Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế

Chương 170: Một kiếm hạ ba con chim! Như ma thuật! Thoải mái




(*) Vì chương này, Bánh dùng quá nhiều từ "nàng" nên không còn cách nào khác Mèo phải gán cho em Lục "ngành" từ "ả" cho dễ phân biệt.

Ước chừng lăn lộn hơn nửa giờ sau.

Lục Y gần như trở thành một cục bùn nhão.

Kỳ thực quá trình này một chút cũng không đẹp, ngược lại đau đớn muốn chết.

Bởi vì tên Cừu Kiêu quả thực chính là súc sinh.

Thế nhưng... Lục Y dần dần nghiện.

Bản thân ả cũng không biết tại sao?

Khi còn bé ả chính mắt thấy cha mẹ của mình chết thảm, nhất là tử trạng của mẹ ả, nó để lại vết sẹo khó phai trong lòng.

Bắt đầu từ lúc đó, trong lòng Lục Y liền tràn đầy bóng tối.

Đương nhiên, Cừu Yêu Nhi quả thực cứu quá tánh mạng của ả, cũng gần như cứu linh hồn của ả.

Lục Y cũng cố gắng.

Bởi vì Cừu Yêu Nhi đối với toàn bộ nữ nhân được cứu mà nói, quả thực chính là nữ thần tỏa sáng.

Lục Y trở thành tỳ nữ thân cận của Cừu Yêu Nhi, ả nghĩ phải nắm hào quang của Cừu Yêu Nhi mà leo lên, bò ra khỏi vực sâu bóng tối để hoàn toàn giành lấy cuộc sống mới (*).

(*) Mọi người lưu ý tình huống này. Bánh dâm rất thích sử dụng thủ pháp đối lập để sau này áp dụng cho một nhân vật khác, cụ thể sẽ là Từ Thiên Thiên.

Ả muốn trở thành người nhà Cừu Yêu Nhi, biến thành em gái thân mật của nàng.

Thế nhưng...

Sau khi tiếp xúc thật lâu, nàng mới phát hiện Cừu Yêu Nhi xa đến mức không thể chạm được.

Nàng thực sự giống như một nữ thần ở tít trên cao, hào quang của nàng có thể soi sáng đến ngươi, thậm chí có thể bị xua tan bóng tối bên cạnh ngươi.

Thế nhưng ngươi lại không thể tới gần nàng.

Đối với Lục Y mà nói, Cừu Yêu Nhi giống như một thần tượng lóng lánh ánh vàng, tỏa sáng hào quang ấm áp, rõ ràng nhìn rất gần, nhưng lúc ngươi thật sự đến gần nàng, lại phát hiện vĩnh viễn không cách nào đụng đến.

Hào quang của nàng thật ấm áp, nhưng là thân thể của nàng cũng lạnh lẽo, tính cách của nàng cũng băng giá.

Nàng bảo hộ toàn bộ những người phụ nữ đáng thương, nhưng lại không bao giờ tập trung nhiều tình cảm và sự chú ý vào một người.

Người bác ái vô tình nhất.

Sau khi cảm nhận sâu sắc điểm này, Lục Y cảm giác được có chút u ám thất vọng.

Thứ ả muốn không chỉ như vậy, ả chẳng cam lòng làm một tỳ nữ, ả muốn thành chủ nhân, muốn trở thành em gái của Cừu Yêu Nhi.

Một vật nếu như truy cầu quá lâu mà không chiếm được, như vậy sẽ sinh lòng oán hận.

Lục Y liền sản sinh oán hận.

Mà lúc này, Cừu Kiêu xuất hiện, dùng hành động thô bạo nhất để giày xéo ả.

Để cho ả lúc đó gần như sống không bằng chết.

Thế nhưng... ả lại nghiện.

Hơn nữa, trong lòng sinh ra vô cùng mong đợi.

Có thể, ả còn có cơ hội biến thành một trong những nữ chủ nhân của thành Nộ Triều thì sao?

Ví như biến thành tiểu thiếp của Cừu Kiêu thì sau?

