Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 4143: Lời đồn không phải sự thật




Ẩm!

Sau khi Đỗ Kiệt Bân ăn Thạch Tiên Quả, y phục phần trên cơ thể nổ tung.

Để lộ cơ bắp màu đồng vạm vỡ, bên ngoài cơ thể còn có một lớp màu vàng. Đây là lực lượng của Thạch Tiên Quả bùng nổ trong người, tạo thành phòng ngự.

Trong cơ thể hắn cũng phát ra hàng loạt tiếng nổ đồm độp nặng nề, lực Tiên Nguyên lập tức tăng vọt, nhanh chóng lan khắp toàn thân, thẩm thấu ra mỗi tấc da thịt bên ngoài.

Đỗ Kiệt Bân biết những lực lượng của Thạch Tiên Quả này trong cơ thể này là để phòng ngự, chứ không phải tăng cường lực lượng Tiên Nguyên như lời sư phụ nói.

Lời đồn và thực tế là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Lời đồn không phải sự thật.

Tuy nhiên đối với Đỗ Kiệt Bân mà nói, như vậy cũng đủ rồi, bởi vì hắn ta cảm nhận rõ lực lượng phòng ngự trên người quả thật tăng gấp mười lần.

Nhưng đối mặt với lão bất tử Yến Vô Sơn, hắn biết chỉ dựa vào những cái này. vẫn chưa đủ.

Cho nên Đỗ Kiệt Bân lại hô to: "Lực Phong Lôi mở rai" Vù vùi Roet roẹtl

Tức thì bên ngoài cơ thể Đỗ Kiệt Bân có gió lớn rít gào, trong cơ thể có sấm sét nổ vang.

Nhìn bên ngoài, dưới cơ bắp loáng thoáng có tia sét lưu chuyển. "Áp"

Cưỡng chế thôi động căn cơ Phong Lôi trong Đạo Nguyên phải trả giá bằng nỗi đau đớn.

Bởi vì Phong Lôi Tiên Thể của hắn ta vẫn chưa hình thành, bây giờ lại cưỡng chế mở ra, nháy mắt đã trải kín toàn thân, hắn ta lập tức phải đón nhận sự tàn phá của gió lớn và sấm sét.

Chắc chắn là đau đớn tột độ.

Lúc này huyết quang trên người Đỗ Kiệt Bân hoàn toàn lộ ra, bởi vì quá đau nên gương mặt vô cùng dữ tợn, từng mạch máu lộ rõ.

Nhưng có thể khẳng định một điều, hiện tại khí tức trên người Đỗ Kiệt Bân đột ngột tăng vọt...

Âm! Sau đó đột phá tới Thiên Tiên đại viên mãn.

Hơn nữa, khí tức còn tiếp tục tăng...

Yến Vô Sơn đánh Đỗ Kiệt Bân một chưởng, bây giờ nhìn thấy sự biến hóa nhanh chóng của đối phương, ông ta bỗng sửng sốt, sau đó cất giọng âm u nói: "Nghe đồn tên nhãi nhà ngươi tu luyện công pháp nào đó nên cảnh giới tu vi cứ mãi không thể đột phá. Bây giờ xem ra người đời đã coi thường ngươi rồi.

Thì ra là Phong Lôi Tiên Thể hiếm thấy. Tiên thể song thuộc tính cơ à, cả Tiên Giới không có mấy ai. Nếu để cho ngươi trưởng thành thì Thượng Huyền Tiên Môn sẽ phải chắp tay nhường lại vị trí tiên môn đứng đầu thế giới Đại Thanh cho Thái Thanh Tiên Môn cho các ngươi.

'Thế này cũng tốt, bây giờ ta đánh chết thằng nhãi nhà ngươi, xem như trừ khử một mối đe dọa cho Thượng Huyền Tiên Môn ta. Trong mắt lão phu, chút bản lĩnh ấy của ngươi chẳng là gì hết.

Mặc dù lão phu đã áp chế cảnh giới xuống Thiên Tiên đại viên mãn, nhưng kinh nghiệm chiến đấu và thủ đoạn ở cấp bậc Kim Tiên lại là những thứ mà thằng nhãi ngươi có thúc ngựa cũng khó đuổi kịp. Chết đi!"

Yến Vô Sơn nói xong, một chưởng bỗng gia tăng khí thế lần nữa, tấn công Đỗ Kiệt Bân.


"Lão già chết tiệt nhào vô, bản công tử muốn xem một Kim Tiên đã áp chế cảnh giới như ngươi có bản lĩnh cỡ nào. Phong Lôi, giết!"

