Cái gọi là quặng năng lượng, cũng chính là khoáng vật có chứa năng lượng hoặc giả có thể cho năng lượng vào. Mấy khoáng thạch phát ra quang mang mê người trước mắt Diệp Trùng này, chúng vốn dĩ không chứa năng lượng, chẳng qua chỉ là 1 số khoáng thạch kim loại hiếm có, chỉ là sau này chịu ảnh hưởng của Lệ thạch, xảy ra biến hóa kỳ dị, từ đó mà biến thành có chứa năng lượng, mà quang mang này chính là 1 đặc trưng quan trọng của việc chúng có chứa năng lượng.
Bởi vì quá trình này giống như biến dị của sinh vật, cho nên loại khoáng thạch sau khi biến dị này cũng được gọi là quặng năng lượng biến dị.
Mục suy đoán nguyên nhân chủ yếu mấy khoáng thạch này biến dị là chịu ảnh hưởng của Lệ thạch. Diệp Trùng vô cùng kinh ngạc, việc thế này hắn vẫn là lần đầu tiên nghe nói, khoáng thạch phát sáng nhỏ bé này lại là kiệt tác của của mấy viên Lệ thạch bé tí này.
Điều này không khỏi lại 1 lần nữa khơi dậy sự tò mò của Diệp Trùng đối với 7 viên Lệ thạch nhỏ bé này.
Bảy viên Lệ thạch yên tĩnh nằm trong lòng bàn tay của Diệp Trùng, ấm áp, hơi phát ra ánh sáng màu xanh nhạt. Bảy viên Lệ thạch đều không lớn, viên to nhất chẳng qua lớn hơn ngón tay cái 1 chút, mà viên có hình dáng như giọt nước Diệp Trùng cướp được từ trên người mấy người Tần Tá đó lại là viên nhỏ nhất trong đó.
Bảy viên Lệ thạch bị Diệp Trùng lật qua lật lại, nhìn tới nhìn lui, nhưng vẫn không nhìn ra nguyên nhân vì sao. Hết cách, hắn cũng chỉ đành bỏ qua loại hành động vô ý nghĩa này. Lại là 1 thứ tốt không sao sử dụng được, Diệp Trùng cười khổ trong lòng 1 tiếng.
Ngược lại, tác dụng của mấy cái quặng năng lượng biến dị cấp thấp này đối với Diệp Trùng hiện giờ càng lớn hơn. Về việc thu hoạch mấy cái quặng năng lượng biến dị này, không cần phải nói, vô cùng phong phú, toàn bộ quặng năng lượng biến dị trong hang động đều bị Trường trùng vét sạch trơn. Theo như Mục nói, mấy quặng năng lượng này, trước khi biến dị đều là 1 số khoáng thạch kim loại hiếm có, thực sự làm người ta khó mà tin được, trong hang động này lại đồng thời xuất hiện nhiều khoáng thạch kim loại quý hiếm như vậy.
Rào rào, Diệp Trùng trút toàn bộ quặng năng lượng biến dị vào trong phòng.
Đủ loại ánh sáng tràn ngập cả căn phòng, Diệp Trùng nhìn hoa cả mắt. Mục còn có 1 điểm không nói với Diệp Trùng, quặng năng lượng cũng là 1 loại đá quý cực kỳ quý giá. Quặng năng lượng trân quý vô bì trong mắt người đời lại chất thành 1 ngọn núi nhỏ trước mắt Diệp Trùng, nếu như đem tất cả quặng năng lượng này đi bán đấu giá, chỉ e tài sản của phú ông giàu có nhất 5 thiên hà lớn cũng không sao so sánh được với Diệp Trùng.
Nhưng Mục cũng biết, cho dù nói điểm này với Diệp Trùng, Diệp Trùng cũng sẽ không có bất cứ phản ứng nào. Diệp Trùng đối với tiền tài, chẳng có bất cứ hứng thú nào, chỉ có lúc phải xài tới thì mới nghĩ tới mà thôi.
Không giống đối với tiền tài, lòng chiếm hữu của Diệp Trùng đối với tài nguyên chiến lược lại khá mãnh liệt. Hành tinh rác là 1 nơi thiếu thốn tài nguyên cực độ, ở đó có lúc mấy tháng cũng không đào được 1 món hữu dụng nào. Không có ai hiểu sự quan trọng của mấy tài nguyên này hơn hắn, ở nơi kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu đó, đây là thứ quan hệ tới sinh tử tồn vong của chính mình.