Từ đó về sau, ả hoàn toàn trở thành chó của Cừu Kiêu chó, một con chó đầy ảo tưởng.

Ả lười biếng nằm ở trong lòng Cừu Kiêu, nói:

- Thiếu chủ, khẩu vị của ngài vì sao nặng như vậy?

Cừu Kiêu đáp:

- Hì hì, khẩu vị của ta ngươi cũng không phải lần đầu tiên biết.

Lục Y nói:

- Thư Thục đã ba mươi sáu tuổi, hơn nữa còn đã sanh hai đứa bé, ngài lại vẫn để ý, còn ngủ được sao?

Cừu Kiêu kinh ngạc.

Bà này rõ ràng gã có ngủ qua đâu.

Đương nhiên, gã đương nhiên cũng chẳng chối từ, chỉ bất quá số gái đẹp quanh gã thực sự nhiều lắm, hơn nữa gã vẫn thiên vị xử nữ hơn.

Cho nên, nữ đầu bếp ba mươi sáu tuổi tạm thời sẽ không rơi vào ma chưởng của gã.

Trong lòng Lục Y đương nhiên là không thoải mái, thế nhưng ả cảm thấy nữ đầu bếp Thư Thục sẽ không trở thành đối thủ cạnh tranh của ả, huống chi bà ta lúc này đã bị diệt khẩu.

- Không có việc gì, dù sao thiếu chủ cũng giết ả rồi. - Lục Y nói.

Cừu Kiêu ngồi dậy nói:

- Ta giết ả hồi nào?

Lục Y nói:

- Thiếu chủ, ở trước mặt ta ngài không cần che giấu đi?

- Bốp!

Cừu Kiêu chợt một bạt tai tát tới, trực tiếp tát Lục Y bay ra ngoài.

Khóe miệng Lục Y chảy máu, từ dưới đất bò dậy, ôm lấy bắp đùi Cừu Kiêu, cầu xin tha thứ nịnh nọt nói:

- Nô nô sai rồi, nô nô nói sai, chủ nhân tuyệt đối không nên tức giận, tuyệt đối không nên tức giận.

Cừu Kiêu lại đá mạnh một phát, trực tiếp đá bay Lục Y.

Ả lại phun ra một búng máu, tiếp đó lại bò qua để lấy lòng cầu khẩn.

- Tiện nhân ngươi nghe rõ cho ta, không nên ở trước mặt ta diễn trò, không nên ở trước mặt ta thăm dò. - Cừu Kiêu cả giận nói:

- Ta giết người nào ta dám nhận, chuyện ta chưa từng làm, liền đừng hòng vu oan đến trên đầu của ta.

- Nô nô sai rồi, nô nô sai rồi. - Khuôn mặt Lục Y dán lên chân Cừu Kiêu nói:

- Đạt đạt đừng nóng giận, đừng nóng giận.

Cừu Kiêu nói:

- Ngươi nói Thư Thục đã chết, đến tột cùng chuyện gì xảy ra?

Lục Y nói:

- Có người dùng muối hạ độc cho Cừu Yêu Nhi, người hạ độc chính là nữ đầu bếp Thư Thục, thế nhưng vài ngày lúc trước ả liền biến mất, Cừu Yêu Nhi phái võ sĩ đi bắt ả, nhà ả đã bị người ta đốt thành tro bụi.

Cừu Kiêu sắc mặt kinh hãi nói:

- Có người hạ độc Cừu Yêu Nhi sao? Là ai? Là ai?

Lục Y kinh ngạc, chẳng lẽ không phải thiếu chủ Cừu Kiêu à?

Gã mới là người có động cơ nhất.

Lục Y nói:

- Thư Thục hạ độc đã rất lâu rồi, nhưng thân thể Cừu Yêu Nhi quá nghịch thiên, cho nên cho tới bây giờ mới phát tác.

Cừu Kiêu nổi giận:

- Tiện nhân, con đĩ này, dám hạ độc tỷ tỷ của ta, lại cho chị của ta hạ độc, ta muốn bằm thây ả vạn đoạn, ta muốn nghiền xương ả thành tro, ta muốn giết cả nhà của ả, giết cả nhà của ả.

