Sư Sĩ Truyền Thuyết

Chương 488: Dọc đường




Diệp Trùng mặt trầm như nước.

Trận đầu dưới sự dẫn dắt của Tây Thanh có thể nói là cực kỳ hoàn mỹ, nhưng chính trận đầu hoàn mỹ này lại làm cho bọn họ trả giá khá nặng nề trong trận đấu tiếp đó. Chính biểu hiện hoàn mỹ của mấy người Tây Thanh làm cho sư sĩ khác sinh ra cảm giác sai là thực lực của Xích vĩ thú cũng chẳng qua chỉ có vậy.

Nhưng rất mau bọn họ liền biết là sai rồi, hơn nữa còn sai rất dữ dội!

Tổ thứ hai đối mặt cũng là ba con Xích vĩ thú, cả tiểu tổ có bốn người bị thương, nếu như không phải Diệp Trùng rat ay, bốn người này đã tiêu tùng rồi. Nhưng chính như vậy, bốn người này vẫn bị thương không nhẹ, điều đáng chúc mừng là trên tàu Hashgel có máy trị liệu, bất quá, cho dù như vậy, bốn học viên này ít nhất cũng cần thời gian mười ngày để khôi phục.

Lời cảnh tỉnh phủ đầu này cũng một lần nữa lay tỉnh mọi người sự coi trọng đối với Xích vĩ thú.

Trong chiến đấu ở phía sau, không hề xuất hiện tình huống thương vong. Nhưng sắc mặt Diệp Trùng cực kỳ khó coi, trong mấy thứ trên tay hắn, sức chiến đấu mạnh không hề là mấy sư sĩ trưởng thành đó, mà là hai mươi học viên từ lúc bắt đầu đã theo hắn đó. Mấy người này mới là lực lượng trung kiên trên tay hắn, nhưng hiện giờ, trong hai mươi học viên thì có bốn học viên bị thương.

Toàn bộ hai mươi học viên này đều là năm người một tổ, nói cách khác, bốn tiểu tổ đáng để tin tưởng nhất trên tay hắn hiện giờ chỉ còn lại ba. Nhưng tổn thất này lại có thể tránh được, Diệp Trùng phí hết tâm tư mới tạo được hoàn cảnh có thể làm giảm mạnh sức chiến đấu của Xích vĩ thú này, nhưng chính dưới loại tình huống này, hắn vẫn tổn thất một tiểu tổ khi gặp Xích vĩ thú lần đầu, điều này làm sao kêu hắn vui vẻ cho được?

- Diệp tử, không cần quá lo lắng, chỉ cần mười ngày, bọn họ sẽ có thể phục hồi như ban đầu. Thương nói lời an ủi hiếm hoi.

- Ừ. Diệp Trùng ừ một tiếng.

Dường như không cảm nhận được tâm tình của Diệp Trùng, Thương hưng phấn nói: “Diệp tử, trận chiến hôm nay, đã chứng minh phương pháp này của ngươi hữu hiệu. Chỉ cần chúng ta cứ đánh thế này, vấn đề sẽ không lớn.”

Diệp Trùng rất mau liền đi ra từ đáy cốc, quấn lấy chính chỗ sai trong lời Thương: “Tiền đề là chúng ta không thể gặp phải đại quân của Xích vĩ thú.”

- Thì đó. Thương trầm ngâm nói: “Nếu như gặp phải đại quân, vậy thì ai cũng hết cách. Bất quá, nếu như suy đoán của chúng ta chính xác, xác suất chúng ta gặp phải đại quân Xích vĩ thú không hề lớn.”

Khi lựa chọn tuyến đường an toàn, Diệp Trùng và Thương đã thực hiện lượng lớn công việc phân tích, cuối cùng mới lựa ra tuyến đường an toan trước mắt này. Nó tuy không phải tuyến đường vận chuyển gần nhất nhưng là tuyến đường an toàn có xác suất gặp phải đại quân Xích vĩ thú nhỏ nhất sau khi trải qua tính toán của bọn họ.

