Thẩm Lãng quá nhớ Mộc Lan.
Hòn đảo then chốt kia, hồi trước hắn đã đặt là đảo Magnolia (Mộc Lan), mà cái thành phố hoàn toàn mới này, hắn lại mệnh danh là thành Magnolia.
Thành phố này mỗi ngày đều đang biến hóa, mỗi một ngày đều đang lớn mạnh dần lên.
Thẩm Lãng thực sự như là một nhà ảo thuật vậy, thoả thích thi triển kỳ tích ở phía trên mảnh đất này.
Ba ngày sau, bọn hải tặc cho Thẩm Lãng đưa tới mười lăm chiếc tàu biển cỡ bự, đồng thời đưa tới tám ngàn nô lệ.
- Tổng cộng hai mươi vạn đồng vàng. - Thủ lĩnh cướp biển này là một người da trắng ngạo mạn, không có ai biết tên gã, chỉ biết biệt danh của gã là Nam tước Bloody.
Thoạt nhìn, gã chẳng hề giống hải tặc chút nào, càng giống một quý tộc ưu nhã, ngoại hình anh tuấn đến phát sợ, dù cho mỗi ngày phơi gió phơi nắng đi nữa thì làn da vẫn trắng bóc. Dùng cách ví von của phương Đông chính là mặt như quan ngọc.
Gã là hải tặc lớn nhất vùng biển này, còn hai chục ngàn tên tay sai, trên một trăm con tàu, trật tự của vùng biển kéo dài hai ba ngàn dặm do gã nắm giữ, gã và Black Pearl có giao tình nhất định, cho nên cả hai mới vừa có giao dịch rất lớn.
Gã là người cung ứng mua bán vật tư lớn nhất cho Thẩm Lãng, phần lớn lương thực, hoa quả, thịt cũng được mua từ chỗ của gã.
Có thể nói thế này, từ chỗ của Nam tước Bloody ngươi có thể mua được bất kỳ vật gì, chỉ có ngươi nghĩ không ra, không có thứ không mua được.
Võ công của gã rất cao, rõ ràng cao bao nhiêu? Không biết, nhưng Black Pearl nói nàng hoàn toàn không phải đối thủ của Nam tước Bloody.
Hơn nữa cũng không người nào biết tuổi tác của vị Nam tước Bloody này, cũng không biết lai lịch của gã.
- Ta đã từng nhìn thấy ngài, người phương Đông chết đi sống lại. - Nam tước Bloody hướng Thẩm Lãng nói:
- Chồng của Công tước Dibos.
Thẩm Lãng nói:
- Ta cũng đã gặp ngài, lúc đó hôn lễ, ngài đứng ở chỗ đó ngay vị trí thứ bảy.
Nam tước Bloody nói:
- Ta là tên hải tặc có tiền đồ duy nhất đến dự hôn lễ lúc đó.
Thẩm Lãng nói:
- Không, ngài không giống như là một hải tặc, càng giống như là một quý tộc. Ta có thể mời ngài tiến vào tòa thành của ta dùng một ly rượu không?
Nam tước Bloody nhìn một cái rồi nói:
- Đó chính là tòa thành của ngài sao? Nó quả thực đặc biệt vô cùng.
Hiển nhiên gã ghét cái tòa thành này của Thẩm Lãng, thật sự là quá xấu xí, quá nhỏ, hoàn toàn không có một chút cảm xúc nghệ thuật.
Hơn nữa giống như có một loại nguyên nhân khác, khiến cho gã không dám leo lên cái thành phố này của Thẩm Lãng.
- Nếu như ta mời ngài lên soái hạm của ta uống rượu, ngài có từ chối không? - Nam tước Bloody nói.
- Vinh hạnh của ta. - Thẩm Lãng nói.
...
Sau khi kiểm kê xong vàng và hàng hóa.
Thẩm Lãng leo lên kỳ hạm của Nam tước Bloody, đây là một chiếc tàu chiến đặc biệt to lớn, trọng tải vượt qua hai nghìn tấn, thủy thủ cộng thêm võ sĩ trên thuyền có gần nghìn người, tổng cộng có tám cỗ máy nỏ khổng lồ.
Hơn nữa còn đặc biệt thư thái, thậm chí được xưng là chiến hạm cỡ lớn lộng lẫy.
- Chúc mừng ngài, biến thành chúa tể vùng biển này. - Thẩm Lãng cười nói:
- Vùng biển dưới sự bảo vệ này của ngài, nhất định sẽ có điều kiện trật tự tốt nhất.
- Quá khen, quý ngài phương Đông bí ẩn. - Nam tước Bloody nói:
- Ta am hiểu với mua bán hơn giết chóc.
Cái rắm!
Vị Nam tước Bloody này giết người như ngóe, không biết gã cướp sạch bao nhiêu thành bang, tiêu diệt bao nhiêu hạm đội, số người bị gã giết không dưới mấy chục ngàn người, hoàn toàn có thể gọi là nhân vật ngăn con nít khóc.
Thế giới này chỉ có lấy sai tên, không có để cho sai biệt hiệu. Bất quá gã ở vùng biển này đúng là đặc biệt ôn hòa, đại bộ phận lấy mua bán là chủ đạo, hơn nữa còn là một trọng tài công chính, quả thực như là một quý tộc trên biển.