Lục Y càng thêm nghi ngờ, trước mắt thiếu chủ Cừu Kiêuđây là đang diễn trò sao? Gã có tình cảm với Cừu Yêu Nhi thế này à?

Cừu Kiêu vô cùng ân cần hỏi:

- Tỷ tỷ của ta có chuyện gì sao? Thân thể của tỷ tỷ có bị hủy gì không đó?

Lục Y lắc đầu đáp:

- Vậy thật không có, ngược lại trở nên càng thêm kiều diễm vô song.

Cừu Kiêu thở phào nhẹ nhõm nói:

- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, chỉ cần khuôn mặt không có việc gì, thân thể không có việc gì là tốt rồi, như thế ta ngủ mới thú vị, mới có mùi vị a, ha ha ha ha!

Lần này đến phiên Lục Y thở dài một hơi.

Thiếu chủ Cừu Kiêu vẫn không bằng cầm thú như vậy, ả an tâm.

Lục Y nói:

- Thiếu chủ, ngài chẳng lẽ không không tiếc cô ta chết à?

Cừu Kiêu lại chợt quất bạt tai tới, trực tiếp đánh cho mũi ả chảy máu.

- Tiện nhân, ta đã nói rồi, không nên thăm dò ta. - Cừu Kiêu cả giận nói, tiếp đó nói bằng giọng lạnh lẽo:

- Cừu Yêu Nhi đương nhiên có thể chết, nhưng tối thiểu để ta ngủ qua một trăm lần sau thì chết.

Tròng mắt Lục Y vừa chuyển nói:

- Vậy bây giờ có một cơ hội rõ tốt.

Cừu Kiêu hỏi:

- Ngươi xác định họ đã đốt loại mê hương ta chuẩn bị hả?

Lục Y nói:

- Vậy nô nô không dám xác định, thế nhưng mê hương nô nô đã thành công đổi, Cừu Yêu Nhi vô cùng thích mùi hương, mỗi ngày đều đốt.

Cừu Kiêu nói:

- Võ công tỷ tỷ quá mạnh mẽ, nhất định phải đến khi tỷ tỷ hoàn toàn phát tác ta mới dám đi tới ngủ.

Tròng mắt Lục Y vừa chuyển, thanh âm hơi có chút tàn nhẫn nói:

- Cừu Yêu Nhi mặc dù không có chết, hơn nữa trở nên càng thêm đẹp đẽ. Thế nhưng cô ta bây giờ không thể mở mắt, một khi mở mắt liền trời đất quay cuồng, một khi đứng lên liền sẽ lập tức ngã sấp xuống, thậm chí cô ta đều không thể hoạt động, bằng không huyết quản có thể sẽ bể mất. Cho nên ngài muốn làm gì cô ta làm, cô ta không có cách nào phản kháng đâu.

Cừu Kiêu hỏi:

- Làm sao ngươi biết?

Lục Y nói:

- Tên đại phu nói.

- Đại phu? Cái gì đại phu? - Cừu Kiêu cả giận vặn hỏi:

- Tên đại phu đụng vào quá Cừu Yêu Nhi thân thể không có?

Lục Y nói:

- Đụng rồi, hơn nữa còn xốc lên váy ngủ.

Cừu Kiêu nổi giận hét lên:

- Hắn ở nơi nào, ta sẽ giết hắn, thiến hắn.

Lục Y nói:

- Tên đại phu là nữ nhân mà.

Cừu Kiêu vui vẻ, tiếp đó lại đánh thêm một bạt tai nữa:

- Tiện nhân, không nên kéo khẩu vị ta lên! Nữ đại phu đó dáng dấp đẹp không?

Lục Y nói:

- Tuyệt mỹ!

Cừu Kiêu nói:

- Vậy bên người ả còn ai nữa không?

