"Ha ha, ngươi đang nghĩ gì vậy? Còn có, nếu ngươi và con ta là bạn tốt, lão phu sẽ gọi ngươi là hiền chất, ngươi cũng đừng gọi ta là tiền bối, có thể gọi ta là Đỗ bá phụ cũng được.”
Đỗ Nhân Kiệt cười nói.
“Tiểu chất bái kiến Đỗ bá phụ.” Dương Bách Xuyên đứng dậy hành lễ, hắn biết Đỗ Nhân Kiệt đã chính thức tán thành hản.
“Ha ha ha, tốt tốt tốt.” Đỗ Nhân Kiệt vui vẻ cười to. Sau đó hỏi: “Thấy hiền chất ngẩn người, có tâm sự hả?”
Dương Bách Xuyên nghe vậy, không nhịn được trợn trắng mắt: “Đỗ bá phụ, ngài biết rõ còn cố hỏi, ta và Tuyết Hương giết chết phân thân Hỗn Nguyên, hiện tại đã bị một cao thủ Hỗn Nguyên ghim.
Ngài nói xem ta có thể không lo sao, ta và Đỗ Kiệt Bân là bạn tốt, hiện giờ hắn không ở, bá phụ và Thái Thanh tiên môn cũng sẽ bị Tiễn Bộ Man ghim thù, không biết bá phụ có cách giải quyết nào không?
Hơn nữa cũng do ta liên lụy bá phụ và Thái Thanh tiên môn, trong lòng tiểu chất rất băn khoăn, nhưng Dương Bách Xuyên này không phải loại người vô liêm sỉ, nếu Tiễn Bộ Man trả thù, tiểu chất tuyệt đối sẽ đứng chung một chỗ với Thái Thanh tiên môn."
Dương Bách Xuyên không nhịn được nói ra nỗi lo của mình, cũng tỏ rõ lập. trường cá nhân, nguyện ý cùng tiến cùng lùi với Thái Thanh tiên môn.
“Ha ha ha, quả nhiên con ta không nhìn lầm người, tốt tốt tốt.” Đỗ Nhân Kiệt nghe xong cười phá lên.
Sau đó nói: “Hiền chất đừng lo, những việc này không phải việc lớn, sau khi trận chiến kết thúc, Đỗ Kiệt Bân gửi tin nói chuyện bên kia cũng đã xong xuôi.
Con ta thành công mở ra Phong Lôi Tiên Thể, dựa theo ước dodnhj, vị Hỗn Nguyên Đạo Tiên năm đó gặp được đã nhận nó làm đồ đệ.
Hiện tại con ta đã trở thành đệ tử của Vĩnh Lăng Đạo Tiên, lúc này hai người bọn họ đang trên đường đến đâu.
Cho nên không cần lo về vấn đề này, Tiễn Bộ Man chỉ là một Hỗn Nguyên Đạo Tiên sơ phẩm, xưng vương xưng bá ở một phương.
Nếu Tiễn Bộ Man thật sự dám mò đến Thái Thanh tiên môn, đảm bảo hắn ta có đi không về. Nếu ngươi là bạn tốt của con ta, cũng gọi ta là bá phụ, chờ Vĩnh Lăng Đạo Tiên đến, cho dù táng gia bại sản, lão phu cũng sẽ giúp ngươi bái nhập. vào dưới trướng Hỗn Nguyên Đạo Tiên, đến lúc đó Tiên Bộ Man cũng không dám tìm đến ngươi...”
Đỗ Nhân Kiệt hưng phấn nói.
Lúc này Dương Bách Xuyên mới biết được thì ra không phải Đỗ Nhân Kiệt bình tĩnh, mà là Đỗ Kiệt Bân đã bái sư thành công.
Thảo nào Đỗ Nhân Kiệt bình tĩnh như vậy.
Theo lời Đỗ Nhân Kiệt, nơi Đỗ Kiệt Bân bái sư cách nơi này rất xa, sau khi bái sư còn phải xử lý vài chuyện cho nên mới chậm trễ như vậy.
Bây giờ Đỗ Kiệt Bân đã bái sư xong, dẫn sư phụ Vĩnh Lăng Đạo Tiên của hắn †a đến Thái Thanh tiên môn để chỉ viện.
Xem như đã tìm được một chỗ dựa vững chắc, hơn nữa sư phụ của Đỗ Kiệt Bân, Vĩnh Lăng Đạo Tiên ở dưới trướng của Phương Đông Dao Tiên Quân, Tiên Quân là một giai tầng càng thêm cấp cao.
Thời trẻ Đỗ Kiệt Bân đi theo gia gia đi du lịch, gặp được Vĩnh Lăng Đạo Tiên, sau đó kết một phần cơ duyên.
Năm đó sau khi rời tiên phủ Đại La, Đỗ Kiệt Bân đã đi theo gia gia đến đạo. tràng của Vĩnh Lăng Đạo Tiên để bái sư.
Cuối cùng cũng có kết quả.
Đỗ Nhân Kiệt cũng không tệ, cam đoan giúp Dương Bách Xuyên bái nhập Hỗn Nguyên Đạo Tiên, như vậy mới có thể làm Tiễn Bộ Man kiêng dè.
Rốt cuộc Tiễn Bộ Man chỉ là một Hỗn Nguyên Đạo Tiên sơ phẩm, nhưng sư phụ của Đỗ Kiệt Bân không chỉ là một Hỗn Nguyên Đạo Tiên cao giai, còn là cao thủ dưới trướng của một Tiên Quân.
Hai bên không thể so sánh.
Nghe xong nỗi lo trong lòng Dương Bách Xuyên tan hơn nửa, nhưng hắn đành phải từ chối chuyện bái sư mà Đỗ Nhân Kiệt vừa nói.
Bởi vì hắn có sư phụ.
Hơn nữa sư phụ của hắn không phải tiên nhân bình thường, Dương Bách Xuyên chướng mắt Hỗn Nguyên gì đó.
Đương nhiên không thể nói những chuyện này với Đỗ Nhân Kiệt. Nếu đã giải quyết xong nỗi lo, Dương Bách Xuyên cũng đưa ra lời tạm biệt.
Dương Bách Xuyên không thể nói hết các lý do cho Đỗ Nhân Kiệt, chỉ có thể nói hiện tại hắn không thể ở lại thế giới Đại Thanh nên quyết tâm rời đi.
Cũng không định chờ Đỗ Kiệt Bân đến, dù sao hắn có suy tính của riêng mình.
Đỗ Nhân Kiệt cũng không cưỡng bách Dương Bách Xuyên, nhưng lại chuẩn bị cho Dương Bách Xuyên một kiện đựng tiên khí.