Hành động này đã làm anh em nhà họ Vương đang đứng ở một bên khiếp sợ, ông hai là ai, bọn họ đều biết, nói là ông tiên cũng không quá đáng chút nào.
Vương Huyền Cơ chẳng những là người của nhà họ Vương, mà còn là người cao cấp của quốc gia, còn là hội trưởng danh dự của Hiệp hội Đạo giáo quốc gia, ở giới võ cổ còn là nhân vật có thực lực là Ám Kình tầng chín nổi tiếng ở thập niên tám mươi, là một Thiết Khẩu Thần Toán tài tình có bản lĩnh, trực tiếp phụ trách trong việc suy tính vận mệnh của quốc gia.
Nói về tuổi tác thì ông ấy cũng đã vượt qua tuổi 70, từ khi nào lại có thể hành lễ trịnh trọng đối với một hậu bối như vậy?
Điều này khiến cho anh chị em nhà họ Vương ngạc nhiên.
Mà bản thân Dương Bách Xuyên đến lúc này không cảm giác được cái gì, giờ phút này trong lòng chỉ biết nghĩ đến: “Thì ra Vương Huyền Cơ là người xuất gia tín đạo~”
Đối với Vương Huyền Cơ mà nói, Dương Bách Xuyên vẫn rất có hảo cảm, từ trên người ông cụ này Dương Bách Xuyên cảm giác được một luồng khí tức mờ ảo rất siêu nhiên hào hiệp, ông vừa mở miệng nói chuyện đã khiến cho người ta có cảm giác rất thân thiết.
Anh vội vàng chắp tay đáp lễ nói: “Ông cụ khách sáo rồi ạ, vãn bối là Dương Bách Xuyên, rất vui được gặp ông tiên.”
“Ông tiên? Ha ha ~ đó chỉ biệt danh mà người trên giang hồ đặt cho thôi, ở trước mặt anh bạn nhỏ thì không làm được thế được, cậu không gọi tôi là thần côn là tốt rồi, ha ha ha ~”
Vương Huyền Cơ nói chuyện rất hài hước, không có kiêu ngạo một chút nào, đừng nhìn thấy đầy nếp nhăn trên mặt ông ta, nhưng đôi mắt lại không đục ngầu một chút nào, rất có tinh thần.
Bản chất tu chân của Dương Bách Xuyên cũng là một người hào hiệp, nghe được Vương Huyền Cơ nói, cũng cảm giác được ông lão này rất thú vị, anh nhếch miệng cười nói: “Nếu không thì cháu gọi ngài là ông cụ?”
“Được, chỉ là cách xưng hô thôi, không cần để ý quá nhiều.”
“Vậy thì, vãn bối kia sẽ không khách sáo nữa~”
“Như thế cũng tốt~”
“......”
Bốn anh em nhà họ Vương nhìn ông hai tùy ý nói chuyện phiếm với Dương Bách Xuyên, cả đám đều trố mắt nhìn nhau, hiện nay bao quát cả giới võ cổ, có mấy người có thể tùy ý nói chuyện ngang hàng với ông hai như thế chứ?
Dương Bách Xuyên coi như là người trẻ tuổi đầu tiên.
Mắt thấy Dương Bách Xuyên và ông một già một trẻ nói chuyện phiếm không ngừng, bốn anh em nhà họ Vương ở một bên vẫn đang sốt ruột về ông cụ trên giường bệnh.
Thân là Vương Kiêm Gia rất được ông hai yêu thích, không nhịn được cắt ngang bọn họ và nói: “Chú hai, có phải trước tiên nên xem bệnh tình của ba cháu hay không?”
“A... Đúng đúng đúng, cháu nhìn xem ông thật là hồ đồ, gặp được bạn nhỏ Bách Xuyên nói chuyện rất vui vẻ, ngược lại quên mất trên giường còn có bệnh nhân, nhưng mà nhóc con không cần lo lắng, anh bạn nhỏ Bách Xuyên này là quý nhân của nhà họ Vương chúng ta, không phải là người bình thường, ông tin tưởng cậu ấy có thể tìm ra cách cứu ông cụ.”