Lục Y nói:

- Con tiện nhân Từ Thiên Thiên kia, đồng dạng tuyệt mỹ, nói cách khác nơi đó có ba trang tuyệt sắc chờ thiếu chủ đi hưởng dụng.

Cừu Kiêu tức khắc hai tròng mắt phun lửa.

Lại có chuyện tốt như vậy, quá ngon, quá sung sướng.

Một mũi tên ba con chim, ha ha ha ha ha!

Lục Y nói:

- Từ Thiên Thiên là con dâu Thái thú Trương Xung, tốt nhất không nên tiết lộ ra ngoài, thiếu chủ sau khi hưởng dụng xong không bằng giết đi.

Cừu Kiêu lại đánh một bạt tai.

- Tiện nhân, chuyện của ta còn chưa tới phiên ngươi làm chủ.

Tiếp đó, Cừu Kiêu vô cùng hưng phấn mà phủ thêm một lớp quần áo, đi ra bên ngoài.

Có ba trang tuyệt sắc chờ gã đi hưởng dụng.

Một Cừu Yêu Nhi sáng chói để người sợ run, lại còn thêm cựu con dâu Thái Thú, còn có một nữ đại phu xinh đẹp?

Quả thực quá sung sướng!

Then chốt Cừu Yêu Nhi vô cùng cường đại không có lực phản kháng chút nào.

Cơ hội ngàn năm một thuở.

Cừu Kiêu khẩn cấp chạy như điên về lâu đài của Cừu Yêu Nhi.

Đúng mà ngay tại lúc này!

Một người xuất hiện ở trước mặt Cừu Kiêu, là tâm phúc Vua Hải Tặc Cừu Thiên Nguy.

- Thiếu chủ, chủ nhân đi tìm.

Cừu Kiêu đang bốc lửa tận trời, có ba trang tuyệt sắc chờ gã tận hưởng.

- Chờ canh giờ nữa ta sẽ gặp phụ thân, không, hai canh giờ.

Tâm phúc Cừu Thiên Nguy nói:

- Không, chủ nhân nói, bảo ngài đi ngay bây giờ có chuyện hết sức trọng yếu.

Cừu Kiêu nói:

- Thì không thể chờ một hai canh giờ? Ta có chuyện rất vội mà.

Tâm phúc Cừu Thiên Nguy nói:

- Không được, chủ nhân bảo đi ngay bây giờ, lập tức lập tức!

Cừu Kiêu không cam lòng, tức giận mắng một tiếng:

- Đệch!

Tiếp đó, gã hướng phủ Thành Chủ đi tới.

Ánh mắt gã nhìn phía lâu đài màu trắng của Cừu Yêu Nhi tràn đầy không nỡ.

- Ba vị mỹ nhân, hãy chờ đó cho ta, một hồi ta sẽ hưởng dụng các ngươi.

...

Đang đốt nhang!

Quả nhiên rất thơm, để cho người ta có một loại cảm giác say mê.

Thẩm Lãng hít một hơi thật sâu, tiếp đó bắt đầu ý nghĩ phương án trị liệu.

Muốn giải độc cho Cừu Yêu Nhi, tạm thời là không thể nào, loại độc kim loại nặng phức tạp kim loại nặng căn bản không thể giải trong thời gian ngắn, chỉ có thể trước tiên đình chỉ nạp vào, sau đó sẽ dần dần giải độc.

Hơn nữa nhìn cái cơ thể đẹp tỏa sáng như những thiên thần của Cừu Yêu Nhi, phỏng chừng có giải độc gấp cũng không chết..

Bây giờ quan trọng nhất là phải hạ huyết áp cho Cừu Yêu Nhi.

Cách nào hạ huyết áp nhanh nhất?

Thế giới này vừa không có thuốc hạ huyết áp.

Nhưng mà còn có một biện pháp nhanh hơn.

Đó chính là liệu phái trích máu (*).