Thành công tiêu diệt hơn hai mươi con Xích vĩ thú này làm sĩ khí của đám thuyền viên trên tàu vũ trụ bỗng nhiên dâng lên độ cao trước giờ chưa từng có. Bây giờ không cần bất cứ động viên nào, mỗi thuyền viên đều đầy ắp tinh thần, sĩ khí bốc cao.

Điều đám thuyền viên hiện thảo luận nhiều nhất chính là sự phát huy xuất sắc của mấy học viên trong lần chiến đấu tiêu diệt địch này. Đối với thương vong của bốn học viên hoàn toàn không cần thiết trong mắt Diệp Trùng, trong mắt đám thuyền viên căn bản không coi là gì. Bốn người bị thương, không ai chết, đổi lại kết quả hai mươi tám con Xích vĩ thú bị tiêu diệt hoàn toàn, xem thế nào đây đều là một chiến tích cực kỳ xuất sắc, không thể chê trách. Nếu như nói lúc trước bọn họ chỉ là cắn răng vật lộn với vận mệnh, bọn họ bây giờ lại tin chắc, bọn họ nhất định có thể cười tới cuối cùng.

Ngay cả mấy sư sĩ không có tham chiến đó cũng chịu sự cổ vũ to lớn. Xích vĩ thú không hề không thể chiến thắng, một điểm này, bọn họ chính mắt chứng kiến. Nhìn thấy con đường phía trước, nhìn thấy sinh cơ, mọi người đều càng lúc càng nỗ lực huấn luyện.

Bọn họ đều nhìn ra. Mấy học viên này sở dĩ có thể chiến thắng Xích vĩ thú, bộ phối hợp chiến thuật đặc biệt đó chính là mấu chốt trong đó. Đây mới là chỗ dựa dẫm sau này của bọn họ, sau khi đã có điểm nhận thức chung này, không cần Diệp Trùng đốc thúc, bọn họ đều bắt đầu huấn luyện điên cuồng.

Do đó, thuyền viên của bộ phận duy tu liền bận rộn, bọn họ mỗi ngày đều phải sửa chữa lượng lớn quang giáp bị thương trong lúc huấn luyện. Mà mấy quang giáp này trả về chưa được hai ngày thì lại bị đưa tới bộ phận duy tu, lại sửa chữa một lần nữa. Vì không làm chậm trễ việc huấn luyện của mấy sư sĩ này, mấy thợ duy tu ai nấy đều liều mạng làm cả ngày lẫn đêm, không ái oán thán một câu.

Cả con tàu vũ trụ đều chìm trong một loại cuồng nhiệt! Theo đuổi đối với sinh tồn, vô luận là vĩ đại hay là hèn mọn, từ xưa tới nay đều không hề khác biệt.

Tiêu Uyển sắc mặt tiều tụy, trước mặt nàng là Alvar, thiên tài chiến thuật ngày nào này, bây giờ cả thần hình đều ốm đi một vòng, nhưng thần thái không hề thấy sa sút tinh thần.

Mặc dù Alvar có dự cảm không may trước trận chiến này nhưng cũng không ngờ phe liên quân lại dễ dàng thảm bại như vậy. Hắn là thiên tài chiến thuật cực kỳ nổi tiếng trong Hôi cốc, nhưng ở trước mặt mấy lão đó, hắn lại chẳng là cái gì, lúc đó không có ai nghe lời hắn.

Thảm bại trước giờ chưa từng có này làm gần như một phần ba sức chiến đấu của cả Hôi cốc bỏ thây trong sương tím đó.

Alvar đã sớm trước khi xuất phát liền để lại một tâm nhãn (dự định), cũng chính vì cử động thận trọng này của hắn mà giúp bọn họ có được một sinh cơ. Hắn thấy thời cơ cực nhanh, thấy tình thế không ổn lập tức đưa ra điều chỉnh. Nhưng biết sao được, lúc này bọn họ đã rơi vào trong vòng vây của Xích vĩ thú.

