Nói một câu thật lòng, có thể xem Thẩm Lãng là một kẻ chẳng có lương tâm.
Trương Xuân Hoa cùng Từ Thiên Thiên cũng lưu lại dấu vết không ít trong cuộc đời hắn, nhưng Thẩm Lãng chỉ tình cờ mớinhớ tới.
Không hề nghi ngờ, hai cô gái này đều lvô cùng đặc biệt.
Lòng Từ Thiên Thiên ngay từ đầu đều tràn đầy ý muốn leo lên dựa thế quyền quý, để cho sự nghiệp gia tộc mình lên một bậc thang, từ một thương nhân trở thành một người có quyền có thế.
Kết quả đương nhiên là thê thảm đau thương, nàng tao ngộ tai ương diệt tộc. Từ đó về sau nàng liền lột xác, trở nên càng thêm kiên cường độc lập, khó khăn lắm mới đông sơn tái khởi.
Nhưng mà vận mệnh nàng như thể là loại ba chìm bảy nổi, vất vả lắm đông sơn tái khởi, nhưng bởi vì Thẩm Lãng mà gần như lại bị đánh trở về nguyên hình.
Mà Trương Xuân Hoa ngay từ đầu liền tràn đầy cá tính, đã từng nàng bao nhiêu lần chủ động câu dẫn Thẩm Lãng.
Hơn nữa loại câu dẫn này cũng không đơn thuần là khiêu khích, thực sự chính là chạy đi kết hôn. Lúc đó Thẩm Lãng là người ở rể gia tộc họ Kim, cho nên Trương Xung muốn chân chánh tuyển Thẩm Lãng làm rể.
Có bao nhiêu lần hồ ly tinh gần như bị Thẩm Lãng tiến vào bên trong váy.
Thế nhưng sau cùng Trương Xung đấu tranh với Thẩm Lãng thất bại, Trương Xuân Hoa cũng theo đó càng chạy càng xa.
Sau đó, Trương Xung cùng Thẩm Lãng trở thành minh hữu tuyệt đối, thế nhưng Trương Xuân Hoa vẫn không có xuất hiện.
- Ngươi nói trước đi... - Thẩm Lãng đè xuống kích động.
Trương Xuân Hoa trở nên càng thành thục hơn, khí tức hồ ly tinh trên người như thể cũng được che giấu, gương mặt cùng tư thế của nàng đều giống như sự thuyết minh hoàn mỹ về kiểu mỹ nhân phương Đông.
Gương mặt trái xoan hoàn mỹ nhất, vóc dáng yểu điệu thon dài uyển chuyển vô song.
Bất kể đường cong trước ngực hay là bờ eo thon hay cái mông đều là mỹ nhân phương Đông điển hình trong sách giáo khoa.
Dạng phụ nữ như thế có vòng eo quyến rũ nhất, eo nhỏ như dương liễu chân chính.
- Phụ thân ta có khỏe không? Hai huynh trưởng của ta có khỏe không? - Trương Xuân Hoa bèn hỏi.
Thẩm Lãng lập tức không biết trả lời như thế nào.
Trước khi trời long đất lở, Trương Xung cùng hai đứa con trai không hề nghi ngờ là rất tốt, Trương Xung trở thành Đô đốc hành tỉnh Thiên Bắc, con lớn nhất của ông lĩnh binh theo bên người, con thứ hai làm Ngự Sử Đài trong triều, chẳng mấy chốc có thể ra ngoài một mình đảm đương một phía.
Có thể nói thế này, nếu như tất cả không có phát sinh kịch biến, trong vòng ba năm Trương Xung sẽ tiến vào Thượng Thư Đài làm tướng, trong vòng năm năm liền sẽ trở thành Tể tướng Thượng Thư Đài, biến thành người đứng đầu văn thần nước Việt.
Ông từng thần tượng Chúc Hoằng Chủ, nhưng sau cùng có thể ông sẽ vượt qua Chúc Hoằng Chủ, trở thành một vị Tể tướng ưu tú chân chính.
Thế nhưng khi thân phận Thẩm Lãng là con của Khương Ly bị tiết lộ, toàn bộ những người cùng hắn có liên quan đều phải nhận liên lụy và chịu tác động đến.
Mặc kệ Trương Xung cùng Biện Tiêu cũng là người thông minh, trước khi có chuyện Thẩm Lãng đều từng viết mật thư cho hai người.
Tin tưởng hai người kia kiệt nhất định sẽ nghĩ biện pháp bảo vệ tốt mình và người nhà, còn quyền thế cũng không dám yêu cầu xa vời quá mức.
Chức Xu Mật Sứ của Biện Tiêu nhất định không giữ được, Đô đốc hành tỉnh Thiên Bắc của Trương Xung cũng không giữ được, nhưng lúc này giữ được tánh mạng trọng yếu nhất.
Thẩm Lãng nói:
- Chí ít lúc ta rời khỏi vương triều Đại Viêm, Xung công rất khỏe, đã đảm nhiệm Đại đô đốc hành tỉnh Thiên Bắc.
Nghe nói như thế, Trương Xuân Hoa hoàn toàn sững sờ?
