Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế

Chương 178: Thẩm Lãng ác độc! Thiến Cừu Kiêu! Đáng sợ ghê




Vẻn vẹn thời gian một ngày.

Mật thư của Cừu Kiêu đã đến trong tay Vua Hải Tặc Cừu Thiên Nguy, phía trên chỉ có vài lời đơn giản.

Đảo Vọng Nhai có mỏ vàng là sự thật 100%, số lượng dự trữ khổng lồ, mỏ tinh khiết đến mức trước đó chưa từng có, sản lượng tinh chế trong hầm đã vượt hơn năm vạn cân. Trong mỏ đầy cát vàng, ánh sáng lóe ra, vàng tự nhiên thành hình cũng dễ gặp.

Nét chữ này, còn có con dấu đặc biệt, thậm chí bên trong có vài chữ sai chính tả đặc trưng đều chứng minh được đây là thơ Cừu Kiêu đích thân viết không thể nghi ngờ.

Như vậy trong hầm mỏ đảo Vọng Nhai có năm vạn cân vàng hay không?

Thật tình không có nhiều như vậy.

Thẩm Lãng chơi lớn, cầm bốn mươi vạn lượng vàng toàn bộ hòa tan, nhưng dù cho như thế cũng chỉ có chừng hai vạn tám nghìn cân.

Còn dư lại chính là đồng.

Một chút thỏi vàng siêu cấp trên trăm cân, kỳ thực bên trong cũng là khối đồng.

Thấy được phong mật thư này của Cừu Kiêu, Cừu Thiên Nguy gần như không cách nào hít thở.

Sức mạnh của sự tham lam gần như muốn cắn nuốt ông ta hoàn toàn.

Cái số lượng dự trữ của mỏ vàng này kinh người đến mức nào hả?

Khỏi cần phải nói, chỉ cần năm vạn cân vàng trong quặng mỏ cũng đáng giá đánh một trận chiến này.

Ông ta không giống như Bá tước Kim Vũ cần một con số khổng lồ đi thuê lính đánh thuê, thuê hạm đội.

Đại quân hải tặc cùng chiến thuyền của thành Nộ Triều cũng là sẵn, hạ được đảo Vọng Nhai đoạt được năm vạn cân vàng coi như quá hời, càng chưa nói còn có thể đoạt được mỏ vàng siêu cấp này

Thậm chí ông ta đã hối hận, vì sao phải trao quyền Cừu Kiêu đi cùng Bá tước Huyền Vũ đàm phán, tại sao chỉ nói chia một nửa.

Đây là con số tài phú khổng lồ.

Nhưng mà, ông ta vẫn tìm tới đạo sĩ luyện kim.

- Đạo trưởng, tình hình này có chút không đúng. - Cừu Thiên Nguy nói.

Đạo sĩ luyện kim nói:

- Làm sao không đúng?

Cừu Thiên Nguy nói:

- Ta đã thấy mấy cái mỏ vàng, mỏ trong đất căn bản không thấy cát vàng, coi như là mỏ tinh khiết cũng không thể có thể cao đến nước này. Một mỏ vàng một năm có thể khai thác năm vạn cân vàng đều đã coi như là đặc biệt hiếm thấy, mà gia tộc họ Kim cũng đã khai thác hơn một trăm vạn lượng vàng ra, sau khi chuyển đổi có chừng mười vạn cân.

Lời này cũng không phải giả.

Ngay cả trái đất hiện đại khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, một mỏ vàng hàng năm tối đa cũng chỉ khai thác ra mấy trăm tấn vàng mà thôi.

Phủ Bá Tước Huyền Vũ hôm nay đã xuất ra mười vạn lượng vàng hoàn chỉnh ra, có chừng tám vạn cân, cũng chính là bốn mươi tấn.

Cừu Thiên Nguy nói:

- Còn nữa, trong một mỏ vàng, thành hình vàng tự nhiên là phi thường hiếm thấy, căn bản không có thể xuất hiện đại quy mô, phương diện này có thể có bẫy hay không.

Đạo sĩ luyện kim lắc đầu nói:

- Vừa vặn ngược lại, đây có thể chứng minh mỏ vàng phía trên đảo Vọng Nhai là thật.

Cừu Thiên Nguy hỏi:

- Chỉ giáo cho?

Đạo sĩ luyện kim nói:

- Cái mỏ vàng này nó không đơn thuần là một mỏ vàng thiên nhiên, mà là mạch vàng thời thượng cổ (thượng cổ kim mạch).

Cừu Thiên Nguy thân thể chợt run rẩy, cất giọng không thể tin nổi:

- Mạch vàng thời thượng cổ?

Cái gì là mạch vàng thời thượng cổ?

Nói một cách đơn giản chính là một siêu lăng mộ hay một kho vàng của một đế quốc thời thượng cổ.

Lúc thế giới hủy diệt, toàn bộ thế giới biến đổi long trời lở đất.

Lục địa biến thành đại dương, đại dương biến thành núi cao.

Dưới tác động dịch chuyển tan nát và đè nén của lục địa, sinh ra nhiệt độ cao khủng khiếp.

Nhiệt độ này cũng đủ hòa tan tất cả, đương nhiên cũng kể cả vàng.

Cho nên những thứ vàng này ở dưới đất tạo thành một con sông vàng ngầm chảy khắp nơi, tản vào giữa lòng đất.

