Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 4110: Hơn nữa




Dương Bách Xuyên đã có chuẩn bị từ trước, hắn cố ý mắng chửi Yến Ngũ Xích vì muốn chọc giận người đứng đầu tiên nhị đại này, như vậy thì lúc chiến đấu sẽ nắm chắc phần thắng hơn.

Lúc này thấy Yến Ngũ Xích đã nổi giận, ra tay tấn công mình, Dương Bách Xuyên nhếch môi cười đểu.

Song hắn cũng không dám chủ quan, bởi vì hắn hắn thấy tốc độ của Yến Ngũ Xích nhanh hơn Tào Mãn cấp bậc Thiên Tiên đại viên mãn mà hắn từng gặp.

Lúc đánh nhau có thể khinh bỉ kẻ địch, nhưng không thể xem nhẹ kẻ địch.

Hơn nữa, thực lực của một người có mạnh hay không, kỳ thực vừa ra tay là có thể nhìn ra.

Dương Bách Xuyên thấy Yến Ngũ Xích tuyệt đối không phải là bình hoa trong đám con cháu tiên gia, mà là cao thủ top mười.

Vì vậy hắn không dám lơ là chút nào.

Dương Bách Xuyên thầm niệm trong đầu, trực tiếp triệu hoán Hắc Liên: "Hắc Liên giúp ta với!"

Trước đây sư phụ từng dạy hắn đạo lý khi đối đầu với kẻ địch cần phải dốc hết sức mà đánh, tận dụng mọi thứ có thể sử dụng.

Yến Ngũ Xích không phải là bình hoa, vậy thì nhờ Hắc Liên giúp đỡ.

Hơn nữa, lúc này xung quanh đều đang chém giết vì cây Thạch Tiên Quả, cực kỳ hỗn loạn, hắn không thể kéo dài thời gian quá lâu.

Vả lại Dương Bách Xuyên biết mục tiêu của mình là cây Thạch Tiên Quả, chỉ có cái cây này mới là thứ chân thực.

Những cái khác không quan trọng, bao gồm cả Yến Ngũ Xích công tử của tiên môn đứng đầu thế giới Đại Thanh cũng chỉ là phù vân.

Thế Đại Thanh chỉ là trạm thứ nhất sau khi hắn phi thăng Tiên Giới, là vùng đệm giảm xóc mà thôi.

Giết Yến Ngũ Xích thì cứ giết, hắn không quan tâm.

Nếu ngay cả một tên Yến Ngũ Xích cũng không giải quyết được, thì nói chỉ đến sau này?

Hắn còn phải đi tìm sư phụ nữa. Là đồ đệ của Vân Thiên Tà, hắn phải đi giúp đỡ sư phụ, dù không biết mình có thể giúp được gì hay không.

Hắn cũng chỉ làm những gì một đồ đệ nên làm mà thôi. Mặc dù sư phụ chưa bao giờ nói cho hắn biết kẻ thù của ông là ai.

Nhưng Dương Bách Xuyên có thể đoán được chắc chắn không phải là người bình thường.

Sư phụ là Thập Nhị Tán Tiên Chí Tôn, là Tiên Tôn cấp bậc cao nhất Tiên Giới, do đó kẻ thù của sư phụ chắc hẳn cũng là cấp bậc này.

Đối mặt với cấp bậc Tiên Tôn, sư phụ có thể giải quyết không? Dương Bách Xuyên nghĩ rằng tuyệt đối không phải chuyện dễ!

Cho nên hắn muốn đi tìm sư phụ, muốn giúp đỡ sư phụ, làm tròn trách nhiệm của một đồ đệ.

Mặc dù năm xưa từ biệt, sư phụ dặn dò hắn không được nói cho bất kỳ ai biết chuyện hắn là đệ tử của Vân Thiên Tà.

Nhưng Dương Bách Xuyên vẫn muốn làm vậy.


Vì thế, so với mục tiêu to lớn trong lòng hẳn, một tên Yến Ngũ Xích nhỏ bé chẳng là gì cả.

Nếu hắn sợ một tên tiên nhị đại Thiên Tiên đại viên mãn, vậy thì sau này đừng mơ tung hoành ở thế giới Đại Thanh, càng đừng mơ đi tìm sư phụ và giúp đỡ ông.

Dương Bách Xuyên nhờ Hắc Liên ra tay vì muốn đánh nhanh thắng nhanh.

Đương nhiên có thể giết Yến Ngũ Xích hay không, Dương Bách Xuyên không quan tâm.

