"Quạ này, mặc dù Tiên Giới không giống Tu Chân Giới, nhưng kiểu gì cũng sẽ có phân chia lãnh thổ đúng không?” Dương Bách Xuyên ngẫm ngợi một lúc, lại hỏi.
“Tất nhiên là có rồi, không bàn tới những nhân vật xa xôi như ba Đại Tiên Tôn ở Tiên Giới, vì chắc chắn mỗi người sẽ sở hữu riêng cho mình một mảnh tiên vực rộng thênh thang, còn bên dưới, nhưng dù chỉ là một đầu mục nhỏ nhoi ở Tiên Giới cũng có riêng cho mình cả một tòa tiên sơn đấy.
Ở Tiên Giới, tiên nhân sở hữu lượng tài nguyên tu luyện đồi dào nhất, ngoài ra còn có những khu rộng lớn như Ma vực, hay Yêu vực, có thể nói trong Tiên Giới vô tận này tồn tại rất nhiều chủng tộc, chỉ ở Tiên Giới ta mới có thể chân chính nhìn thấy cái gì gọi là trăm nghìn tộc mọc lên như nấm.
Mấy tên Thiên Tiên gà bệnh ban nãy nói không sai, ba nghìn trụ trời Tiếp Dẫn tương ứng với ba nghìn đại thế giới của Tu Chân Giới, và nơi mà nhóc con ngươi sống - Tu Chân Giới Bàn Cổ chính là một trong ba đại thế giới hàng đầu đấy.
Toàn bộ Phi Thăng giả từ ba nghìn đại thế giới cũng như vô số tiểu thế giới ở Tu Chân Giới cuối cùng đều tề tựu về Tiên Giới, thế nên Tiên Giới mới thật sự là hội tụ đủ sinh linh vạn vật.
Ngoài các chủng tộc lớn như Nhân, Yêu, Ma, Phật, còn có vô số chủng tộc nhỏ khác tồn tại, nhưng chủng tộc chủ yếu ở Tiên Giới vẫn là Nhân tộc, bởi trong số sinh linh vạn vật, Nhân tộc các ngươi bẩm sinh đã có ưu thế tu luyện hơn những chủng tộc khác.
Còn nữa, ở Tiên Giới này, thắng ranh nhà ngươi tốt nhất hãy sống khiêm tốn một chút, đừng thấy mình có thể hô phong hoán vũ dưới Tu Chân Giới, giết chết được Lục chuyển Tán tiên có thực lực ngang với Kim Tiên mà lầm, vì khi đó ngươi vẫn còn ở Tu Chân Giới, Lục chuyển Tán tiên có mạnh cỡ nào cũng chưa được trải qua lễ rửa tội của tiên lực, nên tính ra cũng chỉ là hư trương thanh thế mà thôi.
Pháp tắc ở Tiên Giới cực kỳ hoàn thiện, kiềm chế hết thảy lực lượng, Lục chuyển Tán tiên ở Tu Chân Giới tương đương với Kim Tiên của Tiên Giới, nhưng nếu so đúng thì có lẽ một viên mãn điên phong Thiên Tiên ở Tiên Giới có thể giết chết một Lục chuyển Tán tiên của Hạ Giới các ngươi cũng chẳng có gì lạ.
Chủng tộc ở Tiên Giới rất đa dạng, có vài chủng tộc sở hữu thiên phú không thua kém gì Nhân tộc các ngươi, rất có thể một con sâu nhỏ cũng đủ cướp đi mạng sống của ngươi rồi đó.
Thế nên nhãi ranh à, đừng lơ là thiếu cảnh giác, ông đây bị lão sư phụ khốn kiếp của ngươi hạ lệnh phải theo ngươi nên thật sự không muốn ngươi tuổi xuân chết sớm đâu, ông đây vẫn còn chưa thưởng thức đủ chốn phồn hoa này mà.
Tiên Giới hả, có nhiều tiên nữ lắm đó, hơn nữa ai cũng tươi ngon mọng nước cả, ông đây..." Chim Thần Ma càng nói càng để lộ vẻ đáng khinh.
“Một ngày nào đó ông đây sẽ biến thành người thôi, nếu không phải nhờ phước của lão già khốn nạn Vân Thiên Tà kia thì ông đây làm gì thảm đến nỗi này..?” Chim Thần Ma giận dữ mắng.
