Trương Tấn nói:
- Phụ thân, phụ thân đã biết tỏng âm mưu của Thẩm Lãng, vì sao không phá hắn, ngăn cản hắn?
Trương Xung nói:
- Vì sao ta phải ngăn cản hắn? Ngược lại ta còn phải phối hợp với hắn, nhất cử chôn vùi diệt vong luôn mấy gia tộc, vì tân chính hoàn toàn quét dọn tất cả cản trở, thành lập công lao trước nay chưa từng có.
- Hắn không phải muốn giết sạch tập đoàn hải tặc Cừu Thiên Nguy à? Không phải muốn giết sạch toàn tộc phủ Bá tước Tấn Hải à? Cứ phối hợp với hắn!
- Tấm lưới của Thẩm Lãng sẽ chôn vùi Vua Hải Tặc cùng gia tộc họ Đường. Mà lưới của ta, phải chôn vùi tất cả mọi người!
Tiếp tục Trương Xung nói:
- Đúng rồi, thuận tiện nói cho con biết một chuyện, Từ Thiên Thiên không có chết.
Nghe những lời này, sắc mặt Trương Tấn hoàn toàn kịch biến, giọng run rẩy:
- Cô ta ở chỗ nào?
Trương Xung nói:
- Xuân Hoa mới vừa truyền tới tin tức, Từ Thiên Thiên đã thành công ẩn núp đến bên người Cừu Yêu Nhi, đồng thời còn trở thành người thân cận nhất. Nếu như ta đoán không lầm, nó cũng đã cùng Thẩm Lãng cấu kết cùng một chỗ.
Trương Tấn nói:
- Tại sao có thể như vậy? Vào lúc ban đêm con nghe rõ, cô ta đã bị đốt chết mà.
Trương Xung nói:
- Ta đã phái người đi dò xét ở phế tích nhà họ Trương, phía dưới mặt đất tú lâu Từ Thiên Thiên một cái mật thất, bên trong còn có mấy thùng nước, lúc hỏa hoạn có thể con bé đã ẩn trong cái mật thất này.
Trương Tấn nói:
- Con bây giờ sẽ nghĩ cách giết cô ta.
Trương Xung nói:
- Nó lúc này đã ở bên người Cừu Yêu Nhi thì con giết bằng cách nào? Người nào lại đánh thắng được Cừu Yêu Nhi, con tính đi xin Chung Sở Khách động thủ, hay là Lý Thiên Thu, hoặc là Yến Nan Phi hả?
Trương Tấn nói:
- Thẩm Lãng để Từ Thiên Thiên nằm vùng ở Cừu Yêu Nhi bên người nhất định là có âm mưu, chúng ta nhất định phải phá đi, không thể để cho hắn thực hiện được.
Trương Xung nói:
- Chính là muốn để hắn thực hiện được, nếu có Cừu Yêu Nhi trấn thủ, thành Nộ Triều ai có thể hạ xuống được chứ?
...
Phủ Bá Tước Huyền Vũ trả tiền lại tám mươi vạn lượng vàng.
Cái tin tức mưa vàng xối xả trút xuống đã truyền khắp thiên hạ rất nhanh.
Toàn bộ quyền quý thiên hạ đầu tiên là hoàn toàn thất thanh, không biết nên làm phản ứng gì.
Phía bên kinh thành cũng không có đối với lần này phát sinh bất kỳ động tĩnh gì.
Có mấy Ngự Sử tấu lên tố cáo Thẩm Lãng tàn ác chả ra làm sao, xin quốc quân giáng tội trách phạt, nhưng những tấu chương này cũng như đá chìm đáy biển vậy.
Ngay sau đó, vụ án Lễ bộ Thị lang dính líu gian lận khoa cử bạo phát.
Tức khắc toàn bộ kinh đô trở nên ồn ào xôn xao, vô số người kêu đánh kêu giết, toàn bộ tầm mắt đều dời sang chỗ khác.
Thế nhưng với khắp vạn dân thiên hạ mà nói, một vụ án Lễ bộ Thị lang gian lận khoa cử nào có kích thích bằng chuyện bên Thẩm Lãng đâu.