- Quý ngài phương Đông bí ẩn, ngài càng giống như một nhà ảo thuật vậy. - Nam tước Bloody cười nói:
- Chỉ không đến hai tháng, một thành trì liền xuất hiện ở đầu nam bán đảo này, quả thực chính là kỳ tích, ngài đã nổi tiếng, thưa quý ngài ảo thuật gia.
Thẩm Lãng nói:
- Nổi tiếng với ta mà nói, chưa chắc là chuyện tốt, bởi vì ta đã cũng đủ nổi tiếng.
- Đúng vậy, ngài đã cũng đủ nổi tiếng. - Nam tước Bloody nói:
- Thế nhưng ngài là chồng của Công tước Dibos, nàng là nữ vương của cái khu vực này.
Thẩm Lãng nói:
- Ngài Nam tước à, ta biết ngài không chỉ muốn nói cho ta biết mỗi điểm này đâu.
Nam tước Bloody nói:
- Hỡi quý ngài ảo thuật gia, xin hỏi ngài có ý định xây dựng vương quốc của ngài ở tân đại lục này không?
Thẩm Lãng lắc đầu nói:
- Không, không, ta ở trên mảnh đất này chỉ là một vị khách qua đướng mà thôi
Nam tước Bloody nói:
- Như vậy xin hỏi ngài định ở chỗ này bao lâu?
Thẩm Lãng nói:
- Rất ngắn rất ngắn.
Nam tước Bloody cười nói:
- Vậy là tốt rồi, thế nhưng ta còn một lời cuối cùng cho ngài, đây là lần giao dịch cuối cùng giữa ta với ngài.
Thẩm Lãng nhún vai.
Nam tước Bloody nói:
- Từ hôm nay trở đi, cũng sẽ không có người đưa cho ngài tàu, lương thực và nô lệ.
Thẩm Lãng nói:
- Ta bị cấm vận mua bán à?
Nam tước Bloody nói:
- Đúng.
Thẩm Lãng nói:
- Là ta đã làm sai điều gì? Hoặc là ta mạo phạm đến người nào à? Vậy ta tỏ ý xin lỗi.
- Không, không, không. - Nam tước Bloody nói:
- Cùng ngài giao dịch đặc biệt vui vẻ, ngài là một người hào phóng hơn nữa ngài vẫn là một người có gu đặc biệt, chúng ta đều đặc biệt cam tâm tình nguyện cùng ngài mua bán. Thế nhưng người thủ hộ phía nam đế quốc Zollern III Công tước Dibos đã hạ lệnh cấm vận ngài, ngài đừng quên, lúc này ngài đang ở trên bán đảo Jade Tide vốn là bản đồ của nàng, nếu như xem bản đồ như phụ nữ, vậy ngài đang giẫm lên đầu ngón chân của ngàng đấy.
Thẩm Lãng nói:
- Ta cho là nàng sẽ không ngại, cuối cùng nàng cũng cưỡi ta tầm ba tháng còn gì.
Nam tước Bloody nhún vai, không nói gì.
Thẩm Lãng nói:
- Là cấm vận hoàn toàn à?
Nam tước Bloody nói:
- Đúng, cấm vận hoàn toàn, bất kỳ lái buôn nào, bất kỳ hải tặc nào cũng không thể cùng ngài buôn bán, bằng không chính là kẻ địch của gia tộc Russo, chính là cùng đế quốc Zollern III là địch.
Thẩm Lãng nói:
- Thành Queen kinh đô đế quốc Witch đã bị đánh hạ rồi sao?
Nam tước Bloody nói:
- Nhưng trừ thành Queen ra, những thành bang khác của đế quốc Witch đều đã bị công hãm. Hơn nữa bây giờ quan trọng nhất không phải tiến đánh thành Queen, mà là đề cử Hoàng đế bệ hạ đế quốc Zollern III. Thế nhưng kế tiếp sẽ có vượt qua một triệu đại quân bao vây thành Queen, cho nên nữ vương Medusa của ngài có thể sẽ gặp tình thế vô cùng nguy hiểm.
Thẩm Lãng nói:
- Xin hỏi có mấy vị điện hạ phải cạnh tranh Hoàng đế của đế quốc Zollern III vậy? Đương nhiên, nếu như đây là tuyệt mật thì cũng không cần nói cho ta biết.
Nam tước Bloody nói:
- Tổng cộng có ba vị điện hạ, vị thứ nhất là Alfonso điện hạ, ngài ấy là cháu ruột của Hoàng đế thời đế quốc Zollern II. Vị thứ hai là Zollern đệ IX, có huyết thống thuần túy nhất, trong dòng máu của ngài không có dòng máu của nữ hoàng Helen nên được toàn bộ quý tộc phương Bắc hỗ trợ.
Nữ hoàng Helen chính là người xây dựng nên thành Queen, có lẽ lúc trước bà ta được xem là nữ hoàng phản bội của cả vương triều Zollern phản bội nữ hoàng, cho tới bây giờ rất nhiều quý tộc phương bắc đều căm thù những gì bà đã làm.
Thẩm Lãng nói:
- Hôm nay xem ra, giống như vị Zollern đệ IX này có thể sẽ biến thành Hoàng đế bệ hạ của đế quốc Zollern III thì phải?
Thủ lĩnh hải tặc Nam tước Bloody nói:
- Không, không, không! Còn có người cạnh tranh thứ ba là Solon điện hạ, ngài ấy mới là người có năng lực cạnh tranh mạnh nhất.