Chờ đến khi nhiệt độ của mặt đất giảm xuống từ từ, những thứ vàng này lại một lần nữa cứng lại, hoặc là lấy hình dạng vàng tự nhiên hay xuất hiện dưới dạng cát vàng.

Cho nên, số lượng dự trữ mạch vàng thời thượng cổ vậy đều đặc biệt kinh người, hơn nữa hàm lượng vàng trong đất mỏ so với mỏ vàng bình thường cao hơn nhiều.

Một khi phát hiện mạch vàng thời thượng cổ, cùng từ nhặt vàng không có gì khác nhau.

Cừu Thiên Nguy nói:

- Cái tên Thẩm Lãng này xảo quyệt độc ác, có phải chăng tất cả chuyện này chẳng qua là hắn đang diễn trò hay không?

Đạo sĩ luyện kim nói:

- Dùng hơn một trăm vạn lượng vàng diễn trò? Tiền này hắn có từ đâu? Thế giới này có thế lực có thể xuất ra hơn một trăm vạn lượng vàng, có bao nhiêu cái đây?

Cừu Thiên Nguy nói:

- Có phải là hội Thiên Đạo hay không?

Đạo sĩ luyện kim nói:

- Hội Thiên Đạo điên rồi sao? Xuất ra hơn một trăm vạn lượng vàng cho Thẩm Lãng diễn trò? Tại sao được chứ?

Đúng vậy, hội Thiên Đạo cũng không phải người điên.

Ngươi nói đầu tư cho vua chúa tương lai của một vương quốc, xuất ra vài trăm vạn lượng vàng còn có thể.

Chính là một phủ Bá Tước, đầu tư nhiều tiền như vậy, biết bao nhiêu ngay biết bao nhiêu năm mới có thể thu hồi.

Đạo sĩ luyện kim nói:

- Huống hồ, hội Thiên Đạo cũng không thể ra nhiều vàng như vậy, bao nhiêu con đường buôn bán của nó đều bị hội Ẩn Nguyên cướp đi, quyền đúc tiền ở rất nhiều quốc gia cũng đã đánh mất.

Cừu Thiên Nguy nói:

- Nói cách khác, trên đảo Vọng Nhai có mỏ vàng, xác nhận không thể nghi ngờ?

Đạo sĩ luyện kim đính chính:

- Là mạch vàng, không phải mỏ vàng.

Cừu Thiên Nguy nói:

- Vậy căn cứ đạo trưởng phỏng đoán, chỗ mạch khoáng này có bao nhiêu số lượng dự trữ?

Đạo sĩ luyện kim:

- Không biết, thế nhưng trước đó có một cái mạch vàng thời thượng cổ ở vương quốc Đại Tấn, đã khai thác vượt qua ba mươi năm. Hai mươi mấy năm trước đế quốc Đại Viêm cùng vương quốc Đại Càn đánh một trận đại chiến một trăm năm, vương quốc Đại Tấn xuất binh một trăm ba mươi vạn quân vượt biên tác chiến, vây thế gọng kìm vương quốc Đại Càn, từ đó có thể thấy được vương quốc Đại Tấn đã hào phú đến trình độ nào.

Cừu Thiên Nguy càng thêm không cách nào hít thở.

Đạo sĩ luyện kim nói:

- Chủ công, tay bên trái của ngài cầm đảo Kim Sơn, tay bên phải cầm mạch khoáng thượng cổ, đây là dấu hiệu của sự thống trị.

- Để cho ta suy nghĩ, để cho ta nghĩ lại cái đã. - Cừu Thiên Nguy toàn thân nóng lên.

Đây là một người hết sức tham lam, lại cực độ đa nghi.

Chớ nhìn ông ta cố tìm ra kẽ hở mỏ vàng đảo Vọng Nhai, giống như nỗ lực chứng minh mỏ vàng là giả vậy.

Nhưng trên thực tế trong lòng ông ta đã sớm tin, nếu như ngươi nói với ông ta căn bản không có mỏ vàng gì, hết thảy đều là giả, ông ta sẽ phải liều mạng với ngươi.

- Bay đâu! - Cừu Thiên Nguy sai.

Tức khắc, một hình bóng chạy như bay vào

Đây là cao thủ tâm phúc của ông ta.

- Đi đảo Vọng Nhai nói cho thiếu chủ, trước đàm phán điều kiện hủy bỏ, năm năm phần thành không thể nào, tám hai chia làm.

- Phủ Bá Tước Huyền Vũ muốn sống, liền mỏ vàng hàng năm sản xuất tám phần mười giao ra đây. Hơn nữa thành Nộ Triều của ta cũng phải trú quân đảo Vọng Nhai, đồng thời tham gia khai thác mỏ vàng.

- Nếu như từ chối, vậy sẽ xung đột vũ trang, ta sẽ dẫn đầu mấy vạn đại quân, xóa đi gia tộc họ Kim từ trên cái thế giới này.

- Vâng! - Tên cao thủ tâm phúc vội vã chạy đi.

...

Cừu Kiêu cùng hai nghìn hải tặc, đã ở trên đảo Vọng Nhai suốt bốn ngày.

Ngay từ đầu còn như lâm đại địch, tràn đầy đề phòng.

Mà bây giờ...

Quả thực không nên quá thả lỏng.