Trải qua thời gian yên lặng ngắn ngủi, sau đó dư luận hoàn toàn bùng nổ.
Vô số người đều đàm luận chuyện này.
Vô số người đều miêu tả cái hình ảnh tám mươi vạn lượng vàng trút xuống.
Tất cả mọi người hết sức khoa trương miêu tả cái hiện trạng này, giống như bọn họ tận mắt đến vậy.
Cái danh từ mưa vàng xối xả, thủy triều vàng v.v... vang vọng toàn bộ Việt quốc.
Danh tiếng của Thẩm Lãng cũng trong nháy mắt nghịch chuyển.
Lúc trước chỉ là một tên ở rể nhỏ nhoi phế vật chỉ biết phá sản, mà hôm nay lại trở thành một vị thần hóa mục nát thành phép màu.
Thành thần tượng của vô số người trẻ tuổi khắp thiên hạ.
Sửa dở thành hay, lợi hại thế.
Lúc trước hắn biến thành ở rể phủ Bá Tước Huyền Vũ, vạn người phỉ nhổ. Mà bây giờ, hắn diễn ra kỳ tích đống vàng, lại vạn người sùng bái.
Chỉ không đến một tháng liền buôn bán lời bảy tám chục vạn lượng vàng, đáng sợ quá đi.
Tiếp tục vô số người bắt đầu thảo luận, phủ Bá Tước Huyền Vũ đến tột cùng là làm cách nào trong thời gian hơn một tháng kiếm được bảy tám chục vạn lượng vàng vậy?
Cái này cũng quá khó khăn.
Làm ăn bất kỳ cái gì trong thiên hạ cũng không thể kiếm được nhiều tiền như vậy.
Từ Quang Doãn lũng đoạn tơ lụa hơn nửa hành tỉnh Thiên Nam, một năm kiếm lợi nhuận ròng cũng chính là mấy vạn lượng vàng mà thôi.
Phủ Bá Tước Huyền Vũ có mười vạn con dân, lại có hầm mỏ cùng ruộng muối, một năm qua cũng chỉ bất quá kiếm mấy vạn lượng vàng.
Một tháng kiếm bảy tám chục vạn lượng vàng?
Chẳng lẽ là vàng từ trên trời rơi xuống à?
Có người nói thần bí ám chỉ, không phải trời đổ vàng xuống, mà là vàng mọc lên từ đất.
Các ngươi biết không?
Bảy mươi vạn lượng vàng của phủ Bá Tước Huyền Vũ cũng là vội vã mới đúc, vàng mới rất, chỉ có khuôn một lượng vàng mà thôi, phía trên ngay cả chữ cùng đồ án cũng không kịp in lên.
Thậm chí bên trong còn hỗn tạp rất nhiều vàng cục, thậm chí vàng tự nhiên còn lẫn cát đều có.
Điều này chứng minh cái gì?
Những thứ vàng này với vừa được đào trong đất không bao lâu.
Phủ Bá Tước Huyền Vũ phát hiện một mỏ vàng.
Đảo Vọng Nhai phát hiện mỏ vàng rồi!
Hơn nữa còn là một mỏ vàng phẩm chất đặc biệt cao, bên trong không chỉ có có cát vàng, còn có thật nhiều cục vàng, một cục tầm mấy lượng, thậm chí còn có cả một cân, trực tiếp nhặt lên là dùng ngay.
Những thứ này dư luận trong nháy mắt tạo thành một cơn bão to lớn, truyền khắp mỗi ngõ ngách.
Thậm chí dư luận Thẩm Lãng dằn mặt một trận còn bị đè xuống.
Tất cả mọi người đang thảo luận đảo Vọng Nhai có thể tồn tại mỏ vàng.
Vàng động lòng người.
Trong thiên hạ còn có cái gì so với khai thác mỏ vàng gặt tiền mau hơn đâu.
Thảo nào phủ Bá Tước Huyền Vũ có thể lập tức quăng ta bảy tám chục vạn lượng vàng.