Mà đối với quặng năng lượng như 1 ngọn núi nhỏ này, Diệp Trùng lập tức vùi đầu, bắt đầu công việc phân loại, sắp xếp. Nếu như nói nhìn đống quặng năng lượng này là 1 việc cực kỳ hưởng thụ, vậy việc phân loại, sắp xếp chúng quả thật là 1 việc làm người ta cực kỳ đau khổ.
Đương nhiên, công việc phân loại, sắp xếp này là thực hiện dưới sự hướng dẫn của Mục, bởi vì Diệp Trùng căn bản không biết mấy loại khoáng thạch này. Nhưng việc này không hề là 1 việc thoải mái như trong tưởng tượng, đối với kẻ hiểu biết gần như bằng 0 đối với mấy khoáng thạch này như Diệp Trùng, trong thời gian không tới 10 phút đã hoàn toàn choáng váng cả đầu óc. Bởi vì Mục giảng giải hoàn toàn không hề dừng lại. Nói thật, trí nhớ của Diệp Trùng đã coi như là khá xuất sắc, nhưng dưới phương thức truyền thụ nhồi nhét này, Diệp Trùng cũng cảm thấy nuốt không trôi.
Diệp Trùng cảm thấy, nếu như Mục tự mình xử lý mấy quặng năng lượng này, hiệu suất nhất định còn nhanh hơn. Nhưng Diệp Trùng cũng biết Mục như vậy là vì tốt cho hắn, là vì hắn có thể có thêm càng nhiều tri thức. Nếu như là Thương sử dụng phương thức giống vậy, vậy thì nhất định là tên đó muốn làm biếng. Nghĩ tới thương, khóe miệng Diệp Trùng không khỏi hơi nhếch lên, qua vài ngày có lẽ là tới lượt Thương xuất hiện rồi đây.
- Diệp tử, tập trung tinh thần. Mục phát hiện Diệp Trùng lan man, lạnh lùng nhắc nhở. Diệp Trùng vội vàng tập trung tinh thần, cẩn thận nghe Mục giảng giải tính năng kết cấu của mấy loại quặng năng lượng này...
Đủ hình đủ dạng các loại quặng năng lượng bị chia thành mấy đống, mà đống nhỏ nhất trước mắt Diệp Trùng này là đống mà hắn hiện giờ có thể sử dụng. Mấy quặng năng lượng này có đủ các chủng loại, với lại, số lượng mỗi loại quặng năng lượng khá là cân xứng, nhưng số lượng mỗi loại quặng năng lượng lại không nhiều, còn lâu mới đạt tới yêu cầu sản xuất quy mô lớn.
Khoáng thạch quý hiếm có nhiều nhất trên tay Diệp Trùng hiện nay ngược lại lại là quặng Hắc kim.
Hơn nữa, trong kho thông tin tự liệu của Mục, mấy quặng năng lượng này đều cần phối hợp sử dụng với 1 số kim loại hiếm có, thì mới có thể phát huy giá trị lớn nhất của nó. Với số lượng khoáng thạch hiếm có khác trên tay Diệp Trùng, đống nhỏ quặng năng lượng trước mắt hắn mới có thể có tác dụng chân chính với hắn hiện tại. Thật ra vốn dĩ còn có vài loại quặng năng lượng Diệp Trùng cũng có thể sử dụng, nhưng nếu như phải lựa chọn chúng, không thể không bỏ đi vài loại trong đống quặng năng lượng trước mắt này.
Tài nguyên dự trữ của Diệp Trùng hiện này có thể nói là phong phú vô cùng, nhưng thứ có thể dùng lại ít đến đáng thương. Ngay đống quặng năng lượng trước mắt hắn này, trong đó có mấy loại hắn vẫn phải vào Thapelo mua 1 chút kim loại không có trên Hoa hoa công tử.
