Yến Triệu Ca giương mắt nhìn lên, chỉ thấy một lão giả một mắt chân đạp hư không, từ quần sơn đi tới.
Đối phương nhìn xuống, ánh mắt quét qua một vòng, cuối cùng rơi trên người Yến Triệu Ca:
- Ngươi quả nhiên tới, lúc này ta muốn xem ngươi chạy đi đâu?
- Yến Triệu Ca, ngươi thật to gan chó.
- Đầu tiên là bao che phản đồ của Thánh Tông ta, bây giờ lại dám giết đệ tử của Thánh Tông ta.
- Ngươi nhất định phải đền mạng cho Tiêu Thăng!
Bị ánh mắt của đối phương nhìn chòng chọc, cả người Yến Triệu Ca khô nóng, cảm thấy ngũ tạng như thiêu đốt, toàn thân giống như muốn bốc cháy.
Yến Triệu Ca không biến sắc, nói:
- Ý của các hạ, là muốn ta đưa cổ ra cho Tiêu Thăng chém sao?
- Tiêu Thăng muốn giết ta, ta liền giết hắn, chỉ đơn giản như vậy.
Lông mày của lão giả một mắt dựng lên, ánh mắt hung tàn.
Nhìn vẻ mặt kia của hắn, giống như trước mắt không phải là Yến Triệu Ca xuất thân từ Quảng Thừa Sơn, mà là một Võ giả xuất thân từ một môn phái nhỏ yếu, được chết trong tay đệ tử của Đại Nhật Thánh Tông là vinh hạnh của hắn vậy.
Đối phương lạnh lùng nhìn Yến Triệu Ca:
- Hả?
- Vậy bây giờ lão phu cũng muốn giết ngươi, ngược lại nhìn xem ngươi có khả năng giết lão phu không?
Yến Triệu Ca cười mà không nói.
Phía sau lập tức truyền ra một âm thanh:
- Ngươi giết không được hắn.
Mây gió kích động, một cổ khí thế cường đại hiện lên.
Một bóng người đạp hư không đi tới, lúc mở miệng thì còn ở xa, nhưng câu nói vừa xong thì người đã tới gần.
Đó là một lão giả khô gầy, chắp hai tay sau lưng, không nhanh không chậm đi tới.
Yến Triệu Ca mỉm cười nói:
- Trưởng lão, làm phiền ngài.
Lão giả khô gầy khoát tay:
- Không sao.
Hắn đi tới trước mặt lão giả một mắt, nhàn nhạt nói:
- Lão phu cũng muốn nhìn xem, ngươi làm trò trước mặt lão phu như thế nào, giết đệ tử của Quảng Thừa Sơn ta.
Thấy lão giả khô gầy hiện thân, Hứa Xuyên liền thở phào nhẹ nhõm:
- Cường giả của bản môn tới trợ giúp rồi.
- Yến thiếu quả nhiên sẽ không lấy thân mạo hiểm, mọi hành động đều có tính toán trước.
Đại Nhật Thánh Tông có cao thủ trợ giúp, đặt chân vào Đông Đường quốc.
Quảng Thừa Sơn sau khi nhận được thông tin Yến Triệu Ca đánh chết Tiêu Thăng, tự nhiên cũng sẽ không bàng quan.
Chỉ là hai bên cần có thời gian phản ứng.
Tương đối mà nói, Đông Đường tuy là nơi hẻo lánh, nhưng vẫn nằm trên lãnh thổ của Thiên Vực, Quảng Thừa Sơn muốn cho cường giả đến trợ giúp sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Nhưng chiến trường cùa hai bên đan xen lẫn nhau, rất khó phân biệt.
Như thế nào dự đoán chính xác hướng đi, vị trí của địch nhân thì phải nhờ vào các thế lực bản địa tại Đông Đường.