Phủ Bá Tước Huyền Vũ quá túng.

Hải tặc đoạt lương thực, thịt cá của gia tộc họ Kim, Bá tước Huyền Vũ không dám lên tiếng.

Đôi bên nổi lên xung đột, dẫn đến đánh nhau.

Bá tước Huyền Vũ vẫn không dám truy cứu, chỉ biết đè xuống võ sĩ gia tộc họ Kim.

Còn không chỉ như thế.

Hai nghìn hải tặc của Cừu Kiêu từng bước ép sát, không ngừng lấn lướt, không ngừng chiếm lĩnh địa bàn đảo Vọng Nhai.

Mà binh sĩ phủ Bá Tước Huyền Vũ thì từng bước rút lui.

Phòng tuyến mới vừa xây, doanh trại quân đội mới vừa xây, toàn bộ bị hai ngàn hải tặc cướp đi.

Đại quân gia tộc họ Kim đều lui lại đến trên núi đi.

Hơn nữa những hải tặc này cũng không phải là quân đội, vốn dĩ không có tính kỷ luật.

Sau khi muốn làm gì thì làm bốn ngày sau, cảnh giác gì đều vứt đến chín tầng mây, hoàn toàn thoải mái tung tăng.

- Ha ha ha, gia tộc họ Kim toàn bộ cũng là kẻ bất lực, không có một tên hữu dụng.

- Thật không hỗ danh bại tướng dưới tay đại vương chúng ta, đời sau càng thảm hại hơn đời trước.

- Nhà cửa mới vừa xây xong, bọn họ còn không kịp ở, chúng ta đã ở rồi.

- Thịt mới vừa chuyển tới, bọn họ còn không kịp ăn, chúng ta đã ăn rồi. Rượu đế mới vừa mang lên đảo, bọn họ còn không kịp uống một ngụm, chúng ta đã được uống.

Bên ngoài thổi mạnh gió lạnh, đám hải tặc này sống ở bên trong doanh phòng, sưởi ấm, ăn thịt, uống rượu, tự hào.

Lại nhìn bên ngoài cách đó không xa trên đất trống, võ sĩ phủ Bá Tước Huyền Vũ ngồi xếp thành vòng, cắn răng chịu gió lạnh, khó khăn gặm gặm bánh cao lương, uống nước lạnh.

Không có biện pháp, nhà cửa bị cướp, thịt cũng bị cướp, thậm chí nồi và củi đều bị cướp.

Thoạt nhìn, những thứ võ sĩ của phủ Bá Tước Huyền Vũ này thật sự là vô cùng thê thảm, nhất là so sánh với đám hải tặc này.

- Làm quý tộc mà nhịn đến mức này, rõ ràng mất mặt cả tổ tiên, các huynh đệ phía bên kia, làm binh lính như thế chả có nghĩa lý gì, không bằng nhập bọn với đám hải tặc chúng ta đi.

- Những quý tộc này tao đã đi guốc trong bụng, lũ chúng nó chỉ biết bắt nạt kẻ yếu chứ sợ chết vô cùng. Đừng nói bị cướp thị chả dám lên tiếng, vì để mình sống sót, chúng nó thậm chí có thể bán cái mông của lão bà với lão nương nữa kìa.

- Đâu chỉ bán mông của lão nương với lão bà, ngay cả chính cái mông bọn nó cũng có thể bán luôn.

- Thẩm Lãng chính là một tiểu bạch kiểm, cái mông của hắn bán cho ngươi, ngươi có muốn không?

- Muốn, muốn, muốn!

- Bá tước Huyền Vũ mời thiếu chủ đi dự tiệc, nói không chừng sẽ phải bán cái mông Thẩm Lãng cho thiếu chủ đó.

- Cái này không tệ à nha, Thiếu chủ của chúng ta tuy rằng thích gái thật, nhưng đối với đàn ông đẹp trai cũng không chối bỏ đâu.

- Chờ thiếu gia sau khi trở về, chúng ta nhất định phải hỏi một chút, mùi vị tiểu bạch kiểm Thẩm Lãng như thế nào, so với đàn bà có gì đặc biệt không?

...

Căn nhà tốt nhất trên đảo Vọng Nhai hiện đang đèn đuốc sáng trưng.

Phủ Bá Tước Huyền Vũ đang thiết yến chiêu đãi Cừu Kiêu.

Mọi người đều nói ba ngày một tiệc nhỏ, năm ngày một đại yến.

Sau khi Cừu Kiêu đi tới đảo Vọng Nhai, mỗi ngày đều có tiệc chiêu đãi.

Ngày hôm nay Thẩm Lãng rốt cuộc đã tới.

Cừu Kiêu tuy rằng phách lối, nhưng là rất đa nghi gian trá, mỗi một bữa tiệc gã đều tự mang rau cùng rượu, gia tộc họ Kim chuẩn bị cho gã mấy thứ, gã cũng chẳng dám đụng một đầu ngón tay.

Hơn nữa dù cho ngay lúc đắc ý, cũng khống chế tửu lượng, căn bản không uống say.

Cho nên dù cho muốn hại gã, cũng tìm không được cơ hội.

Người này võ công cực cao.

Mấy vị cao thủ Bá Tước Huyền Vũ liên thủ đánh bại gã đương nhiên không có vấn đề, nhưng là muốn giữ gã lại liền khó khăn.