Loại sinh vật này có trí tuệ, chúng biết chiến thuật! Phát hiện này làm Alvar ngạc nhiên, hoảng sợ, là xảo hợp, hay là mưu đồ đã lâu? Lúc đó thời gian đã không cho phép Alvar suy nghĩ, gần như là bản năng, hắn lựa chọn loại thứ hai!

Alvar là ai? Là thiên tài chiến thuật số một được Hôi cốc công nhận! Giữa lúc sống và chết, hắn ngược lại bình tĩnh, không rãnh suy nghĩ mà lập tức đưa ra một loạt điều chỉnh. Sự thật chứng minh, mấy điều chỉnh hắn đưa ra này là chính xác. Bọn họ lúc đó đã rơi vào trong cục diện chết chắc, nhưng chính một loạt ứng phó xuất sắc này của Alvar làm bọn họ cuối cùng xông ra khỏi vòng vây.

Toàn quân quân đoàn thứ nhất bị tiêu diệt, quân đoàn trưởng quân đoàn thứ nhất, Bắc Quảng cực kỳ nổi tiếng của Hôi cốc chết trận.

Quang giáp chạy thoát ra chỉ có hai trăm cái, lúc đó nhìn thấy cảnh tượng thê thảm thế này, trong lòng mọi người đểu đau thương. Thoát khỏi vòng vây, Alvar không dám có chút do dự nào, lập tức dẫn hai trăm cái quang giáp này vèo vèo bay về căn cứ đón tiểu thư, bắt đầu lưu vong.

Alvar xuất thân nghèo khó, từ nhỏ thì đã trải qua cực khổ, tính cách ngoan cường, bất khuất. Dưới tình huống đại bại, hắn không hề mất tỉnh táo, ngược lại, điều này càng kích thích tiềm lực của hắn.

Điều duy nhất hắn lo lắng chính là tiểu thư, đả kích lần này đối với tiểu thư mà nói quả thật quá lớn, hối hận, áy náy, đau khổ, ngỡ ngàng… Các loại tình cảm giao thoa lại với nhau, nàng ngày càng tiều tụy, Alvar tuy thông minh, nhưng đối với việc này lại bó tay hết cách. Trước mắt hắn chỉ có thể cố gắng hết sức bảo vệ sự an toàn của tiểu thư, đợi nàng khôi phục.

May mà thủ hạ xưa nay tin phục hắn, mà lần này chính là sự cố sức vãn hồi cuối cùng của hắn mới làm cho bọn họ may mắn sống sót, bọn họ đối với hắn càng thêm cảm kích. Mệnh lệnh của Alvar có được tốc độ chấp hành nhanh nhất.

Ra ngoài ý liệu của mọi người, Alvar không hề lựa chọn trở về căn cứ mà cướp từ căn cứ một tàu vũ trụ cỡ trung, bay về phía Dordana. Lựa chọn này của Alvar là có đắn đo của hắn. Không nói tới căn cứ cách tiền tuyến không hề xa, chỉ e chẳng bao lâu, đại quân Xích vĩ thú sẽ kéo tới, bọn họ cũng không thể về căn cứ. Với chút sức chiến đấu này trên tay bọn họ, đã không thể giữ được địa bàn đó thêm nữa, có lẽ không cần Xích vĩ thú ra tay, mấy thế lực như hổ rình mồi gần đó cũng đủ nuốt chửng bọn họ rồi.

Hơn nữa, về đại cục, Alvar cho rằng, khả năng Hôi cốc cuối cùng lọt vào tay Xích vĩ thú cực cao. Hôi cốc đã không thích hợp để ở lại nữa rồi, đi muộn không bằng đi sớm. Hắn và Diệp Trùng có cùng một chủ ý, chỉ cần lực lượng thủ hộ thông đạo vừa có chút sơ suất, đội quân nhỏ này của hắn hoàn toàn có thể im hơi lặng tiếng tiến vào thiên hà Hà Việt. Chỉ dựa vào chút thực lực trên tay này, hắn có đủ tự tin có thể xây dựng lại Tiêu gia quân một lần nữa ở thiên hà Hà Việt.