Không phải vậy chứ? Lúc nàng ra đi, người cha Trương Xung của nàng vẫn còn trong ngục giam Đại Lý tự, nàng vốn tưởng rằng phụ thân dù cho có thể sống ra được, con đường làm quan đời này cũng chính là đến Thái Thú tứ phẩm, ngay cả Hạ đô đốc Diễm Châu cũng không dám hy vọng xa vời, không nghĩ tới mấy năm ngắn ngủi liền trở thành Đại đô đốc hành tỉnh Thiên Bắc, cái này chẳng phải là ngồi ngang hàng với cử chủ Chúc Nhung của ông ta sao?
Phụ thân đến tột cùng gặp kỳ ngộ gì vậy?
Trương Xuân Hoa nói:
- Vậy phụ thân ta bây giờ có còn là kẻ thù của ngươi không?
Thẩm Lãng nói:
- Đồng minh tuyệt đối, tình như thúc chất.
Nghe những lời này, Trương Xuân Hoa thả lỏng một cái:
- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.
Tiếp đó nàng trực tiếp vọt tới, chợt ôm lấy Thẩm Lãng.
- Ta quá nhớ các ngươi, ta nhớ hết tất cả ở nước Việt, lúc nào cũng nhớ đến phụ thân, ca ca tẩu tử, nhớ cả chất nhi, thậm chí còn nhớ cả ngươi. - Trương Xuân Hoa giống như mê sảng vậy.
Cái gì gọi là thậm chí còn nhớ ta? Xem ra ta ở trong lòng của ngươi không có phân lượng gì à.
Đây là đương nhiên.
Giữa Trương Xuân Hoa cùng Thẩm Lãng kỳ thực không có tình cảm gì, chỉ có hormone bị kích động. Đối với Trương Xuân Hoa mà nói, Thẩm Lãng có lẽ là người đàn ông để cho nàng cực kỳ động lòng, có thể làm cho nội tâm của nàng tràn đầy xúc động, thứ xúc động sinh sôi hậu duệ.
Thế nhưng nếu bàn về tình cảm? Hai người cho tới bây giờ cũng không có ở cùng nhau, cũng không có sinh hoạt, nói gì đến tình cảm.
Bất kỳ nam nữ, cho dù là dạng trúng tiếng sét ái tình vừa gặp đã yêu, thậm chí vừa thấy mặt hận không thể liền sinh con cho hắn, nhưng đó cũng là thứ ham muốn xúc động mà không phải tình cảm, thứ tình cảm chân chính phải qua thời gian lắng đọng, giao hòa lẫn nhau, trong ta có nàng, trong nàng có ta.
Thẩm Lãng nói:
- Lúc đó quốc quân bắt giam Xung công, ngươi không phải là đi Thiên Nhai Hải Các à? Vì sao những tin tức sau đó không đến được?
Sau khi Trương Xung vào chốn lao tù, ông cảm thấy con gái mình xinh đẹp quá mức, sợ bản thân không bảo vệ được, cho nên liền tranh thủ quan hệ với Chúc Nhung đưa Trương Xuân Hoa đến Thiên Nhai Hải Các.
Sau khi Trương Xung bình an ra tù, thậm chí kế tiếp thăng chức, Thẩm Lãng cũng sẽ chưa từng nghe qua tung tích Trương Xuân Hoa, lúc đó còn cảm thấy đặc biệt kỳ quái, còn đã từng nói bóng nói gió hỏi qua Trương Xung.
Thế nhưng Trương Xung lại giả vờ hồ đồ mà không trả lời, Thẩm Lãng cũng không tiện hỏi lại, đỡ phải Xung công cảm thấy thứ cầm thú như hắn còn nhớ thương con gái của ông. Rồi ông sẽ nghĩ ngợi, chẳng lẽ ngươi còn muốn nạp Trương Xuân Hoa làm thiếp thị sao? Chuyện này tuyệt đối không thể nào.
Công chúa Ninh Diễm có thể không danh không phận cùng sống với Thẩm Lãng nhưng Trương Xuân Hoa là tuyệt đối không thể nào. Bởi vì Ninh Diễm là người đã có chồng trên danh nghĩa, hơn nữa đã là gạo sống nấu thành cơm chín.
Trương Xuân Hoa trầm mặc một lúc lâu, rồi nói:
- Thẩm Lãng, nếu như ta nói Thiên Nhai Hải Các cũng không có quang minh siêu thoát như bề ngoài, ngươi có hiểu không?
Thẩm Lãng biết quá rõ, nhưng mà Trương Xuân Hoa ở Thiên Nhai Hải Các học tập trong thời gian ngắn là có thể phát giác được thì quả thật không hề tầm thường, Khổ Đầu Hoan ở Thiên Nhai Hải Các đã mất nhiều năm trời cũng không có phát hiện, hơn nữa ở trong trí nhớ của gã, mười mấy năm đó đều vô cùng tốt đẹp.
Trương Xuân Hoa nói:
- Ta tiến vào Thiên Nhai Hải Các, sau đó được phân phối cho Đại học sĩ An Ninh, bà ta chuyên môn nghiên cứu thượng cổ điển tịch. Bởi vì ta đặc biệt thông minh, cho nên rất được bà ta coi trong.