Tình cảnh trong hang động hôm đó, Diệp Trùng và Mục thảo luận rất lâu, nhưng vẫn không đưa ra kết luận. Nhưng Diệp Trùng cũng hiểu sơ sơ 1 chút, thí dụ khu vực ở cái vòng tròn đó xảy ra méo mó không gian vô cùng mạnh mẽ, nên chắc là hình thành thứ gần như là lối thông.
Khoa học không gian phát triển tới hôm nay, đã vô cùng hoàn mỹ và trưởng thành. Thí dụ công tắc không gian mà quang giáp sử dụng, nó chính là 1 trong những tấm gương ứng dụng của khoa học không gian. Còn có bước nhảy không gian của tàu vũ trụ, cũng là 1 ngành khoa học kỹ thuật vô cùng hoàn thiện. Trong 5 thiên hà lớn, cơ sở không gian học là khóa trình cơ sở tất cả học viên phải học, mà cái này cũng không phải là khoa học kỹ thuật vô cùng tiên tiến gì, nó đã sớm thẩm thấu vào trong các bộ phận đời sống con người.
Nhưng, không có trải qua học tập có hệ thống, Diệp Trùng lại không có bao nhiêu hiểu biết với với thứ này. Công tắc không gian của quang giáp là 1 trong những số ít linh kiện Diệp Trùng không thể chế tạo, nguyên nhân trong đó, vô luận là Cực quang, hay là Mục, đều chưa từng nói qua vấn đề này với hắn. Trong mấy hệ thống tri thức Diệp Trùng có hiện giờ, võ thuật và điều bồi là hệ thống tri thức hoàn thiện nhất, còn chế tạo quang giáp và kỹ xảo sư sĩ, Diệp Trùng lại ở trong 1 loại cảnh giới vô cùng kỳ quái, một số tri thức cực kỳ thâm sâu nào đó, hắn đào sâu nghiên cứu đến mức cực kỳ thấu triệt, nhưng 1 số thường thức cơ sở, hắn lại thường không biết tí gì.
Với tri thức của Mục về phương diện không gian học, Diệp Trùng tin tưởng tuyệt đối là mạnh hơn hầu hết lão sư gì đó của mấy học phủ rất nhiều. Nhưng Mục vẫn không sao tính toán ra loại chỉ số cụ thể cần thiết để xảy ra vòng tròn méo mó không gian này.
Sau lưng vòng tròn méo mó không gian đen thăm thẳm này rốt cuộc là cái gì? Loại sinh vật khủng bố mạnh mẽ đó sẽ có dáng vẻ thế nào? Cái méo mó không gian này rốt cuộc là do ai làm ra? Thiên nhiên? Hay là sinh vật này làm ra? Hay là...
Thực sự có quá nhiều nghi vấn rồi, trong lòng Diệp Trùng hơi tò mò. Cho tới tận bây giờ, việc có thể làm Diệp Trùng tò mò ít ỏi đến đáng thương. Mà việc này sở dĩ có thể làm Diệp Trùng tò mò như vậy, nguyên nhân lớn nhất chính là hắn hơi hiểu được sự cường đại của loại sinh vật này.
Đây là sinh vật mạnh nhất Diệp Trùng từng gặp phải cho tới tận bây giờ.
Ngay cả Mục cũng không sao xem thường sự cường đại như vậy. Diệp Trùng rõ ràng cảm thụ được sự tích cực của Mục hiện giờ đối với việc sửa chữa phục hồi mình cao hơn rất nhiều. Đáng tiếc, muốn sửa chữa Mục là 1 việc hoàn toàn không thể nào. Trong đó có quá nhiều khó khăn. Hợp kim chủ yếu nhất tạo nên Mục tuy trong kho thông tin dữ liệu của Mục có ghi chép tỉ mỉ, thậm chí có phương pháp tôi luyện, nhưng chứa tới 52 loại kim loại. Còn có danh sách công thức 17 tài liệu phi kim loại, Diệp Trùng vậy mà không tìm thấy 1 loại nào mình có. Mà trong đó có 11 thứ là tài liệu hiếm có giống như Đa côn thạch vậy. Có thể nói, Mục gần như hoàn toàn là dùng tài liệu cực kỳ hiếm có tích tụ lại. Đây vẫn chỉ là 1 vấn đề trong đó, thứ bị tổn hại của Mục hiện giờ chủ yếu là động cơ, buồng lái, còn có cánh tay trái, trong đó, coi như buồng lái là tốt nhất. Còn động cơ, Diệp Trùng tới giờ vẫn không hoàn toàn hiểu được sơ đồ cấu tạo của nó, đối với cánh tay trái, hắn ngay cả nghĩ cũng chưa từng nghĩ qua.
