Nói xong, không đợi Tầm Mẫn Di trả lời đã vác bổng cô lên mang lại ghế sofa.
-"A..."- bất ngờ với hành động của anh, cô la lên một tiếng.
Môi anh mím chặt, mắt chỉ nhìn chăm chăm vào cái miệng nhỏ của cô, rồi khẽ nhếch khóe miệng, cười nụ cười tựa phi tựa tiếu.
-"Cái miệng nhỏ này cũng không phải vừa"- dứt lời, anh cúi xuống phủ lại môi cô.
Tay anh đặt sau gáy, ghìm lại cái đầu ngọ nguậy, lưỡi anh khẽ liếm nhẹ hai phiến hoa hồng phấn, định đẩy đẩy kẽ răng cô ra để có thể chui tọt vào thăm dò cái lưỡi đinh hương...Nhưng đáng tiếc cô quá bướng bỉnh, quyết ngậm chặt miệng để anh không thể vào. Anh cũng không vội, chậm rãi gặm nhấm cánh môi trên dưới, cắn nhẹ rồi mút nhẹ, thả ra, tạo nên tiếng "chóc".
Môi hôn không dứt, tay anh từ cổ cô di truyển xuống dưới, luồn ra phía sau..."bép": anh tét một cái lên mông cô làm cô đau mà phải há miệng ra "a". Anh thừa cơ hội tiến quân thần tốc. Lưỡi anh trượt vào, lôi kéo lưỡi cô cùng giao du, cả hai trao đổi nước miếng với nhau: "nhóp nhép".
Anh quá mạnh bạo, dữ dội nên cô phải chạy trốn, hai người cứ: anh bắt, tôi tránh tạo nên cuộc đua quyết liệt của hai cái lưỡi. Nhiệt liệt đáp lại nhau làm cô mệt muốn chết, còn anh chẳng hề hấn gì. Cô nghĩ thầm:
-"Hôn chẳng có cái ngon lành mọe gì! Khó thở thấy bà nội"
Tuy mải mê đắm chìm trong hương vị ngọt ngào của cái miệng nhỏ nhắn thơm ngon, nhưng đôi tay chuyên cầm súng của anh cũng không quên sự hư hỏng, cầm lấy bầu ngực qua lớp vải của cô chơi đùa.
Hai bàn tay anh áp lên đôi gò cao vút, khẽ xoa tròn, bóp bóp rồi lại vo vo, chuyển thành muôn vàn hình dạng khác nhau.
Hôn môi đã đời, miệng anh di chuyển xuống dưới dải từng dấu hôn hồng tím trên cái cổ trắng nõn của cô. Khẽ hút miếng thịt vào trong miệng, hôn nó, thả ra, vậy là sẽ có ngay một dấu vết bắt mắt người nhìn. Làn da cô vốn rất trắng nên chỉ cần hôn nhẹ cái đã để lại ấn. Cổ -> xương quai xanh: điểm hấp dẫn của người phụ nữ.
Cô có xương quai xanh mảnh khảnh lộ rõ, anh đặt môi lên, in lại dấu chỉ thuộc về riêng anh (tg: chưa chắc của riêng à?)
Vì cô mặc áo hai dây nên giờ đây việc cởi chẳng có gì khó khăn. Anh chỉ cần cầm hai cái dây, kéo xuống là hai bầu ngực cao vút đã hiện ngay trước mắt rồi. Đỉnh hồng đáng yêu vì bị lộ ra ngoài mà nhẹ rung lắc, lại dưới ánh mắt nóng rực của anh mà khẽ cứng rắn lên. Bầu tuyết trắng theo hình dạng hoàn hảo, muốt như hai cái bánh bao loại lớn, vừa to vừa mềm mại, thật muốn cho vào miệng mà ăn.
Anh đang nhìn ngực cô, lại nhìn lên khuôn mặt cô, giờ đây, hai mắt đẹp đang bị che phủ bởi một tầng sương mờ, cánh mũi hô hấp khẩn cấp, theo nhịp thở gấp gáp của cô mà hai cánh môi cũng đóng ra khép lại, theo nhịp thở của cô mà hai ngọn núi phập phồng lên xuống: hấp dẫn...
Ngực đã trần trụi, anh liền cho một bên vào miệng cắn mút, bên kia cũng không bị bỏ quên, được anh xoa bóp nhào nặn.
