Tần Tiên hai nhà đều cười khổ, thực ra bọn họ cũng có điều khó xử, đều ở đảo Tán Tiên lại có hạn chế.
Lần này hậu bối của hai Thánh địa khuyên ngăn không cho can thiệp tính kế Vân Môn, Tán Tiên của Trường Sinh điện còn dễ nói chuyện, dù sao cũng có nguồn gốc sâu xa. Tán Tiên của hoàng triều Hiên Viên cũng bị hai cha con Hiên Viên hoàng đế khuyên ngăn, nên mới kìm nén không đi tham gia.
Thực ra áp lực ở bên trong vô cùng lớn, nói cho cùng có tận mấy nhà tham gia, chỉ có hai nhà bọn họ không đi, sau này trở về đảo Tán Tiên sẽ bị bài xích.
Cho dù vậy, hai Tán tiên còn bị tiểu bối nhà mình ép đi chỉ viện Vân Môn, nhưng mà.. bọn họ không đến.
Bởi vì không thể, dù sao bọn họ cũng là người sinh sống ở đảo Tán Tiên, không bỏ đá xuống giếng với mấy nhà khác đã là không tệ rồi, nếu như còn giúp đỡ Vân Môn thì chẳng khác nào hoàn toàn đứng đối lập với đảo Tán Tiên, sau này bọn họ đừng hòng trở về đảo Tán Tiên nữa.
Ai cũng có điều khó xử.
Nào ngờ sau khi người của ngũ đại Thánh địa ra khỏi Vân Môn, bọn họ tìm hiểu tình hình lại phải mở rộng tầm mắt. Không biết Dương Bách Xuyên đã trở về từ khi nào, không những xử lý lão ma đầu Vu Minh Tuyền, còn xử lý cả Tán Tiên của mấy nhà khác...
Thậm chí bọn họ còn nhắc tới một con khi lật tay đã trấn áp lão ma đầu...
Biết được chuyện Tán Tiên tính kế Vân Môn đã hoàn toàn mất khống chế, thế là bọn họ lập tức đến Vân Môn, chưa ra tay thì chưa ra tay, nhưng vẫn phải tỏ thái độ để Dương Bách Xuyên biết.
Sau khí nghe Tử Hoàng báo lại, Tán Tiên hai nhà đều không tức giận, dù sao bây giờ Dương Bách Xuyên giống như mặt trời giữa trưa, hơn nữa trong lòng giận hai nhà xa cách cũng là bình thường.
Nhưng chỉ có đại đệ tử của Thánh chủ Trường Sinh Điện Vân - Trường Sinh và Hiên Viên hoàng đế cảm thấy rất xấu hổ, tất nhiên còn có Hiên Viên Linh Hề.
Nhất là Thánh chủ mới của Trường Sinh Điện, đại đệ tử của Vân Trường Sinh, lúc Vân Trường Sinh rời đi đã từng căn dặn nếu Dương Bách Xuyên có bất cứ.
chuyện gì, thì phải ra tay giúp đỡ vô điều kiện, lúc đó Thánh chủ mới này đã từng đồng ý.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
2. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
3. Em Là Mệnh Môn Của Tống Tổng
4. Đấu La Chi Ngôn Linh Pháp Tắc
=====================================
Nhưng chuyện lần này do Tán Tiên Trường Sinh Điện Thiệu Cơ sư thúc làm chủ, đó là người ngang vai ngang vế với Thánh chủ, mặc dù Trường Sinh Điện cất bước muộn hơn Thánh địa khác, nhưng ban đầu có không ít người theo sư phụ Vân Trường Sinh đánh thiên hạ, Thiệu Cơ sư thúc này chính là một trong số đó.
Ông ta cũng là nằm trong nhóm người đầu tiên Trường Sinh Điện đưa vào đảo Tán Tiên, chuyện này rất ít ai biết.
Cho nên Thánh chủ mới của Trường Sinh Điện cũng rất khó xử, không thể thuyết phục Thiệu Cơ sư thúc đến giúp đỡ Vân Môn, lúc này lại hơi xấu hổ.
Bây giờ chỉ mong sư thúc Dương Bách Xuyên này khoan dung độ lượng
Còn Hiên Viên hoàng đế, sau khi tiếp nhận Thần Ma Y Điển do Dương Bách Xuyên tặng, y biết nó có tác dụng to lớn đối với hoàng triều Hiên Viên, là ân tình lớn, về lý cũng nên giúp đỡ Vân Môn. Hơn nữa sau khi con gái Hiên Viên Linh Hề gả cho Dương Bách Xuyên, bọn họ lại càng phải giúp đỡ, thế nhưng bên trên có tiền bối Tán Tiên của hoàng triều Hiên Viên áp chế, y cũng hết cách, bây giờ đến Vân Môn chỉ là xoa dịu quan hệ.
Ai biết được Dương Bách Xuyên lại đột nhiên trở về, hơn nữa còn trâu bò như vậy?
Mấy ngày này vì cầu xin lão tổ ra tay cứu giúp Vân Môn, Hiên Viên Linh Hề đã khóc đỏ mắt, nhưng vẫn không thuyết phục được, chớp mắt đã truyền tới tin tức Vân Môn đại thẳng, lúc này trong lòng Hiên Viên Linh Hề càng lo lắng hơn. Nàng là nữ nhân của Dương Bách Xuyên, lại không thể ra sức cho Vân Môn, không biết Dương Bách Xuyên sẽ nhìn nàng thế nào, cho nên trong lòng vô cùng dằn vặt.
Năm người cứ đợi Dương Bách Xuyên ở dưới chân núi.
Lúc này, Dương Bách Xuyên lại đang đứng trên đỉnh núi, chắp tay sau lưng, cúi nhìn chiến trường dưới núi
Hai đạo chính ma tổng cộng tử thương khoảng hai mươi, ba mươi vạn đệ tử, chiến trường này có thể hình dung là núi xác biển máu.
Mùi máu tanh ngút trời, cả Vân Môn Tiên Cảnh giống như đều biến thành màu máu, vô số đệ tử Vân Môn được điều động đi dọn dẹp chiến trường, khôi phục Vân Môn.
Dương Bách Xuyên đứng ở đây nguyên hai ngày.
Hai ngày nay, ánh mắt hắn tê dại nhìn đệ tử Vân Môn dọn dẹp chiến trường thi thể chất như núi. Bên rong có hơn tám vạn tu sĩ Ma tộc, còn lại hơn hai mươi vạn người đều là đệ tử của ngũ đại Thánh địa, đương nhiên tu chân giả không phải do hắn giết.
Nhưng mặc kệ Ma tộc hay là tu chân giả thì đều là Nhân tộc.
Ma tộc cũng là Nhân tộc tu luyện ma công, bị gọi là tu ma giả, đều là con người.
Nhưng lại tàn sát lẫn nhau tới mức máu chảy thành sông...
Hắn im lặng nhìn chiến trường, tại sao lại phải giết chóc?