Nàng nào chỉ thông minh mà còn có chỉ số thông minh cao, EQ lại càng cao hơn, hơn nữa lúc đó nàng muốn ở Thiên Nhai Hải Các đứng vững gót chân, tiến tới đi trợ giúp phụ thân, cho nên ở tận lực hầu hạ, chẳng mấy chốc đã tỏa sáng trong đám học đồ.
Trương Xuân Hoa nói:
- Ở Thiên Nhai Hải Các mấy tháng sau, bởi vì ta biểu hiện quá xuất sắc, cho nên người hướng dẫn muốn phối hợp ta vào bộ môn nghiên cứu sự sống. Thế nhưng cái ngành này bảo mật với bên ngoài, một khi ta tiến vào cái ngành này, gần như cả đời đều phải để lại ở Thiên Nhai Hải Các, gần như suốt đời không lấy chồng. Ngươi cũng biết trạng thái của ta ngay lúc đó, một lòng liền muốn giúp đỡ phụ thân, giúp đỡ gia tộc, cho nên đáp ứng.
Bộ môn nghiên cứu sự sống?
Thẩm Lãng lập tức nhớ lại chuyện của Mộc Lan, lúc trước Mộc Lan rất khó mang thai, kết quả đi Thiên Nhai Hải Các điều trị thân thể, có phải chăng là do bộ môn nghiên cứu sự sống này?
Trương Xuân Hoa nói:
- Sau khi tiến vào bộ môn nghiên cứu sự sống, mặc dù công việc ta phụ trách là loại thấp nhất, nhưng ta còn là có thể cảm giác được, cái ngành này nghiên cứu thứ gì đó đặc biệt đáng sợ, là về cải tạo huyết mạch, thậm chí là... cải tạo cơ thể người, cải tạo động vật.
Lần này ngay cả Thẩm Lãng cũng kinh ngạc.
Cải tạo huyết mạch là một loại thăng cấp cùng lột xác, thế nhưng cải tạo cơ thể người, cải tạo động vật xem như xảy ra chuyện gì?
Trương Xuân Hoa nói:
- Ở trong cái bộ môn bí mật này bộ môn, lần đầu tiên ta mới biết người thượng cổ là dạng gì, bọn họ mạnh hơn chúng ta rất nhiêu, có liên hề vô cùng mật thiết với cả thế giới tự nhiên. Hơn nữa cho đến tận bây giờ, ta cũng không biết cái này bộ môn nghiên cứu sự sống đang ở vị trí nào, sinh hoạt hoàn toàn bị ngăn cách.
Thẩm Lãng hỏi:
- Sau đó thì sao? Làm sao ngươi đi tới cái thế giới mới này?
Trương Xuân Hoa nói:
- Có một ngày chúng ta nhận được mệnh lệnh phải đi lên một hòn đảo bí mật, thăm dò một chỗ có khả năng tồn tại di tích thượng cổ. Bộ môn chiến đấu chịu trách nhiệm thăm dò, chúng ta chẳng qua là chịu trách nhiệm ghi chép cùng nghiên cứu. Chúng ta đi thuyền bí mật rời bến, lênh đên trên biển cực kỳ lâu, cuối cùng đã tới hòn đảo bí mật đó.
Thẩm Lãng nghĩ tới truyền thuyết về Cừu Yêu Nhi.
Cừu Yêu Nhi rời bến được mấy tháng, chiến đấu kịch liệt vô số, hạm đội càng ngày càng khổng lồ.
Ngay lúc nàng gặp phải một đội quân hải tặc mạnh nhất lại đụng phải một cơn bão, hạm đội mắc cạn trên một hòn đảo thần bí quỷ dị, Cừu Yêu Nhi mất tích trong cơn lốc này.
Lúc đó cả hạm đội cũng cảm thấy ngày tận thế đổ xuống, trên mặt biển có cường địch đáng sợ, thủ lĩnh Cừu Yêu Nhi cũng chẳng thấy đâu, nước ngọt lại dùng hết sạch. Ngay cái thời khắc tuyệt vọng đó, Cừu Yêu Nhi lại một lần nữa xuất hiện, nàng hoàn thành lột xác, trở nên cường đại hết sức.
Kèm theo sự xuất hiện của nàng, sóng biển cùng gió mạnh lại một lần nữa đổ đến, đưa hạm đội mắc cạn trở về phía biển cả.
Cừu Yêu Nhi nghịch thiên trực tiếp tiêu diệt tất cả hải tặc cường địch, tiếp đó mang theo hạm đội tiếp tục đông tiến.
Trương Xuân Hoa tiếp tục nói:
- Nhưng chúng ta chậm một bước, khi chúng ta chạy đến thì hòn đảo bí mật kia đã chìm nghỉm, di tích thượng cổ cũng triệt để biến mất ở biển rộng mênh mông. Mà khi ấy hạm đội Cừu Yêu Nhi đang cùng đại quân hải tặc chiến đấu kịch liệt, nhưng mà chiến đấu đã tiến vào hồi cuối, Cừu Yêu Nhi đại hoạch toàn thắng. Bộ môn chiến đấu của Thiên Nhai Hải Các tiến hành thương lượng với Cừu Yêu Nhi, chắc hẳn là hỏi về cái di tích thượng cổ này, kết quả thương lượng không vui, hạm đội Thiên Nhai Hải Các tiến công hạm đội Cừu Yêu Nhi.
