối thủ, thậm chí vượt cấp khiêu chiến, dùng yếu thắng mạnh.
Nhưng những thiên tài này đầu thua trong tay Yến Triệu Ca!
Toàn bộ thế hệ trẻ của Bát Cực Đại Thế Giới hiện nay, chiến tích rực rỡ của Yến Triệu Ca là đứng đầu.
Mới vừa rồi, Lưu Thịnh Phong bởi vì Kỷ Hán Như cùng Tiếu Vũ, nên không ra tay, Yến Triệu Ca lại không ngờ, trước khi tham gia Thông Thiên Hội Minh, đối thủ muốn ước tính phân lượng của hắn, sẽ là người của Trọc Lãng Các.
Dù sao, trong đại cục sóng to gió lớn hiện tại của Bát Cực Đại Thế Giới, lập trường trung lập của Trọc Lãng Các đang đứng rất vững.
Yến Triệu Ca chắp hai tay sau lưng, ngẩng đầu nhìn bốn phía, tỉ mỉ cảm nhận.
Hiện tại hắn không phải cảm ngộ thiên địa chí lý, mà là dòng chảy linh khí cùng trận pháp vận chuyển nơi này.
"Ha, nhìn dáng vẻ như thế này, là muốn áp chế nhuệ khí của ta, nhiều hơn việc thăm dò."
Yến Triệu Ca suy nghĩ kỹ một lát, khóe miệng hơi nhếch lên.
Trận pháp trước mắt tất nhiên là không chỉ đơn giản có sương mù dày đặc.
Tiền bối của Trọc Lãng Các bày ra trận pháp này, nếu đụng phải kẻ thù bên ngoài xâm lấn, sẽ hiện ra uy lực cường đại, đối kháng địch nhân.
Trận pháp lúc này chỉ hiện ra một ít biến hóa mà thôi, cũng không có lực sát thương nào.
Yến Triệu Ca bị vây ở bên trong, nhiều nhất là lạc đường, không thể đi ra Thanh Già Hồ, cũng không thể trở về Thanh Già Đảo giữa hồ.
Đương nhiên, cũng bởi vì trận pháp biến hóa rất nhỏ, cho nên ngay cả Võ giả Thông Thiên cảnh như A Hổ trong lúc nhất thời cũng không phát hiện vấn đề.
Hơn nữa, nếu trận pháp biến hóa quá lớn, trước tiên sẽ kinh động những cường giả Đại Tông Sư ở Trọc Lãng Các như đám người Phương Chuẩn.
"Mượn địa thế bày trận, căn cơ chính là sự biến ảo vô định (không xác định) của mây nước trên Thanh Già Hồ..."
Yến Triệu Ca không thèm để ý mà cười, cất bước đi về trước, chỉ là lúc này hắn bước đi, nhịp điệu trở nên vô cùng kỳ quái, có đôi khi đi thụt lùi.
Trong lúc bước đi, Cương khí toàn thân của Yến Triệu Ca chấn động, giậm lên hồ nước liên tục dập dờn.
Theo hô hấp của hắn, vân vụ xung quanh không ngừng tụ tán, có cảm giác như "phong khởi vân dũng".
Lấy Yến Triệu Ca làm trung tâm, trên mặt hồ nhấc lên một cổ lốc xoáy, theo cử động của Yến Triệu Ca, tất cả vân vụ trên hồ đều trở nên hỗn loạn.
Lốc xoáy càng ngày cảng mở rộng, bắt đầu lan ra xung quanh.
A Hổ theo sát bên Yến Triệu Ca, há to miệng, nhìn cảnh này, sau một lúc lâu, hắn mới mở miệng cười ha hả:
- Muốn cùng công tử nhà ta đấu?
Trên Thanh Già Đảo, trong một lầu trúc, trung tâm dựng lên một tấm gương, cao cỡ một người.
Mặt gương như gợn sóng, bày ra cảnh tượng trên mặt hồ.
Lúc này Nguyễn Bình đứng trước gương, mặt không biểu tình nhìn cảnh tượng bày ra trong gương, phong thái của hắn vẫn như cũ, dáng vẻ bất phàm, chỉ là không còn ôn hòa, trong ánh mắt toát ra quang mang sắc bén.
Lúc này, hắn mới tỏa ra vài phần dáng vẻ thanh niên hiếu thắng.
Nguyễn Bình nhìn Yến Triệu Ca trong gương, hơi trầm ngâm một chút, sau đó vươn tay ra, muốn chạm vào gương, lúc gần tới mặt gương thì đột nhiên dừng lại.
Sau đó, cửa bị đẩy ra, có hai nữa tử, trang phục giống như Nguyễn Bình, là đệ tử hạch tâm của Trọc Lãng Các, cả người thanh y.
Hai nữ tử đều mang nón trúc trên đầu, lụa mỏng rũ xuống, che khuất khuôn mặt của hai nàng.
Nữ tử đi phía trước tháo xuống nón trúc, lộ ra gương mặt "đại khí", ngũ quan nhìn qua chỉ trung thượng, nhưng có một phong thái riêng.
Nhìn thấy nàng, Nguyễn Bình thu tay về, hơi gật đầu nói:
- Tạ sư tỷ.
Nữ đệ tử Trọc Lãng Các họ Tạ đi tới trước gương, nhìn thoáng qua cảnh tượng trong gương, liền nhíu mày:
- Nguyễn sư đệ, ngươi cần gì phải làm như vậy?
- Mấy ngày nay, nghe tên của hắn đến nổi lỗ tai muốn thành kén.
Nguyễn Bình mỉm cười:
- Cho nên ta muốn nhìn xem, hắn có phải như danh tiếng hay không.
- Nghe đồn hắn toàn tài, cho nên ta muốn thử tạo nghệ trận pháp của hắn như thế nào.
- Chuyện này vừa đúng lúc, không cần giao thủ thật sự, có thể so một hai chiêu.
- Ta cũng không định làm khó hắn, nếu quả thật hắn bị vây trong trận không ra được, qua một thời gian, ta sẽ đích thân vào trận đón hắn trở về Thanh Già Đảo.
Vị Tạ sư tỷ kia nhìn Nguyễn Bình thật sâu, nói:
- Trưởng bối trong tông môn đã có ý kiến thống nhất là không can dự vào tranh chấp giữa Quảng Thừa Sơn cùng Đại Nhật Thánh Tông, ngươi cần gì phải gây khó dễ cho Yến sư đệ?
- Ngươi không phải vì Mạnh Uyển sao?
Nguyễn Bình mỉm cười nói:
- Ta thừa nhận, ta đối với Mạnh sư muội của Đại Nhật Thánh Tông nhớ mãi không quên, nhưng ta càng không quên, ta là đệ tử của Trọc Lãng Các, cho dù có ý muốn "cầu hoàng", nhưng ta hy vọng đem hỏa phượng hoàng kia về với chúng ta, mà không phải ta đi ở rể.
- Nhưng Tạ sư tỷ, ngươi che chở Yến Triệu Ca, không phải vì Quảng Thừa Sơn Từ Phi Từ sư huynh sao?
Nữ đệ tử họ Tạ nhàn nhạt nói:
- Các trưởng bối trong tông môn quyết định, ta sẽ nghiêm ngặt chấp hành, công và tư rõ ràng, huống chi Từ sư huynh đối với Yến sư đệ cũng rất tự tin, không cần ta chiếu cố.
Nàng nhìn Nguyễn Bình nói:
- Ta nhắc nhở ngươi, là nhắc nhở ngươi dừng tay bây giờ còn kịp, bằng không thua thiệt chính là ngươi.