Huống hồ, mỗi một lần gã đến dự tiệc đều mang đến trên trăm tên võ sĩ tinh nhuệ.

Rõ ràng cẩn thận tới cực điểm.

- Thẩm Lãng, lúc ta tới đảo Vọng Nhai ngươi đều không ở đây mà đi nơi nào hả? Chẳng lẽ là coi khinh ta sao? - Cừu Kiêu cười to nói.

Thẩm Lãng một trận cười khổ, không trả lời.

- Rầm!

Cừu Kiêu chợt một quyền nện ở trên bàn, lạnh lùng nói:

- Ngươi không trả lời ta, đây là đang coi khinh ta sao?

Thẩm Lãng không nói hai lời, trực tiếp tháo ra quần áo trên người, lộ ra trên người vô số vết thương cùng dấu răng.

- Bị cọp cái giày vò, dưỡng thương cho tới bây giờ. - Thẩm Lãng thản nhiên nói:

- Kỳ thực ta đi trên đường giờ vẫn đâu, thực sự bất đắc dĩ mới tới đảo Vọng Nhai, bằng không bây giờ còn nằm ở trên giường.

Cừu Kiêu nhướng mày nói:

- Đây là Kim Mộc Lan ra tay à?

Tuy rằng Kim Mộc Lan đã bị thái tử rắp tâm thu vào, thế nhưng Cừu Kiêu vẫn không hy vọng nàng và Thẩm Lãng có liên quan gì cả.

Tuy nữ thần Kim Mộc Lan ta không ngủ được nhưng tuyệt đối không thể bị thứ phế vật Thẩm Lãng nhà ngươi ngủ được.

- Không phải. - Thẩm Lãng nói:

- Một nữ bạo long khác.

- Ha ha ha ha... - Cừu Kiêu tức khắc nhìn có chút hả hê cười như điên.

Từ đó gã lấy được một cái tin tức, hôn nhân Thẩm Lãng cùng Kim Mộc Lan hữu danh vô thực, bằng không Thẩm Lãng thế nào cần phải đi bên ngoài tìm nữ nhân, hơn nữa còn tìm phải một con ả hung tàn thô bỉ như thế.

Từ trước đến nay Thẩm Lãng cũng là miệng lưỡi lưu loát, phong lưu phóng khoáng.

Mà Thẩm Lãng hôm nay, lại ngậm miệng không nói, có vẻ càng cô đơn.

Ước chừng sau một lúc lâu, hắn cuối cùng không nhịn được nói ra:

- Tiểu hầu gia, chúng ta đối với ngài lấy lễ đối đãi, thế nhưng ngài nên dạy dỗ một chút với đám hải tặc dưới trướng kia, hành vi của chúng ta thật sự quá đáng, chuyện chúng ta dễ dàng tha thứ cũng có giới hạn đó.

Tiểu hầu gia, Cừu Kiêu được tiếng xưng hô này ngẩn ngơ.

Nhưng mà, gã nhanh chóng liền hiểu ý tứ trong này.

Thái tử cùng Tam vương tử đều thu mua Cừu Thiên Nguy, đồng ý sau khi lên ngôi sắc phong hắn là Nộ Triều Hầu, cho nên Cừu Kiêu cũng hiển nhiên trở thành tiểu hầu gia.

Mỗi người đều nói Thẩm Lãng nhà ngươi nhạy bén tuyệt đỉnh, bản lĩnh độc ác, thật không ngờ cũng là một kẻ nịnh hót.

Ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, âm mưu quỷ kế gì cũng là giả.

Trong lòng sảng khoái xong xuôi, Cừu Kiêu nói bằng giọng lạnh lẽo:

- Nếu không thể nhịn được, vậy không cần nhịn nữa, các ngươi trực tiếp động thủ, giết người đi! Cùng lắm thì chúng ta làm lại một trận đại chiến, như là hai mươi năm trước vậy.

Bá tước Huyền Vũ khổ sở nói:

- Chuyện đã qua, thiếu chủ Cừu Kiêu cần gì phải nhắc lại.

Cừu Kiêu cười ha ha nói:

- Hai mươi năm trước, gia tộc họ Cừu chúng ta đúng là lúc yếu nhất. Mà phụ thân của ngươi Bá tước Kim Vũ oai phong tám hướng, dẫn đầu hơn một vạn đại quân, mấy trăm thuyền lớn, trùng trùng điệp điệp hướng đảo Lôi Châu đi giết. Kết quả thì sao? Toàn quân huỷ diệt...

Nghe những lời này, tức khắc nét mặt Bá tước Huyền Vũ cùng Thẩm Lãng tối sầm.

Cừu Kiêu lại nói:

- Bá tước Huyền Vũ, không biết hôm nay binh lực phủ Bá Tước Huyền Vũ so với hai mươi năm trước thì như thế nào hả? Có thể có một nửa, hay là một phần ba chứ?

Bá tước Huyền Vũ Kim Trác nói:

- Dĩ hòa vi quý, dĩ hòa vi quý.

