Tên mập cũng có ý tốt nhắc nhở, dù sao Thiên Hồ và Mai tỷ, còn có cả tiểu Phượng Hoàng bên cạnh Dương Bách Xuyên đều có yêu khí ngút trời, ở đảo Tán Tiên có cường giả bắt yêu tu là chuyện rất bình thường, ở đây có rất nhiều tu sĩ là nhân loại.
Có người bắt yêu thú linh thú đế luyện đan, ở đảo Tán Tiên nếu yêu tu không phải là cao thủ thì sẽ rất nguy hiểm.
"Đa tạ ~" Dương Bách Xuyên biết ý tốt của tên mập nên đã cảm tạ hắn.
“Nên làm, nên làm” Lúc này tên mập rất khiêm tốn, hắn cười đáp.
Đoàn người bọn họ tiếp tục đi vào trong.
Khoảng chừng mười phút sau, đến một cửa hàng yêu thú, Dương Bách Xuyên đột nhiên nghe thấy tiếng bàn tán khiến hắn chú ý.
Có người nói: "Mấy người có nghe nói gì không, Cửu Phong Chân Nhân bắt một con chó làm vật cưỡi, kết quả con chó đấy lợi dụng Cửu Phong Chân Nhân không để ý, lén lút ăn trộm đan dược của ông ấy, không ngờ lại tiến hóa, sau khi mọc ra đôi cánh thì phá khóa nhốt yêu chạy trốn rồi..."
Dương Bách Xuyên rất nhạy cảm với cái từ chó này, bởi vì năm đó cứu Vượng Tử nên số mệnh của Dương Bách Xuyên đã thay đổi, bước trên con đường tu chân.
Vượng Tử là con chó được Triệu Nam nuôi từ nhỏ, nhưng năm đó khi Triệu Nam tới Tu Chân Giới, Vượng Tử vì bảo vệ chủ nên đã thất lạc, Dương Bách Xuyên đã phát động rất nhiều thuộc hạ đi tìm nhưng vẫn bặt vô âm tín.
Hắn và Triệu Nam tin Vượng Tử vẫn còn sống ở một nơi nào đó trong Tu Chân Giới, lúc rời đi hắn đã đồng ý với Triệu Nam là sẽ tìm Vượng Tử trở về.
Cho nên khi có người nhắc tới chó, hắn lại không tự chủ mà dừng bước trước cửa hàng.
Vểnh tai lên tiếp tục nghe xem bọn họ nói gì
Khi nghe đến cái tên Cửu Phong Chân Nhân, Dương Bách Xuyên nhớ đến một người mình từng giết, bởi vì thời gian đã quá lâu nên không nhớ rõ, tóm lại là thánh tử của một thánh địa ở Tu Chân Giới, lúc bị hắn giế t chết đã từng nói, sư phụ của hẳn ta là Cửu Phong Chân Nhân ở đảo Tán Tiên.
Bây giờ nghe được cái tên Cửu Phong Chân Nhân và chó, hắn dừng bước theo bản năng.
Người còn lại phụ họa đáp: “Nhắc tới con chó này đúng là lợi hại, gan cũng lớn thật, lại dám ăn trộm đan dược của Cửu Phong Chân Nhân, hơn nữa sau khi tiến hóa còn thoát ra được khỏi tay ông ta, quả là lợi hại."
“Nghe nói con chó kia được đệ tử của Cửu Phong Chân Nhân mang về từ Tu Chân Giới tặng cho ông ấy, rất có linh trí, đáng tiếc là Cửu Phong Chân Nhân nuôi chó không quen, lúc nào nó cũng nghĩ cách chạy trốn..."
“Chuyện này mấy người không biết nội tính đấy, ta nghe nói con chó kia của Cửu Phong Chân Nhân có cái gì mà huyết mạch thần thú, Cửu Phong Chân Nhân nuôi nó để lấy máu luyện đan, mấy người nghĩ mà xem một con chó bị rút máu luyện đan trong thời gian dài, nó sẽ thân thuộc chắc? Có cơ hội còn không chạy sao?”
“Xuỵt..nhỏ tiếng chút, chúng ta không trêu chọc nổi Cửu Phong Chân Nhân.
“Ta chỉ nói giữa huynh đệ chúng ta mà thôi, sợ cái gì?”
“Không nói chuyện này nữ, bây giờ ta muốn biết con chó kia có bị Cửu Phong Chân Nhân bắt lại hay chưa?”
“Nghe nói con chó kia chạy xa rồi, vào sâu trong núi Chí Tôn, núi Chí Tôn là nơi nào cơ chứ? Đó là vùng đất cường giả tu hành, nơi ở của Thiên Tà Chí Tôn, nếu con chó đấy chạy vào đó không chừng còn có thể sống sót, nhưng mà cũng phải xem vận may”
“Lời này có ý gì?"
“Các người đừng quên, núi Chí Tôn có cường giả tán tiên, bọn họ sẽ không cho phép bất cứ ai làm phiền ới nơi ở của Thiên Tà Chí Tôn, núi Chí Tôn như một nơi tập trung toàn bộ cường giả của đảo Tán Tiên, chỉ căn con chó kia chạy vào sâu trong núi Chí Tôn thì may ra còn trốn được, Cửu Phong Chân Nhân không dám làm loạn núi Chí Tôn”
"Vậy cũng chưa chắc, ở đảo Tán Tiên yêu thú có linh trí như chiếc bánh thơm, chỉ mong con chó đó có thể tránh được..."
...
Nghe tới đây, trái tìm Dương Bách Xuyên như nhảy dựng lên, hắn nói với tên mập đang dẫn đường
“Tăng nhanh tốc độ tới núi Chí Tôn”
Tên mập không hiểu gì, nhưng hắn cũng nghe được tiếng bàn luận của mọi người, không hỏi nhiều mà trực tiếp dẫn bọn họ về phía trước, thấy vẻ mặt không tốt của Dương Bách Xuyên, tên mập rất biết điều.