(*) Phóng huyết liệu pháp này cũng có hiệu quả nhất định trong một số trường hợp đột quỵ, thậm chí còn bị sử dụng tràn lan một thời khi nữ giới châu Âu chuộng cái đẹp trắng trẻo xanh xao bệnh hoạn, họ lấy máu để có làn da tái nhợt, thậm chí như vậy chưa đủ yếu, họ còn dùng chì xanh để vẽ mạch máu tạo hiệu ứng da trong suốt, mỏng manh.

Thủ thuật chữa bệnh sơ khai nhất của Tây y, có thể nói thần thuật.

Mặc kệ bị bệnh gì, tới đây cái nào, lấy máu trước đã.

Trích đi trích đi liền thư thái.

Đương nhiên cũng có người được trích máu xong chết mợ nó luôn.

Ví dụ như Washington dùng búa chém gãy cây anh đào (*), sau khi trích máu một phần ba thì chết tốt.

(2) George Washington là tổng thống đầu tiên của nước Mỹ. Trong bản gốc Bánh gọi là “lạc anh thần phủ” Washington, tức để chỉ câu chuyện ông dùng búa chặt cây anh đào cưng của cha ông, dù nó mới ra hoa chưa kết quả. Sau khi bị cha mình biết được, ông thẳng thắn nhận tội và không đổ lỗi cho bất kỳ điều gì. Câu chuyện này được kể để giáo dục lòng trung thực cho trẻ nhỏ.

Lấy cơ thể nghịch thiên như Cừu Yêu Nh, lấy máu nhất định là không chết được, hơn nữa huyết áp lập tức có thể hạ.

Đừng quản thế nào? Trước hạ sau tính, về sau lại từ từ tiêu độc.

Sau khi hạ huyết áp sẽ không có nguy hiểm đứt mạch máu nữa.

Kế tiếp, chính là trị liệu tụ máu màng cứng.

Nếu như chỗ sưng này không xẹp, sẽ chèn ép thần kinh não của nàng từ đầu đến cuối, nàng sẽ không thể đứng, cũng không cách nào mở mắt ra được.

Hơn nữa loại bệnh trạng này chỉ có thể càng ngày càng nghiêm trọng.

May mắn chỉ có tụ máu dưới màng cứng, nếu như là tụ máu trong não, Thẩm Lãng thật sự không có biện pháp.

Ở thế giới này, trong cái hoàn cảnh chữa bệnh thế này, muốn làm đại phẫu căn bản cũng không thể.

Nhưng rõ ràng khoan dẫn lưu liền đơn giản hơn nhiều.

Đổi thành người thường còn có thể lo lắng nhiễm trùng, mà cái tố chất thân thể nghịch thiên này của Cừu Yêu Nhi căn bản không có thể nhiễm trùng.

Nếu như là y học hiện đại, có thể khoan một lỗ ngay xương sọ, tiếp đó mở ra màng cứng, rút chỗ sưng tấy kia ra và rửa lại.

Nhưng bây giờ không phải là không có cái điều kiện kia sao.

Trực tiếp lấy một cây kim, đâm thủng xương sọ, sau đó dùng ống dẫn máu tụ ra ngoài là được.

Thậm chí ngay cả vết thương đều không nhất định băng bó, bởi vì da đầu đều không cần mở ra, miệng vết thương rất nhỏ.

Phẫu thuật này khó nhất ở chỗ xác định vị trí tụ máu.

Nhưng đây đối với Thẩm Lãng mà nói, hoàn toàn không cần tốn nhiều sức a, thị lực X quang của hắn đã càng ngày càng rõ ràng, càng ngày càng lợi hại.

Phối hợp với trí não, so với một cỗ máy chụp X quang thông thường rõ ràng hơn nhiều, thậm chí vượt qua máy CT.

Cho nên giải phẫu này, hoàn toàn không có bất kỳ độ khó nào.

Duy nhất khó khăn ở chỗ, nơi này có không có máy khoan điện, khí lực Thẩm Lãng lại quá nhỏ, căn bản xuyên không thủng xương sọ.

Thế nhưng không hề gì, khí lực Cừu Yêu Nhi quá lớn, để chính nàng đâm thủng xương sọ bản thân là được, chỉ cần Thẩm Lãng chỉ điểm nàng đâm ở chỗ nào, đâm vào bao sâu.

