Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 4245: Cả đường đi




Cả đường đi, Dương Bách Xuyên thấy có khu vực chuyên kiểm tra đánh giá, không cần hỏi cũng biết là sát hạch Luyện Đan sư, Luyện Khí sư v.v.

Có điều tạm thời hắn không có dự định về phương diện này, Đan đạo của Kỳ Quân quá nghịch thiên. Năm đó, Kỳ Quân Tiên Nhân chính là bị mất mạng vì điều này, hắn sẽ không thể hiện đạo Luyện Đan ở nơi này, gây phiền phức cho chính mình. Lặng lẽ đổi Tiên đan lấy Tiên Thạch để phát tài mới là mục tiêu của hắn.

Dương mỗ hoàn toàn không nghĩ tới muốn sát hạch trở thành Luyện Đan sư: được Tiên Minh Luyện Tạo công nhận.

Chỉ là chuyện xảy ra sau này đã khiến hắn phải thay đổi suy nghĩ, hoặc nói là bị ép bất đắc dĩ vẫn có quan hệ với Tiên Minh Luyện Tạo.

Đương nhiên đây là chuyện sau này. Bây giờ ba người bọn họ đã tiến vào khu đổi Tiên đan thứ ba.

Thực ra chính là một sảnh nhỏ trong đại điện, tất nhiên nói nhỏ là so với cả đại điện.

Tính ra cũng không gian khoảng sáu mươi mét vuông.

Nhìn bên trong cũng không có đồ đạc gì, chỉ có một vài đồ gia dụng thường dùng, trên một dãy tủ bày từng hộp tỏa ra năng lượng, cũng không biết bên trong đựng cái gì.

Cảm giác đầu tiên mang lại cho Dương Bách Xuyên là có phải đi nhầm chỗ rồi không?

Có điều nghĩ lại chắc không tới mức, nơi này là khu đổi Tiên đan, cũng coi như là một chỗ giám định Tiên đan, nếu như giám định tiên đan xong mà không có vấn đề gì, thì trực tiếp đổi trả Tiên Thạch tương ứng là được.

Hơn nữa Tiên Thạch tất nhiên sẽ không trưng bày ra ngoài, đều là để trong Tiên Khí.

“Ê ê ê, ba các ngươi làm gì đấy? Nơi này là khu đổi Tiên đan, đi nhầm chỗ thì mau chóng rời đi."

Ngay lúc ba người Dương Bách Xuyên đang đánh giá bên trong, một giọng nói mất kiên nhẫn vang lên.


Âm thanh vừa dứt, một đứa trẻ bước ra từ phía sau quầy. Có điều...

Đây là cảm giác đầu tiên của Dương Bách Xuyên, trên thực tế nếu nhìn kỹ sẽ thấy dáng người của người này chỉ khoảng một mét, không phải trẻ con mà là Tiên Nhân trưởng thành, còn là một Tiên Nhân Dương Bách Xuyên không thể nhìn thấu. Đương nhiên trong cảm giác thì khí tức của đối phương chắc không quá Đại La, không thể nhìn thấu có thể là bí pháp ẩn giấu cảnh giới tu vi của bản thân thôi.

Không muốn để người ta nhìn thấu có rất nhiều cách.

Nhưng mà nếu Dương Bách Xuyên thật sự muốn quan sát hẳn ta, sử dụng tiên thức là có thể làm được, chỉ có điều tùy tiện dùng tiên thức nhìn người ta là chuyện rất kiêng kị. Hắn đến để làm ăn, đổi Tiên Thạch, không phải đến gây sự, cho nên tất nhiên sẽ không gây phiền phức cho bản thân.

Người này trông chỉ là hơi lùn.

Chẳng trách lúc vừa bước vào không thấy người, dáng người này của hẳn ta đứng phía sau quầy, cũng chẳng có ai nhìn thấy.

“Này! Trẻ con nói chuyện kiểu gì thế? Bọn ta là đến đổi Tiên đan lấy Tiên Thạch.” Lúc này, Yến Xích Hà ngược lại rất có khí phách.

“Gọi ai trẻ con hả? Bổn Tiên tên là Kim Quy, đã tu luyện khoảng tám nghìn năm, cũng có thể làm ông nội ngươi rồi. Nhóc con mắt mù à?!” Đứa trẻ giống như con mèo bị giẫm vào đuôi, lớn tiếng rống lên với Yến Xích Hà.

“Ơ, hiểu nhầm rồi, ha ha.” Yến Xích Hà hơi xấu hổ, quả thật hắn ta đã coi Kim Tiên này là trẻ con, vừa nghe đối phương nói đã tu luyện khoảng tám nghìn năm, hắn ta mới biết người lùn này là cao thủ, lúc này mới phát hiện bản thân không thể nhìn thấu người lùn.

“Hừ, đổi Tiên đan lấy Tiên Thạch? Các ngươi thì có thể lấy ra Tiên đan tốt gì?!” Giọng điệu của Kim Tiên lùn tự xưng là Kim Quy rất khinh bỉ, biểu cảm giống như nói đại gia ta coi thường các ngươi.

'Trông hắn ta như vậy thật sự rất giống biểu hiện của trẻ con, khiến Dương Bách Xuyên không thể đối xử với hẳn ta như một người trưởng thành.

Đương nhiên đây chỉ là ảo giác thôi, trên thực tế hắn biết không thể xem thường bất cứ Tiên Nhân nào của Tiên Giới.

Lúc này, Kim Quy Tiên Nhân lẩm bẩm thì lẩm bẩm như vậy, nhưng vẫn nói: “Tiên đan gì lấy ra xem thử, nếu Tiên đan rác thì đừng lấy ra làm mất mặt, cũng không xem đây là nơi nào. Tiên Minh Luyện Tạo bọn ta không thiếu Tiên đan tốt, trừ khi là Tiên đan quý hiếm, nếu không đừng lấy ra chỉ cho mất mặt..”

Nghe Kim Quy Tiên Nhân nói, Dương Bách Xuyên hơi chột dạ, vì cái hắn muốn lấy ra là đan Tiên Nguyên. Đan Tiên Nguyên là Tiên đan thường thấy nhất, bình thường nhất ở Tiên Giới, không phải Tiên đan quý hiếm gì.

Có điều đến cũng đến rồi, cho dù bị người ta khinh thường thì hắn vẫn muốn lấy ra để đối phương xem trước đã, hơn nữa đây cũng là bài kiểm tra của hắn đối với đạo Luyện Tạo của Kỳ Quân Tiên Nhân.

Dương Bách Xuyên lấy lọ đan dược ra, nói: “Đan Tiên Nguyên và đan Giải Độc, mời Kim Quy đạo hữu giám định...”

“Quả nhiên là Tiên đan rác, Tiên đan tầm thường như vậy cũng lấy ra được? Mau cút... Ơ... Đây là...”

Kim Quy Tiên Nhân đang định mắng cút xéo, nhưng ngay sau đó đã phải nuốt lại lời đang nói dở, mắt trợn to nhìn về phía lòng bàn tay của Dương Bách Xuyên.

Bởi vì lúc này Dương Bách Xuyên đã mở lọ chứa đan Tiên Nguyên, đổ một viên bên trong ra lòng bàn tay.