Mục tiêu hàng đầu của hắn là Thạch Tiên Quả, thứ hai là có thể giết thì giết, thứ ba là không thể giết thì tạm thời không muốn tự rước phiền phức cho bản

thân, bởi vì hắn còn phải nán lại thế giới Đại Thanh một thời gian.

Mà khi hắn vào Tiếp Dẫn Trì tẩy tủy tẩy lễ, lực lượng của Hắc Liên đã tăng cao, có thể tăng trưởng theo hẳn.

Lúc này Hắc Liên ra đối phó với một tên Thiên Tiên đại viên mãn, Dương Bách Xuyên cảm thấy vấn đề không lớn.

Đương nhiên đây là lần đầu tiên Dương Bách Xuyên đấu với Thiên Tiên đại viên mãn, không biết thủ đoạn của Yến Ngũ Xích rốt cuộc là gì.

Tóm lại, hắn nghĩ cứ đánh nhanh thắng nhanh là được.

Sau khi triệu hoán Hắc Liên trong đầu, trên người Dương Bách Xuyên phát ra một nguồn lực khổng lồ.


Hắn cầm Kiếm Đồ Long nhìn Yến Ngũ Xích lao về phía mình như ma quỷ, thình lình chém ra một kiếm.

Vù... Âm...

Kiếm Đồ Long phát ra tiếng vang, chém một nhát.

Một tiếng rên vang lên.

Tiếp đó, Yến Ngũ Xích văng ra, lùi lại hơn mười mét.

Dương Bách Xuyên mừng thầm, trông thấy khóe miệng Yến Ngũ Xích rỉ máu.

Hắn biết chém giết không thành vấn đề.

Lực lượng của Hắc Liên còn mạnh hơn hắn tưởng.

Nhân lúc ngươi bệnh lấy mạng ngươi.

Dương Bách Xuyên bước ra một bước, thôi động thần lực trong Nội Đan Càn Khôn trong cơ thể, có lực lượng của Hắc Liên gia trì, tiếp tục chém một nhát kiếm về phía Yến Ngũ Xích.

Mặt Yến Ngũ Xích biến sắc, trước giờ hắn ta chưa từng nghĩ đến chuyện một Thiên Tiên sơ phẩm cỏn con có thể làm mình bị thương.

Nhưng sự thật chứng minh đừng nói là đả thương hắn ta, tiểu Thiên Tiên trước mặt thậm chí còn có thực lực chém giết hắn ta nữa là.

Giờ khắc này Yến Ngũ Xích hơi hoảng hốt. 'Thấy Dương Bách Xuyên xách kiếm đi đến, sắc mặt Yến Ngũ Xích thay đổi, nhưng ngay sau đó nét mặt lại trở nên kiên định, dường như hắn đã ra quyết định

nào đó.

Đột nhiên một món đồ giống như ngọc xuất hiện trong tay Yến Ngũ Xích, lập tức phát ra Tiên Nguyên cường đại bao phủ...

Lúc này, chim Thần Ma vẫn luôn im lặng bỗng truyền âm nói:

"Nhóc con cẩn thận, đây là tiên phù Lôi Đình, thoạt nhìn uy lực bất phàm, hãy phòng ngự thật tốt."

Trước đó chim Thần Ma toàn ngồi trên vai Dương Bách Xuyên ngủ gật, lúc này nó lại lên tiếng nhắc nhở Dương Bách Xuyên.

Nghe vậy Dương Bách Xuyên không có thời gian hỏi thêm điều gì, cõi lòng căng thẳng, bởi vì hắn biết con chim Thần Ma này mặc dù đôi lúc đầu óc có vấn đề, có phần hỗn loạn, nhưng thông thường những lời nó nói tuyệt đối không phải là nói mò nhắc bừa.

Chim Thần Ma nói thứ trong tay Yến Ngũ Xích là tiên phù Lôi Đình gì đó, bảo hắn phòng ngự thật tốt, chắc hẳn tiên phù Lôi Đình trong tay Yến Ngũ Xích không phải vật phàm.

"Kim Cang Chí Tôn!"

Dương Bách Xuyên thầm niệm trong đầu, kích hoạt pháp tướng mà sư phụ truyền thụ cho hắn, dốc toàn lực thôi động thần lực Càn Khôn trong cơ thể.

Âm... Hắn vừa mới mở phòng ngự ra đã thấy trong tay Yến Ngũ Xích phát ra một tia sét màu tím to bằng đầu ngón tay, kèm theo tiếng nổ và âm thanh khiến người ta sợ hãi vang vọng khắp nơi.

Sấm sét lao thẳng về phía Dương Bách Xuyên...