Dương Bách Xuyên phát hiện giọng điệu nói chuyện của lão ma đầu đã thay đổi, như thể đã đổi tính. Lão ma đầu mà hãn tiếp xúc tuy kiêu ngạo, nhưng sau khi chịu thiệt trong tay sư phụ và Hắc Liên, gã vẫn luôn rất thận trọng, lời nói và hành động đều mang lại cho Dương Bách Xuyên cảm giác cẩn thận từng li từng tí.
Nhưng bây giờ không giống.
Lão ma đầu hiện tại tràn đầy cuồng bào, có khí thế khinh thường thiên địa.
Mang đến cho Dương Bách Xuyên cảm giác đây mới là ma đầu chân chính.
Ngang ngược tà khí, coi thường tất cả.
Lúc này Dương Bách Xuyên chẳng những không sợ, mà trái lại còn muốn hành động, hận không thể xông lên phân cao thấp ngay lập tức.
Thật ra hắn cũng không biết thực lực hiện tại của mình có thể đánh thắng lão ma đầu hay không. Nói cách khác, nếu bỏ qua cảnh giới chỉ xét thực lực, thì hẳn không biết mình có thể đạt cấp bậc gì. Trước khi đột phá lên Phi Thăng cảnh trung kỳ, hắn có thể chém giết nhân vật Phi Thăng cảnh đại viên mãn cấp bậc thánh chủ.
Bây giờ tu vi đã đạt đến Phi Thăng cảnh trung kỳ, đã tích lũy nhiều năm, Dương Bách Xuyên không biết hiện giờ mình có bao nhiêu tiềm lực, hẳn muốn thử sức.
Lão ma đầu cùng lầm cũng chỉ có thực lực thì tương đương Tán Tiên tứ chuyển, không có khả năng quá cao. Nếu có thể đánh bại lão ma đầu thì hẳn sẽ có hiểu biết trực quan về thực lực của mình.
Đương nhiên đây chỉ là Dương Bách Xuyên tự tin về chính mình, rốt cuộc hắn có thể đánh bại lão ma đầu Vu Minh Tuyền hay không thì hắn không nắm chắc chút nào.
Lúc này, Vu Minh Tuyền tự nói là đã dung hợp ma. hồn thứ hai, toàn thân lộ rõ ma tính và tà khí, rất không đơn giản.
Nghe lão ma đầu nói xong, Dương Bách Xuyên lạnh lùng hừ mũi: "Cho dù ngươi đã dung hợp ma hồn thứ hai thì sao nào? Chẳng phải vẫn bị ta giẫm nát dưới chân, nhục thể bị giẫm thành bánh thịt sao?"
Có câu đánh người không đánh mặt, mắng người không chọc vào chỗ đau, câu nói này của Dương Bách Xuyên tuyệt đối là hai bút cùng vẽ, vừa đánh vào mặt vừa chọc vào chỗ đau của lão ma đầu.
"Được... Được được được... Hôm nay bản quân sẽ khiến ngươi muốn chết cũng không chết được... Huyết Ma Xuất Khiếu, Huyết Sát!”
Lão ma đầu bị một câu nói của Dương Bách Xuyên đả kích dữ đội, nổi trận lôi đình.
Gã nói xong, con mắt thứ ba đột nhiên mở ra, một vệt huyết quang mang theo uy lực có thể bóp méo không gian bần về phía Dương Bách Xuyên.
Tốc độ nhanh như chớp, may mà Dương Bách Xuyên vẫn luôn phòng bị, lập tức vung kiếm chém xuống.
Ầm ầm.
Một kích va đụng, Dương Bách Xuyên sợ hết hồn. Hiện tại một kiếm của hẳn không tầm thường, vậy mà một đạo huyết sát trong con mắt thứ ba của lão ma đầu lại trực tiếp phá kiếm khí, hơn nữa khí thế không giảm, tiếp tục nện vào người hắn.