Thẩm Lãng hỏi:
- Vì sao?
Nam tước Bloody đáp:
- Solon điện hạ có Đấu Khí Hoàng Kim, ở mười năm trước cũng đã là tuyệt đỉnh cường giả vương triều Zollern. Mười năm trước hắn một thân một mình đi đại lục Bắc Cực mạo hiểm, ngài nên biết đi mạo hiểm ở thiên hạ cấm địa, là anh hùng vinh quang. Đương nhiên những thứ anh hùng tầm thường này không sống sót trở về, toàn bộ đều chết hết. Bất kể là đi hoang mạc vạn dặm, hay là đi tam giác quỷ khổng lồ, hoặc là đi đại lục cực bắc, toàn bộ đều chết hết!
- Nhưng mà vị Solon điện hạ có Đấu Khí Hoàng Kim kia thành công trở về, ngài trở thành anh hùng chí cao vô thượng của toàn bộ vương triều Zollern, mười năm trước ngài ấy đã mạnh đến như vậy, hôm nay có thể đã trở thành người mạnh nhất của vương triều Zollern.
- Huống chi còn có người nói, Solon điện hạ đã lấy được chúc phúc của toàn bộ Bạch Kinh.
- Bạch Kinh? - Thẩm Lãng kinh ngạc, cái đó và Bạch Ngọc Kinh có quan hệ gì?
Nam tước Bloody nói:
- Bạch Kinh, trong truyền thuyết đây là nơi ở của thần, ở tại một địa phương vĩnh viễn không có đêm tối.
Thẩm Lãng nói:
- Con tàu của Bạch Kinh có phải từng xuất hiện ở thế giới phương Tây hay không, mỗi khi nó đến đâu thì tuyết rơi đến đó đúng không?
Nam tước Bloody nói:
- Chuyện này quả thật được lưu truyền trong giới hải tặc, nhưng có lẽ là lời nói mớ của những gã say sưa. Chỗ này của ta có một truyền thuyết, ngài có muốn nghe một chút không?
Thẩm Lãng nói:
- Rửa tai lắng nghe.
Nam tước Bloody nói:
- Khi con tàu Bạch Kinh xuất hiện ở trên mặt biển, không nên cố nhìn, dù cho có nhìn thấy cũng phải quên đi. Bởi vì khi nó biến mất cuối cùng nơi đâu, thì cái chủng tộc đó phải diệt vong. Khi nó dừng sát bên quốc gia nào, quốc gia ấy sẽ diệt vong.
Thẩm Lãng nói:
- Nhưng mà, đây chỉ là truyền thuyết hoang đường không có chứng cớ gì cả đúng không?
Nam tước Bloody nói:
- Bất hạnh vô cùng, đây không phải là truyền thuyết, mà là chân thật. Mấy chục năm trước, con tàu bay đầy tuyết của Bạch Kinh bay đến đế quốc Aztec ở phía nam, kết quả Aztec diệt vong. Một trăm năm mươi năm trước, con tàu tuyết bay của Bạch Kinh đến đế quốc Rosemary ở hướng đông, cái đế quốc đó diệt vong. Một ngàn năm trước, con tàu tuyết bay của Bạch Kinh lại đến đến đế quốc Daya, đế quốc Daya diệt vong.
Thẩm Lãng hỏi:
- Đế quốc Daya? Không phải là đế quốc cường đại duy nhất trong lịch sử người Vinda à?
Nam tước Bloody đáp:
- Đúng, trên thực tế bây giờ cũng còn có thể thấy phế tích thành phố của đế quốc Daya. Mặc dù không có bất kỳ sách sử nào ghi chép, thế nhưng ta từng đi qua thành bang của đế quốc Daya, phát hiện đây là một đế quốc vô cùng mạnh mẽ. Nếu như nó không có tiêu vong, kkhi Đại đế Zollern xuôi nam, sẽ không dễ dàng quét ngang toàn bộ tân đại lục thành lập vương triều Zollern, cuối cùng lúc ấy trong tay ông ta mới ba vạn người mà thôi.
Thẩm Lãng lâm vào nghi ngờ.
Vậy Bạch Kinh này thế giới phương Tây, là Bạch Ngọc Kinh của thế giới phương Đông à?
Quả thật ở đế quốc Đại Viêm, Bạch Ngọc Kinh cũng đồng dạng thần bí mà lại cường đại, nhưng lại không quỷ dị đến mức như trong truyền thuyết phương Tây.
Con tàu của nó đi đến đâu, đế quốc đó, dân tộc đó liền diệt vong.
Hay là thế lực Bạch Ngọc Kinh kéo dài từ đông sang tây, chỉ có điều trọng tâm của nó ở thế giới phương Tây?
Hơn nữa lúc đế quốc Đại Viêm vây quét Thẩm Lãng, người của Bạch Ngọc Kinh mặc dù không có xuất hiện, nhưng tàu của nó vẫn xuất hiện, nói cách khác nó vẫn nghe ý chỉ từ từ Hoàng đế của đế quốc Đại Viêm.
Vậy Hoàng đế của đế quốc Đại Viêm, chẳng phải là so với trong tưởng tượng còn muốn ghê gớm hơn sao?
Thẩm Lãng cảm thấy thế giới này quá thần bí, khi ngươi cho là tới gần chân tướng, lại kéo ra một chân tướng còn lớn hơn khiến cho ngươi giống như người mù sờ voi vậy.
