Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 4128: Tám chín phần là vậy rồi




"Kỳ Quân..."

"Xem ra vị này chính là chủ nhân của tiên phủ Đại La."

"Tám chín phần là vậy rồi."

"Trước khoan hãng nói, ta thấy đầu tiên chúng ta phải đi vào trong được cái đã, hình như trận pháp trên cánh cửa đá này có vẻ không đơn giản!"

Bốn người đứng bàn tán ngay tại cửa, lúc Dương Bách Xuyên nói nơi này có trận pháp, cả ba người Đỗ Kiệt Bân đều sững sờ hết ra.

"Xuyên tử, làm gì có lực lượng trận pháp hay khí tức năng lượng nào đâu?" Đỗ Kiệt Bân không nhịn được hỏi.

"Đúng vậy, cũng chẳng thấy phù văn pháp trận nào cả." Lão Mạc cũng lên tiếng.

Chỉ có A Thiện là không nói gì, nhưng hắn ta vẫn tiến lại gần xem xét.

Dương Bách Xuyên không khỏi nhắc nhở: "A Thiện đừng đứng gần quá, cái cửa đá này có vấn đề."

Thật ra lúc trước Dương Bách Xuyên cũng giống bọn họ không phát hiện ra cái gì, thế nhưng chim Thần Ma truyền âm nói cho hắn, cái cửa đá này có vấn đề rất lớn là đằng khác, nằm ngay tại đồ án hoa văn khắc trên đó.

Dựa theo lời truyền âm giải thích của chim Thần Ma thì: "Oắt con, ngươi quan sát kỹ lưởng chỉ tiết hoa văn khắc trên cửa đá đi."

Quả nhiên lúc Dương Bách Xuyên tiến lại xem xét, hắn đã phát viện vấn đề trên cửa đá.

'Tất cả những đồ án trên cửa đá đều được vẽ bằng phù văn, không quan sát kỹ lưỡng thì không thấy được.

Phía trên cánh cửa đá có khắc ba đồ án, một viên đan dược, một lò luyện đan và một ngọn lửa nhỏ, tất cả đều được vẽ bằng phù văn.

Hơn nữa theo lời chim Thần Ma thì đây là phù văn đan đạo, chúng không chỉ đơn giản như thế, kết hợp với nhau tạo thành trận pháp mạnh mẽ, một khi bị khởi động sẽ đồng thời công kích và phòng ngự, rất mạnh.

Vậy nên khi thấy A Thiện muốn tiến lại gần quan sát, Dương Bách Xuyên đã vội vàng nhắc nhở hẳn ta.

Nghe thấy lời nhắc của Dương Bách Xuyên, A Thiện lập tức dừng bước, bọn họ biết nếu Dương Bách Xuyên đã nói cửa đá có vấn đề thì chắc chắn có. Đồng hành với hắn đến bây giờ, cả ba đều rất tán thưởng nhân phẩm và thực lực của nam nhân này.

Dương Bách Xuyên cũng không giải thích nhiều mà nói thẳng: "Các ngươi nhìn kỹ đồ án trên cửa, cả ba bức đều được vẽ bằng phù văn tạo thành trận pháp, mặc dù ta không biết đây là loại trận gì nhưng một khi khởi động ắt tạo thành sức mạnh. Dù sao nơi đây cũng là tiên phủ từ thời thượng cổ, phù văn khắc trên cửa vào sẽ không đơn giản, cũng chẳng ai biết sau khi mở ra có gì bên trong không? Đương nhiên sẽ tồn tại nguy hiểm hoặc không gì cả, tuy nhiên, trận pháp phù văn khắc trên cửa là thật, mọi người phải hết sức cẩn thận."

"Xuyên tử đúng là tỉ mỉ, ta còn không phát hiện trên cửa có phù văn, ngươi đã biết được nhiều thứ như thế." Đỗ Kiệt Bân nghe xong bèn cảm thán.

"Dương huynh đệ mắt sáng như sao, lão Mạc ta bằng lòng nghe theo, nói thật ta không nhìn ra manh mối gì trong pháp trận phù văn trên cửa đá, chẳng biết Dương huynh đệ có thấy được gì không, hay nói cách khác chúng ta phải làm cách nào để loại bỏ trận pháp phù văn này? Mấy người bọn ta không quá am hiểu trận pháp." Lão Mạc hỏi.


"Đúng thế Xuyên tử, ba người bọn ta không hiểu phù văn, đối với trận pháp không khác gì tay mơ, ngươi có cách nào không?" Đỗ Kiệt Bân mở miệng.


A Thiện không lên tiếng, dù sao hẳn ta cũng không hiểu những thứ này nên dứt khoát ngậm miệng luôn.

Dương Bách Xuyên biết, mặc dù Tiên Giới và Tu Chân Giới đều tồn tại trận pháp nhưng chúng khác nhau một trời một vực, hắn cũng không nhìn ra đầu mối gì. Cũng may nhờ có chim Thần Ma nhắc nhở, chứ không sao hắn có thể phát hiện ra trận pháp kia được?

Giờ nghe Đỗ Kiệt Bân và lão Mạc hỏi, hắn đành phải giả vờ nói: "Để ta suy nghĩ một lát đã."

"Được được được, ngươi từ từ quan sát..." Đỗ Kiệt Bân cười đáp.

Thật ra mọi người đều không nhận ra, trong lúc vô tình, bọn họ đã xem Dương Bách Xuyên là nhân vật trung tâm rồi. Nhưng vậy cũng đúng thôi, biểu hiện dọc. đường của hẳn có thể miêu tả bằng hai từ 'chói mắt. Từ màn chém giết ở tiệc rượu Ngũ Xích đến việc thoát ra khỏi vòng vây của vô số Tiên Thiên, rồi cả chuyện phát hiện ra phù văn trên cửa đá nữa, có thể nói Dương Bách Xuyên đã có chỗ đứng trong lòng ba người Đỗ Kiệt Bân.

'Thậm chí bây giờ đối với một vài vấn đề mà hắn đưa ra, Đỗ Kiệt Bân đều hỏi ý kiến của hắn trước tiên, đây là sự biến hóa tuyệt vời xảy ra trong vô hình mà chính ba người kia không hề nhận ra.

Xét về mặt thực lực, trong lòng bọn họ đã đặt Dương Bách Xuyên đứng ngang hàng với bản thân rồi, không hề xem hắn là tiểu Thiên Tiên sơ kỳ nữa.

Hiện tại, Dương Bách Xuyên chỉ có thể đi hỏi chim Thần Ma.

"Quạ Đen, làm cách nào để loại bỏ trận pháp phù văn trên cửa?"

Dương Bách Xuyên hỏi thẳng nó.

"Ha ha, ngươi cầu xin lão tử đi~" Chim Thần Ma bỗng nhiên giở trò vô sỉ, dù sao thì tới bây giờ nó vẫn chưa có cơ hội nào để đả kích Dương Bách Xuyên hết.

Trong lòng Dương Bách Xuyên hận nghiến răng, giờ phút này hẳn chỉ ước gì mình có thể bóp chết con chim hèn hạ này.

Thế nhưng lúc này không phải là lúc đắc tội nó, hắn chỉ đành truyền âm: "Lão. tử không có thời gian dây dưa với ngươi, ngươi tốt nhất là nói ra đi, đừng khiến ta nổi điên lên. Nếu lần này ngươi lập công, giúp tiểu gia nhận được tiên đan hoặc. đan phương, sau này cho ngươi ăn đan dược phủ phê luôn..."

Đây là quả táo và cây gậy Dương mỗ treo ra trước mặt chim Thần Ma.