May là có kiếm Đồ Long chẵn ở trước ngực, nếu không thì chưa biết chừng lần này lồng ngực hắn đã bị xuyên thủng rồi. Một kích này của lão ma đầu quá mạnh.
Hai chân của Dương Bách Xuyên vạch ra dấu vết dài hơn ba mươi mét, cơ thể mới ổn định lại.
Lúc này lão ma đầu không cho hắn cơ hội lấy hơi, thỉnh lĩnh xông tới, bốn cánh tay phóng ra ma khí, tấn công như rồng cuộn.
Bốn cánh tay dài ngoằng, khi sắp đến trước người Dương Bách Xuyên thì hóa thành ma mãng cần xé.
"Gừ gừ gừ gừ gừ...”
Có thể phát ra tiếng kêu.
Dương Bách Xuyên biết bây giờ lão ma đầu không e sợ gì nữa, đã dốc toàn sức lực ra tay rồi
Tức thì hẳn không dám lơ là, kiếm Đồ Long trong tay bỗng chém ra bốn thanh nhát. Hắn cũng thét dài, toàn thân phát ra ánh sáng vàng, thôi động mệnh tinh Âm Dương.
Thần thông mệnh tinh chuông Đông Hoàng gia trì rên người, cánh cửa U Đô xuất hiện sau lưng, tượng thăn Mệnh Tinh cũng hiện ra trên đỉnh đầu, tuy là trạng thái hư ảnh nhưng ngồi xếp bằng, đầu đội trời, dáng vẻ trang nghiêm.
Hắn lạnh lùng hừ mũi: "Ngươi tưởng ta không có thủ đoạn đấy à?"
Hắn chém ra bốn kiếm liên tiếp, âm ầm không ngừng, nhưng vẫn không đỡ được bốn cánh tay của lão ma đầu tấn công.
Dương Bách Xuyên hừ lạnh, tượng thần Mệnh Tinh bỗng mở mắt, thôi động chân nguyên và lực Thần Hồn, cảm trí lực pháp tắc thiên địa, vận chuyển thần thông Phương Thốn Càn Khôn lần nữa.
Lần này hắn phát hiện một hiện tượng kỳ lạ xuất hiện...
Khiến hắn mừng rơn trong lòng.
Hân phát hiện ra phạm vi ảnh hưởng của thần thông pháp tắc Phương Thốn Càn Khôn tuy vẫn là khoảng cách trăm mét, nhưng sau khi phóng ra cảm tri thông qua tượng thần Mệnh Tinh, dường như tất cả những gì trong mắt hẳn đều trở nên rõ ràng hơn, hoặc là nói có dấu vết mà lần theo.
Dưới trạng thái này, Dương Bách Xuyên nhìn thấy bốn con mãng xà do bốn cánh tay của lão ma đầu hóa thành có tốc độ di chuyển chậm dăn, hắn có thể nhìn ra vị trí chúng muốn tấn công mình một cách chính xác.
Tựa như cảnh quay chậm trong phim.
Thật ra Dương Bách Xuyên biết đây là lực lượng pháp tắc ảnh hưởng đến quỹ tích vận hành của bốn cánh tay lão ma đầu.
Dẫn đến mọi thứ trong mắt hắn đều biến thành có dấu vết mà lần theo.
Hơn nữa, sau khi thần thông pháp tắc lấy tượng thần Mệnh Tinh làm chủ đạo, hẳn thấy khả năng cảm tri càng mạnh hơn.
Càng có cảm giác thuận lợi suôn sẻ. Sự thay đổi này vô cùng kỳ diệu, không thể diễn tả thành lời, nhưng hắn biết đây là công lao của tượng thần Mệnh Tinh.
Trước giờ hẳn chưa từng nghĩ đến chuyện dùng tượng thần Mệnh Tinh để thi triển thần thông pháp tắc, hôm nay cũng chỉ vô tình mà thôi.
Hiệu quả rất tốt.