Á? Thiên Nhai Hải Các liền lộ mặt trực tiếp tiến công Cừu Yêu Nhi thế à?
Trương Xuân Hoa nói:
- Ngươi có thể không biết, hạm đội Thiên Nhai Hải Các cực kỳ mạnh, có rất nhiều vũ khí ngươi không cách nào hiểu rõ.
Thẩm Lãng đã thấy qua, giày nổi, còn cả mũi tên năng lượng cỡ lớn có thể bắn ra hơn một ngàn mét v.v...
- Cho nên, lúc đó chúng ta giác phải tiêu diệt sạch hạm đội Cừu Yêu Nhi chắc hẳn dễ dàng. - Trương Xuân Hoa nói:
- Thế nhưng...
Trương Xuân Hoa lập tức cũng không biết nên như thế nào miêu tả cái hình ảnh đó.
- Thế nhưng có mỗi Cừu Yêu Nhi đã diệt sạch kỳ hạm, giết sạch các cao thủ của bộ môn chiến đấu, tiếp đó chúng ta liền thất bại! - Trương Xuân Hoa lựa chọn dùng ngôn ngữ đơn giản nhất miêu tả.
Tiếp đó da đầu Thẩm Lãng từng đợt tê dại, có thứ cảm giác muốn vãi tè cá mè.
Cừu Yêu Nhi là mạnh mẽ phi thường, thế nhưng lúc ở thành Nộ Triều nàng cũng không mạnh đến nước này.
Tuy rằng hạm đội Thiên Nhai Hải Các mà nàng tiêu diệt chẳng qua là một nhánh hạm đội thăm dò trên biển, không phải hạm đội chủ lực chiến đấu, nhưng đó cũng là cao thủ nhiều như mây.
Thẩm Lãng nói:
- Lúc đó hạm đội thăm dò của Thiên Nhai Hải Các có bao nhiêu người vậy?
- Hai ngàn người. - Trương Xuân Hoa nói:
- Cao thủ bộ môn chiến đấu có chừng năm trăm người, dựa theo phân cấp võ đạo nước Việt, cường giả cấp tông sư phải có bảy người.
Thẩm Lãng nói:
- Sau đó thì sao...
Trương Xuân Hoa nói:
- Bị giết sạch sành sanh.
Ta, đ*!
Thẩm Lãng nói:
- Bị một mình Cừu Yêu Nhi giết sạch?
Trương Xuân Hoa gật đầu.
Cái này chân chính nghịch thiên.
Trương Xuân Hoa nói:
- Cừu Yêu Nhi giết sạch những người của bộ môn chiến đấu, diệt sạch tất cả đàn ông, bắt phụ nữ làm tù binh, ta cũng trở thành một trong những tù binh đó.
Thẩm Lãng nói:
- Tiếp đó ngươi đặc biệt thông minh, đặc biệt xuất sắc, chẳng bao lâu trổ hết tài năng, liền trở thành tâm phúc Cừu Yêu Nhi đúng không?
Trương Xuân Hoa nói:
- Ngươi nhân chuyện này trào phúng ta xảo trá à?
Thẩm Lãng nói:
- Đúng vậy.
Trương Xuân Hoa nói:
- Ngươi có thể so với ta tốt hơn bao nhiêu? Ta là một hồ ly cái, ngươi là hồ ly đực, chúng ta đều là mặt hàng cáo mượn oai hùm, ai cũng chẳng giễu cợt được ai.
Tiếp tục, Trương Xuân Hoa mang theo giọng điệu châm chọc nói:
- Thẩm công tử trí gần như yêu à, ngươi làm sao lưu lạc đến chốn hải ngoại mấy vạn dặm? Có phải chăng quá phóng túng nên bị tay bạo quân chém giết sạch sẽ, bỏ trốn mất dạng rời bến?
Hóa ra ký ức Trương Xuân Hoa vẫn còn ở giai đoạn Thẩm Lãng là địch lúc trước?
Hơn nữa theo nàng, Thẩm Lãng thật sự phóng túng, nếu gặp thứ đại họa này không kỳ quái. Ninh Nguyên Hiến là một vị vua lòng dạ chật hẹp cay nghiệt thiếu tình cảm, làm sao sẽ chứa chấp Thẩm Lãng kia chứ?
Tiếp tục Trương Xuân Hoa thu hồi giọng điệu châm chọc nói:
- Kim Mộc Lan thì sao? Nàng có khỏe không?
- Cũng được, cũng được. - Thẩm Lãng nói.
Tiếp tục Trương Xuân Hoa nói:
- Ngươi đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Lại muốn chạy trốn đến hải ngoại đầu nhập vào chúng ta?
Thẩm Lãng nói:
- Nói rất dài dòng, nói rất dài dòng.
Trương Xuân Hoa không còn hỏi, rồi nói:
- Hay bởi vì ngươi phóng tay quá trớn nên hoàn toàn đắc tội đáng chết với Ninh Nguyên Hiến nên mới có đại họa thế này, hơn nữa Thái tử Ninh Dực với Kim Mộc Lan vẫn luôn có lòng muông dạ thú, càng thêm không tha cho ngươi.