Điều hắn lo lắng là tiểu thư, tiểu thư khi biết tin dữ này, liền hôn mê tại chỗ. Sau khi tỉnh lại, đau lòng vô cùng, càng ngày càng sa sút, một mạch tới tận bây giờ.

Diệp Trùng đã gặp phải mấy đợt Xích vĩ thú linh tinh, số lượng Xích vĩ thú mỗi một đợt đều không vượt quá ba mươi con. Còn số lượng nhân viên bị thương đã tăng tới chín người, bất quá mấy người này đều là học viên dưới tay Thân Như Tuyết hoặc là sư sĩ trên tàu Hashgel ban đầu.

Dùng tấm năng lượng làm mồi nhử, dẫn dụ Xích vĩ thú tiến vào thông đạo, tiếp đó đóng cửa thông đạo, rồi dùng ưu thế sức chiến đấu tiêu diệt Xích vĩ thú tiến vào thông đạo. Mấy ngày trở lại đây, mọi người đối với bộ phương thức chiến đấu cực kỳ hữu hiệu này đã hơi quen thuộc, hiệu suất chiến đấu được tăng rất cao. Mỗi người đều có kinh nghiệm chiến đấu với Xích vĩ thú, ngay cả Thân Như Tuyết cũng từng ra trận, mấy kinh nghiệm này đối với việc đề cao thực lực chỉnh thể của bọn họ có tác dụng không sao đoán trước được.

Nhưng mọi người đã không có được sự lạc quan ban đầu. Tần suất Xích vĩ thú xuất hiện càng lúc càng cao, có một lần, trong một ngày bọn họ gặp được hai nhóm Xích vĩ thú, về sau Diệp Trùng chính mình ra trận, điều khiển Mãnh nam giết chết bảy con Xích vĩ thú mới làm cho cục diện khẩn trương hòa hoãn rất nhiều. Sức chiến đấu cá nhân cường hãn của Diệp Trùng làm tất cả sư sĩ đều chấn kinh vô cùng.

Sức chiến đấu mạnh mẽ của tàu Hashgel cũng dẫn tới sự chú ý của rất nhiều người. Rất nhiều tàu vũ trụ dọc đường nhìn thấy biểu hiện làm người ta sửng sốt của tàu Hashgel, nhao nhao tới gần nó. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, xung quanh tàu Hashgel đã tụ tập thành một hạm đội có quy mô không nhỏ. Mấy tàu vũ trụ này loại hình nào cũng có, cỡ nhỏ, cỡ vừa, tàu vận tải, thậm chí còn có một chiến hạm cỡ trung, họng pháo đen ngòm trên thân tàu, lúc này lại tỏ ra cô lập, buồn cười. Tàu vũ trụ đủ hình đủ kiểu làm hạm đội này trông hỗn tạp, lộn xộn.

Bọn họ dựa dẫm vào sự bảo hộ của tàu Hashgel. Mỗi khi có Xích vĩ thú xuất hiện, bọn họ liền tuột ra sau lưng tàu Hashgel, mãi tới sau khi tàu Hashgel tiêu diệt tất cả Xích vĩ thú, bọn họ mới từ từ trở lại xung quanh tàu Hashgel.

Nhưng điều làm người ta đau đầu là, quy mô của hạm đội này mở rộng ra với tốc độ kinh người, mỗi ngày đều không ngừng có tàu vũ trụ gia nhập, số lượng chiến hạm cũng từ một tàu tăng thành ba tàu. Mấy tàu vũ trụ này phần lớn là một vài tảu vũ trụ di tản của bình dân, không chỉ không có sức chiến đấu gì mà cũng không có vật tư mấy người Diệp Trùng cần. Còn những chiến hạm này trong thì uy vũ nhưng đối với Xích vĩ thú lại không có chút tác dụng nào.

Làm sao đối đãi với mấy tàu vũ trụ này, thật là một vấn đề làm người ta đau đầu!

Vấn đề này, để Thương đau đầu đi! Diệp Trùng xoay người đi về phía sân huấn luyện.

Phản hồi và góp ý:http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=53212

Nơi mọi người góp gió tạo bão đây:http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=55451