Cô mông lung tỉnh lại, khẽ run rẩy thân mình vì khoái cảm, lấy hai tay đẩy cái đầu đang chôn ở ngực ra, miệng mấp máy, giọng nói yếu ớt phát ra:
-"A...không muốn...Anh... dừng lại... đừng... mà...ưmmm..."
Anh nghe cô nói, ngẩng đầu lên, lại cúi xuống tiếp.
Môi anh mút lấy bầu ngực, cái lưỡi hư hỏng thò ra quấn quýt lấy đỉnh hồng, liếm nhẹ, rồi anh nhay cắn nó như muốn nuốt luôn vào miệng. Giờ đây xung quanh chỉ còn tiếng thở dốc của anh và cô.
Để lại bao nhiêu là vết răng, dấu hôn cùng một đống nước miếng bầy nhầy, anh chuyển mục tiêu xuống dưới. Cầm lấy lưng quần cô, anh cởi ra, lại nhìn thấy cái quần lót ren gợi cảm, máu anh như muốn sục sôi. Chỉ anh mới biết, đũng quần phía dưới đã dựng lều từ bao giờ?
Giờ đầu óc anh chẳng còn nghĩ được gì, chỉ nghĩ đến việc nuốt cô vào bụng để đỡ thằng nào phải để mắt đến (sẽ nhanh thôi)
Tay nhanh chóng xé rách quần lót, đập vào mắt anh là vùng bí hiểm nhất của cô, khu rừng thưa thớt và hai cánh hoa hồng run rẩy như đang mời gọi.
Bên ngoài là mảnh đùi tuyết trắng của thiếu nữ. Cảm nhận anh đang nhìn chằm chặp vào, cô muốn khép đùi nhưng không được, anh lấy tay giữ chúng lại trước khi cô kịp làm. Nắm nhẹ hai cổ chân nhỏ nhắn kéo lại gần, anh sung huyết phừng phừng: cánh hoa đó sẽ tuyệt vời lắm.
Đang ngắm thì tầm nhìn anh bị che lại, cô lấy tay khuất đi vùng kín, miệng khẽ kêu:
-"Đừng... nhìn... chỗ... đó"
-"Để anh nhìn chút, chúng thật đẹp"- anh mặt dửng dưng, tay lấy tay cô ra, mắt vẫn tiếp tục.
Cô đỏ mặt, nhắm mắt lại.
Nhìn xong, anh lấy tay sờ vào, cô run rẩy, xấu hổ muốn độn thổ.
Anh sờ vào rồi tách nhẹ cánh hoa, chen ngón tay xoa nắn nó.
Cảm giác trong cô lúc này là đê mê và sung sướng như đang chín tầng mây, nó tạo nên cảm giác khác lạ, rồi một dòng nước chảy ra tay anh. Như một điều kì diệu, anh thốt lên:
-"Em cao trào sao? Thật mẫn cảm".
Anh chọc tay vào đường lối bí hiểm: nó quá chặt, đến cả tay anh cũng không thể vào nổi, men theo lối đi khấp khuỷu vào trong, anh đẩy mạnh. Nhận ra vật lạ xâm nhập, cô co thắt lại, làm anh mắc kẹt. Giờ khỏi đi. Thấy thế, anh hỏi:
-"Thế nào? Thích chứ?"
Cô e thẹn gật đầu.
-"Vậy thả lỏng cho anh vào"
Cô ngoan ngoãn nghe lời, khẽ thả lỏng hơi thở đi.
Anh thấy được rồi, ngón tay theo đó chọc rút, mật dịch chảy nhiều ướt cả ghế sô pha. Tay anh vào còn không được huống gì cái "ấy" khổng lồ kia?
Một lúc sau thấy hết cảm giác khó chịu. Cô vặn vẹo:
-"Ngứa..."
-"Cầu xin anh!"
-"Cầu... anh"
-"Xin thế nào?"
-"Em... không... biết" cô lắc đầu.
-"Xin anh đâm em"
-"Xin... anh... đâm...em"
Cô xấu hổ lấy tay che mặt.
Anh nghe cô nói sung sướng trong lòng. Nhưng bản tính xấu xa trỗi dậy, anh không chịu giải tỏa giúp cô.
Vì quá ngứa mà đợi mãi không thấy anh tiến vào, cô mở mắt ra nhìn thấy anh vẫn đang nhởn nhơ, cô bẽn lẽn hỏi.
-"Em... ngứa. Anh... vào!"
-"Lấy lòng anh đi"
Lâu quá làm bực mình, cô hậm hực đứng dậy lảo đảo nói:
-"Em đi tìm người khác!"