“Bớt lảm nhằm lại, mau nói cho ta biết làm sao để đến được tiên sơn đi” Dương Bách Xuyên ngước nhìn vô vàn tiên sơn trôi nổi trên biển sao vô tận, mỏ miệng hỏi chỉm Thần Ma, lục địa dưới chân cách tiên sơn cả một biển sao, ai mà biết có an toàn hay không đâu chứ.
“Hỏi mắc cười thế, đương nhiên cứ đi thẳng qua đó là được rồi, còn chuyện chọn đường bộ hay đường hàng không thì tùy ngươi thôi, biển sao Hư Không ở Tiên Giới không bao giờ rơi, có Pháp Tắc Lơ Lứng ở đây, không tồn tại chuyện đi lạc trong biển sao đâu. Tóm lại thì di chuyển trong biển sao Hư Không cũng giống như đi trên đất liền ở Tu Giả Giới vậy, thằng ranh này, sao chẳng có chút tiền đồ nào cả vậy.” Chim Thần Ma mắng.
Mặt mày Dương Bách Xuyên sa sâm, cố nén dục vọng xé nát miệng chim Thần Ma xuống, bất ngờ bật người nhảy lên. Giây sau, hản đã tiến vào biển sao Hư Không, quả nhiên không hề có chuyện rơi xuống, trái lại hắn còn cảm nhận được bốn phía như tồn tại một sức mạnh vô hình giúp cơ thể hắn lơ lửng giữa trời, vô cùng ổn định.
Dù không sử dụng pháp lực cũng không thành vấn đề.
Dương Bách Xuyên thử đi mấy bước, quả nhiên là giống như đi trên đất bằng vậy.
Điều này thật quá thú vị, hẳn cứ thế vui sướng chọn một tòa tiên sơn gần mình nhất, rồi đi thẳng một mạch tới đó. Ở nơi có thể nói là cuối đường chân trời, rong biển sao ánh lên vài đốm sáng đủ màu sắc, theo lời chim Thần Ma thì đó chính là vô vàn tòa tiên sơn.
Trông chẳng khác nào một đám tỉnh tú bảy màu treo ngược trong biển sao vô tận cả.
"Trái tim Dương Bách Xuyên nảy lên thình thịch, rốt cuộc có bao nhiêu tiên sơn ở đó chứ?
Chân hắn dẫm lên hư không, chạy như điên về phía tòa tiên sơn cách mình gần nhất, vừa chạy vừa hỏi chim Thần Ma: "Trên mấy tòa tiên sơn đó đều có tiên nhân hết hả?”
Chim Thần Ma đáp: "Ngươi bị ngu hả, làm gì có chuyện đó chứ, những tòa tiên sơn có tiên nhân, hoặc các sinh vật tu luyện khác sinh sống chắc chắn sẽ ngập tràn tiên lực, mà trong biển sao Hư Không vô tận này có nhiều tiên sơn như vậy, sao có thể chỗ nào cũng có tiên nhân hoặc sinh vật tu luyện ở chứ?
Nghe là thấy chẳng thực tế chút nào rồi. Có rất nhiều tiên sơn chẳng tồn tại bất cứ sinh vật nào, đơn giản là vì chúng không có tiên nguyên lực, hoặc cũng có thể là tiên nguyên lực quá loãng, không phù hợp cho việc tu luyện, nhưng nơi đó sẽ được gọi chung là tiên sơn bỏ hoang.
Mặt khác, một số tòa tiên sơn lại là địa bàn của nhiều loài tiên thú hung tợn, mạnh mẽ, tới cả tiên nhân cũng không dám chọ vào, ngoài ra còn có một trường, hợp là hoàn cảnh trên tiên sơn quá ác liệt, tỷ như toàn là đăm ly khí độc chẳng hạn.
Bên cạnh đó còn có mấy tòa tiên sơn bị yêu thú cường đại chiếm đóng, hoặc là có tiểu yêu trùng, ma trùng... của Tiên Giới sống, chỉ căn dám tiến vào là vụn xương cùng không còn, đáng sợ lắm.
Tiên sơn vô vàn, tiên sơn vô chủ lại càng không hiếm, nhưng số tiên sơn thích hợp tu luyện thì có hạn, nhãi ranh hãy nhớ kỹ điều này, đó là đừng chạy loạn, sau này muốn vào tiên sơn thì hãy chọn tiên sơn nào tu luyện được ấy, đừng có dại mà chọn đại, có khi chết không toàn thây thì khổ.”
Dương Bách Xuyên ngẫm ngợi, lại hỏi:"Vậy ngươi kỹ thêm chút đi, tiên sơn thế nào thì nên vào, còn thế nào thì không nên? Có cách gì nhận biết không?”