Hai phương án trị liệu đều định xuống, vậy thì động thủ nhanh lên!

...

Từ Thiên Thiên thuật lại phương án trị liệu Thẩm Lãng nói cho cho Cừu Yêu Nhi.

Nữ ma đầu này lại một lần nữa mở mắt nhìn phía Thẩm Lãng.

Cái phương án trị liệu này rõ ràng thiên mã hành không, căn bản là thấy những điều chưa hề thấy, mới nghe lần đầu.

Người của thế giới này chú ý huyết khí trân quý, chảy máu là chuyện phải chết, nào có chủ động lấy máu?

Càng chưa nói dùng kim to đâm thủng đầu của mình.

Đổi thành người khác, đã sớm tát Thẩm Lãng chết tươi.

Ngươi đây là muốn chữa bệnh, hay là giết ta vậy?

Thế nhưng Cừu Yêu Nhi lại cảm thấy rất thú vị, dù cho không vì chữa bệnh, nàng đều nóng lòng muốn thử.

Cô gái này, rõ ràng vô cùng điên cuồng.

- Được, cứ làm như vậy, ngươi động thủ đi. - Cừu Yêu Nhi nói:

- Ngươi phải lấy máu thế nào, phải mở ra nơi nào, tùy tiện!

Mẹ trứng, những lời này rõ ràng dũng cảm vô biên.

Mà Từ Thiên Thiên thì ở bên cạnh nghe được da đầu tê dại.

Thẩm Lãng ngươi đến cùng có đáng tin cậy không vậy?

Nàng rõ rệt gặp được hai người điên.

Thẩm Lãng cầm lấy một cái thau, tiếp đó đưa qua một cây kim to, tìm ngay vì trí mạch máu của Cừu Yêu Nhi chợt đâm vào.

Tiếp tục, tìm một ống dẫn đã khử trùng cắm vào lỗ mạch máu, dẫn máu chảy ra.

Huyết áp của Cừu Yêu Nhi này rõ ràng kinh người, máu còn bắn mạnh ra.

Trong nháy mắt, liền thả rất nhiều máu.

Từ Thiên Thiên ở bên cạnh thấy thân thể run rẩy, bỗng nhiên cảm thấy hoa mắt, trước mắt tối sầm từng cơn, thân thể từng đợt như nhũn ra, dưới chân một phen lảo đảo, trực tiếp sẽ phải té ngã trên đất.

Thẩm Lãng tiến lên nàng đỡ lấy.

- Cặn bã, không nên đụng vào ta. - Từ Thiên Thiên mấp máy môi không ra tiếng.

Ngươi còn choáng máu sao?

Nhưng mà sao thân thể ngươi hơi nóng vậy.

Thẩm Lãng đỡ Từ Thiên Thiên ngồi xuống, sau đó tiếp tục lấy máu cho Cừu Yêu Nhi.

Nhưng tuyệt đối phải nắm chắc lượng máu, không thể rút nhiều hơn, khéo lại như tổng thống Washington thì bỏ xừ.

Khi máu chảy ra bớt, Cừu Yêu Nhi phát ra một tiếng thở dài dễ chịu.

Lại thật sự có hiệu quả.

Thoải mái hơn rồi.

Nguyên bản đầu nàng đau như búa bổ, toàn bộ đầu giống như sẽ phải nổ tung vậy.

Nàng gần như thời thời khắc khắc dùng chân khí ngăn chặn, bằng không thực sự phải bùng nổ.

Mà lúc này, dòng áp lực lại dần dần tiêu tán.

Cả người buông lỏng xuống.

Mặc dù vẫn có chút căng đau, hơn nữa còn không dám mở mắt, càng thêm không đứng nổi.

Thế nhưng so với lúc trước đã thoải mái rất nhiều.

Đại phu này rõ ràng lợi hại, như ma thuật vậy.

Thẩm Lãng nhìn máu Cừu Yêu Nhi chảy ra.