Không được, Thẩm Lãng phải tiếp tục đi nghiên cứu những tư liệu Khương Ly bệ hạ để lại.
Năm đó Khương Ly thăm dò thế giới phương Tây rất nhiều năm, rất nhiều chuyện ông ta ghi chép mới gần chân tướng nhất.
...
Trở lại chuyện chính.
Nam tước Bloody nói:
- Đi Bạch Kinh chúc phúc, Solon điện hạ cũng đã cầm một nửa vương miện đeo ở trên đầu. Mà một nửa vương miện kia, chính là mấy đại chư hầu phía nam sẽ vì ngài khép lại, Công tước Dibos, Công tước Russell ủng hộ chính là Solon điện hạ.
Lần này kẻ khởi xướng bao vây tấn công đế quốc Witch chính là đám người Công tước Dibos, Công tước Russell, tổng cộng phát động quân đội vượt qua một triệu.
Thẩm Lãng vốn cho là mục tiêu bọn họ chỉ là tiêu diệt đế quốc Witch, hiện tại xem ra đây là một cuộc chiến lập quốc.
Năm đó Ninh Dực Thái tử vì đoạt ngai vàng, tự mình đi nước Nam Ẩu cùng vua Căng quyết chiến, muốn dựa vào cái công trạng lớn này để củng cố vững chắc địa vị Thái tử của mình.
Mà hôm nay vị tuyệt thế cường giả Solon điện hạ này, cũng muốn qua trận chiến công diệt quốc leo lên ngôi vị Hoàng đế của đế quốc Zollern III.
Thẩm Lãng nói:
- Vậy bây giờ vị Solon điện hạ này ở đâu?
Nam tước Bloody nói:
- Đang trình diễn kỳ tích.
Thẩm Lãng nói:
- Cái kỳ tích gì?
Nam tước Bloody nói:
- Kỳ tích một kiếm bình thiên hạ, từ vĩnh viễn đông lạnh đó Hải Nam dưới tiến vào vương triều Zollern, đi ngang qua từng cái một thành bang, thuận người hưng, nghịch người mất.
Sốc thế à?
Thẩm Lãng có thể tưởng tượng cái hình ảnh đó, hoàng tử vô cùng tôn quý đi mạo hiểm đến đại lục Cực Bắc, vốn cũng đã là anh hùng.
Một người một kiếm xuôi nam, lần lượt tiến vào từng thành phố, kiếm chỉ đến chủ nhân thành phố đó, bất kể là Bá tước, hay là Công tước, đều chỉ có một câu hỏi.
Có thuần phục ta hay không?
Không thuần phục? Giết ngay!
Rõ ràng khí thế kinh thiên.
Đương nhiên có lẽ sẽ có người hỏi, vì sao không mấy nghìn người mấy vạn người xông lên giết gã?
Điều này sao mà được kia chứ? Solon Zollern là hoàng tử đế quốc, hơn nữa còn là đại anh hùng duy nhất mấy trăm năm qua thành công trở về từ đại lục Cực Bắc, chỉ sợ trong lòng vô số thần dân cùng binh sĩ đối với gã kính trọng sùng bái mất rồi.
Thẩm Lãng nói:
- E rằng hắn muốn sao chép kỳ tích Zollern Đại đế, hắn cứ như vậy một người một kiếm xuôi nam, không có bất kỳ quân đội à?
Nam tước Bloody nói:
- Không có, có thiên quân vạn mã muốn thuần phục đi theo ngài. Nhưng ngài đều cự tuyệt, ngài nói muốn dựa vào sức mạnh của chính mình giành được đế vị.
Thẩm Lãng nói:
- Hôm nay, hắn đã chinh phục mấy thành bang?
- Ba mươi chín cái. - Nam tước Bloody nói.
Thẩm Lãng nói:
- Mỗi một thành bang, cũng là một mình một kiếm chinh phục?
Nam tước Bloody nói:
- Đúng, mười lăm lãnh chúa bị chém giết, hai mươi bốn lãnh chúa lựa chọn thuần phục.
Thẩm Lãng líu lưỡi, hắn có thể tưởng tượng một màn này, đơn giản là lợi hại ngất trời.
Một người một kiếm, bình định nửa thiên hạ.
Người như vậy sẽ nhanh chóng chinh phục trái tim toàn bộ quý tộc cùng thần dân vương triều Zollern, tiếp đó không hề có sự chống đối mà leo lên ngôi Hoàng đế, chân chính thống nhất toàn bộ đế quốc Zollern.
- Hôm nay nữ vương Medusa, đã trở thành mục tiêu chinh phục cuối cùng. - Nam tước Bloody nói:
- Hoặc là nàng bị giết chết, hoặc là quỳ rạp trên đất cam chịu làm thiếp.
Thẩm Lãng có thể tưởng tượng, vị Solon điện hạ này trên đường xuôi nam, một người một kiếm chinh phục lần lượt từng thành phố.
Cuối cùng một triệu đại quân bao vây thành Queen, mà gã và nữ vương Medusa tiến hành đỉnh phong quyết chiến, tiếp đó hoàn toàn leo lên ngôi vị Hoàng đế.
Thẩm Lãng nói:
- Công tước Russell là một người yêu nước chân chính, ông ta khát vòng một tuyệt thế cường giả quá bộ đến vương triều Zollern, lại một lần nữa thống nhất thiên hạ phương Tây. Nhưng Công tước Dibos lại không có thuần túy như thế, là nguyên nhân gì khiến cho nàng đánh bạc tất cả đi hỗ trợ vị Solon điện hạ này vậy?