Thẩm Lãng nói:
- Trương Xuân Hoa, ta hỏi ngươi một vấn đề.
Trương Xuân Hoa nói:
- Nói đi.
Thẩm Lãng nói:
- Nữ vương Medusa đế quốc Witch đến tột cùng là người nào? Là Cừu Yêu Nhi à?
Trương Xuân Hoa cũng rơi vào sự yên lặng ngắn ngủi, vô cùng hiển nhiên là không biết phải làm cách nào trả lời ngay lập tức.
Ước chừng một lúc lâu, nàng mở miệng nói:
- Ta không biết còn khoảng bao nhiêu?
Đáp án này quả nhiên ở trong tưởng tượng Thẩm Lãng, nữ vương Medusa này là Cừu Yêu Nhi, nhưng cũng đã không phải.
Thẩm Lãng nói:
- Tại cái di tích thượng cổ, nàng lột xác lợi hại đến thế sao?
Trương Xuân Hoa gật đầu nói:
- Toàn bộ di tích thượng cổ, một hòn đảo lớn thế mà chìm luôn, lột xác sao không lợi hại cho được?
Một người tiêu diệt hạm đội thăm dò của Thiên Nhai Hải Các, có thể không lợi hại à?
Loại lột xác này có thể đã không phải là võ công thần tích, hơn nữa hoàn toàn niết bàn từ trong tới ngoài.
Thẩm Lãng nói:
- Ta muốn bái kiến vị nữ vương Medusa này.
Trương Xuân Hoa lắc đầu nói:
- Không được.
Thẩm Lãng kinh ngạc.
Trương Xuân Hoa nói:
- Ta không có quyền lực này, trên thực tế không ai có quyền lực này, nữ vương Medusa đang bế quan, bất luận kẻ nào không nên quấy nhiễu.
Thẩm Lãng nói:
- Kẻ địch đều bao vây bốn mặt, đế quốc Witch đều thất thủ tám phần mười, còn không thể quấy nhiễu nàng bế quan?
Trương Xuân Hoa gật đầu đáp:
- Đúng.
Thẩm Lãng hỏi:
- Vậy... Vậy ngươi nói cho ta biết, nàng bây giờ còn là loài người không vậy?
Trương Xuân Hoa lại tỏ vẻ nghi ngờ, ước chừng sau một lúc lâu, nàng mở miệng nói:
- Hẳn là cũng còn...
Đáp án này lại để cho da đầu Thẩm Lãng tê dại, cái gì gọi là cũng còn.
- Vậy, vậy con của nàng, ta có thể gặp à? - Thẩm Lãng bèn hỏi.
Trương Xuân Hoa nói:
- Ngươi đi theo ta.
...
Khi đi sâu vào cung điện, thân thể Thẩm Lãng càng ngày càng lạnh, trái tim càng ngày càng trầm xuống.
Không nên như vậy.
Bởi vì hắn sắp đi vào chính là một cái cung điện không bụi, điều này khiến cho hắn nhớ đến một người thân cùng dòng máu khác, đó là tiểu công chúa Cơ Ninh, em gái sinh đôi của hắn
Quả nhiên, cả người Thẩm Lãng từ trên xuống dưới được khử trùng hết lần này đến lần khác.
Xuyên qua tầng tầng phòng ngự, đi tới một cung điện hình kim tự tháp nhỏ.
Gần như cách rất xa, Thẩm Lãng cũng cảm giác được cả người run rẩy, gần như không cách nào cất bước, thậm chí tứ chi đều có chút muốn như nhũn ra.
Bởi vì hắn nhìn thấy một đứa bé lẳng lặng nằm ở trên một chiếc giường ngọc.
Thẩm Lãng thở hồng hộc, đứng tại chỗ nhắm mắt lại, muốn để cho mình khôi phục sức lực tứ chi.
Trương Xuân Hoa đỡ Thẩm Lãng đi vào, đi tới chỗ chiếc giường ngọc.
Thẩm Lãng thấy được đứa trẻ này, cô bé cũng sắp năm tuổi rồi.
Dáng vẻ cô bé quá đẹp, thập sự là bé gái xinh đẹp nhất mà Thẩm Lãng từng gặp.
Cô bé Thẩm Mật là tâm can của hắn, nhưng con bé đẹp vẫn ở phạm vi nhận thức bình thường. Nhóc con Thẩm Dã đẹp ngoài nhận thức bình thường, mà vẻ đẹp đứa bé trước mắt này đã vượt quá khả năng nhận thức của con người.
Phấn trang ngọc trác, quả thực giống như là kiệt tác trời cao.
Giống búp bê đến mức không như người, làn da trắng như tuyết vô cùng mịn màng, gần như muốn trong suốt vậy.
Thế nhưng... con bé như cô cô tiểu công chúa Cơ Ninh vậy, yếu ớt như thể một trận gió là có thể thổi tan.
- Con bé tên gì? - Thẩm Lãng nói khàn khàn.
- Không có dòng họ, gọi là Yêu Yêu!
Yêu, cũng được gọi là một, mang ý nghĩa là nhỏ nhất (*).
(*) Chữ Yêu (幺), trong xúc xắc và domino được người Trung Quốc gọi thay chữ “nhất” (số một). Tại một số vùng miền của Trung Quốc như Trùng Khánh thì yêu yêu dùng để gọi con út.
