Nghiêm Bỉnh Tuyên đẩy cửa đi vào, trong đại sảnh Tông sở mênh mông vắng lặng, 1 bóng người hơi mảnh khảnh đang đứng xoay lưng về phía mình. Nghiêm Bỉnh Tuyên cảm thấy hơi quen mắt, nhất thời lại nghĩ không ra là ai, trong lòng kỳ quái, người này chắc là người xin kiểm tra cấp 5 đó rồi, nhưng tại sao mình nhìn thấy hình như có chút quen mắt chứ?
Người thanh niên vừa nhìn thấy Nghiêm Bỉnh Tuyên tới liền vội vàng đứng dậy, nghiêm giọng nói: “Trưởng khu đại nhân!”
Nghiêm Bỉnh Tuyên ngạo mạn gật gật đầu với hắn, bước nhanh tới trước mặt Diệp Trùng, đến khi nhìn rõ hình dáng của Diệp Trùng, Nghiêm Bỉnh Tuyên nhịn không được thất thanh “A” một tiếng kinh ngạc.
Diệp Trùng lúc này cũng gật đầu với hắn, lễ phép chào hỏi: “Nghiêm thúc thúc!”
Vẻ mặt Nghiêm Bỉnh Tuyên lập tức trở nên ôn tồn, nhiệt tình, nói: “Tiểu Diệp a, tại sao trễ thế này vẫn tới Tông sở, có việc gì sao? Có việc gì cứ nói với Nghiêm thúc thúc, Nghiêm thúc thúc nếu có thể giúp đỡ tuyệt không qua loa.” Trong lòng thì lại thầm kêu khổ, người xin kiểm tra cấp 5 sẽ không phải là hắn chứ?
- Cám ơn Nghiêm thúc thúc, ta là tới xin kiểm tra cấp 5 của Tông sở! Diệp Trùng bình tĩnh nói.
- Kiểm tra cấp 5? Nghiêm Bỉnh Tuyên giả vờ vô cùng kinh ngạc, dáng vẻ vô cùng quan tâm: “Tại sao đột nhiên muốn xin kiểm tra cấp 5 vậy? Có phải là hơi sớm một chút không? Muốn rời khỏi Quỹ hình khuyên? Tiểu Diệp à, có phải là gặp khó khăn gì không? Có gì khó khăn cứ nói với Nghiêm thúc thúc. Nếu như là tên nào không có mắt, đụng chạm đến ngươi, cứ nói với Nghiêm thúc thúc của ngươi là ta đây, Nghiêm thúc thúc ta tự nhiên sẽ đi tìm hắn tính sổ, thay tiểu Diệp ngươi xả giận!” Xác nhận được đáp án, trong lòng Nghiêm Bỉnh Tuyên cực kỳ không thoải mái. Trong mắt hắn, Diệp Trùng chính là 1 con gà mái biết đẻ trứng vàng, bất kỳ ai nhìn thấy con gà mái mẹ trước mặt muốn bay cũng sẽ không cao hứng.
Chẳng qua đối với việc Diệp Trùng muốn rời khỏi Quỹ hình khuyên, hắn ngược lại không lo lắng, hừ hừ, kiểm tra cấp 5 của Tông sở, ngươi cho rằng là đứa trẻ qua được ông nội sao? Ngươi mới ở chỗ lão già Cát học bao lâu chứ, muốn qua được kiểm tra cấp 5? Nằm mơ! Chỉ sợ chính lão già Cát tới, cũng không nhất định có thể qua được!
Hắn cho rằng, Diệp Trùng qua không được là chắc chắn rồi, nhưng không qua được còn có trở về hay không trở về thì không chắc! Hắn chính là sợ Diệp Trùng muốn rời khỏi khu vực quản lý của mình, nhưng hắn lại không thể ngăn cản. Tuy rằng trước mắt Diệp Trùng không nói gì, nhưng như vậy thế nào cũng là 1 dấu hiệu không tốt.
- Không phải, ta chỉ là muốn xin kiểm tra! Diệp Trùng không chút dao động.