Thảo nào gia tộc họ Kim thà rằng không có đảo Kim Sơn, cũng muốn giữ được đảo Vọng Nhai.
Thế là, vô số người đều đi thuyền đến đảo Vọng Nhai.
Thế nhưng không ai có thể tới gần, bởi vì vùng biển xung quanh toàn bộ bị phủ Bá Tước Huyền Vũ phong tỏa.
Bất luận kẻ nào dám can đảm tới gần đảo Vọng Nhai, giết chết bất luận tội!
...
Sau khi hoàn toàn dằn mặt xong, phủ Bá Tước Huyền Vũ lâm vào thời khắc bận rộn nhất.
Đám người hội Ẩn Nguyên vừa rời đi, Bá tước Huyền Vũ cũng không giả bộ bệnh nữa, lập tức tinh thần phấn chấn mà xuất hiện ở tất cả mọi người trước mặt.
Trạng thái tinh thần rất khỏe mạnh, chỉ bất quá quả thực gầy rất nhiều, coi như tiện thể giảm cân, bá tước phu nhân đối với lần này thật cao hứng.
Thậm chí, bà còn chủ động đi hỏi Thẩm Lãng, những thuốc kia bà có thể uống được không, bà cũng muốn giảm cân.
Tức khắc Thẩm Lãng lộ ra vẻ mặt vô cùng kinh hãi:
- Nhạc mẫu đại nhân, ngài... Ngài cũng muốn giảm béo? Trời ơi là trời, trên thế giới còn có người có vóc dáng đẹp hơn so với ngài sao? Hoàn toàn tăng một phần thì mập, giảm một phần thì gầy, mỗi một tấc đều dường như là trời cao tạo hình ra, vóc dáng như vậy còn giảm béo, đàn bà thiên hạ còn có sống hay không?
Tức khắc nhạc mẫu đại nhân vui mừng, cũng không đề cập tới chuyện giảm cân nữa.
Tiếp đó, hai người lại nói tới làm đẹp, nói tới những thứ Thẩm Lãng mới phát minh như kem dưỡng mắt, kem cấp ẩm tái tạo da v.v...
Trò chuyện quên cả trời đất.
Sau cùng Bá tước Huyền Vũ cuối cùng không nhịn được ho khan một tiếng nói:
- Lạc đề, lạc đề.
Tiếp đó, lúc này mới trở lại chuyện chính.
Tô Bội Bội thật là có chút chưa thỏa mãn.
Đàn bà thích nhất trò chuyện không phải là quần áo xinh đẹp, làm đẹp, son phấn các loại à?
Lúc đầu bà có thể cùng con gái trò chuyện, thế nhưng Kim Mộc Lan đối với đề tài này không có hứng thú, để cho bàrất thất vọng.
Thế nhưng bây giờ thì tốt, con rể hoàn toàn điền vào cái ghế trống này, lời nói gặp tri kỷ ngàn câu cũng thấy ít.
Then chốt thằng con rể này dù đang bận đại sự, cũng có thể phát minh ra hết thứ này thứ nọ khiến cho tim người ta phải rộn ràng.
Nào là xà bông thơm, dầu gội đầu, nước hoa, son môi, mặt nạ, kem dưỡng tay chiết xuất từ ngọc trai v.v....
Dùng xong thì trở về không được.
Tô Bội Bội càng ngày càng cảm thấy, đây không chỉ là con rể của mình, hoàn toàn là chị em tốt.
...
Thẩm Lãng tiếp tục nói đại sự.
- Nhạc phụ đại nhân, đại chiến đến phút cuối cùng, kế tiếp chúng ta phải chiêu binh trắng trợn, mở rộng hai nghìn.
Bá tước Huyền Vũ nói:
- Tuyển bên ngoài, hay tuyển bên trong?
Nếu tuyển bên ngoài, vậy mấy võ sĩ lưu lạc có võ công cao hơn nhiều lắm, thế nhưng độ trung thành không được.
Thẩm Lãng nói:
- Tuyển ngay phía trên đất phong, đất phong chúng ta không phải cũng có tổ chức dân binh à? Chọn lựa ra trong lực lượng tinh nhuệ đi.