Yêu Yêu, cũng có thể gọi thành Nhất Nhất, cũng có thể gọi là Tiểu Tiểu?
Lúc Thẩm Lãng nhìn thấy tiểu công chúa Cơ Ninh, còn chưa có đụng vào lập tức cũng cảm giác được huyết mạch cộng hưởng mạnh mẽ.
Mà bây giờ loại cảm giác này càng thêm mãnh liệt, thậm chí so với Thẩm Mật cùng Thẩm Dã càng thêm mãnh liệt.
Thẩm Lãng mới vừa tới gần cô bé này, lập tức liền có thể cảm giác được trên người từng đợt tê dại, giống như lỗ chân lông cả người phải co giật, có một loại cảm giác.trái tim muốn hòa tan
Như thể nghe thấy động tĩnh.
Cô bé phấn trang ngọc trác trên chiếc giường ngọc kia mở mắt.
Trong phút chốc, Thẩm Lãng lại giống như thấy được những ngôi sao trên bầu trời, lại giống như thấy được đại dương, thấy được đá quý mộng ảo.
Trong thiên hạ có thể không có cô bé nào xinh đẹp hơn, có lẽ không có thật.
Sau khi nhìn thấy Thẩm Lãng, mặc cho đôi mắt vẫn còn cảm giác buồn ngủ mông lung, cô bé đưa cánh tay nhỏ, trực tiếp ôm chầm lấy cổ của Thẩm Lãng.
Thẩm Lãng ôm thân thế bé nhỏ mềm yếu vào lòng.
Cục cưng, cục cưng nhỏ bé của ba ba.
Thật xin lỗi, thật xin lỗi con nhiều!
Thẩm Lãng có chỗ xem nhẹ đứa con này, bởi vì hắn cảm thấy Cừu Yêu Nhi cường đại quá mức rồi, Thẩm Lãng chẳng qua quyên tặng một hạt giống, đứa con sinh ra chẳng có quan hệ gì với hắn.
Nhưng mà cục cưng bé nhỏ này khi vừa mới sinh ra đã gánh không biết bao nhiêu sai lầm, chịu bao nhiêu khổ sở.
Cho đến bây giờ, con bé vẫn phải ở trong cái cung điện không bụi này.
Trương Xuân Hoa nhìn thấy một màn này, cũng có chút sững sờ, bởi vì tiểu công chúa Yêu Yêu từ nhỏ đến lớn cũng không để cho người khác ôm, trừ mẹ ra, bất luận kẻ nào cũng không thể ôm cô bé.
Bây giờ, lại chủ động để Thẩm Lãng ôm, cô bé này nhỏ như vậy lẽ nào là có thể nhận ra đây là ba ba à?
- Cục cưng, từ nay về sau gọi con là Thẩm Nhất Nhất có được hay không? - Thẩm Lãng bèn hỏi.
Cánh tay cô bé vẫn ôm cổ Thẩm Lãng, gật đầu ngoan ngoãn.
- Bé Nhất Nhất, ngủ đi. - Thẩm Lãng nói dịu dàng.
Cô bé lại một lần nữa nhắm hai mắt lại, ở trong lòng Thẩm Lãng chìm vào giấc ngủ.
Thẩm Lãng hỏi:
- Con bé sinh ra đã như vậy sao?
Trương Xuân Hoa gật đầu nói:
- Yêu Yêu sinh ra đã vô cùng yếu đuối, nữ vương bệ hạ gần như dùng hết tất cả thủ đoạn mới duy trì tánh mạng của công chúa đến bây giờ.
Thẩm Lãng không khỏi nghĩ tới tiểu công chúa Cơ Ninh, trên người nàng có vài trăm loại bệnh, từ nhỏ đến đều không thể đi ra cửa phòng nửa bước, phải sống trong căn phòng không bụi.
Thẩm Lãng có thể cảm giác được đứa con này của hắn đặc biệt yếu ớt như là người tuyết, nếu không cẩn thận sẽ bị hòa tan hay vỡ nát.
Thẩm Lãng nói:
- Hầu hết thời gian con bé đều đang ngủ say à?
Trương Xuân Hoa gật đầu.
Thẩm Lãng nói:
- Con bé gần như chưa từng gặp thế giới bên ngoài sao?
Trương Xuân Hoa gật đầu nói:
- Một khi công chúa hít thở không khí bên ngoài, lập tức sẽ ho khan, phát sốt, vô cùng nguy hiểm.
Thẩm Lãng không khỏi ôm chặt bé con trong ngực thêm một chút, điều này có nghĩa khả năng miễn dịch của cô bé cực kỳ thấp, dễ dàng bị lây nhiễm phổi.
- Hơn nữa công chúa cũng không thể phơi nắng, da sẽ bị tổn thương. - Trương Xuân Hoa nói.
Vậy nhất định phải chống tia cực tím.
Trong đầu Thẩm Lãng lập tức nghĩ đủ loại phương án trị liệu, nhất định phải để cho cục cưng của mình khỏe mạnh.
Ít nhất phải để cho con bé có thể chơi đùa ở thế giới bên ngoài, chí ít n không để cho con bé nhất định mỗi ngày đều nằm ở trên giường ngủ.