- Tiểu Diệp à, ngươi phải nghĩ kỹ nha, không được quá xung động! Muốn thông qua kiểm tra cấp 5, cái dũng khí này đương nhiên là đáng khen, nhưng tiểu Diệp à, ngươi phải biết, nếu như ngươi không qua được, vậy cũng sẽ chịu trừng phạt tương ứng đó, điều này có khả năng sẽ làm ngươi hối hận cả đời! Nhất định phải suy nghĩ cho kỹ, ngươi hãy trở về thương lượng một chút với sư phụ ngươi đi! Nghiêm Bỉnh Tuyên thấy mềm không được liền đổi sang cứng.
- À, không cần thương lượng! Ta xin kiểm tra! Vẻ mặt Diệp Trùng vẫn không chút biến hóa. Không phải là hắn cho rằng mình tuyệt đối có thể qua được kiểm tra, mà là hắn vốn dĩ không có lựa chọn nào khác. Quái bệnh đã có 1 khoảng thời gian không phát tác rồi. Không biết là do hiệu quả mang lại từ việc mình luyện tập minh tức, hay vốn là may mắ nữa. Chỉ có sớm rời khỏi Quỹ hình khuyên, vấn đề này mới có thể trị tận gốc. Muốn rời khỏi Quỹ hình khuyên, trước mặt hắn hiện giờ chỉ có 1 con đường này mà thôi, vô luận thế nào, hắn cũng chỉ có thể đâm đầu vào thôi. Thấy Diệp Trùng cứng mềm đều không chịu, Nghiêm Bỉnh Tuyên cũng không còn cách nào, đối với việc này, hắn lại không dám giở trò. Tông sở trước giờ đều vô cùng chú ý tới mỗi 1 người muốn xin kiểm tra cấp 5, kẻ dám giở trò trong việc này đều chết rất thảm! Nghiêm Bỉnh Tuyên đã sớm không hiểu Tông sở làm gì mà thiết kế ra 1 cái kiểm tra hoàn toàn không cần thiết như thế này. Với hắn, cái này không chỉ hoàn toàn không cần thiết, mà còn dẫn tới nhân tài của Quỹ hình khuyên ra đi, người có thể qua được kiểm tra cấp 5 tuyệt đối là nhân vật cấp đại sư, để loại người này rời khỏi Quỹ hình khuyên, đây không phải là tổn thất của Quỹ hình khuyên sao? Thật không biết vị trưởng lão nào ở trên thần kinh có vấn đề, đưa ra 1 cái kiểm tra như vậy!
Đương nhiên, mấy lời này hắn cũng chỉ dám oán trách trong đầu, chứ không dám nói ra miệng.
Thấy Diệp Trùng kiên định như vậy, Nghiêm Bỉnh Tuyên cũng chỉ có thể giúp hắn tiến hành, cầu khấn duy nhất của hắn lúc này chính là Diệp Trùng không qua được kiểm tra, vẫn như cũ trở lại chỗ này. Nghiêm Bỉnh Tuyên cố ra vẻ hào khí cười lớn ha hả, vươn tay vỗ lên vai Diệp Trùng: “Người trẻ tuổi quả nhiên mạnh dạn. Nghiêm thúc thúc ta thích người trẻ tuổi giống như tiểu Diệp ngươi! Không sao cả, cho dù không qua được cũng có thể trở về, chỉ cần ở chỗ này, Nghiêm thúc thúc ta vẫn có vài phần nắm chắc!”
Ngay khi tay Nghiêm Thừa Tuyên sắp đụng tới vai của Diệp Trùng, Diệp Trùng theo bản năng chuẩn bị né tránh, đột nhiên nghĩ tới như vậy không hay, cố gắng dừng lại, để tay của Nghiêm Bỉnh Tuyên vỗ lên vai của mình, vẻ mặt lại nhìn không ra chút xao động nào: “Cảm ơn Nghiêm thúc thúc!”
Nghiêm Bỉnh Tuyên thông qua máy liên lạc báo cáo lên cấp trên việc Diệp Trùng xin kiểm tra, chẳng bao lâu, hắn đóng máy liên lạc, nói với Diệp Trùng: “Đợi lát nữa cấp trên sẽ phái tàu vũ trụ tới đón ngươi, còn chi tiết kiểm tra, ta cũng không biết, tới lúc người trên tàu vũ trụ sẽ nói cho ngươi biết làm thế nào!”