Bá tước Huyền Vũ nói:
- Như vậy sức chiến đấu có thể không mạnh.
Thẩm Lãng nói:
- Không cần gấp gáp, mặc dù nói là đại chiến, mặc dù sẽ chết rất nhiều người. Nhưng quân đội của chúng ta chẳng qua là làm ra vẻ, cơ hội chân chính đánh giáp lá cà không nhiều lắm, càng nhiều hơn là giết bằng âm mưu, giết bằng thuốc độc, chôn sống!
Bá tước Huyền Vũ nói:
- Tăng cường quân bị đến năm nghìn có phải thanh thế quá lớn, làm tức giận quốc quân hay không?
Tiếp tục, Bá tước Huyền Vũ lại nói:
- Coi như ta chưa nói.
Lúc tư quân của phủ Bá Tước Huyền Vũ nhiều nhất thời điểm cũng có năm nghìn, hơn nữa mấy con số này không vi phạm tổ chế.
Còn có thể làm tức giận quốc quân hay không? Thì chắc chắn rồi.
Thế nhưng đồ đao đều gác ở trên cổ ngươi, ngươi còn lo lắng có thể làm tức giận đối phương hay không?
Thẩm Lãng nói:
- Phải nhanh chóng tăng cường quân bị, trực tiếp ở trong vòng 3 ngày hoàn thành, dù sao cũng sẵn có khôi giáp cùng võ sĩ rồi.
Bá tước Huyền Vũ nói:
- Mộc Lan, trong vòng 3 ngày tăng cường quân bị hai nghìn, có vấn đề không?
Kim Mộc Lan nói:
- Thời gian tuy rằng vô cùng gấp, thế nhưng không có vấn đề.
Thẩm Lãng nói:
- Kế tiếp, sẽ khẳng định có vô số người đi đến đảo Vọng Nhai tiến hành điều tra, cho nên chúng ta làm trò nhất định phải diễn y như nguyên bản, hòn đảo vàng Vọng Nhai này, nhất định phải xứng với tên thực, nhất định phải để cho người trong thiên hạ thèm nhỏ dãi ba thước, ta định dùng bốn mươi vạn lượng vàng trang điểm cho cái đảo vàng này.
Bốn mươi vạn lượng vàng?
Trả hội Ẩn Nguyên bảy mươi vạn lượng vàng xong, phủ Bá Tước Huyền Vũ chỉ còn lại không tới ba mươi hai vạn lượng vàng.
Thế nhưng ngay hôm qua, Hoàng Đồng lại chuyển đến nơi mười vạn lượng hoàng kim.
Đám vàng này càng nguyên thủy, hoàn toàn là hình dạng mới vừa từ mỏ vàng mới vừa móc ra, có một phần vàng cục còn lẫn cát.
Mà càng nhiều hơn liền đơn giản là kim sa.
Số tiền này Thẩm Lãng nhưng chưa từng có đòi, hoàn toàn là Thiên Đạo hội chủ động đưa tới.
Hơn nữa theo lời Hoàng Đồng nói, đây là tiền cho vay không lãi suất, không kỳ hạn, có thể khấu trừ vào khoản tiền thủy tinh trong tương lai.
Vô cùng hiển nhiên, trưởng lão hội Thiên Đạo cũng đã nhìn thấu được chiến lược kinh người của Thẩm Lãng.
Cho nên lập tức toàn diện phối hợp trợ giúp, cần phải để tuồng vui này diễn ra càng thêm y như nguyên bản.
Hoàng Đồng cùng đại trưởng lão đều suy đoán ra, mục tiêu Thẩm Lãng ở thành Nộ Triều.
Đây chính là trung tâm mua bán ngoài khơi phía đông Việt quốc, một khi chiếm được sẽ mang ý nghĩa phi phàm.
Đến lúc đó lấy tư cách Thẩm Lãng là minh hữu chiến lược, hội Thiên Đạo đương nhiên có thể lập tức ở thành Nộ Triều cắm rễ, tuyệt đối chiếm quyền chủ động mua bán ở trên biển.
