"Dừng tay, tên nhãi đáng chết!”
Yêu ma lên tiếng trong cơn hoảng loạn, tràn đầy bất lực.
E là gã cũng không ngờ Dương Bách Xuyên lại có năng lực phản kích khi rơi vào bước đường cùng
Lúc này Dương Bách Xuyên hận không thể khiến yêu ma hồn bay phách tán, sao có thể dừng tay.
Sau khi nguyên thần của hẳn hóa thành trạng thái Kỳ Lân thì vô cùng hung dữ, lại có lực lượng của Hắc Liên hỗ trợ, dưới sự tấn công điên cuồng, yêu ma không thể không hô dừng.
Càng như vậy Dương Bách Xuyên càng tấn công dữ dội.
Từng đợt công kích đến khiến nguyên thần của yêu ma chồng chất vết thương.
"Nếu vậy, con trai của ngươi cũng đừng hòng sống..." Yêu ma hô dừng không có tác dụng, thế rồi đột nhiên nói ra câu này.
Nghe vậy Dương Bách Xuyên có dự cảm không lành.
Quả nhiên một giây sau, bên kia biển ý thức lóe sáng, đồng thời một tiếng hét thảm thiết vang lên.
"Á!"
Toàn thân Dương Bách Xuyên cũng bắt đầu run rẩy.
Đây là tiếng hét của con trai hắn.
Khi ngoảnh đầu nhìn, hắn trông thấy thần hồn của con trai Dương Nguyên Thanh bị nhốt trong một khối cầu lớn đỏ như máu, toàn thân run rẩy, kêu gào thảm thiết.
Dương Bách Xuyên giận dữ gầm lên một tiếng, muốn lao về phía nguyên thần của con trai.
"Khà khà khà... tên nhãi chết tiệt, tốt nhất là ngươi đứng im, nếu không bản tọa chỉ cần dùng một ý nghĩ là có thể khiến nguyên thần của con trai ngươi tan thành tro bụi.”
Lúc này yêu ma cũng toàn thân run rẩy, cất tiếng cười u ám. Gã cũng bị Dương Bách Xuyên đánh bị thương nghiêm trọng, nhưng đã dùng con át chủ bài là nguyên thần của Dương Nguyên Thanh để đối phó với Dương Bách Xuyên.
Quả nghiên đã nắm được tử huyệt của Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên sắp lao đến bên cạnh nguyên thần của con trai, nghe yêu ma nói vậy thì không thể, không dừng lại, hẳn không dám đánh cược.
Và hắn cũng tin rằng yêu ma có thủ đoạn khiến con trai mình hồn bay phách tán.
"Haiz, cuối cùng vẫn thất bại!"
Dương Bách Xuyên thầm thở dài. Hai lần chém. giết thì một lần đấu với yêu ma thực chất hóa, một lần. chém giết với thần hồn, đến cuối cùng vẫn thất bại.
Nhưng không phải hẳn không có năng lực đánh trả, mà là do bị yêu ma nắm tử huyệt, hắn không còn cách nào khác.
Nguyên thần của con trai bị đối phương khống chế, hẳn sợ ném chuột vỡ đồ.
Cho dù vây nhốt thân thể của yêu ma cũng vô ích.
Vốn dĩ hắn định xông vào biển ý thức giết tiêu diệt hồn của yêu ma, nào ngờ một ý nghĩ của người ta khiến con trai Dương Nguyên Thanh xuất hiện, kêu gào thảm thiết.
Thật sự là lúc này Dương Bách Xuyên tràn đầy cảm giác bất lực.
"Cút ra ngoài, ngoan ngoãn giải phóng thân thể của bản tôn."
Ầm!
Một luồng sức mạnh cường đại đánh vào nguyên thần của Dương Bách Xuyên, lập tức làm cho nguyên thần của hẳn rút khỏi biển ý thức của con trai.
Không phải là hắn không nhìn thấy công kích của yêu ma, cũng không phải hẳn không có năng lực hóa giải, mà là hẳn sợ con trai bị đối phương hại hồn bay phách tán.
Dương Bách Xuyên để mặc yêu ma đánh vào nguyên thần. Sau khi nhận một kích, nguyên thần rút lui ra ngoài.
Nếu không nhìn thấy tình trạng thê thảm của nguyên thần Dương Nguyên Thanh, có lẽ Dương Bách Xuyên sẽ đánh trả. Nhưng... hắn đã nhìn thấy bộ dạng con trai bị nhốt trong khối cầu đỏ như máu kia, đau chết đi sống lại.
Cuối cùng hẳn từ bỏ.
Hắn là chủ của Vân Môn Tiên Cảnh, cũng là một người cha.
Không có hắn, Vân Môn Tiên Cảnh vẫn có thể vận hành vì đã trở thành thế lực đứng đầu Tu Chân Giới.
Nhưng trên đời chỉ có một Dương Nguyên Thanh.
Các site khác đang copy và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà..
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Đến nay, cái chết của Liễu Linh Linh trong cuộc chiến với đại Ma Tôn ở châu Âu năm xưa vẫn là một cái gai trong lòng hắn.
Cái chết của người thân để lại bóng ma trong lòng Dương Bách Xuyên.
Hắn không muốn mất đi một đứa con trai.
Cho dù người chết là hắn.
Dương Bách Xuyên rơi vào tình cảnh khó vẹn đôi đường.
Vì vậy hắn từ bỏ chống cự, bị yêu ma đá thương nguyên thần.
Sau đó nguyên thần bị thương nặng quy khiếu, Dương Bách Xuyên mở mắt ra, khóe miệng rỉ máu, hai mắt đỏ ngầu nhìn tên yêu ma trước mặt bị mình định thân rồi dùng Thủy Chi Căn Nguyên đóng băng thành tượng bằng.
Hắn vung tay hóa giải cho yêu ma.
Hắn biết nếu yêu ma chết, con trai Dương Nguyên Thanh cũng sống không được.
Lúc này trong lòng Dương Bách Xuyên ngổn ngang trắm mối tơ vò.
"Ha ha..."
Yêu ma mở mắt ra, bật cười ha hả, vô cùng yêu tà.
Sau đó hẳn vung một chưởng tấn công đối phương, đồng thời nở nụ cười nghiền ngẫm: "Không muốn con trai ngươi chịu khổ thì ngoan ngoãn đứng im cho bản toạ.”
Ầm!
“Phụt!”
Dương Bách Xuyên chịu một quyền, hộc máu bay ra ngoài.
"Cho tên nhãi ngươi không nghe lời này... Ha ha ha!"
Bộp bộp bộp! Một trận đấm đá kèm theo tiếng gấy xương vang lên.
Yêu ma cười sằng sặc, trả thù Dương Bách Xuyên một cách hung ác nhất, mỗi kích đều là đòn hiểm, hai ba lượt đã khiến Dương Bách Xuyên sắp tàn phế, nắm rên đất không nhúc nhích, miệng hộc máu không ngừng.