Thật là... Vô cùng thần kỳ.

Màu máu của nàng cũng đẹp, vừa nhìn là màu đỏ, thế nhưng nếu ở góc độ khác, sẽ phát hiện có ánh sáng chiết xạ bất đồng.

Thân thể cô gái này thật sự không phải nhân loại, máu đã thành dạng này, lại vẫn không chết.

Then chốt ngũ tạng lục phủ lại vẫn khỏe mạnh hữu lực.

Nếu không phải là bởi vì huyết áp tăng vùn vụt, nàng còn không biết phát tác.

Rút gần một phần năm lượng máu, Thẩm Lãng liền ống dẫn rút ra, tiếp đó đè lại vết thương, để máu đừng chảy ra nữa.

- Thoải mái, thoải mái... Rất lâu không có thoải mái như vậy.

Thẩm Lãng bưng cái thau máu này đi.

Từ Thiên Thiên miễn cưỡng đứng lên, không biết tại sao hít thở lại có chút gấp gáp, hơn nữa tâm thần không yên.

Mê hương mà Cừu Kiêu chuẩn bị là vô cùng lợi hại.

Mùi thơm này hoàn toàn cùng nhang thơm bình thường không có khác nhau chút nào, hơn nữa dược hiệu nó là theo gió lẻn vào, mọi thứ đều thầm lặng mà phát huy tác dụng.

Lúc vừa ngửi mùi này, căn bản sẽ không cảm thấy có phản ứng gì, cũng sẽ không có dị dạng gì.

Thế nhưng khi dược hiệu tiến vào máu, sẽ dần dần tuần hoàn đến cả người, thuốc này liền dần dần phát ra.

Ngay từ đầu không kịch liệt, nhưng nếu kéo dài, lúc bùng cháy cuối cùng là vô cùng mãnh liệt.

Cho nên người bình thường ngay từ đầu không phát hiện được, chờ phát hiện, trên cơ bản đã trúng độc nặng rồi.

Kế tiếp, Thẩm Lãng tiến hành bước thứ hai trị liệu.

Hắn viết tất cả rên giấy, đặc biệt kể lại.

Dùng kim to hơn, chuẩn bị ống dẫn to hơn, đâm vào xương sọ bao sâu, từ phương hướng nào đâm xuống.

Đây nhất định phải tuyệt đối tinh chuẩn, nếu như đâm vào quá nông, sẽ không xuyên vào chỗ tụ máu, đâm vào quá sâu, liền trực tiếp đâm vào bộ não.

Thẩm Lãng dùng thị lực X quang đo lường xong xuôi, tỉ mỉ tính toán, xác định không có lầm lẫn.

Từ Thiên Thiên cầm giấy đọc cho Cừu Yêu Nhi nghe.

Chất giọng có hơi kỳ lạ.

Hít thở rất gấp gáp, thanh âm vô cùng run rẩy.

Hơn nữa, tứ chi bắt đầu như nhũn ra.

Thế nhưng, cái hiệu quả động tình còn chưa có xuất hiện, dược hiệu chỉ là mới vừa bắt đầu tác dụng mà thôi.

Từ Thiên Thiên cho là mình là choáng máu, hơn nữa tâm lý hồi hộp đưa đến.

Cừu Yêu Nhi cũng thấy hít thở có chút gấp, thân thể có chút nóng, tứ chi có chút mềm.

Thế nhưng, nàng cảm thấy đây là kết quả sau khi trị liệu.

Duy chỉ có Thẩm Lãng, hắn cảm giác hình như có chút không ổn.

Tứ chi như nhũn ra, trong lòng rục rịch.

Nhưng mà, rục rịch hắn thời điểm thực sự nhiều lắm.

Có vợ như Mộc Lan, có con bé tiểu Băng không biết xấu hổ, Thẩm Lãng mỗi ngày cũng chẳng khác gì dùng thuốc tăng lực.

Từ Thiên Thiên phải nói lại ba lần, bởi vì cần Cừu Yêu Nhi dùng kim châm to đâm thủng xương sọ của mình.