Cừu Kiêu nói:

- Binh lực gia tộc họ Kim các ngươi không đủ một phần ba, nhưng họ Cừu chúng ta lực lượng của gia tộc lại khuếch trương gấp mấy lần hơn, hơn nữa còn có một cường đại thành Nộ Triều, còn có toàn bộ quần đảo Lôi Châu. Hôm nay họ Cừu chúng ta lực lượng của gia tộc là ngươi gia tộc họ Kim không chỉ gấp mười lần đi.

khuôn mặt Thẩm Lãng co giật một hồi, uống xong một chén rượu, không nói thêm gì nữa.

Cừu Kiêu nói bằng giọng lạnh lẽo:

- Thành Nộ Triều của ta nếu như dẫn đầu ba vạn đại quân tới tiến đánh ngươi đảo Vọng Nhai, kết quả biết như thế nào hả?

Giọng của Thẩm Lãng khàn nói:

- Đảo Vọng Nhai cũng là đất phong gia tộc họ Kim chúng ta, nhưng lại là lãnh thổ Việt quốc. Các ngươi công nhiên tiến đánh, chẳng lẽ không sợ quốc quân tức giận à?

Cừu Kiêu cười ha ha:

- Ngày đó chúng ta suất binh cướp đoạt đảo Kim Sơn, quốc quân các ngươi tức giận à?

Thẩm Lãng cùng Bá tước Huyền Vũ Kim Trác tức khắc không lời nào để nói.

Cừu Kiêu nói:

- Vị quốc quân này của các ngươi, có thể ước gì chúng ta dẫn binh chém sạch sẽ gia tộc họ Kim các ngươi thì có.

Thẩm Lãng sắc mặt tái nhợt nói:

- Dĩ hòa vi quý, dĩ hòa vi quý.

Cừu Kiêu thản nhiên nói:

- Dĩ hòa vi quý, cũng không phải là không thể được, thật sự phải xem thành ý các ngươi.

Thẩm Lãng cắn răng nói:

- Để chứng minh thành ý của chúng ta, vì hữu nghị hai nhà chúng ta, gia tộc họ Kim chúng ta sau đó hàng năm sẵn lòng không ràng buộc hiến cho gia tộc họ Cừu hai vạn lượng vàng.

Cừu Kiêu tức khắc nổi giận, chén rượu trong tay chợt hướng Thẩm Lãng đập tới.

Thẩm Lãng vội vàng trốn.

Đương nhiên, Cừu Kiêu là cố ý không có rơi trúng, bằng không Thẩm Lãng không tránh được.

- Rầm... - Một tiếng vang thật lớn.

Cả chén rượu bằng bạc ghim bên trong vách tường, cắm sâu vào hai thước.

Tên cầm thú này võ công thật đúng là cao.

Thẩm Lãng hướng nhạc phụ đại nhân nhìn lại một cái, Bá tước Huyền Vũ hướng mắt xuống.

Tỏ ý bắt không được Cừu Kiêu.

Bốn người Kim Hối, Thẩm Thập Tam, Bá tước Kim Trác, Kim Sĩ Anh cùng tiến lên, có thể đánh thắng Cừu Kiêu, nhưng muốn ngăn cản gã bỏ chạy cũng rất khó khăn.

Hơn nữa Cừu Kiêu quá đa nghi.

Cái yến hội này chỉ có ba người, Kim Trác, Thẩm Lãng, Cừu Kiêu.

Nhóm cao thủ Kim Hối, Thẩm Thập Tam, Kim Sĩ Anh đều ở bên ngoài.

Nhưng trên một trăm tên võ sĩ Cừu Kiêu mang tới cũng đang bao vây bên ngoài căn nhà này.

Trong vòng mấy trăm bước xung quanh tòa nhà này, thủ hạ của Cừu Kiêu thậm chí còn nhiều hơn một chút.

Muốn ra tay giết Cừu Kiêu, rõ ràng không có cơ hội.

Lúc này, Thẩm Lãng nhìn thấy Cừu Kiêu đập chén rượu trong tay tức khắc mừng rỡ trong lòng.

- Bay đâu, thay chén rượu mới cho tiểu hầu gia đi.

Cừu Kiêu nói:

- Không cần, ta đã mang theo mấy cái.

Tiếp đó, Cừu Kiêu lại lấy ra một chén rượu mới, tiếp đó lại rót cho mình một chén rượu, hơn nữa còn là loại rượu vang không dễ say, đồng dạng là tự mang theo.

F*ck, người này rõ ràng cẩn thận đa nghi tới cực điểm, một chút kẽ hở đều không lộ ra.

Nhưng mà cũng bình thường, Cừu Kiêu kẻ thù vô số kể, nếu như không phải để ý như vậy, gã đã sớm chết không biết bao nhiêu lần.

Thẩm Lãng cười khổ nói:

- Tiểu hầu gia sao mà đa nghi thế? Sau lưng ngài là thành Nộ Triều, là Vua Hải Tặc, chúng ta như thế nào dám gia hại ngài kia chứ?

Cừu Kiêu nói:

- Cẩn thận là hơn, Thẩm Lãng nhà ngươi rất độc.

Kế tiếp, những món ngon lành được bưng lên.

Thứ bay trên trời, chạy trên mặt đất, bơi trong biển, cái gì cần có đều có.

Quả thực mỹ vị vô song.

Thẩm Lãng ra sức muốn câu dẫn ra tâm hồn ăn uống của Cừu Kiêu, tiếp đó ăn thức ăn của Thẩm Lãng cung cấp.

