Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 4179: Bây giờ nói xong




“Nếu ngươi tin ta thì hãy uống nước Sinh Mệnh, ta thề không bao giờ làm tổn thương ngươi, tại thời điểm này ta thực sự muốn giúp ngươi từ tận đáy lòng, có phục dụng nó hay không, đều theo ý ngươi.” Dương mỗ nói ra những gì trong lòng, hắn kì thực không thể chịu đựng được việc lừa gạt nha đầu đơn thuần này.

Bây giờ nói xong, trong lòng hắn cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Mặc dù sau khi nói ra, có thể sẽ xảy ra hậu quả ngoài ý muốn, cho dù trường hợp tệ nhất là Tuyết Hương sẽ bạo khởi giết hắn, nhưng hắn vẫn nói, đây là suy nghĩ trong nội tâm của hắn, tu đạo cần kiên trì bản tính và bản tâm, hắn cảm thấy đây mới chính là Đạo.

“Nhóc con, ngươi ngốc thật đấy... Nói chuyện này cho nha đầu kia, ngươi có còn muốn trứng Côn Bằng hay không...?”

Sau khi lời nói của Dương Bách Xuyên vừa dứt, giọng nói tức giận của Càn Khôn chỉ Linh vang lên trong đầu.

Dương Bách Xuyên cười khổ đáp lại Càn Khôn chỉ Linh: “Ta không thể lừa gạt một nha đầu đơn thuần như vậy...”

Lúc này, Tuyết Hương lại không chần chừ mà một ngụm uống hết nước Sinh Mệnh nói: “Ta tin ngươi, mà lại ngươi nói đúng, nhu cầu về năng lượng cần cung cấp của Tiểu Bằng càng ngày càng lớn, ta sợ lực lượng của chính mình sẽ không chống đỡ được đến ngày Tiểu Bảng xuất thế, cho nên ta cần sinh mệnh lực để khôi phục sức mạnh của mình bây giờ, ta tin tưởng ngươi.”

Dương Bách Xuyên nghe Tuyết Hương nói, hắn cảm thấy có chút ghen tị với trứng Côn Bằng, nó có thể gặp được một nha đầunhư Tuyết Hương, vì để Côn Bằng xuất thế, cho dù nàng ấy biết mình sẽ chết vì chuyện này, cho dù là nàng ấy giao chuyện sinh tử cho hắn, cũng chỉ vì sức mạnh, nàng ấy vẫn đang suy nghĩ làm thế nào để cung cấp năng lượng cho trứng Côn Bằng và để Côn Bằng được xuất thế.

“Haizz... Ta nên nói cái gì cho phải đây, nếu vậy ta hy vọng có thế hỗ trợ, sau này ta cũng sẽ cung cấp năng lượng cho trứng Côn Bằng được không?” Dương mỗ lúc này cũng không hề chán nản, nói câu này, không phải vì để Côn Bằng xuất thế, mà là để ngăn cản nha đầu này tiếp tục đi cung cấp năng lượng cho trứng Côn Bằng, cuối cùng hy sinh chính bản thân mình.

Trong suy nghĩ của hắn, chỉ cần hản tế luyện trứng Côn Bằng, năng lượng để cung cấp cho trứng Côn Bằng đã có hẳn, Tuyết Hương tất nhiên sẽ sống sót.

“Ta sợ nó sẽ không có tác dụng, Tiểu Bằng không chỉ cần sức mạnh, mà còn cần một hỏa diễm nhiệt độ rất cao để ấp ủ, ngọn lửa phát ra từ tu vi hiện tại của ngươi có lẽ không đủ.” Tuyết Hương nói.

Dương Bách Xuyên khế mỉm cười, trong lòng khẽ động, trong lòng bàn tay xuất hiện một ngọn lửa màu lục lam, hình hoa sen, toát ra nhiệt độ cực nóng, mỉm cười nói: “Nhìn xem, đây là Tiên Hỏa của ta, gọi là Thanh Liên, là Tiên Hỏa xệp. hạng thứ ba trong Tiên giới.”

Mặc dù hiện tại nó có thể không mạnh bằng hỏa diễm từ tu vi thâm hậu của ngươi, nhưng chỉ cần dùng nó để ấp trứng Côn Bằng là đủ, mà với sự tiến bộ trong tu luyện của ta, sức mạnh của Thanh Liên Tiên Hỏa sẽ chỉ càng ngày càng mạnh mẽ hơn, vì vậy sau này ta có thể ấp trứng Côn Bằng với ngươi, được không?”

Vẻ mặt Tuyết Hương lúc này có chút do dự, nàng ấy nói: “Nhưng cung cấp sức mạnh cho Tiểu Bằng là sẽ tiêu hao sinh mệnh, ta không muốn liên lụy đến ngươi... AIII”

Còn chưa kịp nói xong, nàng ấy đột nhiên phát ra một tiếng thét thảm thiết, khuôn mặt lộ ra vẻ đau đớn, sau đó toàn thân tỏa sáng rực rỡ, ầm ầm trở lại bản thể...

Dương Bách Xuyên biết đây là sức mạnh của nước Bách Xuyên, vì vậy hắn nói với Tuyết Hương: “Đây là nước Sinh Mệnh đang nâng cao huyết mạch của ngươi, ngươi đừng lo lắng, mặc dù có chút đau đớn, nhưng vượt qua là tốt rồi, ngươi cứ mau cảm ngộ đi, ta sẽ chăm sóc Tiểu Bằng trong khoảng thời gian này.”