Nam tước Bloody nói:
- Đến khi Solon điện hạ lên ngôi làm Hoàng đế, sau đó Công tước Dibos sẽ trở thành ngoại phi, đến lúc đó nàng lsẽ trở thành thủ hộ đế quốc phía nam, con trai của nàng phải đổi họ là Zollern Russo, trở thành một trong những thân vương của đế quốc.
Cái gọi là ngoại phi, chỉ là một loại xưng hô cung kính mà thôi, trên thực tế chính là tình nhân không có hôn lễ. Tương đương với ngoại thất của thế giới phương Đông, nhưng lại có tính hợp đồng.
Thẩm Lãng nói:
- Nhưng mà, Công tước Dibos đã không còn là xử nữ.
Nam tước Bloody nói:
- Phương Tây chúng ta không giống phương Đông các ngài, không có chú ý đến trinh tiết như vậy. Nữ vương Medusa cũng đã đã sinh con, nhưng Solon điện hạ vẫn muốn lấy nàng biến thành hoàng hậu đế quốc, đương nhiên nguyên văn của ngài ấy là, hoặc là biến thành hoàng hậu, hoặc là chết!
Ánh mắt của Thẩm Lãng không khỏi co rụt lại.
Trình độ nào đó, nữ vương Medusa cùng hắn không có quan hệ gì, nhưng lại là mẹ của con hắn.
Bây giờ vị Hoàng tử Solon này lại phát ra câu tuyên ngôn bá khí như vậy, bảo nữ vương Medusa hoặc là biến thành người đàn bà của hắn, hoặc là chết.
Còn có Công tước Dibos, thảo nào không tiếc bỏ ra tiền vốn lớn như vậy, gần như dốc hết toàn bộ, hơn nữa với mỹ nam như Thẩm Lãng cũng coi là chuyện vặt, lúc đầu đã sớm coi trọng Đại đế Solon tương lai.
Lần này một khi nàng thành công, cả gia tộc đều có thể niết bàn, chính là trở thành hào môn tột đỉnh của đế quốc Zollern.
Bất quá, vị Nam tước Bloody này vì sao muốn nói cho hắn biết những thứ này kia chứ?
Thẩm Lãng bèn hỏi:
- Ngài Nam tước, xin hỏi ngài biết công chúa Helen không? Trong trận tranh ngôi vị Hoàng đế của vương triều Zollern, nàng có hi vọng à?
Nam tước Bloody không khỏi kinh ngạc, vô cùng hiển nhiên hắn hoàn toàn không ngờ đến Thẩm Lãng đưa ra tên công chúa Helen.
- Không có hi vọng. - Nam tước Bloody nói:
- Công chúa Helen mất tích mười bảy năm, nàng có thể đã chết, dù cho nàng còn sống, thân phận của nàng cũng không có thể trở thành Hoàng đế của đế quốc Zollern.
Thẩm Lãng nói:
- Vậy ngài cảm thấy nàng đi nơi nào?
Nam tước Bloody nói:
- Ai biết được? Có thể đi tam giác quỷ khổng lồ, có thể đi đền thần dưới đáy biển, nàng là một công chúa không bị ràng buộc, không có ai biết nàng đang suy nghĩ gì.
...
- Boong boong boong boong...
Bỗng nhiên tiếng chuông được gõ lên, vô cùng dồn dập.
Nếu như Thẩm Lãng mọc mắt ở trên trời, liền sẽ thấy mỗi một con tàu trên biển đều gióng chuông lên như thế.
Kéo dài về phía đông, mãi cho đến thành Golden Jade.
- Boong boong boong boong...
Tiếng chuông cả thành Golden Jade càng thêm gấp rút.
Cùng lúc đó, toàn bộ cửa thành Golden Jade bị phong toả.
Tất cả bến tàu phong toả.
- Ầm ầm ầm...
Hết hàng quân này đến hàng quân khác từ pháo đài Công tước tiến vào trong thành phố hoặc ra khỏi từ trong trại lính.
Mấy ngàn, mấy chục ngàn quân phong tỏa mỗi một nẻo đường, mỗi một cánh cửa thành Golden Jade.
Toàn thành đề phòng!
Bắt đầu lệnh cấm vận mấy ngàn dặm!
Nam tước Bloody đứng lên nói:
- Hỡi người phương Đông bí ẩn kia, lệnh cấm vận với ngài đã bắt đầu rồi. Từ giờ trở đi không có một hải thương, một hải tặc dám làm ăn cùng với ngài, kể cả tình nhân Hill của ngài.
Nhưng mà, Thẩm Lãng mới vừa thu hai trăm năm mươi ngàn đồng vàng của Hill, đây là một nửa gia sản của nàng.
- Kế tiếp, bất kỳ con tàu nào dám tới gần căn cứ của ngài đều bị đánh chìm. Căn cứ của ngài sau này sẽ không thu được một hạt gạo hay một tên nô lệ.
- Từ giờ khắc này, ngài bị cấm vận hoàn toàn.
Thẩm Lãng bèn hỏi:
- Ngài Nam tước, xin hỏi là Công tước Dibos cấm vận ta, hay là?