Muốn sửa Mục, đây là 1 mục tiêu xem ra xa xôi không có kỳ hạn, nhưng chế tạo cho Mục 1 món vũ khí lại là 1 việc khá hiện thực. Trước giờ, không có vũ khí làm uy lực của Mục giảm mạnh, nhưng bây giờ, quặng năng lượng lần này vô ý thu hoạch được nhiều như vậy, tuy số lượng mỗi loại quặng năng lượng không hề nhiều, nhưng chế tạo cho Mục 1 món vũ khí vẫn là dư sức.
Diệp Trùng cũng vô cùng tò mò vũ khí của Mục. Mục sẽ sử dụng vũ khí như thế nào? Thật là làm người ta mong chờ a.
Thu hoạch lần này vẫn không dừng như vậy, chất nhầy của Đồng thu tín đã được Diệp Trùng bỏ vào trong phòng thí nghiệm điều bồi, còn mấy cái tên xương đó lại là vật liệu xương cực tốt, Diệp Trùng cũng thu lại. Thứ duy nhất đáng tiếc lại là thanh trủy thủ đó, thanh trủy thủ đó chính là thứ Cố Thiếu Trạch tặng cho hắn, mấy năm này vẫn luôn dùng nó, cảm giác vô cùng thuận tay. Ừm, xem ra phải chế lại 1 thanh trủy thủ rồi. Ánh mắt của Diệp Trùng đảo qua đống quặng năng lượng trước mặt mình này.
Diệp Trùng cả ngày ở lỳ trong căn phòng này, không để ý tới 5 người đó, dù sao 5 người bọn họ ở đó cũng khuấy không được sóng gió gì. Năm người đó kể từ hôm nghe Diệp Trùng nói có khả năng xảy ra chiến tranh, vẫn luôn ở trong trạng thái hoảng hốt. Năm người tụ tập chung với nhau, cứ thảo luận đề tài này, mà mỗi lần như vậy nước mắt của Mông Phi Nhi lại không thể nén được chảy xuống.
Rất mau, Hoa hoa công tử đã bước vào ranh giới của thiên hà Thapelo. Mọi người đều có cảm giác trở về nhân gian, đương nhiên, trong đó không bao hàm Diệp Trùng.
Một khi bước vào phạm vi của thiên hà Thapelo, thì cũng có nghĩa là có thể thu được tín hiệu xung mạch. Dưới sự yêu cầu mạnh mẽ của 5 người vẫn luôn lo lắng chiến tranh xảy ra, thêm vào bản thân Diệp Trùng cũng muốn biết tình huống hiện giờ của 5 thiên hà lớn, Mục mở máy liên lạc.
Dự đoán của Diệp Trùng không sai, chiến tranh đã xảy ra rồi.
Năm thiên hà lớn hiện giờ đã loạn cả lên. Kẻ khởi xướng màn hỗn chiến này ra ngoài ý liệu của Diệp Trùng, lại không hề là 5 thế lực lớn, mà là 1 tổ chức Diệp Trùng chưa từng nghe qua gọi là Liên minh tự do. Điều này làm hắn nghĩ tới 5 cái quang giáp, và còn chiến hạm vũ trụ giống như chiến thuyền kiểu cổ gặp được ở trên hành tinh nguyên sinh đó, nghĩ chắc là tổ chức đó. Ẩn núp lâu như vậy, một khi phát hiện mình có thực lực không hề thua kém 5 thế lực lớn này thì nhất định không cam tâm ẩn núp như vậy!
Kẻ đầu tiên tuyên bố sở hữu thiên hà Farr chính là bọn họ. Tiếp theo, Hắc giác cũng tuyên bố quyền khống chế với thiên hà Thiên La, mà gần như đồng thời, Hiệp hội sư sĩ cũng tuyên bố khống chế thiên hà Thapelo, còn Tông sở cũng không chịu lạc hậu, tuyên bố khống chế thiên hà Lam Quang. Nhưng điều làm người ta kỳ quái là, thiên hà Thiết Bối Tây Ni bị 4 thiên hà lớn bao vây lại không có chút động tĩnh nào, vẫn bảo trì trạng thái vốn có.