Đây cũng là dùng tiền tài mua không được.
Hoàng Đồng nói cho Thẩm Lãng, hội Thiên Đạo ở Việt quốc có khả năng vận dụng lượng vàng, gần như đã toàn bộ điều đi, nhưng nếu như Thẩm Lãng cần, hội Thiên Đạo có thể từ quốc gia khác, thậm chí có thể từ tổng bộ gom góp.
Vẫn là mượn không tính lại, vẫn là trả không kỳ hạn, thậm chí giấy vay nợ cùng khế ước cũng không có.
Xuất chiêu lớn như vậy, để Thẩm Lãng còn bị sốc.
Thật không hỗ danh tổ chức từng thống trị kinh doanh thế giới phương đông mấy trăm năm, quyết tâm cùng quyết đoán như vậy, hoàn toàn khiến người ta hài lòng.
Cái này cũng chân chính phù hợp câu nói kia.
Tổ chức buôn bán đỉnh cấp, căn bản không phải vì kiếm tiền, mà là vì quyền lực.
Loại quyền lực này tuy rằng không lớn bằng quyền lực chính trị nhưng cũng kém không xa.
Đảo Vọng Nhai đương nhiên không có mỏ vàng, nhưng Thẩm Lãng phải xếp bốn mươi vạn lượng vàng thành một cái mỏ vàng.
Tất cả mỏ quặng sắt đều đã tạm dừng, toàn bộ đổi thành bãi đãi vàng.
Ở trong đó không chỉ có đúc lượng vàng mới, còn có vàng cục, còn có cát vàng.
Thậm chí, còn có dấu vết mỏ mới vừa đào lên.
Tuyệt đối sẽ không có bất kỳ kẽ hở.
- Nhạc phụ đại nhân, tăng cường quân bị hoàn tất xong, liền cần ngài tự thân xuất mã. - Thẩm Lãng nói:
- Ngài dẫn bốn ngàn binh lính tiến vào chiếm giữ đảo Vọng Nhai, đồng thời vận dụng một vạn dân phu, xây dựng lâu đài.
Lúc này xây dựng lâu đài, nhất định là không còn kịp rồi.
Hết thảy đều là diễn trò.
- Cần phải để người trong thiên hạ thấy rõ ràng, toàn bộ chiến lược trọng tâm gia tộc bọn ta đều đặt ở đảo Vọng Nhai, đất phong chỉ chừa một nghìn binh sĩ, đảo Vọng Nhai trú quân bốn ngàn.
- Chúng ta phải biểu lộ ra ý chí, thà quăng đất phong cùng lâu đài, cũng không thể quăng đảo Vọng Nhai.
- Chúng ta muốn cho người trong thiên hạ cảm giác được, số lượng dự trữ vàng của đảo Vọng Nhai là con số khổng lồ, có thể sẽ đạt được mấy chục vạn cân.
Bá tước Huyền Vũ gật đầu nói:
- Tốt! Ba ngày sau đó tăng cường quân bị hoàn tất, ta lập tức dẫn đầu bốn ngàn đại quân tiến vào chiếm giữ đảo Vọng Nhai, đồng thời bắt đầu xây công sự ở phía trên.
Tiếp tục, Bá tước Huyền Vũ nói:
- Lãng nhi, kế tiếp sẽ khẳng định có người điên cuồng điều tra đảo Vọng Nhai hư thật, vậy chúng ta là canh phòng nghiêm ngặt tử thủ, còn là cố ý rò rỉ ra một chút.
Thẩm Lãng nói:
- Canh phòng nghiêm ngặt tử thủ, giết chết bất luận tội, bất luận kẻ nào dám xông vào đảo Vọng Nhai, mặc kệ phía sau là ai, mặc kệ địa vị bao lớn, toàn bộ giết chết, phải biểu hiện ra chúng ta có quyết tâm không gì so nổi. Một vở kịch lớn này, tuyệt đối không thể có một chút lộ tẩy nào. Nhạc phụ đại nhân yên tâm, thiên hạ không có tường nào gió không lọt qua được, hình ảnh hoành tráng của đảo Vọng Nhai nhất định sẽ tiết lộ ra ngoài.
