Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 422




"Đương nhiên là có, chẳng qua tu vi con phế quá, linh thạch là lựa chọn duy nhất. Cách thứ hai là tu vi cường đại cưỡng ép bày trận pháp Tụ Linh, cần Trúc Cơ kỳ trở lên, con đừng suy nghĩ nhiều. Ta nói này, thằng nhóc thúi con suy động não chút được không, thế giới này đã xuất hiện tu chân giả để lại linh thạch như Tư Không Nguyên, lẽ nào không có người khác? Hơn nữa cũng không phải bắt buộc là linh thạch, chỉ cần con có thể tìm được thiên tài địa bảo chứa linh khí khổng lồ cũng có thể thay thế bày trận."  

"Hơi có lý đấy, được, con quay về sẽ nghĩ cách đi tìm, dù sao hiện tại trên người có sáu tỷ không biết nên xài thế nào, vừa khéo lấy ra tìm linh thạch, nói không chừng thật sự tìm được."  

Hai thầy trò vừa trò chuyện trong đầu vừa bước ra khỏi tầng hầm.  

Về phần Kiều Phúc và hai chị em họ Ngô vẫn ở lại hầm rượu, bọn họ đã có công pháp tu đạo, cộng thêm linh khí dưới hầm rượu, tin chắc rằng có thể nhanh chóng vào cửa, trở thành Quỷ Tu giả.  

Dương Bách Xuyên nán lại bên dưới tầm nửa tiếng đồng hồ, Độc Cô Vô Tình và Đường Song Song chờ bên ngoài đến sốt ruột. Cô còn định chạy xuống dưới xem thử, có phải anh đã gặp tai nạn gì không.  

Cũng may Dương Bách Xuyên an toàn đi ra, ngay lập tức khiến hai người thở phào nhẹ nhõm.  

Tổng thể mà nói Dương Bách Xuyên rất hài lòng với căn biệt thự này, về phần chuyện ma quái, ha ha, ba tên quỷ hồ thời Bắc Tống đã bị anh thu phục, vấn đề lớn nhất đã giải quyết xong.  

Ngày sau chỉ cần tìm được linh thạch hoặc vật thay thế, bày trận pháp Tụ Linh liền hoàn mỹ.  

Đường Song Song nhìn Dương Bách Xuyên bước ra, mở miệng hỏi: "Anh Dương, anh cảm thấy thế nào? Quản lý chúng tôi đã hẹn chủ căn biệt thự này đến văn phòng chờ anh."  

"Tôi rất hài lòng, đi thôi, chúng ta quay về công ty mấy người bàn chuyện." Dương Bách Xuyên cười nói.  

Những lời này lọt vào tai Đường Song Song nổ vang như pháo hoa, nếu Dương Bách Xuyên mua căn biệt thự này, nghĩ đến khoản tiền hoa hồng nhận được khiến cô ấy không nhịn được run lên, là kích động đến mức run rẩy.  

Thế nhưng nghĩ đến chuyện ma quái trong biệt thự, Đường Song Song lại lo lắng nói: "Anh Dương... Anh... Anh không sợ chuyện ma quái à? Có lẽ bây giờ đang ban ngày ban mặt nên không thấy, lỡ như… Lỡ như ban đêm thật sự có chuyện ma quái thì làm thế nào?”  

Cô ấy thật lòng lo lắng cho Dương Bách Xuyên, dù sao vẫn là cô gái nhỏ hiền lành, có lòng tốt.  

Dương Bách Xuyên nhìn ra được sự quan tâm của Đường Song Song, biết phần trăm hoa hồng hơn trăm vạn này có thể thay đổi số mạng của cô ấy nhưng đối phương vẫn thành thật nói ra những lời này, đúng là người tốt.  

Anh cười ha ha nói: "Yên tâm đi, tôi không sợ quỷ, nếu thật sự có quỷ, nam quỷ thì tôi cho làm quản gia biệt thự, nữ quỷ thì làm bảo mẫu quét dọn vệ sinh, quỷ nhỏ thì làm hầu gái bưng trà rót nước hầu hạ tôi, ha ha ha!”  

Lời này giống như chỉ là nói đùa nhưng thật ra trong lòng anh nghĩ như vậy đấy.  

Thế nhưng Đường Song Song nghe xong lại bó tay với anh, cô ấy chưa từng nhìn thấy người nào lạc quan hơn Dương Bách Xuyên, còn nói gì mà quản gia, bảo mẫu, hầu gái. Nếu thật sự có nhiều quỷ như vậy tồn tại, sợ rằng đối phương đã bị hù dọa đến nhập viện rồi.  

Sau đó mấy người quay về Văn phòng môi giới bất động sản Cảnh Viên, đúng như Đường Song Song nói, chủ căn biệt thự đang muốn bán gấp, vừa nghe có người mua thì chỉ ước gì Dương Bách Xuyên làm thủ tục sang tên ngay hôm đó luôn. 

Một trăm hai mươi triệu nhân dân tệ, đúng là rất rẻ, Dương Bách Xuyên thấy mình nhặt được của hời nên không trả giá. Chủ căn biệt thự cũng sảng khoái, chuẩn bị tốt tất cả tư liệu, làm thủ tục sang tên, chi phí thủ tục đều tự gánh chịu.