Mẹ của con bé mạnh mẽ phi thường, nhưng thân làm ba ba, hắn nhất định phải bảo hộ con bé.
...
- Bây giờ bên trong thành Queen có bao nhiêu quân đội? - Thẩm Lãng bèn hỏi.
Trương Xuân Hoa đáp:
- Ba vạn!
- Cái gì? - Thẩm Lãng ngớ ra, hoàn toàn không thể tin nổi.
Đường đường kinh đô đế quốc Witch lại chỉ có ba vạn quân phòng thủ?
Thẩm Lãng nói:
- Hai trăm năm mươi ngàn quân của Công tước Russell đã công hãm thành Shiva, một trăm mấy quân của Công tước Dibos đã công hãm thành Dolon, mấy trăm ngàn liên quân đế quốc Zollern III lập tức sẽ bao vây bốn phía.
Trương Xuân Hoa nói:
- Ta biết.
Thẩm Lãng nói:
- Đế quốc Witch mạnh đến thế, làm sao quân đội lại thế kia?
Trương Xuân Hoa nói:
- Kỳ thực... không có cái tên gọi đế quốc Witch chính thức như vậy, nữ vương Medusa cũng chưa từng có tự lập làm vua. Hết thảy đều là người khác gọi ngài, cái gọi là đế quốc Witch cũng là những thứ thành bang này tự nguyện thuần phục nữ vương Medusa, xây xong một thành bang rời rạc, chúng ta không có điều động bất kỳ quân đội, bất kỳ quan viên nào, tất cả thành bang đều tự trị.
Thẩm Lãng nói:
- Nói cách khác, tính theo ý nghĩa nào đó cũng không có đế quốc Witch?
Trương Xuân Hoa gật đầu đáp:
- Nếu như muốn nói có, nữ vương Medusa chính là đế quốc Witch, đế quốc chính là nữ vương Medusa. Hễ ngài đi đến đâu, tất cả nô lệ của thành bang đó đều được giải phóng. Hễ nữ vương đi đến đâu, tất cả nô lệ thành bang được giải phóng. Cho nên quân đội đi theo nàng phía sau càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều. Sau khi vô số nô lệ, vô số tổ chức đều căn cứ danh nghĩa của nữ vương lật đổ chủ nhân vốn có, thành lập chế độ thống trị mới, đồng thời ở trên danh nghĩa thuần phục nữ vương Medusa. Còn có rất nhiều quý tộc vốn căm ghet1 vương triều Zollern, nữ vương Medusa đến, sau đó bọn họ chủ động hủy chế độ nô lệ, tuyên bố thuần phục nữ vương bệ hạ.
Thẩm Lãng nói:
- Cũng tỷ như thành Golden Jade, còn có thành Shiva từng làm?
Trương Xuân Hoa nói:
- Đúng, cho nên cái đế quốc Witch này đến tột cùng lớn cỡ nào, bản thân chúng ta cũng không biết. Số người bên cạnh nữ vương Medusa nhiều nhất cũng không có vượt qua ba vạn, một nửa là người phương Đông, còn lại một nửa là võ sĩ nô lệ và võ sĩ người Roland.
Thảo nào, thảo nào!
Thẩm Lãng gần như không thể tìm được tư liệu chính thức về đế quốc Witch.
Hơn nữa dọc theo con đường này khắp nơi đều chiến đấu kịch liệt, những thứ thành bang đế quốc Witch này hoàn toàn do mỗi thành bang tự chiến đấu, bởi vì nó cho tới bây giờ thì không phải là một đế quốc chân chính hoàn chỉnh, chỉ là một liên minh rời rạc mà thôi.
Toàn bộ thành bang đều trên danh nghĩa thuần phục nữ vương Medusa, phương diện này có nô lệ được giải phóng, cũng có những kẻ kiêu hùng quật khởi, còn có một chút quý tộc trước đây của Zollern.
Thứ mà đế quốc Witch chân chính nắm giữ cũng chỉ có thành Queen trước mắt mà thôi.
Thẩm Lãng nói:
- Vậy ngươi hãy thành thật nói cho ta biết, một khi đại quân Công tước Russell đánh tới, các ngươi thủ được à?
Trương Xuân Hoa lắc đầu nói:
- Không thủ được, tinh nhuệ chân chính dưới trướng nữ vương Medusa chỉ có một vạn người mà thôi, còn lại hai vạn quân đội cũng là góp đủ số.
Rõ ràng ngày chó má.
Thẩm Lãng nói:
- Vậy, vậy các ngươi là như thế nào trong vòng ngắn ngủi mấy năm hạ được bốn triệu cây số vuông lãnh địa?
- Có bốn triệu cây số vuông à? - Trương Xuân Hoa nói:
- Nữ vương bệ hạ trên đường đi, thấy có thành bang nô lệ phải đi đánh một cái, đánh hạ giải phóng toàn bộ nô lệ sau khi liền đi, đi thẳng đến thành Queen mới dừng lại ở đây.
Đây là gấu chó bẻ bắp, bẻ một trái ném một trái, mà người giữ vườn cũng mặc kệ luôn.