“Cái gì.. Nhờ ngươi, mỗi tuần Tiểu Bằng đều cần một lần tẩm bổ pháp lực... A... Ngao...”

Lúc này, Tuyết Hương gần như chịu đựng đau đớn, giải thích với Dương Bách Xuyên, nàng ấy biết mình không muốn liên lụy đến Dương Bách Xuyên cũng không được.

Ngay lập tức liền thấy Tuyết Hương biến thành bản thể xoay vòng xuống, toàn thân phát ra ngân quang, hoàn toàn bao phủ nàng ấy trong đó.

Dương mỗ mỉm cười, lầm bẩm: “Đừng lo lắng, ta nhất định sẽ chiếu cố tốt trứng Côn Bằng.”

Hắn biết Tuyết Hương đã bước vào giai đoạn thanh lọc huyết mạch, hắn đã từng chứng kiến rất nhiều tình huống như vậy, năm đó khi hắn thu phục được Tử Hoàng và những Đại Yêu khác, tình huống này gần như giống hệt nhau, điểm khác biệt là sau khi Tuyết Hương phục dụng nước Sinh Mệnh, thời gian phát tác chậm hơn một chút, khi Tử Hoàng cùng những Đại Yêu kia bị thu phục, chỉ cần phục dụng nước Sinh Mệnh, bọn họ sẽ lập tức bước vào giai đoạn tiến hóa huyết mạch.

Đây có thể là sự khác biệt giữa sinh linh của Tiên Giới và Tu Chân giả! Còn chưa đủ, trong lòng Dương mỗ lúc này đang nở hoa.

Sau khi Tuyết Hương phục dụng nước Sinh Mệnh, hắn không biết phải mất bao lâu để huyết mạch được tịnh hóa, nhưng chắc chắn sẽ mất rất nhiều thời gian.

Về phần hắn, chỉ cần hẳn có bảy tuần, hắn có thể hoàn thành việc tế luyện trứng Côn Bằng, đến lúc đó hắn sẽ đại công cáo thành.

Khi huyết mạch của Tuyết Hương được tịnh hóa xong và tỉnh dậy, hắn cũng hoàn thành việc tế luyện trứng Côn Bằng, cả hai đều sẽ nghe theo mệnh lệnh của hắn.

Cho dù hắn nói sẽ không dùng năng lực khống chế của nước Sinh Mệnh để kiểm soát Tuyết Hương, thì lúc đó hắn cũng có thể ra lệnh cho trứng Côn Bằng, để trứng Côn Bằng tự mình nói muốn rời khỏi đây, đồng dạng cũng sẽ đạt được mục đích mà hắn muốn.

Cuối cùng còn lại đều theo dự liệu của hắn, mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ còn thiếu gió đông.

Tuyết Hương hoàn toàn tiến vào quá trình tịnh hóa huyết mạch, Dương mỗ nhanh chóng chờ đợi thời điểm hắn cần cho trứng Côn Bằng độ nhập năng lượng.

Bây giờ hắn đã để lại ấn ký của mình trên trứng Côn Bằng dưới sự giúp đỡ của Tuyết Hương, hắn sẽ không bị tấn công bởi trứng Côn Bằng nữa.

Dương mỗ đến bên cạnh trứng Côn Bằng với sự phấn khích và mong đợi, cẩn thận đặt tay lên trứng Côn Bằng.

Lần này, hắn thật sự không gặp phải phản ứng dữ dội, điều này làm cho trong lòng hắn hoàn toàn nhẹ nhõm.

Trong lòng hắn hơi động, Thanh Liên Tiên Hỏa xuất hiện trong lòng bàn tay, hắn thúc giục sức mạnh của Càn Khôn Đạo Nguyên trong cơ thể, đồng thời, một giọt tinh huyết xuất hiện, rơi xuống trên quả trứng Côn Bằng.

“Ong...

Trứng Côn Bằng phát ra một tiếng gầm, giống như đang hoan hô, trông rất hưng phấn.

Dương Bách Xuyên mừng rỡ trong lòng, hắn biết trứng Côn Bằng đã chấp nhận lực lượng của hắn, không chỉ có như thế, nó còn khá vui vẻ.

Về phần một giọt tỉnh huyết kia, nó âm thầm tiến vào, dựa theo lời nói của Càn Khôn chỉ Linh, phương pháp huyết tế được hoàn thành trong bảy lần, đây là một quá trình im lặng, trứng Côn Bằng hiện tại vẫn chỉ là một thể ý thức, nó không phát hiện ra đây là một khế ước huyết tế.

Tất cả sức mạnh sẽ chỉ được hấp thu, vì vậy chuyện này để Dương Bách Xuyên yên tâm lớn mật làm điều đó.

Sau khi pháp lực vận chuyển, trứng Côn Bằng ong ong tác hưởng, chú văn khắc trên bề mặt bắt đầu lưu chuyển, Dương Bách Xuyên cũng thúc giục phương pháp huyết tế, mọi thứ đều diễn ra tốt đẹp.

Nhưng vào lúc này, một làn sóng ý thức cũng xuất hiện trong đầu hắn: “Ta thích lực lượng của ngươi...