Nam tước Bloody nói:
- Là cả đế quốc Zollern III cấm vận ngài, kể cả ta đây. Ngày sau có bất kỳ con tàu nào đến gần căn cứ của ngài, ta đều có thể đánh chìm nó.
Thực tế đến nước này? Mới vừa rồi cùng Thẩm Lãng làm xong một hợp đồng lớn, kế tiếp liền muốn đích thân chấp hành lệnh cấm vận?
- Đặc biệt xin lỗi, nhà ảo thuật đến từ thế giới phương Đông, bởi vì sau lưng Công tước Dibos là Đại đế Solon tương lai, là bất luận kẻ nào đều không thể ngăn cản. Có thể tương lai không lâu sau, khi ngài một lần nữa nhìn thấy ta, ta đã là Trung tướng hạm đội đế quốc Zollern III.
- Mặt khác, nể tình ở bằng hữu mua bán, ta nói cho ngài một câu, ngài còn có thời gian hơn một tháng, sau đó Công tước Dibos đã dẫn đầu đại quân xuôi nam, nàng nhất định sẽ diệt ngài từ trong trứng nước.
- Ngài còn có thời gian hơn một tháng.
- Bảo trọng, quý ngài ảo thuật gia đến từ thế giới phương Đông, cùng ngài giao dịch đặc biệt vui vẻ.
- Tối đa hai tháng sau, đại quân Công tước Dibos sẽ xóa sổ cái thành trì nho nhỏ của ngài khỏi thế giới này.
- Nếu như ta là ngài, nhất định sẽ lập tức nhào ngay lên tàu, trốn càng xa càng tốt.
- Đại đế Solon đã quật khởi, ngài làm một người ngoài, cách người đó càng xa càng tốt.
- Thế thôi, tạm biệt!
Nam tước Bloody hướng Thẩm Lãng vươn tay.
- Tạm biệt, ngài Nam tước. - Thẩm Lãng bắt tay gã, tiếp đó hắn đi xuống tàu.
Hắn mời vừa rời khỏi tàu Nam tước Bloody.
- Boong boong boong boong...
Kịch liệt dồn dập tiếng chuông báo.
- Chuẩn bị chiến đấu, chuẩn bị chiến đấu!
Nam tước Bloody ra lệnh một tiếng, hạm đội khổng lồ của gã bắt đầu chuẩn bị chiến tranh.
Tất cả nỏ khổng lồ giương ra, tất cả máy bắn đá được kéo xuống, tất cả hải tặc rút đao ra kiếm, giương cung cài tên.
Mới vừa rồi trên trăm chiếc thuyền cùng hòa bình, lập tức trở nên đằng đằng sát khí, giương nanh múa vuốt.
Đây chính là trở mặt như là lật sách.
Nam tước Bloody xuất ra một tấm giấy da, đọc lên thật vang:
- Người thủ hộ phía nam đế quốc Zollern III, Thống đốc tỉnh Jade Wave Công tước Dibos có mệnh lệnh, triệt để phong toả ngôi thành ngụy tạo Magnolia của người phương Đông Thẩm Lãng, bất kỳ kẻ nào không được giao dịch. Bất kỳ hải tặc, bấc kỳ thương nhân nào một khi giao dịch với Thẩm Lãng phải tru diệt cả nhà. Bất kỳ tàu thuyền xuất hiện ở ngụy thành Magnolia sẽ đánh chìm toàn bộ.
- Lệnh cấm vận quy mô lớn, bắt đầu!
Tiếp đó, hạm đội của Nam tước Bloody, còn có hạm đội hải tặc xung quanh bắt đầu chấp hành lệnh cấm vận.
Triệt để phong toả cái vùng biển này.
Hạm đội của Công tước Dibos đóng giữ cũng xung phong ra mặt biển, chuẩn bị đánh chìm bất kỳ một chiếc tàu nào dám cùng Thẩm Lãng giao dịch.
Mà cùng lúc đó, Công tước Dibos dẫn đầu đại quân xuôi nam.
Chuyện hai ngàn người của Thẩm Lãng leo lên bán đảo Jade Tide rồi giao dịch quy mô lớn chắc chắn không thể giấu nổi người khác, nhất là thành phố xuất hiện nhanh như ảo thuật, gần như trong một đêm đã mọc lên.
Công tước Dibos bây giờ chỉ biết tên hắn là Thẩm Lãng, không biết thân phận của hắn, thế nhưng biết hắn và nữ vương Medusa có quan hệ thân mật.
Không chỉ có như thế, hắn vốn nên bị hoả hình đốt chết, kết quả lại chết đi sống lại, cái này cũng đủ thu hút sự chú ý của nàng rất nhiều.
Cho nên khi nàng nghe được Thẩm Lãng lại đang ở bán đảo Jade Tide xây dựng thàn htrì, thực sự hoàn toàn kinh ngạc sững sờ.
Người đàn ông này chẳng những không có chết, hơn nữa còn dám trở lại lãnh địa của nàng, thậm chí còn xây căn cứ, dựng thành trì trên hòn đảo của nàng?
Thứ gì cho hắn dũng khí như vậy? Đây là một người điên à?
Thế nhưng nàng vốn chưa từng coi trọng gì trước giờ cả, chiến cuộc thành Queen không cần phải vội, phải đợi Đại đế Solon xuôi nam cùng nữ vương Medusa tiến hành đỉnh phong quyết đấu, đại quân bao vây thành Queen là được.