Thế nhưng Cừu Kiêu cũng chả thèm liếc một cái, gã chỉ tự ăn thịt mình đem theo, dùng dao nhỏ tước từng miếng, tiếp đó nhét vào trong miệng.

Vừa ăn, còn vừa trào phúng mà nhìn Thẩm Lãng.

Ta biết ngươi không dám hại ta, không dám làm tổn thương một cọng lông tơ của ta, nhưng ta vẫn sẽ không cho ngươi bất cứ cơ hội nào.

Lúc này, người hầu bưng tới ba phần trứng cá muối.

Thẩm Lãng nói:

- Đây là trứng cá muối, đặc biệt hiếm lạ, giá trị xa xỉ, nhanh đưa cho tiểu hầu gia một phần.

Người hầu tiến lên, đặt một chén trứng cá muối ở trên bàn Cừu Kiêu.

- Không nên, không ăn. - Cừu Kiêu đẩy, trực tiếp đẩy trứng cá muối xuống, vẩy đầy đất.

Người này rõ ràng dầu muối không vào.

Nếu muốn giết gã, thực sự rất khó.

- Thẩm Lãng, ngươi nói hàng năm giao cho gia tộc họ Cừu chúng ta hai vạn lượng vàng? - Cừu Kiêu cười lạnh nói.

Thẩm Lãng nói:

- Đúng, hàng năm đều có, đây đã là số lượng lớn nhất gia tộc họ Kim của ta có thể giao ra rồi.

Cừu Kiêu nổi giận nói:

- Thẩm Lãng, ngươi đây coi ta là thằng ngu à? Ngươi đây xem gia tộc họ Cừu chúng ta ăn xin sao? Trên đảo Vọng Nhai các ngươi có mỏ vàng lớn, tưởng ta không biết sao?

Thẩm Lãng biến sắc, vội vàng khoát tay nói:

- Không thể nào, không thể nào, đây đều là lời đồn bậy bạ từ bên ngoài, nào có mỏ vàng gì, chỉ là một quặng sắt mà thôi.

- Rầm...

Nướ miếng của Cừu Kiêu văng bay thẳng đến trên mặt Thẩm Lãng.

- Thẩm Lãng, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám. - Cừu Kiêu nói bằng giọng lạnh lẽo:

- Lúc trước kẻ quăng độc thi vào giếng phủ Bá tước Huyền Vũ của ngươi và gây ra dịch bệnh,đó là ta.

Sắc mặt Thẩm Lãng trở nên khó coi:

- Tiểu hầu gia... Nói đùa.

Hắn giống như cảm thấy có chút lạnh, nói:

- Thêm mấy chậu than, lạnh muốn chết

Bọn người hầu mang vào mấy cái chậu thang.

Tức khắc nhiệt độ trong phòng kịch liệt lên cao.

Thẩm Lãng ấm áp, thế nhưng Cừu Kiêu lại cảm thấy rất nóng.

Thể lực gã tràn đầy, ngay cả mùa đông cũng chơi mình trần.

Trên người gã có mấy trăm hình xăm xử nữ, đây hoàn toàn là chiến tích của gã, thời thời khắc khắc đều phải hiển lộ tại ngoại.

Lúc này mấy người chậu than đốt, hắn mồ hôi không khỏi chảy xuống.

Cừu Kiêu tiếp tục nói:

- Còn kẻ cùng Tử tước Chúc Lan Đình liên thủ, muốn phá đập, bao phủ lũ lụt cho đất phong gia tộc họ Kim, cũng là ta.

Sắc mặt của Thẩm Lãng cùng Bá tước Huyền Vũ tức khắc trở nên khó coi.

Cừu Kiêu nói bằng giọng lạnh lẽo:

- Ta chính là dạng người không có nhân tính vậy đó, ta chính là kẻ nhiều lần hại phủ Bá tước Huyền Vũ của ngươi, ta mỗi lần nhìn thấy Kim Mộc Lan, đều phải mở miệng nhục nhã nàng một lần, ngươi có thể làm khó dễ được ta?

Thẩm Lãng ngậm miệng không nói.

Cừu Kiêu nói:

- Thẩm Lãng nhà ngươi trong lòng có thể hận ta tận xương, hận không thể ta thiên đao vạn quả đi. Thế nhưng sau lưng ta là thành Nộ Triều, là mấy vạn hải tặc, cho nên ngươi chẳng những không dám trả thù ta, thậm chí không dám đắc tội ta, còn muốn ra sức lấy lòng ta. Đám hải tặc chúng ta cứ cố tình lên đảo Vọng Nhai, cướp doanh địa và lương thực các ngươi, các ngươi dám có nửa điểm phản kháng à? Các ngươi có dám không?

- Vì sao, bởi vì các ngươi hại sợ đại quân mấy vạn hải tặc thành Nộ Triều chúng ta, lực lượng mới là vương đạo.

- Thẩm Lãng, ta không sợ thành thật nói cho ngươi biết, cũng chính là Kim Mộc Lan bị đại nhân vật theo dõi, bằng không ta tối hôm nay nàng sẽ phải uống rượu cùng ta, thậm chí ngủ cùng ta, ngươi có dám ngăn cản hay không?

- Cho nên kế tiếp, ta không phải là đàm phán cùng các ngươi, ta chỉ báo tin cho các ngươi.