Nhưng mà cái này cũng phù hợp tính cách Cừu Yêu Nhi, nàng căn bản cũng sẽ không thèm thống trị quốc gia.
Thẩm Lãng nói:
- Vậy các ngươi tốt xấu cũng đánh bại vài trăm cái thành bang, bằng vào quân đội như thế làm sao làm được?
Trương Xuân Hoa nói:
- Nữ vương Medusa đi đầu xung phong, trực tiếp tiến lên là được, cho tới bây giờ cũng không có đối thủ, tiến lên liền thắng. Bất kỳ thành trì nào cũng đều là như vậy, nữ vương Medusa dễ dàng liền công phá.
Thẩm Lãng hỏi:
- Dựa vào một mình nàng?
Trương Xuân Hoa gật đầu nói:
- Á, xấp xỉ là như thế này.
Ta, đ* a!
Cái này, đây là một cường nhân nghịch thiên.
Cái gọi là đế quốc Witch, hoàn toàn chính là xây trên vũ lực vô địch của nàng.
Nàng dưới trướng cũng không có cái gì quan văn võ tướng, cũng không có bất kỳ đế quốc gánh hát, tóm lại không có gì cả.
Thẩm Lãng nói:
- Nói cách khác, nếu như nữ vương bệ hạ bế quan không kết thúc, nàng không tỉnh lại lời nói, một khi Công tước Russell đánh tới, thành Queen nhất định sẽ thất thủ?
Trương Xuân Hoa gật đầu nói:
- Đúng, nhất định sẽ.
- Mẹ kiếp các ngươi đi... - Thẩm Lãng nói:
- Các ngươi đây là đế quốc à? Các ngươi đây là làm ông nội bà nội người ta thì có.
Trương Xuân Hoa bất đắc dĩ nói:
- Nữ vương bệ hạ cho tới bây giờ cũng không có muốn xây đế quốc gì cả, là đám người kia tự làm ra cờ đế quốc Witch, đám người kia tự tuyên bố thuần phục nữ vương bệ hạ.
Thẩm Lãng nói:
- Lúc vừa rồi, khi ta đi qua thành Queen, phát hiện bọn họ còn đang ca hát khiêu vũ, chẳng có chút lo lắng trước đại chiến, tại sao có chuyện này? Bọn họ không sợ kinh thành thất thủ à?
- Không sợ... - Trương Xuân Hoa nói:
- Bởi vì nữ vương Medusa không có bại, mặc kệ gặp phải kẻ địch thế nào, mặc kệ họ là ai thì ngài đều vô địch, cứ giết tới giết tới, kẻ địch liền thất bại. Cho nên dân chúng thành Queen cũng nghĩ như vậy, chỉ cần nữ vương bệ hạ vừa xuất hiện, kẻ địch liền thất bại.
Thẩm Lãng nói:
- Bọn họ không biết nữ vương bệ hạ đang bế quan sao?
- Đúng, trừ một số cực kỳ ít ỏi ra, không có ai biết nữ vương bệ hạ đang bế quan. - Trương Xuân Hoa nói.
Thẩm Lãng nói:
- Nói cách khác, nếu nữ vương Medusa vẫn bất tỉnh, đế quốc Witch sẽ phải tiêu vòng, thành Queen sẽ phải thất thủ? Vậy lúc nào nàng sẽ tỉnh lại?
- Không biết. - Trương Xuân Hoa nói.
Thẩm Lãng nói:
- Không được, ta nhất định phải đi gặp nàng.
Trương Xuân Hoa nói:
- Không thể đâu, đương nhiên cũng không phải ta muốn ngăn cản ngươi, bên ngoài lăng mộ nữ vương bệ hạ bế quan, có bốn đại cao thủ thủ vệ, không có mệnh lệnh nữ vương bệ hạ, bất luận kẻ nào đều không được đến gần, bằng không giết chết bất luận tội. Ngay cả ta đến đó cũng bị chém đầu xuống, ngươi có đi cũng không ngoại lệ, coi như thành Queen thất thủ, họ cũng không cho phép quấy rối nữ vương bệ hạ.
- Bốn đại cao thủ? - Thẩm Lãng nói:
- Bốn đại cao thủ từ đâu đến?
Trương Xuân Hoa nói:
- Không biết, chẳng biết tại sao xuất hiện.
Thẩm Lãng nói:
- Từ nơi này xuất hiện?
Trương Xuân Hoa nói:
- Di tích thượng cổ.
Ta, mẹ kiếp!
- Người thượng cổ? - Thẩm Lãng bèn hỏi.
Trương Xuân Hoa nói:
- Không biết, nhưng không giống như chúng ta.
- Không được, vô luận như thế nào ta đều muốn gặp được nữ vương Medusa. - Thẩm Lãng nói:
- Nàng bế quan ở đâu?
- Lăng mộ dưới hoàng cung. - Trương Xuân Hoa nói:
- Ngươi có thể đi, thế nhưng ta nhất định phải nói, nếu như bốn đại cao thủ ra tay giết ngươi, ta không ngăn cản được, ta cũng cứu không được.
Thẩm Lãng nói:
- Cứ dẫn ta đi là được!
- Được! - Trương Xuân Hoa mang theo Thẩm Lãng đi đến lăng mộ nữ vương Medusa bế quan dưới đất.