Nhìn qua có vẻ có thể chịu được qua 49 thiên kiếp.
Sau khi hoàn thành chín tấm da rắn, theo sự chỉ dẫn của sư phụ, Dương Bách Xuyên bày biện chín tấm ở chính giữa chín cung.
Sau đó nói: “Sư phụ, tiếp theo nên làm thế nào?”
“Còn thiếu một thứ quan trọng nhất, phải dùng máu Chân Long khắc họa khắc văn bùa chú…” Vân Thiên Tà nói.
“Cái gì? Ta đi tìm máu Chân Long ở chỗ nào?” Dương Bách Xuyên kêu to.
Vân Thiên Tà mắng: “Tiểu tử thối, ồn ào cái gì, không phải trong đáy hồ Long Cung ở không gian hồ Càn Khôn có một Long Ngư hay sao, còn thiếu một bát máu Chân Long?”
“A…” Dương Bách Xuyên ngây người, nghe sư phụ nói vậy mới bừng tỉnh.
Mai tỷ chính là Chân Long!
Từ trước đến nay hắn chưa bao giờ coi Mai tỷ là yêu, luôn coi nàng như người thân, nên vô thức xem nhẹ chuyện Mai tỷ là Long Ngư tiến hóa thành Chân Long.
Hiện tại sư phụ bảo hắn đi lấy chín bát máu Chân Long, tức là muốn lấy máu Mai tỷ!
Sư phụ thối, chín bát máu Chân Long, chuyện này bảo hắn mở miệng với Mai tỷ kiểu gì?
Nhưng đã đến lúc này, không mở miệng cũng không có cách nào khác, bản chất của việc luyện chế bùa chú giống với bùa chú khắc họa bình thường, đều yêu cầu mực nước…
Khác ở chỗ bùa chú cao giai cần thay thế bằng máu yêu thú, máu yêu thú càng cao cấp, uy lực của bùa chú càng lợi hại.
Vào lúc này, máu Chân Long của Mai tỷ chính là thứ tốt nhất.
“Đừng rề rà, nhưng chân lên, đối với Chân Long, chín bát máu giống như mất chín sợi lông thôi.” Vân Thiên Tà thúc giục.
Dương Bách Xuyên không muốn nhưng cũng không còn cách nào khác, hắn nhắm mắt đi vào trong không gian bằng ý niệm.
Lâu lắm rồi không xuống Long Cung, Mai tỷ cũng rất hiếm khi xuất hiện, vẫn luôn tu luyện ở Long Cung. Theo lời của nàng, nàng đang tạo điều kiện cho mấy Long Ngư khác. Năm đó nàng có thể tiến hóa từ Long Ngư thành Chân Long, vậy những Long Ngư khác cũng có cơ hội tiến hóa thành Chân Long.
Ý thức tiến vào Long Cung, Long Cung vẫn không khác năm đó là bao, vẫn tỏa sáng lấp lánh dưới đáy hồ.
Dương Bách Xuyên ngưng tụ thành hình, biến ảo thành bộ dáng thần hồn, xuất hiện ngoài cửa Long Cung.
Sau đó cảm thấy nước ở cửa Long Cung có gợn sóng, tiếp theo có hai Long Ngư đầu cá thân người xuất hiện.
Hét lớn: “Ai dám tự tiện xông vào Long Cung?”
“Ta…” Dương Bách Xuyên đang định trả lời.
Một người trong đó kích động nói: “Thì ra là chủ nhân, thuộc hạ bái kiến chủ nhân.”
Một người khác cũng thấy rõ Dương Bách Xuyên, vội vàng quỳ xuống hành lễ.
Dương Bách Xuyên đơ ngươi, hai người nửa hóa hình trước mắt chính là Long Ngư, tu vi đạt đến Phân Thần kỳ. Lâu lắm rồi hắn không chú ý đến tình hình của Long Ngư, không ngờ đã có Long Ngư nửa hóa hình.
Gác cổng Long Cung là những Long Ngư có tu vi thấp, xem ra hiện tại còn có rất nhiều Long Ngư cao giai.
Đây là chuyện tốt, bản chất mặc dù những Long Ngư kia nghe lệnh của Mai tỷ, nhưng lại đều đang ở trong hồ Càn Khôn. Những Long Ngư đó cũng do hắn lấy từ hồ Tiên Nữ ở Địa Cầu bỏ vào hồ Càn Khôn, nói trắng ra hắn chính là chủ nhân.
Vung tay cho hai Long Ngư đứng dậy, Dương Bách Xuyên nói: “Đi báo cho Mai tỷ, nói ta muốn gặp.”
Theo đạo lý, hắn là chủ nhân hồ Càn Khôn, Mi tỷ cũng là thuộc hạ của hắn, không cần phải thông báo. Nhưng Dương Bách Xuyên vẫn luôn rất tôn kính Mai tỷ, lúc này cho dù đến địa bàn của mình, đứng ngoài Long Cung, hắn cũng không định xông thẳng vào.
“Rõ… Xin chủ nhân chờ một chút.”
“Không cần, ta đến…”
“Mai tỷ…”
Cửa lớn của Long Cung mở ra, Mau tỷ đã xuất hiện.
Mai tỷ nhìn thấy Dương Bách Xuyên, cười nói: “Người làm chủ nhân như ngươi đến đây, không đi vào còn chờ ta cõng ngươi đi vào hả?”
Lúc này Dương Bách Xuyên không có tâm trạng nói đùa với Mai tỷ, nhìn Mai tỷ càng ngày càng quyến rũ, Dương Bách Xuyên cũng không dám nhìn lâu, nhưng Dương Bách Xuyên cảm nhận được hơi thở của Mai tỷ càng thêm sâu nặng, hiển nhiên tu vi lại tăng mạnh.