Đỗ Kiệt Bân vung quyền, liều mạng xông lên.

Đùng đoàng...

Vù vù...

Trên nắm đấm của hắn có tia sét lấp lóe.

mầm...

Một quyền một chưởng đụng độ, phát ra âm thanh đinh tai nhức óc. Toàn bộ đại sảnh sơn động đều rung chuyển.

Sóng khí cường đại sinh ra, khiến các Thiên Tiên xung quanh bất giác lùi về Sau.

"Phụt"

Đỗ Kiệt Bân văng ra, hai chân để lại vệt dài trên mặt đất.

Miệng hộc máu.

Bộp!


Cơ thể Đỗ Kiệt Bân va vào lò luyện đan trong đại sảnh sơn động.

"Phụt!"

Hắn ta lại hộc máu.

Lúc này, trong lòng Đỗ Kiệt Bân cười cay đẳng: "Cuối cùng mình vẫn không thể địch lại lão già chết tiệt này ư? Cũng đúng, dù cho Yến Vô Sơn đã áp chế tu vi, lão ta cũng từng là Kim Tiên, ở giữa còn cách một đại cảnh giới Chân Tiên."

Lúc này trong cơ thể Đỗ Kiệt Bân đã nhộn nhạo, lực Tiên Nguyên trong người bị tiên lực cường đại của Yến Vô Sơn đánh tan, lực Phong Lôi trong Đạo Nguyên

cũng có dấu hiệu sụp đổ.

Trong khi đó, Yến Vô Sơn phía đối diện đang từng bước đi tới, tiếp tục tung một chưởng tới.

Thật ra Yến Vô Sơn cũng cực sốc, bởi vì vừa rồi đấu với Đỗ Kiệt Bân, mặc dù ông ta trông có vẻ bình tĩnh thoải mái, nhưng thật ra một tay của ông ta đã tê rần, hơn nữa trong cơ thể cũng có lực Phong Lôi thâm nhập, tạo thành hỗn loạn nhỏ đối với tiên lực trong người ông ta.

Có điều chúng đã bị ông ta cố gắng áp chế. Yến Vô Sơn thầm nghĩ trong lòng: "Nếu hôm nay không giết thằng nhãi này, tương lai ắt thành họa lớn."

Biểu hiện của Đỗ Kiệt Bân khiến Yến Vô Sơn càng thêm quyết tâm muốn giết hắn ta.

Đỗ Kiệt Bân không chút do dự, tiếp tục tung chưởng tấn công Đỗ Kiệt Bân. "Chết đi!"

Đỗ Kiệt Bân nhìn chưởng thứ hai của Yến Vô Sơn giáng tới, cực kỳ không cam lòng, biết rằng mình không phải là đối thủ.

Nhưng bảo Đỗ Kiệt Bân chờ chết thì không phải là phong cách của hắn ta. Tự bạo thôi! Đây là suy nghĩ trong lòng Đỗ Kiệt Bân lúc này.

Đúng vậy, hắn ta muốn tự bạo, dù chết cũng phải xé rớt một miếng thịt trên người Yến Vô Sơn.

Đương nhiên hắn vẫn còn đan Kim Nguyên Chân Đạo trước đó lấy được, có thể tăng cường tu vi thực lực. Nhưng không còn thời gian nữa, Đỗ Kiệt Bân biết nếu uống đan Kim Nguyên Chân Đạo thì cần thời gian để luyện hóa tăng cường.

Yến Vô Sơn sẽ không cho hắn ta thời gian.

Đỗ Kiệt Bân đang chuẩn bị tự bạo thì đột nhiên nghe thấy tiếng ầm.

Hắn ta cẩn thận cảm nhận, âm thanh phát ra từ trong lò luyện đan.

Điều này làm cho Đỗ Kiệt Bân đang định tự bạo bỗng dừng lại.

Sau đó, hắn ta nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên:

"Lão Đỗ đừng làm chuyện ngu ngốc, cứ giao tên khốn này cho ta, ta sẽ đánh bại lão xả giận cho ngươi."

"Bách Xuyên..."

Đỗ Kiệt Bân chấn động.

Hắn ta vừa dứt lời, lò luyện đan bằng đá phía sau tỏa ra ánh sáng vàng, Dương Bách Xuyên từ trong lò luyện đan nhảy ra, hơn nữa còn mang theo khí thế khiến Đỗ Kiệt Bân kinh hãi, thình lình vung chưởng đón đỡ một chưởng của Yến Vô Sơn.