Chiến lược lừa dối là rất khó.
Không thể có một chút sơ hở, bằng không kẻ địch liền sẽ phát hiện.
Cho nên biện pháp duy nhất, chính là so với sự thật còn phải thật hơn.
Chính là phải dùng số lượng vàng khổng lồ, phải dùng nghìn đại quân, chính là muốn dùng tới vạn dân phu đi diễn trò này.
Bá tước Huyền Vũ nói:
- Nếu ta không có trong kế hoạch này, ta cũng nhất định sẽ bị lừa dối. Tin tưởng vững chắc đảo Vọng Nhai phát hiện mỏ vàng lớn. Lấy sự hiểu rõ của ta với Cừu Thiên Nguy và Đường Luân, bọn họ nhất định sẽ vào hũ, quy mô của trò bịp bợm này quá khổng lồ, tất cả mọi người trong thiên hạ sẽ lọt vào.
Thẩm Lãng nói:
- Không, có một người không mắc câu, có thể ông ta đã nhìn thấu.
Bá tước Huyền Vũ hỏi:
- Người nào?
Thẩm Lãng nói:
- Trương Xung, ông ta đã mấy tháng không có xuất hiện, nói là ở nhà dưỡng bệnh, đây là khác thường lớn nhất.
Bá tước Huyền Vũ hỏi:
- Chiến lược này của chúng ta không có một chút kẽ hở, hắn như thế nào có thể đoán được?
Thẩm Lãng đáp:
- Chân chính kỳ thủ cao minh, căn bản không dùng đi để ý tới thủ thuật che mắt, hắn trực tiếp bắt được bản tâm của mình, biết tỏng mục đích cuối cùng của mình, dù có thủ thuật che mắt cao cấp đến đâu cũng không thể che được. Kế hoạch của vị Thái thú đại nhân chúng ta lớn kinh người, ông ta muốn mượn cơ hội diệt trừ ba cổ thế lực lớn, ông ta muốn xây dựng sự nghiệp bất hủ trăm năm. Ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, ông ta muốn làm ngư ông cười đến cuối cùng.
Đối với người khác mà nói, trận này ván cờ khó bề phân biệt.
Nhưng đối với Trương Xung cùng Thẩm Lãng mà nói, cơ hồ là hạ nước cờ sáng.
Mộc Lan lưu luyến mà rời khỏi lâu đài, nàng còn băn khoăn một ván cược với Thẩm Lãng.
Thế nhưng loại chuyện này quá tuyệt vời, hơn nữa còn là lần đầu tiên của nàng và Thẩm Lãng, nàng thực sự không muốn hấp tấp thế này.
Sau khi phủ Bá Tước Huyền Vũ trả tiền lại, nàng ngay cả cơ hội ở nhà qua đêm cũng không có, mấy ngày kế tiếp đều có thể vô cùng bận rộn.
Mấy ngày nay bây giờ không có thời gian đi hoàn thành cái lần đầu tiên tuyệt vời này.
Thế là không giải thích được, nàng lại cắn trước ngực Thẩm Lãng một cái, tiếp đó mặc vào áo giáp đi chiêu binh.
- Tiểu bạch kiểm, chờ thiếp trở lại sẽ thu thập chàng thật tốt, thiếp phải ăn chàng sống sờ sờ.
Lời này tức khắc để Thẩm Lãng hoàn toàn kinh ngạc sững sờ.
Đây... Đây là từ trong miệng Mộc Lan nói ra được?
Xác định không phải là con bé lẳng lơ tiểu Băng kia hả?
Mộc Lan chính là nữ thần thận trọng, nữ thần băng giá đó.
Nàng lại cũng sẽ nói ra lời nói không biết xấu hổ như vậy?
Thẩm Lãng lần này sáng tạo kỳ tích thực sự quá lớn, ngay cả nữ thần như Mộc Lan cũng bị rung động.