- Mỏ vàng đảo Vọng Nhai, gia tộc họ Cừu chúng ta muốn tám phần mười, hơn nữa chúng ta đóng quân, còn muốn đích thân lấy quặng.

Sứ giả Cừu Thiên Nguy còn chưa tới, nhưng nhận định của Cừu Kiêu và cha gã lại ăn ý với nhau đến thế.

Thẩm Lãng cất giọng run rẩy:

- Không chỉ đảo Vọng Nhai chúng ta không có mỏ vàng, coi như là có mỏ vàng, ngươi há mồm sư tử quá lớn đấy.

Cừu Kiêu nói:

- Ta nói, ta đây là báo tin các ngươi, lệnh cho các ngươi. Ta không phải là cùng các ngươi đàm phán, các ngươi chỉ có quyền đồng ý hay không mà thôi. Hoặc là đồng ý, hoặc là mấy vạn đại quân của ta lên đảo Vọng Nhai chém giết, diệt sạch gia tộc họ Kim, xóa bỏ phủ Bá Tước Huyền Vũ từ trên mặt đất.

Thân thể Bá tước Huyền Vũ không ngừng run rẩy.

Cừu Kiêu nói:

- Còn nữa, hai nghìn huynh đệ hải tặc của ta không có gái để chơi, Bá tước Huyền Vũ hạn cho ngài trong vòng năm ngày đưa tới năm trăm cô gái, chọn từ trên đất phong nhà ngài, nhớ chọn gái trẻ đẹp đấy.

Bá Tước Huyền Vũ bóp nát chén rượu trong tay.

Cừu Kiêu tiếp tục nói:

- Còn có Kim Kiếm Nương, ta xem trọng ả, ta muốn đè ả gần chết, còn muốn ngay trước Thẩm Lãng nhà ngươi mặt đè ả. Trong vòng năm ngày, ta muốn gặp được ả xuất hiện ở trên giường của ta, bằng không tự gánh lấy hậu quả.

Cừu Kiêu rõ ràng phách lối diễn dịch đến cực hạn.

Phụ thân gã đã nói, nếu như phủ Bá Tước Huyền Vũ cường ngạnh, vậy gã có thể mềm mỏng. Nhưng nếu như Bá tước Huyền Vũ mềm yếu, như vậy gã sẽ phải cường ngạnh cực kỳ, phách lối tột cùng.

- Được rồi, ngày hôm nay kết thúc ở đây, ta đi trở về. - Cừu Kiêu nói:

- Trước ngày mai nếu ta không nhận được câu trả lời lập tức rời khỏi, tiếp đó dẫn đầu đại quân mấy vạn hải tặc xông lên đảo Vọng Nhai chém tận giết tuyệt bọn ngươi.

Tiếp đó, gã sẽ phải đứng dậy rời đi.

Thẩm Lãng cất giọng cầu khẩn:

- Tiểu hầu gia đừng đi, bàn lại đã, bàn lại cái nào. Chia năm năm như thế nào? Nếu như ngài đáp ứng, chúng ta sẵn lòng lập tức đưa lên hai mươi vạn lượng vàng.

Mắt Cừu Kiêu sáng lên.

Lập tức đưa lên hai mươi vạn lượng vàng?

Tiếp đó, gã lại lần nữa ngồi xuống, nói bằng giọng lạnh lẽo:

- Thành bảy ba! Chúng ta bảy, các ngươi ba! Hơn nữa các ngươi phải lập tức đưa lên năm mươi vạn lượng vàng, không phải hai mươi vạn.

Thẩm Lãng hết hồn nói:

- Cái này, cái này thật là quá đáng đi.

Cừu Kiêu nói:

- Cho ngươi thời gian một nén nhang để suy nghĩ, nếu như không đáp ứng, ta lập tức rời đi, để phụ thân ta tập kết đại quân, chuẩn bị tiến đánh đảo Vọng Nhai.

Tiếp tục, gã cảm thấy hít thở có chút gấp gáp.

Nhiệt độ trong đại sảnh này quá cao, hơn nữa giống như còn có chút tâm thần chập chờn. Trong không khí có phải có mùi gì đặc biệt không vậy?

Gã không gái không vui, đã có ba bốn ngày không có thăm dò đàn bà rồi.

Mồ hôi trên người càng ngày càng nhiều.

Thẩm Lãng nói:

- Để ta suy nghĩ một chút.

Cừu Kiêu nói:

- Chỉ một khắc đồng hồ, nhất định phải giao Kim Kiếm Nương cùng năm trăm cô gái ra đây. Ta không có lấy Kim Mộc Lan, đã vô cùng cho các ngươi mặt mũi.

Thẩm Lãng nhắm mắt lại suy nghĩ, bàn tay hắn bản năng sờ vào cái mông của đứa tôi tớ bên cạnh.

Động tác này bị Cừu Kiêu phát hiện, tức khắc run lên.

Thẩm Lãng, thật không ngờ ngươi là người như vậy, ngay cả cái mông đàn ông ngươi cũng dám sờ.

Ngay sau đó, Cừu Kiêu phát hiện.

Tên tôi tớ bên cạnh Thẩm Lãng không phải là đàn ông, mà là một người đàn bà, hơn nữa còn là một người đàn bà nở nang gợi cảm, chỉ bất quá mặc nam trang mà thôi.

Hay, hay lắm Thẩm Lãng.

