Lão Mạc đè thấp giọng nói: "Thiếu chủ, ta và A Thiện sẽ chặn bọn họ, ngươi tìm cơ hội trốn đi, kiếp sau lão nô vẫn sẽ hầu hạ thiếu chủ."
Nói xong Lão Mạc hét lên: "A Thiện, ta đi trước một bước, ngươi mở đường cho thiếu chủ ra ngoài."
"Biết rồi." A Thiện không nói nhiều, chỉ đáp lại hai chữ nhưng tràn đầy kiên định.
"Lão Mạc, không được!" Đỗ Kiệt Bân nghe Lão Mạc nói vậy, lập tức có dự cảm không lành, vội vàng lên tiếng.
Nhưng đã muộn. "Giết!"
Lão Mặc gầm lên, lực Tiên Nguyên trên người bùng nổ, cơ thể đột nhiên phình †o như thổi bóng.
"Lão Mạc, đừng!"
Đỗ Kiệt Bân thấy vậy, mắt đỏ bừng lên. Đây là Lão Mạc muốn tự bạo! Nhưng dù có gì cũng đã muộn.
Tiên nhân tự bạo không phải chuyện đùa.
Thiêu đốt lực Tiên Nguyên toàn thân và đạo nguyên trong cơ thể, một khi bắt đầu thì đừng mong dừng lại.
Chỉ thấy Lão Mạc dứt khoát lao về phía những tiên nhân xung quanh đang xông tới.
Một giây sau, ông ấy hóa thành một tia chớp lao thẳng về phía Yến Vô Sơn.
Mà phía trước Yến Vô Sơn có nhiều tiên nhân nhất.
Mục tiêu của Lão Mạc rất rõ ràng, nếu mình tự bạo không thể giết chết Yến Vô Sơn, thì cho dù làm cho Yến Vô Sơn bị thương cũng có thể mang lại cho thiếu cơ hội sống sót.
Khi Lão Mạc xông tới, ngay cả Yến Vô Sơn cũng biến sắc. Là tiên nhân ai mà chẳng biết uy lực tự bạo của một tiên nhân chứ?
Nếu là lúc đang ở cảnh giới Kim Tiên, Yến Vô Sơn sẽ không sợ. Nhưng hiện Yến Vô Sơn đã áp chế cảnh giới tu vi xuống Thiên Tiên, ông ta biết nếu bị ảnh hưởng bởi màn tự bạo của Lão Mạc, mình nhất định sẽ bị thương.
Cho nên con ngươi của Yến Vô Sơn chợt co lại, ông ta lập tức vung tay đánh một chưởng lên người Tào Mãn bên cạnh.
Thấy Lão Mạc xông đến, Tào Mãn vốn định chạy trốn nhưng vừa mới xoay. người đã thấy Yến Vô Sơn giáng một chưởng tới.
"Ngươi... Á..."
Bộp! Tào Mãn bị Yến Vô Sơn đánh bay ra ngoài, đụng vào người Lão Mạc một cách chuẩn xác.
Cùng lúc đó, Yến Vô Sơn cấp tốc lùi lại, mở ra phòng ngự. Bùm! "Aaaaa...
Cơ thể của Lão Mạc bắt đầu tự bạo, luồng năng lượng khổng lồ và đáng sợ lập tức nổ tung.
Trong cùng cảnh giới, uy lực của tiên nhân tự bạo vô cùng đáng sợ.
Ngay cả Yến Vô Sơn cũng phải lấy Tào Mãn làm lá chản, bản thân cấp tốc lùi về sau né tránh, huống chỉ là các tiên nhân khác.
Trong tình huống Lão Mạc tự bạo, mười mấy Thiên Tiên phản ứng chậm đã bị uy lực tự bạo khủng khiếp nổ chết hơn phân nửa, số còn lại đều bị thương nặng.
"Thiếu chủ đi maul"
Lúc này, toàn thân A Thiện cũng phình to.