Cộng thêm chiến lược của hắn sắp xếp càng lúc càng kinh người hơn, quy mô khổng lồ hơn.
Lúc này cái đại cục này đã thành hình, sẽ chờ kẻ địch lọt lưới.
Phụ nữ đều cảm tính, Mộc Lan cũng không ngoại lệ.
Họ bản năng sẽ kính nể kẻ mạnh, đàn ông càng mạnh, họ càng thất thủ.
Lần trước tranh chấp đảo Kim Sơn, Mộc Lan liền thất thủ một nửa.
Mà lần này chiến lược đảo vàng mắt thấy sẽ phải thành công, sẽ phải để gia tộc họ Kim thành lập sự nghiệp to lớn trăm năm.
Đại cục như vậy, rõ ràng làm cho tâm thần người say mê.
Cộng thêm vô số vàng kích thích, cho nên nữ thần Mộc Lan liền hoàn toàn thất thủ.
Tình yêu sâu sắc nhất của người con gái, nhất định là sự hợp nhất giữa kính trọng và sự kích động mạnh liệt cuốn hút sinh sôi hậu duệ.
Cái gì tinh thần cộng hưởng?
Không thể nói không, nhưng phần lớn cũng là giả.
Loài người không có thuần túy và cao cấp vậy đâu.
Ôi!
Rõ ràng không có cách nào, sức hấp dẫn của Lãng gia ta đây thực sự quá lớn, để một nữ thần băng giá đều trở thành sói cái.
Một câu nói này của Mộc Lan, để tâm thần Thẩm Lãng chập chờn, cứng suốt mấy canh giờ.
Thậm chí tiểu Băng qua khiêu khích hắn, Thẩm Lãng sợ đến mức trốn gấp, hắn thực sự sợ bản thân nhịn không được.
- Băng nhi ngươi đừng tới đây, ngươi đừng tới đây! Ta thật sự giữ không được, nhỡ ra thật chuyện gì xảy ra thì ngươi thoải mái rồi nhưng ta sẽ bị nương tử đánh chết.
Mộc Lan bây giờ là hoàn toàn thú cái động tình, thời khắc mấu chốt này Thẩm Lãng thật sự không dám phạm sai lầm.
- Đáng ghét, vậy hai người nhanh lên một chút. - Tiểu Băng giậm chân một cái, hai con thỏ một phen lay động, để Thẩm Lãng gần như ngồi xổm xuống.
Gà con chịu không nổi.
- Tiểu thư rõ ràng đáng ghét, chiếm hầm cầu không sót cứt, cũng không biết người khác phải nín chết.
Một câu nói này, để ngọn lửa trong lòng Thẩm Lãng tắt một nửa. Đ* cái con tao Băng (*), có biết nói chuyện hay không vậy?
(*) tiểu Băng bị gọi là tao Băng tức là con Băng lẳng lơ.
Cái gì gọi là hầm cầu chứ? Ai là hầm cầu?
Chuyện tươi đẹp như thế mà ngươi hình dung như đi cầu? Quả nhiên chả có học thức ghì hết.
...
Kế tiếp mấy ngày, Mộc Lan hoạt động không ngừng, ngày đêm không ngủ, đi đến mỗi một thị trấn cùng thôn xóm trên đất phong của mình.
Đi đến đâu liền lập tức triệu tập toàn bộ dân binh lại, chọn trong đó một người tinh nhuệ nhất sắp xếp vào bên trong tư quân.
Tại chỗ cấp áo giáp cùng vũ khí, cấp tại chỗ tiền an cư, dự chi nửa năm quân lương.
Trong nháy mắt, toàn bộ đất phong phủ Bá Tước Huyền Vũ sĩ khí tận trời.
Vô số tráng đinh đều tranh đoạt nhập ngũ.
Một màn này truyền ra ngoài, càng làm cho quyền quý xung quanh kinh hãi không thôi.
Phủ Bá Tước Huyền Vũ lại tăng cường quân bị?
Đây hoàn toàn là bất chấp sai lầm to nhất thiên hạ, đây chính là khiêu khích quốc quân.