Từ phương diện này mà nói, Triệu Nguyên gặp nạn, cùng Yến Triệu Ca bị phục kích, Nghiêm Húc củng phải nhận trách nhiệm không hoàn thành chức trách, không tra rõ tình hình địch.
Trong lòng của Hứa Xuyên phát lạnh:
- Là Nghiêm Húc cố ý sao?
- Hắn điên rồi, cho dù chỉ là sai lầm, nhưng hắn cũng phải gánh trách nhiệm a!
Nhưng mà khiến Hứa Xuyên thở phào nhẹ nhõm chính là Yến Triệu Ca đã sớm có chuẩn bị, mình đi theo mạo hiểm, đã đánh cuộc thắng lợi a.
Tên trưởng lão của Đại Nhật Thánh Tông nhìn Đại Tông Sư của Quảng Thừa Sơn đối diện, lạnh lùng nói:
- Cảnh giới của ta và ngươi tương đương, ngươi nắm chắc bảo vệ được hắn sao?
Khi hắn vừa nói chuyện, vừa nhấc tay lên, ánh sáng mặt trời kim sắc thu lại, tụ thành một đoàn trong bàn tay của hắn.
Sau đó vỗ xuống một chưởng, giống như đem mặt trời ném xuống!
Trung Thiên Thần Chưởng do hắn thi triển, so với Đại Tông Sư của Đại Nhật Thánh Tông kia tại Linh Phong Cốc, càng mãnh mẽ hơn!
Đám người Triệu Nguyên đứng dưới, trong lòng đều khẩn trương.
Giống như lão giả một mắt nói, thực lực của hai bên giao thủ như nhau, một bên muốn giết người, một bên muốn bảo vệ.
Bên bào vệ phải vào vị trí bất lợi, quyền chủ động đều ở trong tay địch nhân.
Thậm chí bởi vì chú tâm bảo vệ người khác, mà bản thân lộ ra sơ hở, bị địch nhân bắt được, ngược lại bị thiệt thòi.
Đến lúc đó người bảo vệ lẫn người được bảo vệ, đều trở thành thịt cá trên thớt của đối thủ, chỉ có thể nuốt hận tại chỗ.
Lão già khô gầy sắc mặt bình tĩnh, không vội không nóng, nói:
- Nếu lão phu xuất hiện ở nơi này, liền có lòng tin bảo hộ được đệ tử của bản môn.
- Nhiều hơn thì không dám nói, nếu chỉ có ngươi thì quả thật không nói chơi.
Vừa nói, lão già khô gầy vừa nhấc tay lên, lòng bàn tay hiện lên kim sắc.
Chưởng ảnh trùng điệp tràn ngập ra, bao phủ khắp nơi, từng đạo ánh sáng kim sắc đan vào nhau giữa bầu trời, giống như hoá thành từng đạo dây thừng kim sắc, trói thiên buộc địa.
Trung Thiên Thần Chưởng của trưởng lão Đại Nhật Thánh Tông rơi xuống, bị từng đạo dây thừng kim sắc trói lại.
Chương thế chí cương chí liệt, liền bị lực lượng chí nhu không ngừng bào mòn, khó có thể thoát được.
- Hoảng Kim Chưởng?
Chân mày của lão giả một mắt dựng thẳng lên.
Đối phương thi triển Võ đạo, chính là đích truyền của Quảng Thừa Sơn, Thái Thượng Bát Cực, Hoảng Kim Chưởng.
Yến Triệu Ca đứng một bên nhìn, cũng gật đầu, thầm nghĩ:
"Gần như lô hỏa thuần thanh."
Môn Võ đạo này Yến Triệu Ca cũng đã thấy Khổng trưởng lão thi triển qua trong Trấn Long Uyên, càng thêm huyền diệu khó lường, nhưng cũng bởi vì tu vi của Khổng trưởng lão cao hơn.
Nếu chỉ nói về tạo nghệ Hoảng Kim Chưởng, lão giả khô gầy trước mặt này, cùng cảnh giới cũng là đứng đầu.