Diệp Trùng như đang suy nghĩ gì đó gật đầu. Xem ra kiểm tra cấp 5 này quả nhiên không đơn giản, ngay cả địa chỉ kiểm tra cũng bí ẩn như vậy, ngay cả nhân viên nội bộ Tông sở cũng không biết vị trí cụ thể của nó. Nguyên nhân bên trong đáng để suy nghĩ nha!
Diệp Trùng ở bên cạnh tìm 1 cái ghế ngồi xuống, ghế bằng gỗ không hề mềm mại, thoải mái như cái ghế tiện nghi nhất trong 5 thiên hà lớn. Ngồi 1 cái là 3 tiếng đồng hồ. Nghiêm Bỉnh Tuyên trong lòng thầm khen Diệp Trùng không thôi, tư thế của Diệp Trùng từ khi ngồi xuống thì không có thay đổi, mấy tên trẻ tuổi giống như Diệp Trùng, tính cách có thể trầm tĩnh, nhẫn nại như vậy thật sự là ít gặp, điều này làm cho hắn càng xem trọng sự phát triển sau này của Diệp Trùng.
Sự giao lưu giữa Diệp Trùng và Thương, Nghiêm Bỉnh Tuyên đương nhiên không nhìn thấy. Thương đang tiến hành “cải tạo tư tưởng” với Diệp Trùng, nếu như bình thường, Diệp Trùng tự nhiên không có hứng thú nghe, chẳng qua bây giờ dùng để giết thời gian thì cũng miễn cưỡng có thể chấp nhận.
Thương thấy Diệp Trùng khó khăn lắm mới cảm thấy hứng thú với lời nói của mình, không khỏi nói càng lúc càng hăng say, thao thao bất tuyệt. Từ lời nói của Thương, Diệp Trùng phát hiện quả nhiên có rất nhiều thứ kỳ quái. Thí dụ, trong câu chuyện Thương nói, những người đàn ông có năng lực phi phàm đó nhất định sẽ có 1 người phụ nữ, ừm, thậm chí có không ít còn có tới mấy người. Ừm, đây có 1 điểm kỳ quái, đàn ông tại sao nhất định phải có phụ nữ? Mình cũng không có phụ nữ, nhưng tính mạng không hề vì vậy mà chịu bất cứ đe dọa nào a! Chẳng lẽ là sự đe dọa ngầm? Ừm, cái này thuộc về phạm vi sinh vật học hay là y học nhỉ?
Diệp Trùng đem nghi vấn của mình hỏi Thương.
Thương lập tức trở nên ủ rũ, nghẹn ngào: “Diệp tử, đàn ông thế nào có thể không có phụ nữ? Không có phụ nữ vậy vẫn gọi là đàn ông sao? Sinh vật học? Y học? Đem mấy cái sinh vật học, y học gì đó này đi chết đi! Trước giờ chưa từng nghe nói cái này có quan hệ gì với sinh vật học, y học! Diệp tử, đây là thiên tính của con người! Thiên tính, hiểu không? Cái gì? Ngươi? Ngươi, ngươi là dã thú!...”
Lời của Thương làm Diệp Trùng có chút khó hiểu, mình không phải là con người sao? Ngoại trừ cơ bắp không phát triển một điểm kỳ quái này ra, cấu tạo thân thể của mình và con người bình thường không có chút khác biệt nào, nhưng tại sao Thương lại nói mình là dã thú chứ? Ài, vẫn là Mục giải thích vấn đề khá rõ ràng, đơn giản dễ hiểu, không sinh ra sự nhập nhằng. Không giống Thương, thứ hắn nói mình gần như hoàn toàn không hiểu!
May mà những lời có độ khó cao của Thương làm Diệp Trùng cảm thấy thời gian qua rất nhanh, hắn không hề có cảm giác nhàm chán chờ đợi, cho dù hắn giỏi chờ đợi, nhưng chờ đợi cũng không hề là 1 việc làm người ta thoải mái.