Tại đây cái thời khắc quan trọng này tăng cường quân bị?
Bọn họ muốn làm gì?
Tiếp tục rất nhiều người phát hiện, đội tàu phủ Bá Tước Huyền Vũ lần lượt liên tục đi đến đảo Vọng Nhai.
Hết nhánh quân đội này đến nhóm khác lên đất đảo Vọng Nhai.
Mấy nghìn dân phu, không ngừng lên đảo Vọng Nhai.
Theo đại động tác của phủ Bá Tước Huyền Vũ.
Thế cục lập tức trở nên vô cùng kịch liệt như là lửa nóng.
Tất cả mọi người trong lòng đều phán đoán.
Có chuyện rồi, xảy ra đại sự!
...
Tất cả mọi người đang bận rộn.
Nhưng kẻ đầu têu Thẩm Lãng ngược lại lại một lần nữa rảnh rỗi.
Bố cục người phí sức.
Người bố cục cao minh nhất thậm chí ngay cả phí sức cũng không nhất định.
Kế hoạch đã định hình.
Thiên la địa võng đã trải xuống, kế tiếp chính là chờ kẻ địch vào lưới.
Thẩm Lãng cùng Kim Mộc Thông lại tiến vào tiết tấu điên cuồng múa bút.
Hôm nay đối với Thẩm Lãng mà nói, có thể nói là đã chuẩn bị mọi việc, chỉ còn thiếu gió đông.
Mà trận gió đông này, chính là nữ ma đầu Cừu Yêu Nhi.
Nàng trở thành nhân vật then chốt để Thẩm Lãng có thể cướp đoạt thành Nộ Triều hay không.
Tốc độ của Kim Mộc Thông thực sự quá nhanh.
Ngắn ngủi hơn mười ngày, gã lại đã chép xong nửa quyển Tây Du Ký.
Hơn nữa hoàn toàn không biết mệt mỏi rã rời.
Bởi vì đối với gã mà nói, chép sách chỉ là một quá trình, chính gã nghe chuyện, bản thân thoải mái mới là kết quả.
Mấy ngày nay thời gian rỗi rãi, Thẩm Lãng vừa chờ kẻ địch đụng vàothiên la địa võng của hắn.
Vừa dụng hết toàn lực gián tiếp đi lấy lòng nữ ma đầu Cừu Yêu Nhi.
Cả quyển sách đều viết cho một người mà viết, Lãng gia còn chưa từng lấy lòng một cô gái nào thế này đâu.
Đúng ngay tại lúc này.
Nội ứng mà Thẩm Lãng phái đi thành Nộ Triều đã trở về, mang đến thư của Từ Thiên Thiên.
Thẩm Lãng mở thưra đọc, phía trên không có bất kỳ nội dung nào.
Dùng lửa hơ một cái!
Chữ viết của Từ Thiên Thiên hiện ra.
Cừu Yêu Nhi bệnh tình nguy kịch, có nguy hiểm đến tính mạng, cấp tốc tới cứu giúp, cấp tốc, cấp tốc!
Tức khắc Thẩm Lãng kinh hãi!
Cừu Yêu Nhi bệnh tình nguy kịch? Có nguy hiểm đến tính mạng?
Đây là độc mãn tính lúc trước phát tác à?
Nhưng bằng vào lời của Từ Thiên Thiên, Thẩm Lãng căn bản không biết nàng trúng loại độc gì?
Kế tiếp Thẩm Lãng đối mặt một lựa chọn khó khăn?
Có nên đi đến thành Nộ Triều hay không?
Nếu như đi, có phải có chút mạo hiểm hay không?
Nếu không đi?
Tùy ý Cừu Yêu Nhi chết?
Nàng bây giờ nghìn vạn lần không thể chết được.
Đây là một lần mạo hiểm, nhưng lại là một lần cơ hội tốt.
...
Chú thích của Bánh: Up chương 2, ta ăn cơm rất nhanh, sau đó tiếp tục viết chương thứ ba, các huynh đệ đừng có ngừng hỗ trợ, bánh điểm tâm sẽ dùng hết toàn lực.