Hiên Viên Linh Ngọc giữ vững phép tắc của Y Đạo, Dương Bách Xuyên cũng không động thủ với hắn ta, vậy là sự việc đã được giải quyết xong.
Một cuộc đại chiến không nổ ra, điều này khiến dân chúng thành Y Đạo cùng thở phào nhẹ nhõm.
Nếu Dương Bách Xuyên và Cửu hoàng tử thật sự giao đấu, tất sẽ trở thành trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết, họ không đánh nhau cũng là chuyện tốt.
Mặc dù vừa rồi Dương Bách Xuyên đã cởi áo thay chém, khiến đối phương mất mặt nhưng mọi người đều ngầm hiểu Dương Bách Xuyên không hề muốn gây thù chuốc oán với hoàng triều Hiên Viên, cũng không phải vì hắn e sợ Cửu hoàng tử hay hoàng triều Hiên Viên.
Với thế lực và thực lực của Vân Môn Tiên Cảnh, mọi người đều hiểu nếu hắn thật sự làm ra hành động bất kính thì bất kì thánh địa nào cũng không phải đối thủ của hắn, vì vậy việc cởi áo thay cho chém kia cũng chẳng phải hành động gây mất điểm.
Mặt khác, ai nấy cũng hiểu Cửu hoàng tử của hoàng triều Hiên Viên là một nhân vật lớn không thể chọc đến, ngay cả Dương mỗ khét tiếng cũng bị hắn ta ép phải vội vàng cởi áo thay chém. Ở Tu Chân Giới này liệu có còn người nào mà Cửu hoàng tử không dám đụng độ?
Về nguyên tắc, Cửu hoàng tử Hiên Viên Linh Ngọc chính là người đứng đầu.
Tất cả đều biết Cửu hoàng tử luôn tin tưởng vào niềm tin của mình, có thể hy sinh tính mạng để giữ vững lòng tin. Từ điều ấy, người ta có thể dự đoán rằng sẽ không có ai ở thành Y Đạo dám làm trái quy tắc một cách dễ dãi nữa, thậm chí ngay cả bên trong Hiên Viên Tinh Cương cũng sẽ không có mấy người dám chọc giận vị Cửu hoàng tử kia.
Đương nhiên, trong sự việc lần này, người tạo ấn tượgn sâu đậm nhất cho mọi người chính là thập tam công chúa Hiên Viên Linh Hề.
Nếu không có thập tam công chúa không xuất hiện ngăn cản Dương Bách Xuyên và Cửu hoàng tử Hiên Viên Linh Ngọc thì thành Y Đạo ắt sẽ gặp hoạ lớn cho xem.
Thập tam công chúa của hoàng triều Hiên Viên là người khiêm nhường và bí ẩn và thông minh nhất trong các thời đại, quả là thiên tài sở hữu thiên phú dị bẩm. Việc nàng thể hiện trí tuệ lần này đã để lại ấn tượng sâu sắc cho các tu sĩ thành Y Đạo.
Tóm lại, sự việc lần này kết thúc với một kết quả khá tốt đẹp.
Sau đó, Hiên Viên Linh Ngọc và Hiên Viên Linh Hề ngỏ ý mời Dương Bách Xuyên đến hoàng triều Hiên Viên.
Song, Dương Bách Xuyên lắc đầu nói: “Ta cần đi trước để làm chút chuyện, sau đó sẽ đến thăm hoàng triều Hiên Viên, đến khi ấy kính xin hai vị dẫn đường.”
“Được, nếu ở thành Y Đạo có chuyện gì thì Dương thánh chủ cứ mở lời, Hiên Viên Linh Ngọc có thể làm thì chắc chắc sẽ hoàn thành.” Hiên Viên Linh Ngọc bảo vệ quy củ của thành Y Đạo, nội tâm cũng trở lên hào sảng hơn nhiều, cũng biết lần này Dương Bách Xuyên đã rộng lượng, lại thêm thập tam muội giúp đỡ, bằng không Dương Bách Xuyên sẽ không làm thế.
“Được.” Dương Bách Xuyên cười, tán gẫu một hồi với huynh muội Hiên Viên rồi trở lại bên cạnh Hồ Tiên Nhi. Hắn biết Hồ Tiên Nhi đang cần cứu người nào đó, trước đó hắn bận đối đầu với người của Thiên Kiếm Sơn và dây dưa cùng Hiên Viên Linh Ngọc nên không chú ý đến.
Hiện giờ phải xử lý chuyện của Hồ Tiên Nhi trước đã, việc đến thăm hoàng triều Hiên Viên chỉ có thể để sau rồi tính.
“Cảm ơn Vân đại ca!” Hồ Tiên Nhi đã bình tĩnh trở lại. Lúc đầu, nàng rất tủi thân, lúc biết đại hán râu quai nón là Dương Bách Xuyên, nàng vô cùng kích đông. Tới khi Dương Bách Xuyên thể hiện sức mạnh khổng lồ y như dời sông lấp biển, nàng hiểu mình được cứu rồi, vội chạy tới tạ ơn Dương Bách Xuyên.
“Nha đầu ngốc, sao lại khách khí với ta vậy. Ta cũng rất vui vì được gặp lại ngươi.” Dương Bách Xuyên nhớ lại ngày đó, hắn dùng giọng điệu của người bạn già để nói chuyện với Hồ Tiên Nhi.
Sau đó, hắn nghiêm mặt hỏi: “Nói xem nào, chuyện gì đã xảy ra? Ngươi cầu cứu cho người nào?”
Sắc mặt Hồ Tiên Nhi cũng trở nên nghiêm trọng, đáp: “Vân đại ca, là Viên Tiểu Lôi, Viên Tiểu Lôi của Võ Đang, hắn ta trúng độc rất nặng. Chúng ta lên đường rồi ta sẽ kể cho ngươi nghe những gì đã xảy ra?”
“Viên Tiểu Lôi?” Giọng nói của Dương Bách Xuyên vút cao lên quãng tám.
Làm sao hắn không biết Viên Tiểu Lôi cơ chứ?
Nếu nói chính xác ra, mặc dù giữa hắn và Viên Tiểu Lôi không có danh phận sư đồ nhưng lai là thầy trò thật của nhau.
Viên Tiểu Đao nhập đạo hoàn toàn là do một tay hắn chỉ dạy, Nếu như bàn từ Tư Không Nguyên thì khi đó Dương Bách Xuyên vì trêu chọn con khỉ kia nên mới nhận được truyền thừa của Tư Không Nguyên, coi như được xem là truyền nhân của Tư Không Nguyên, mà chưởng giáo khai phái Võ Đang ở Địa Cầu cũng được Tư Không Nguyên dạy dỗ nên mới mở ra phái Võ Đang.
Bởi vậy người của Võ Đang luôn coi Dương Bách Xuyên là tổ sư Võ Đang.
Viên Tiểu Lôi vốn dĩ là một tiểu đạo sĩ Võ Đang được Dương Bách Xuyên phát hiện là nhân tài có thiên phú dị bẩm. Khi ấy, trong Võ Đang xảy ra nội chiến vì chức chưởng giáo, Dương Bách Xuyên là người dẹp yên nó. Toàn thể Võ Đang đều thống nhất đưa Dương Bách Xuyên lên chấp chưởng Võ Đang, nhưng Dương Bách Xuyên lại kiên quyết chọn Viên Tiểu Lôi làm chưởng giáo Võ Đang.