Tàu vũ trụ tới đón Diệp Trùng đã đến.
Một con tàu vũ trụ dừng bên ngoài Tông sở. Cả con tàu vũ trụ màu xanh lá nhạt, không có vẻ rực rỡ của kim loại, xem ra dường như càng có cảm giác giống với vật liệu thực vật. Tạo hình của tàu vũ trụ khá giống với quang giáp Phi Lạc chuyên môn vì truy cầu tốc độ mà Diệp Trùng từng lắp ráp qua, chỉ là lớn hơn, với lại cũng không chật hẹp như Phi Lạc. Một chỗ rất khác với Phi Lạc chính là động cơ của nó nằm ở phần đuôi, còn động cơ của Phi Lạc lại nằm ở đằng trước.
Đây là 1 tàu vũ trụ loại nhỏ, tối đa chỉ có thể mang theo 3 người. Từ trên tàu vũ trụ nhảy xuống 1 vị đại hán, đi tới trước mặt Diệp Trùng và Nghiêm Bỉnh Tuyên, hỏi: “Xin hỏi, vị nào là Diệp Trùng tiên sinh?” Không chút đổi sắc đánh giá một lượt, Diệp Trùng đưa ra đánh giá của mình, tố chất thân thể của người do Tông sở phái tới này cực tốt, vừa nhìn thì biết là đã trải qua huấn luyện có hệ thống, với lại ánh mắt nhìn người cực kỳ sắc bén, đây chắc là 1 nhân viên chiến đấu. Diệp Trùng đoán không sai, trên tàu vũ trụ loại nhỏ này, ngoại trừ Diệp Trùng còn sắp xếp 2 người, 1 người trong đó là nhân viên điều khiển kiêm thợ duy tu, còn người còn lại là nhân viên chiến đấu, phụ trách an toàn.
- Ta! Diệp Trùng mở miệng.
Đánh giá Diệp Trùng một lượt, trong mắt đại hán nhịn không được lộ ra vài phần kinh ngạc, rõ ràng tuổi tác của Diệp Trùng vượt ra ngoài ý liệu của hắn. Chẳng qua hắn tỏ ra sự tu dưỡng khá tốt, vẫn như cũ, rất lịch sự làm động tác mời: "Diệp Trùng tiên sinh, ta là do Tông sở phái tới hộ tống ngài đi tham dự kiểm tra cấp 5, mời lên tàu!"
- Được! Diệp Trùng gật gật đầu, không chút ngượng ngập đi vào tàu vũ trụ.
Đại hán mau chóng đi vào tàu vũ trụ, ngồi vào vị trí của mình, gật đầu với người điều khiển, tàu vũ trụ liền ầm ầm bay lên trời.
Từ đầu tới cuối, vị đại hán này đều không nói với Nghiêm Bỉnh Tiêu 1 câu nào.
Ngồi ở vị trí của mình, Diệp Trùng cẩn thận quan sát bên trong tàu vũ trụ này. Không gian bên trong tàu vũ trụ vô cùng nhỏ, không có bất cứ cửa sổ có thể nhìn ra ngoài nào. Vì để tiết kiệm không gian, ngoại trừ một số thiết bị cần thiết, trong tàu vũ trụ này không trang trí bất cứ thứ gì.
Diệp Trùng ước lượng lộ trình tối đa của tàu vũ trụ này, tính toán khả năng cướp tàu trốn khỏi Quỹ hình khuyên, kết luận cuối cùng có được là không thể nào. Loại tàu vũ trụ này chỉ thực hiện được hành trình ngắn, không cách nào thực hiện bước nhảy không gian, mà không cách nào thực hiện bước nhảy không gian, vậy căn bản là không cách nào rời khỏi Quỹ hình khuyên.
Chẳng lẽ địa điểm kiểm tra rất gần đây ư? Tông sở thế mà chỉ phái 1 tàu vũ trụ loại nhỏ tới! Trong lòng Diệp Trùng thầm đoán. Nhưng theo mình biết, trong vũ trụ gần đây căn bản là không có căn cứ nào có thể dừng lại a!
Vậy rốt cuộc là đi đâu chứ?