Vừa mới suy nghĩ như vậy, vòng sáng trên tế đàn đã biến mất! Lục Nhĩ Mi Hầu ánh vàng rực rỡ cao 3 mét, trên người mặc bộ chiến giáp hoàng kim, mặc dù chưa hóa thành hình người nhưng lại đứng thẳng giống
người.
Sau khi Phong Tiên xuất hiện thì biến thành bộ dáng mỹ phụ từng gặp trong biển ý thức, càng thêm quý khí.
Hai người thu hơi thở, quay đầu nhìn về phía Dương Bách Xuyên. Người nào đó giật mình: “ĐM... Thật sự muốn làm khó ta hả?”
Đối mặt với Lục Nhĩ Mi Hầu và Phong Tiên, Dương Bách Xuyên hơi chột dạ, không dám nhìn người ta.
Sau m Dương Phục Tô trận, cho dù hai yêu tinh này không khôi phục thực lực đỉnh cao của mình cũng đã hóa thành tiên chân chính.
Đối mặt với yêu tiên, hắn có nắm chắc?
Nhưng một lúc sau lại thấy Phong Tiên nở nụ cười xinh đẹp với hắn... Sau đó Phong Tiên bay xuống tế đàn đi thẳng về phía hắn.
Lục Nhĩ Mi Hầu cũng bay xuống theo.
Thần kinh của Dương Bách Xuyên vô cùng căng chặt, hắn lo lăng liệu hai yêu tiên này có ra tay với mình hay không?
Mặc dù Phong Tiên thề không ra tay, nhưng lúc này nàng ta đã khôi phục chín cánh, trở thành yêu tiên chân chính, ai có thể đảm bảo nàng ta không bội ước?
Cộng thêm Lục Nhĩ Mi Hầu, hắn thật sự không dám đảm bảo!
Chính hắn đã từng đụng chạm đến người ta.
Trong lúc thấp thỏm, Phong Tiên và Lục Nhĩ Mi Hầu đã đi đến trước mặt hắn.
Nhưng giây tiếp theo Dương Bách Xuyên biết bản thân suy nghĩ nhiều. Phong Tiên cười nói: “Chúc mừng ngươi có được thần thông Lam Tâm pháp tắc, ở Tiên Giới Phương Thốn Càn Khôn của nàng rất nổi tiếng, phúc duyên của
ngươi không cạn.”
Phong Tiên không gây khó dễ, mà nói chúc mừng chính mình, Dương Bách Xuyên biết chính mình có lòng tiểu nhân.
Nghĩ lại dù sao cũng là tiên, còn không đến mức làm khó hắn, hơn nữa hắn cũng là ân nhân của Phong Tiên và Lục Nhĩ Mi Hầu.
“Cũng chúc mừng hai vị đại tiên phá trứng niết bàn.” Dương Bách Xuyên cũng khen tặng lại hai câu.
“Mọi người cùng vui, lần này may có ngươi trợ giúp, đúng rồi có thể mở được kết giới không?” Phong Tiên hỏi Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên sửng sốt, có vẻ Phong Tiên và Lục Nhĩ Mi Hầu cũng không có năng lực mở được kết giới của Lam Tâm Tiên Vương.
Dương Bách Xuyên hỏi: “Hai vị đã là tiên nhân, không lẽ không mở ra được?”
Phong Tiên cười khổ: “Không lừa ngươi, mặc dù chúng ta khôi phục tiên thể, nhưng pháp lực không như năm đó, cần phải chậm rãi khôi phục.
Kết giới pháp tắc Phương Thốn Càn Khôn của Lam Tâm Tiên Vương rất nổi ở Tiên Giới, cho dù chúng ta ở thời kỳ đỉnh cao cũng chưa chắc có thể mở ra kết giới của nàng.
Không có pháp môn tương ứng, cùng cấp bậc muốn mạnh mẽ mở ra kết giới của nàng là điều gần như không thể, cho nên vẫn phải dựa vào ngươi, không biết ngươi có khả năng mở ra được kết giới ở đây không?”
Dương Bách Xuyên rất vừa lòng, dù là tiên nhân, muốn đi ra vẫn phải dựa vào hắn.
Lúc này hắn cũng nhìn ra được Phong Tiên và Lục Nhĩ Mi Hầu không có ác ý với hắn, ngược lại rất biết ơn hắn nên cũng không cố ky gì.
Dương Bách Xuyên nói: “Nhận được truyền đạo thần hồn của Lam Tâm Tiên Vương, lại tìm hiểu một ít, có thể mở ra được kế giới ở đây."
Nghe vậy Phong Tiên và Lục Nhĩ Mi Hầu vô cùng vui vẻ. Sau đó Phong Tiên lên tiếng: “Vậy dựa vào đạo hữu...”
Dứt lời, trong tay nàng xuất hiện một kim thêu hoa màu bạc, nói với Dương Bách Xuyên: “Lần này cảm ơn đạo hữu, lúc trước có điều đắc tội, xin đừng để trong lòng.
Nhưng cũng may chúng ta không đánh không quen nhau, te tên Bạc Cửu Nhi, không biết đạo hữu tên gì?”
Ấn tượng của Bạc Cửu Nhi về Dương Bách Xuyên thay đổi rất nhiều, không chỉ vì Dương Bách Xuyên trợ giúp bọn họ, còn bởi vì Dương Bách Xuyên có được truyền thừa của Lam Tâm Tiên Vương.
Nếu Dương Bách Xuyên lĩnh ngộ thần thông pháp tắc, chứng tỏ thiên tử của hắn rất cao.
Mặt khác Phong Tiên thấy được chồn nhỏ trong lòng ngực của Dương Bách Xuyên, nhìn thấy hai to một nhỏ xung quanh Dương Bách Xuyên, không nói nữ tử nhân loại kia, hai cái khác một cái là phượng hoàng, một cái là chân long, huyết mạch không quá rõ, nhưng cũng thuộc về chỉ thần thú.