Mà vị Đại đế Solon này đang ở phương bắc trình diễn kỳ tích một người chinh phục một thành đầy huy hoàng.
Nếu cứ mãi chinh phục như thế, chí ít còn muốn hơn nửa năm mới có thể đến thành Queen.
Công tước Dibos còn chưa từng gặp vị Đại đế Solon này, nhưng đã coi gã như chân mệnh thiên tử.
Đây là đại anh hùng số một vương triều Zollern, mỹ nam hàng đầu, nhân vật có thể sánh ngang Đại đế Zollern.
Nàng nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội ngàn năm một thuở này, cho nên khi Đại đế Solon còn chưa có xuôi nam, nàng liền dốc hết toàn bộ hỗ trợ vị điện hạ này, chính là vì để gia tộc Russo đón làn gió của Đại đế Solon, niết bàn quật khởi.
Hơn nữa đây không chỉ là ý chí của nàng, còn là ý chí của Hỏa Thần giáo.
Trong khoảng thời gian chờ đợi Đại đế Solon xuôi nam, nàng muốn dẫn đầu đại quân triệt để tiêu diệt thành phố của Thẩm Lãng từ trong trứng nước.
- Ngài đại tư tế, ngài trước đây vì sao lựa chọn vị Thẩm Lãng này biến thành người chồng đi hiến tế vậy? - Công tước Dibos bèn hỏi.
- Tất cả đều là ý chỉ của Hỏa Thần.
Công tước Dibos nói:
- Vậy ta bây giờ dẫn binh hoàn toàn hủy diệt cái thành phố nhỏ xíu của hắn, giết sạch sành sanh, cũng là ý chỉ của Hỏa Thần à?
- Đương nhiên!
...
Thời gian trở lại nửa năm trước!
Thẩm Lãng thiết kế chiếc hạm lớn vận tải quân Niết Bàn, vận tải hắn tất cả người nhà tiến vào tam giác quỷ khổng lồ.
Bất kỳ ai trên tàu đều không thể quên một màn kia.
Ở đây là địa ngục thật sự, cái miệng của ác quỷ thật sự.
Khi chưa tiến vào đã tưởng nó đầy kinh khủng hiểm nguy. Thế nhưng sau khi đi vào, nó còn đáng sợ hơn so với trong tưởng tượng.
Mộc Lan cho tới bây giờ đều chưa từng gặp phải sét dày đặc và đáng sợ đến thế này.
Như là vô số con rồng uốn lượn, thậm chí còn có sét đánh hình cầu.
Toàn bộ bên trong đại tam giác tối mò, hoàn toàn đưa tay không thấy được năm ngón. Thế nhưng khi tia sét trong phút chốc bắn ra lại sáng đến mức muốn mù mắt.
Hơn mấy ngàn vạn tia sét điên cuồng giáng xuống như thể muốn xé nát cả đất trời.
Lúc này nếu như không có trang thiết bị chống sét, bất kỳ con tàu nào vào đây
đều có thể bị xé nát, tuyệt đối không có khả năng may mắn tránh khỏi.
Mộc Lan vô cùng lo lắng cho rằng tàu của mình cũng sẽ gặp kiếp nạn, nhưng nàng tin tưởng chồng mình.
Quả nhiên, sau khi con tàu lớn của nàng xông vào chỉ không đến ba phút đã bị một tia sét thật to đánh trúng.
Con tàu hoàn toàn bình yên vô sự, dòng điện cực mạnh bị dẫn ra nước biển.
- Rầm rầm rầm rầm...
Con tàu không ngừng đi sâu vào tam giác quỷ khổng lồ, vô số tia sét vẫn điên cuồng đánh xuống, kinh thiên động địa.
Nhưng nếu có thể tránh một tia chớp, cũng liền có thể tránh tia thứ hai, thứ ba.
Nhưng mà bên trong tam giác quỷ khổng lồ đáng sợ không chỉ có có tia chớp, còn có vô số đá ngầm, ở đây hoặc là đưa tay không thấy được năm ngón, hoặc là sáng đến mức mắt muốn mù, cho nên căn bản là nhìn không thấy mặt biển, bất kỳ con tàu vào đây dù cho tránh thoát sét, cũng nhất định sẽ trúng phải đá ngầm.
Nhưng không biết vì sao, sau khi tiến vào tam giác quỷ khổng lồ, cả người Mộc Lan cũng thay đổi.
Khả năng nhận biết của nàng tăng lên rất nhiều, nàng nhìn không thấy đá ngầm trong nước biển, nhưng lại có thể sớm cảm giác được nguy hiểm.
Khi tránh từng bãi đá ngầm, đi ra khỏi con đường như mê cung ở bên trong tam giác quỷ khổng lồ.
Trừ đá ngầm ra, còn có gió lốc trí mạng.
Không biết từ đâu nổi lên, không biết cuốn về phía nào.
Con lốc quỷ dị cũng có thể có thể sinh ra ở bất kỳ thời khắc nào, tàn sát bừa bãi trong tam giác quỷ.
Ở dưới tình hình hoàn toàn không nhìn thấy, bất kỳ con tàu nào đều tránh không khỏi gió lốc và vòi rồng.
Thế nhưng Kim Mộc Lan có thể, sau khi niết bàn, nàng có năng lực nhận biết của người thượng cổ, nàng có thể dẫn con tàu tránh khỏi lốc xoáy.