- Không thành vấn đề. - Cừu Yêu Nhi nói:

- Đâm chỗ nào?

Thẩm Lãng lấy tay, chỉ vào chính xác vị trí bên phải cái ót của Cừu Yêu Nhi.

Tiếp đó, hắn để Từ Thiên Thiên bắt đầu đếm ngược thời gian.

Nhất định phải đâm chuẩn, lực đạo nhất định phải chính xác, không thể có một chút sai lầm đó.

Từ Thiên Thiên bắt đầu đếm ngược:

- Năm, bốn...

- Phùn phụt...

Nàng còn chưa có bắt đầu đếm ngược, Cừu Yêu Nhi liền đâm xuống.

Thấy Thẩm Lãng cùng Từ Thiên Thiên run lên.

Thật... Lợi hại!

Rõ ràng sát phạt quyết đoán, dùng dao thọt người khác ác, dùng châm thọt mình cũng ác.

Tiếp tục Thẩm Lãng dùng X quang chiếu hình.

Phát hiện, nàng còn đâm vào thật chuẩn, góc độ không có một chút điểm sai lệch, hơn nữa độ sâu cũng không có sai tí ti nào.

Cao thủ hàng đầu chính là cao thủ hàng đầu.

Kế tiếp, Thẩm Lãng rút ra cây kim châm to sụ, cắm cái ống dẫn đã được khử trùng vào cái lỗ này.

Cừu Yêu Nhi nằm xuống.

Phần sưng tấy đã hơi cứng lại, cho nên lập tức chẳng thể chảy ra, dưới tình hình bình thường, chỉ cần trước dùng nước muối pha loãng, dẫn vào rồi cho chãy ra.

Nhưng Thẩm Lãng không dám làm như vậy.

- Từ Thiên Thiên, ngươi đi hút ra nhé.

Thẩm Lãng nói không ra âm thanh.

Từ Thiên Thiên run lên hỏi:

- Ta, ta hút ra sao? Được rồi!

Cừu Yêu Nhi nói:

- Không cần.

Tiếp đó, nàng hai mắt nhắm lại, chợt vận ra một đường chân khí.

Trong nháy mắt, chỗ sưng tấy dưới màng cứng của của nàng chạy dọc theo ống dẫn, trực tiếp bắn mạnh ra.

Trong chốc lát, cái chỗ tụ máu dưới màng cứng đượ tiêu trừ sạch sẽ.

Giải phẫu hoàn tất!

Thần kinh trong não bị chèn ép, trong nháy mắt giảm bớt áp lực.

Thẩm Lãng tức khắc nhìn hết hồn.

Chân khí, còn có thể dùng như thế hả?

Võ công mạnh mẽ quả thật lợi hại ghê nơi.

Cừu Yêu Nhi một tay lấy ống dẫn rút ra, đưa tay sờ một chút, máu đọng nơi vết thương không nhiều lắm, bởi vì miệng vết thương rất nhỏ.

Nàng mở mắt.

Tuy rằng còn hơi choáng, nhưng đã đã khá nhiều.

Nàng đứng lên.

Tuy rằng vẫn còn có chút mất thăng bằng, nhưng so với lúc trước quả thực tốt hơn rất nhiều.

Rất thoải mái.

Vị nữ đại phu này rõ ràng lợi hại thật, như ma thuật vậy!

Bản lĩnh chữa trị thế này, thật sự là chưa từng nhìn thấy, chưa từng nghe thấy.

...

Chú thích của Bánh: Chương thứ 3 đưa lên, ngày hôm nay vẫn đổi mới một vạn tám ngàn năm! Ta đi nghỉ một lát sau đó tiếp tục gõ chữ, chiến đấu hăng hái đến hừng đông! Các huynh đệ hỗ trợ ta đến cùng!

Chú thích của Mèo Thầy Mo: Xin lỗi, mai Mèo thi, nên chỉ cố lết được 2 chương thôi. Đừng nói Bánh mất ngủ, cả Mèo cũng mất ngủ trầm trọng T_T