Nhất thời, thiên hạ ầm ĩ cả lên!
Rất mau, 4 thế lực lớn vì củng cố sự thống trị trong thiên hà mình chiếm lĩnh, đã tiến hành hoạt động thanh tẩy quy mô lớn. Mà 3 thế lực lớn vốn dĩ đều có rất nhiều nhân viên ở mỗi thiên hà, 1 chiêu đột nhiên này của Liên minh tự do, mấy nhân viên này căn bản không kịp rút về. Ai cũng không muốn hậu viện của mình bị đốt, cho nên tiến hành hành động bóp nghẹt cực kỳ tàn khốc các thế lực khác trong thiên hà của mình. Mà Liên minh tự do ngay khi bắt đầu đại hành động đã gọi hầu hết nhân viên mai phục ở các thiên hà khác về, cho nên trong 4 phe thế lực, tổn thất của Liên minh tự do ngược lại là nhỏ nhất.
Mỗi thiên hà đều ở trong tình trạng cực kỳ hỗn loạn, cư dân của 5 thiên hà lớn hoàn toàn ngơ ngẩn, gần như trong 1 đêm, cả thế giới đều xảy ra đột biến kịch liệt, mà sự thật cũng chính là giống như vậy.
Chiến tranh cực kỳ thảm khốc!
Ví dụ như ngay cả Liên minh tự do có thu hoạch lớn nhất trong trường đột biến này, thế lực của 3 phe thế lực còn lại ăn sâu bén rễ ở thiên hà Farr, vượt xa tưởng tượng của bọn họ. Hoạt động thanh tẩy của bọn họ chịu trở ngại trước giờ chưa từng có. Chỉ nghĩ tới hành tinh Sí Phong, mấy mươi cái quang giáp liền có thể tạo ra phá hoại lớn như vậy, mà số lượng quang giáp của 3 phe thế lực trong thiên hà Farr vượt xa con số này.
Bốn thiên hà bị tuyên bố khống chế, không chỗ nào không phải tràn ngập chiến tranh, còn thiên hà Thiết Bối Tây Ni lại giống như là vùng đất hứa của nhân gian. Nhất thời, lượng lớn cư dân ở thiên hà khác dời nhà tới thiên hà Thiết Bối Tây Ni.
Theo sự leo thang của chiến tranh, giá các loại hàng hóa điên cuồng tăng lên, rất nhiều nơi đều xuất hiện thiếu hụt hàng hóa mà mấy trăm năm chưa từng gặp. Mà tài nguyên chiến lược như là kim loại chẳng hạn, càng điên cuồng hơn nữa, trên thị trường căn bản là mua không được. Trị an mau chóng suy giảm, làm cho hoạt động của hải tặc hung hăng ngang ngược chưa từng có, hiện giờ gần như chỗ nào cũng có sự tồn tại của hải tặc. Trong tình tình thế này, mức độ được hoan nghênh của sư sĩ cũng đạt tới độ cao chưa từng có, mọi người cần bọn họ bảo đảm tính mạng của mình. Các tập đoàn lớn cũng liều mạng chiêu mộ sư sĩ, sư sĩ cũng lập tức trở thành nghề nghiệp nóng sốt nhất.
Chiến hạm, trong mắt mọi người cũng không phải là thứ gì hiếm có, chiến hạm của 4 thế lực lớn ùn ùn xuất động, mọi người đều đã từ trong sự kinh hoảng ban đầu biến thành có chút trơ ra như hiện giờ.
Trong Hoa hoa công tử, ngoại trừ Diệp Trùng, toàn bộ 5 người còn lại đều ngây ngốc ra! Khi nhìn thấy hình ảnh mấy hành tinh bị bắn phá đến mức không còn diện mạo gì đó, nước mắt của Mông Phi Nhi lại 1 lần nữa không kìm nén được, yên lặng chảy xuống.
Loạn thế, thật sự tới rồi!
Phản hồi và góp ý: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=53212
Nơi mọi người góp gió tạo bão đây: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=55451