Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 737




Tất cả đều bình thường, Dương Bách Xuyên dặn dò Kiều Phúc và Ngô Mặc Hạ, sau đó về biệt thự. Lúc này đã là chín giờ tối.  

Thấy tất cả mọi người đã nghỉ ngơi, Dương Bách Xuyên cũng lên tầng đi ngủ, ngày mai phải đến Thần Long Giá.  

Lúc lên tầng anh vẫn còn tiếc nuối. Triệu Nam đã đến công ty, mấy ngày nay cô ấy bận rộn không về. Lâm Hoan ở nhà ba mẹ. Độc Cô Vô Tình đã về quê. Anh có nhiều phụ nữ nhưng lại giống như chẳng có ai!  

Tuy nhiên sau khi mở cửa phòng, Dương Bách Xuyên chợt sững sờ. Anh cứ ngỡ Ninh Kha đã rời đi, vậy mà không ngờ cô ấy lại mặc đồ lót gợi cảm bước ra từ phòng tắm.  

Bốn mắt nhìn nhau, Dương Bách Xuyên cười hềnh hệch.

Dương Bách Xuyên cứ tưởng Ninh Kha đi rồi, không ngờ cô ta lại xuất hiện trong phòng mình, tắm rửa sạch sẽ chờ mình.  

Quả là niềm vui bất ngờ!  

Bỏ qua tính cách ngang ngược bốc đồng của Ninh Kha thì cô ta đúng là một người đẹp đẳng cấp.  

Đôi chân dài miên man có thể "chơi" cả đời, thân hình chữ S tiêu chuẩn không thua gì người mẫu.  

Tên họ Dương nào đó nhìn mà cõi lòng rạo rực, toàn thân bốc lửa.  

Ninh Kha bị Dương Bách Xuyên nhìn chằm chằm bằng ánh mắt nóng bỏng như vậy thì thẹn thùng cúi đầu. Cô ta cố ý ở lại là vì muốn xin lỗi Dương Bách Xuyên.  

Ninh Kha cũng biết lần trước mình quá xốc nổi, bất kể giữa Dương Bách Xuyên và Độc Cô Vô Tình có quan hệ gì, mình rút súng chĩa vào Dương Bách Xuyên là không đúng.  

Lần này Dương Bách Xuyên liều mạng cứu NInh Kha, mọi chấp niệm trong lòng cô ta đều tan biến. Thôi vậy, hình như mình cũng không phải là người phụ nữ đầu tiên của tên khốn này.  

Dù sao đối với Ninh Kha mà nói, được Dương Bách Xuyên công nhận lần nữa là điều quan trọng hơn tất thảy.  

Hiện tại cô ta đã hiểu ra mình có địa vị trong lòng Dương Bách Xuyên. Cô ta có thể phá mấy chục vụ án chỉ trong vài tháng ngắn ngủi là nhờ công pháp tu luyện mà Dương Bách Xuyên truyền dạy.  

Trước kia cô ta không biết, nhưng bây giờ đã biết đó là công pháp còn lợi hại hơn võ công. Thảo nào thể chất của cô ta ngày càng tốt, tất cả là nhờ có công pháp của Dương Bách Xuyên.  

Trong lúc Ninh Kha đang luống cuống, Dương Bách Xuyên đột nhiên bước đến bế cô ta lên.  

Ninh Kha bỗng run rẩy cả người, vừa nhìn Dương Bách Xuyên vừa lắp bắp nói: "Xin... xin lỗi anh!"  

Lời xin lỗi này chất chứa quá nhiều cảm xúc, cũng có nỗi áy náy vì Dương Bách Xuyên bị thương nặng khi cứu mình...  

"Đồ ngốc, sau này không được cáu kỉnh nữa nhé! Em cũng biết là bây giờ anh không phải người bình thường, chặng đường tương lai còn rất dài, anh cho rằng khái quát bằng một câu "giấc mộng nơi trời sao biển rộng" là thích hợp nhất. Vì vậy anh hi vọng em hiểu rằng bên cạnh anh không chỉ có một mình em, nhưng em là người thân thiết nhất, anh muốn bảo vệ mỗi người các em.  

Trong tương lai, giấc mộng trời sao của anh cũng có một phần thuộc về các em. Dù thế nào đi chăng nữa, em quay về là tốt rồi. Sau này em hãy cố gắng tu luyện, anh mong rằng tương lai có một ngày em có thể đi cùng anh đến một thế giới khác..."  

Dương Bách Xuyên không nói cho người khác biết sự tồn tại của sư phụ Vân Thiên Tà, cũng không nhắc đến sự tồn tại của Tu Chân Giới, nhưng Lục Tuyết Hi đã nói với mọi người về sự tồn tại của Sơn Hải Giới.  

Tất nhiên là Ninh Kha cũng biết.