Còn luôn miệng nói trên đảo không có đàn bà, để ta nín chừng mấy ngày.

Tức khắc, Cừu Kiêu cả giận nói:

- Thẩm Lãng, đưa cô gái bên cạnh ngươi cho ta, lập tức, lập tức.

Thẩm Lãng tức khắc run lên.

Cừu Kiêu nói bằng giọng lạnh lẽo:

- Cô gái kia, ta bảongươi qua đây, ngươi có nghe hay không? Thẩm Lãng là phế vật, hắn dám ngăn cản ta à?

Tức khắc, cô gái hóa trang thành tôi tớ này tràn trề sợ hãi mà đi tới, đi tới bên người Cừu Kiêu.

Bàn tay của Cừu Kiêu trực tiếp luồn tới trước ngực của nàng, tiếp đó chợt xé ra.

Bên trong quả nhiên rút ra được chiếc áo yếm bằng lụa.

Ngay sau đó, bàn tay của Cừu Kiêu thọc ngay vào quần của nàng, chợt xé ra.

Cô gái này kêu đau một tiếng, quần nhỏ bằng lụa bị kéo ra ngoài.

Cô gái này là ai? Là tỳ nữ của phủ Bá Tước Huyền Vũ à?

Không phải!

Là Thẩm Lãng dùng tiền mướn từ lầu xanh tới thôi.

Cừu Kiêu tay trái cầm áo yếm, tay phải cầm tiết khố, để dưới mũi ngửi, sau đó dùng nó lau mồ hôi trên người.

Cuối cùng, trực tiếp quàng lên trên mũi, dùng sức ngửi mấy hơi.

Mùi ngon, mùi ngon.

Ha ha ha ha!

Cừu Kiêu cười to.

Tối hôm nay gã vui vẻ.

- Thẩm Lãng, chỉ có thời gian một nén nhang, ngươi nếu không đáp ứng, chính là chết! - Cừu Kiêu nói bằng giọng lạnh lẽo, tiếp đó đưa tay giày vò nữ tử bên người này.

Thẩm Lãng trong lòng nhẹ nhõm.

Cừu Kiêu này, cuối cùng phải chết.

Dù cho gã có xảo quyệt đến đâu cũng đánh không lại Thẩm Lãng. Tối hôm nay, Thẩm Lãng đã suy nghĩ tầm bảy tám phương án đối phó Cừu Kiêu.

Chiêu này không được thì ta bày chiêu khác.

Tóm lại, sẽ có một chiêu có hiệu quả. Nhưng mà thật không ngờ, dĩ nhiên chiêu hạ lưu áo yếm và quần nhỏ lại có hiệu quả mới chết.

Cừu Kiêu gây tai họa cho vô số đàn bà con gái, cũng xứng đáng chết ở phía trên.

Bởi vì trên áo yếm và quần nhỏ của cô gái này đề một tầng tầng thuốc gây ảo giác LSD, cũng chính là thuốc gây ảo giác mạnh nhất trên thế giới, đồ chơi này rõ ràng lần nào cũng hiệu quả.

Chỉ một lát sau.

Cừu Kiêu cũng cảm giác được mình không ổn.

Thần trí cả người phát tán cực nhanh..

Hơn nữa cả người đều giống như lên may

Không chỉ có như thế, mắt cũng bắt đầu chồng bóng lên nhau.

Cả người, toàn bộ trí não giống như đều không bị khống chế.

Nhưng mà thật sự kỳ diệu.

Giống như mở ra cổng thế giới mới.

Cừu Kiêu vẫn theo bản năng nói:

- Không, ta đổi chủ ý. Ta không chỉ muốn Kim Kiếm Nương, ta còn muốn Kim Mộc Lan, Thẩm Lãng à, ta muốn ngay trước mặt ngươi giày vò bọn, ta muốn cho nương tử của ngươi muốn sống không được, muốn chết cũng không xong, ha ha ha ha!

Lúc này, Bá tước Huyền Vũ Kim Trác đánh ra như tia chớp.

- Bốp...

Trực tiếp đánh về phía xương cổ Cừu Kiêu.

Cừu Kiêu bản năng muốn phản kháng.

Nếu như lấy võ công bình thường của gã, hoàn toàn là có thể ngăn cản.

Thế nhưng bây giờ, cả người gã đều lâng lâng, hoàn toàn không bị khống chế.

- Răng rắc...

Tức khắc, bàn tay của Bá tước Huyền Vũ bóp ngay gáy gã.

Xương cổ Cừu Kiêu hoàn toàn rạn nứt.

Chỉ vặn cổ một chút, hoàn toàn liệt, đã không có tri giác.

Thẩm Lãng tiến lên, xuất ra môt con dao, nhắm ngay quần Cừu Kiêu, chợt chém xuống!

Từ đầu tới đuôi, tốc độ như bay, không có cho Cừu Kiêu một chút thời gian phản ứng.

- ...

Cừu Kiêu mắt mở trừng trừng nhìn của quý của mình bị thiến, mặc dù không có cảm giác đau, nhưng vẫn phát sinh tiếng hét thê thảm vô cùng

...

Chú thích của Bánh: Up phần 2 lên, ta vội vàng ăn cơm, tiếp đó tiếp tục viết chương ba! Ra sức lạy xin các huynh đệ vé tháng cùng hỗ trợ, ta xin mọi người đó.