"Đừng mà A Thiện..." Đỗ Kiệt Bân hét to, mắt đỏ hoe.
A Thiện cũng lựa chọn tự bạo.
Nhưng sau khi tự bạo bắt đầu, A Thiện lao thẳng tới của vào.
Đỗ Kiệt Bân biết A Thiện đang mở đường cho hẳn ta, để hẳn ta chạy trốn.
Lúc này trái tim Đỗ Kiệt Bân đang rỉ máu, hắn ta chỉ biết trơ mắt nhìn Lão Mạc và A Thiện lần lượt tự bạo.
Hắn ta muốn ngăn cản cũng không ngăn cản được, bởi vì Lão Mạc và A Thiện tự bạo chỉ cách nhau chưa đầy ba hơi thở, hơn nữa một khi tự bạo bắt đầu thì không dừng lại được.
Đỗ Kiệt Bân không muốn chạy trốn, nhưng hắn ta biết mình không chạy thì uổng công Lão Mạc và A Thiện tự bạo.
Bùm! Cơ thể A Thiện nổ tung, hóa thành huyết vụ.
Lúc hắn ta xông tới cũng nổ chết bốn năm Thiên Tiên, các Thiên Tiên khác thấy A Thiện từ bạo đều tránh xa từ sớm.
A Thiện đã dùng tính mạng để mở ra một con đường.
"Lão Mạc, A Thiện!"
Mắt Đỗ Kiệt Bân chảy huyết lệ, hắn ta lắc mình lao tới cửa ra.
Hắn ta không muốn A Thiện hi sinh vô ích.
Lão Mạc và A Thiện là người hầu trung thành đã trông nom hắn ta từ nhỏ đến lớn, đã ở bên hắn suốt bao nhiêu tháng năm tu luyện. Bây giờ phải trơ mắt nhìn hai người họ tự bạo qua đời, trái tim Đỗ Kiệt Bân như nổ tung.
Huyết lệ chảy dài, Đỗ Kiệt Bân muốn xông tới cửa ra.
Tuy nhiên, khi hắn ta sắp đến cửa ra, một thân hình nhanh hơn hắn một bước đã chặn lại cửa ra.
"Yến Vô Sơn!"
Đỗ Kiệt Bân cắn răng gắn ra ba chữ.
Lúc này, Dương Bách Xuyên đang ở trong mật thất bỗng tỉnh lại vì trận chấn động mạnh.
Cắt ngang quá trình cảm ngộ sách đan dược của Kỳ Quân của hắn...
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Dương Bách Xuyên tự hỏi.
Ẩm! Cả mật thất lại chấn động kịch liệt. Hơn nữa, lần này hắn nghe thấy tiếng nổ nặng nề.
Dương Bách Xuyên ngẩng đầu nhìn lên trên, lúc này trên nóc mật thất có đá vụn rơi xuống.
Hắn phản ứng lại, sắc mặt chợt thay đổi. Hắn biết chắc là đám Đỗ Kiệt Bân ở bên trên đã xảy ra chuyện.
Lúc này Dương Bách Xuyên không chậm trễ thêm nữa, hắn chìa tay ra, một ngọn lửa màu xanh xuất hiện trong lòng bàn tay, chính là Thanh Liên Tiên Hỏa. Dương Bách Xuyên thình lình ném Thanh Liên Tiên Hỏa lên nóc mật thất trên đỉnh đầu.
Trong lúc nhận truyền thừa của Kỳ Quân Tiên Nhân, hắn biết được muốn rời khỏi đây thì Thanh Liên Tiên Hỏa chính là chìa khoá thông đạo, trên nóc mật thất có trận pháp thông với lò luyện đan trong đại sảnh sơn động.
Một giây sau, Thanh Liên Tiên Hỏa đánh ra, nóc mật thất xuất hiện ánh sáng lượn lờ. Dương Bách Xuyên không chậm trễ thêm, lập tức nhảy vọt lên tiến vào. dòng xoáy, sau đó biến mất.