Lão giả khô gầy thi triển Hoảng Kim Chưởng đồng thời thân hình nhoáng lên, như gió thổi lúc ẩn lúc hiện, nhanh chóng linh động.
Đây cũng là một tuyệt học trong Thái Thượng Bát Cực, Phong Hỏa Nhị Kiếp.
Hoả kiếp phát lực, phong kiếp thân pháp.
Lão giả khô gầy lúc này đem lối đi của đối thủ khi thi triển Đại Nhật Đông Thăng Hoành Thiên Túng đều phong kín.
Tên trưởng lão Đại Nhật Thánh Tông này bị làm cho tức nổ phổi, nổi giận lôi đình.
Thực lực của đối phương cùng hắn tương đương, nhưng phong cách chiến đấu quá mềm dẻo, làm hắn có lực mà không thể phát ra.
Lão giả khô gầy muốn thắng hắn rất khó, nhưng hắn cũng không có cách nào đột phá phòng ngự của lão đó.
Đừng nói tới thắng lợi, ngay cả muốn đối phó với đám người Yến Triệu Ca, đều chỉ có thể giương mắt mà nhìn.
- Triệu Ca, các ngươi nên rời khỏi trước đi.
Lão giả khô gầy vừa hoá giả thế công của đối thủ, vừa nhàn nhạt nói chuyện.
Đám người Yến Triệu Ca rút khỏi, hai Đại Tông Sư buông tay ra đại chiến, dư ba huỷ diệt mọi thứ xung quanh.
Nhưng không đi được bao xa, đột nhiên một âm thành táo bạo vang lên đinh tai nhức óc:
- Đi được sao!
Nghe cái âm thanh này, Yến Triệu Ca liền nhíu mày một cái.
"Quỷ Phủ lão nhân, Hàn Thịnh!"
"Trước thế cục như thế này, hắn còn dám đi ra sao?"
Hắc vụ cuốn lên, một lão giả râu tóc dựng đứng, đột nhiên hiện thân.
Khí tức kinh khủng, không kém hai Đại Tông Sư đang gia thủ bên kia.
Chính là người đã từng hiện qua trong Trấn Long Uyên, có quan hệ với Diệp Cảnh, Quỷ Phủ lão nhân Hàn Thịnh.
Quỷ Phủ lão nhân Hàn Thịnh hiện thân, ánh mắt cũng rơi vào trên người Yến Triệu Ca.
Yến Triệu Ca nhìn qua, thấy trong ánh mắt của đối phương, ngoại trừ táo bạo, còn có thêm tham lam cùng tìm tòi.
"Hắn muốn thứ gì trên người ta."
Suy nghĩ của Yến Triệu Ca thay đổi thật nhanh, trong nháy mắt liền cho ra dự đoán.
Không đợi hắn ngẫm nghĩ, Hàn Thịnh đã gầm lên, bàn tay duỗi ra, hắc khí ngưng tụ thành một bàn tay to lớn che trời vỗ xuống đầu Yến Triệu Ca.
Lão giả khô gầy liền nhăn mày lại, thi triển Phong Hỏa Nhị Kiếp, thân hình di chuyển, tới trước mặt Hàn Thịnh.
Chưởng thế của Hoảng Kim Chưởng mở ra, đem công kích của Hàn Thịnh trói lại.
Nhưng được cái thì này mất cái khác, tên trưởng lão của Đại Nhật Thánh Tông bên kia mất đi áp lực.
Đại Nhật Đông Thăng Hoành Thiên Túng được triển khai, mạnh mẽ lướt qua Hoảng Kim Chưởng của lão giả khô gầy, đánh tới Yến Triệu Ca!
Tim của Hứa Xuyên đập thình thịch, sắc mặt trắng bệch nhìn về phía Yến Triệu Ca.
- Yến thiếu, ngươi nhất định phải nói cho ta biết, cái này cũng trong dự tính của ngươi a!