Nhưng toàn bộ quá trình cạn kiệt cả tinh thần, bởi vì con tàu có lúc không chỉ tiến tới, còn phải ngừng, còn phải lùi về sau.
Khu vực bóng tối trong tam giác quỷ khổng lồ, ước chừng vượt qua năm trăm dặm.
Gần như từng giây từng phút đều đi ở ranh giới địa ngục, thoáng không cẩn thận, cả con tàu sẽ hóa thành bột mịn, trên thuyền tất cả mọi người phải chôn vùi ở nơi này.
Hai ngày hai đêm sau đó, Mộc Lan đã ở tình trạng kiệt sức, tinh thần lực lúc đầu vô cùng tận như thể tiêu hao sạch sẽ.
Thời thời khắc khắc đều muốn ngủ, loại cảm giác dự đoán sớm này thật sự quá tiêu hao năng lượng.
Thân thể nàng đã hoàn toàn lạnh lẽo, không có bất kỳ nhiệt độ nào, lung lay sắp đổ, bất cứ lúc nào cũng có thể có thể ngã xuống.
- Ta không thể ngủ được, tính mạng người cả nhà đều ở trong tay ta, tính mạng mấy đứa nhóc cũng ở trong tay ta, ta không thể phụ lòng tín nhiệm của phu quân.
- Ta và phu quân đã mất quá nhiều, không thể lại mất đi người nào nữa.
Khi nàng mệt mỏi rã rời tới cực điểm, Mộc Lan lấy ra một lại một ống tiêm đâm vào vào trong cơ thể, điên cuồng mà tiêu hao tinh thần lực của mình.
Lại qua hai ngày hai đêm.
Cục cưng Mộc Lan thực sự muốn gục ngã hoàn toàn.
Bóng tối vô biên vô tận điên cuồng kéo tới, dường như muốn triệt để bao phủ tất cả thế giới tinh thần của nàng.
- Phu quân, thiếp thực sự không chịu nổi, thiếp phải làm chàng thất vọng rồi.
- Không được, không được, ta không thể để cho phu quân thất vọng, ta phải bảo vệ người cả nhà.
Mộc Lan lại cầm lấy một ống tiêm vào cơ thể, nhưng mà chất thuốc này chẳng còn tác dụng nào với cơ thể nàng nữa.
- Phu quân, thiếp, thiếp thực sự nếu không gánh được.
- Cục cưng Mộc Lan của chàng lại để cho chàng thất vọng sao?
Bóng tối vô tận điên cuồng cuộn trào mãnh liệt đến, gần như hoàn toàn không thể chống đỡ.
Hai ngày trước cũng đã đã tiêu hao hết tất cả tinh thần lực, hai ngày hai đêm sau hoàn toàn là dựa vào thuốc điên cuồng tiêu hao.
Bây giờ đã phần cuối đến tinh thần lực, giống như một cái ao hoàn toàn khô kiệt.
Đúng ngay tại lúc này!
- Hô!
Con tàu chợt chạy ra khỏi bóng tối.
Trước mắt chợt sáng ngời.
Địa ngục cuối cùng đi hết, bây giờ sắp đi vào thiên đường à?
Con tàu xuyên qua khu vực bóng tối năm trăm dặm, hoàn toàn tiến vào thế giới mới bên trong tam giác quỷ khổng lồ.
Khu vực thần bí nhất thế giới này, một trong những mục tiêu cuối cùng của những kẻ thích phiêu lưu mạo hiểm.
Cấm khu của nhân loại.
Sau khi đi qua khu vực bóng tối, cái thế giới mới này trong nháy mắt tràn vào tầm mắt.
Tất cả mọi người hoàn toàn kinh ngạc sững sờ, không thể tin nổi nhìn thế giới này.
Đây là một thế giới cuối cùng sức tưởng tượng cũng không cách nào nghĩ đến.
Mộc Lan chỉ nhìn thoáng qua.
Trong lòng nàng cất tiếng run rẩy:
- Phu quân, chúng ta thực sự đi tới thiên đường.
Tiếp đó bóng tối vô biên vô tận kéo tới, cục cưng Mộc Lan trực tiếp ngã xuống, bất tỉnh nhân sự.
- Mộc Lan!
Bên cạnh Tuyết Ẩn lập tức ôm lấy nàng, cảm giác như là ôm lấy một khối nước đá.
Một lát sau, Tuyết Ẩn cảm giác được nguy hiểm trí mạng, nguy hiểm trước nay chưa từng có, thậm chí so với đống sấm sét trong bóng đêm vừa rồi còn đáng sợ hơn nữa.
Lỗ chân lông toàn thân của nàng như muốn nổ.
Nàng không khỏi hướng mặt biển nhìn lại một cái.
Tiếp đó hoàn toàn rợn cả tóc gáy.
Tàu của họ bị bao vây!
Bị sinh vật vô cùng quái đàn bao vây.
Có vô số kể sinh vật trước đây chưa từng gặp!
Chỉ yên lặng chốc lát!
Đám sinh vật nhô lên từ biển cả lộ ra ánh mắt hung tàn không gì sánh được.
- Vù vù vù vù...
Trong nháy mắt, sau đó những thứ sinh vật kỳ quái này điên cuồng lao về phía con tàu của Kim Mộc Lan, muốn xé tan nó thành những mảnh vụn hoàn toàn.
Con số khổng lồ như thủy triều trào đến.