Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 3253: Tu chân không có năm tháng




Nhắc đến đúng là hơi nhớ tiểu Phượng Hoàng, ban đầu lúc hắn đến Thái Hoang đã để tiểu Phượng Hoàng và Hầu Đậu Đậu ở lại Tinh Thần Môn, từ lúc hắn rời khỏi Tinh Thần Môn đến nay chớp mắt cũng được mấy chục năm, không biết tiểu Phượng Hoàng và Hầu Đậu Đậu thế nào rồi?

Còn có những người thân ở Sơn Hải Giới kia, không biết bọn họ có đến Tu Chân Giới không? Mặc dù đã sắp xếp Ngô Mặc Thu tiếp ứng, nhưng hắn cũng không biết rốt cuộc bọn họ có đến hay không…

Tu chân không có năm tháng, hắn thật sự nhớ bạn bè, người thân rồi…

Nghĩ đến đây, trong lòng Dương Bách Xuyên hạ quyết tâm nhất định phải tăng tốc kế hoạch dãy núi Vạn Yêu và chuyến đi của Thái Hoang, hắn muốn trở về, trở về thăm bạn bè người thân kia, trở về thăm ba mẹ con cái của hắn.

Chuyến này đến núi Khổng Tước sẽ là một vòng quan trọng trong kế hoạch dãy núi Vạn Yêu của hắn, nếu như chuyến này thuận lợi, có thể xử lý được Khổng Tước Vương, vậy thì hắn sẽ trực tiếp phát động bước thu phục các Yêu Vương của dãy núi Vạn Yêu.

Có Khổng Tước Vương, hắn sẽ trực tiếp nghiền áp qua ba đại yêu tôn khác, thần phục thì tốt, không phục thì trấn áp, dù sao hắn vẫn còn Tử Hoàng và Chuột Vương, coi như không có vấn đề gì về sức mạnh.

Còn Tiểu Yêu Vương khác, thời gian này hắn thấy đám Thanh Ngưu đã thu phục được tàm tạm rồi.

Khổng Tước Vương chính là một vòng then chốt trong kế hoạch của hắn.

Bởi vì Khổng Tước Vương là một trong tứ đại yêu tôn của dãy núi Vạn Yêu, thu phục Khổng Tước Vương thì sẽ dễ xử lý ba đại yêu tôn khác.



Dương Bách Xuyên vốn cho rằng hang ổ của Khổng Tước Vương sẽ là tòa cung điện, nhưng không ngờ lại nằm ngoài dự đoán của hắn.

Hắn đi theo sau Bách Linh hai canh giờ, trong tầm mắt đã xuất hiện một vùng cây ngô đồng rộng lớn, theo lời Bách Linh Điểu nói thì đây là ngô đồng nhỏ, cây ngô đồng thật sự đã biến mất sau khi chim thần Phượng Hoàng biến mất.

Sau khi tiến vào rừng cây ngô đồng, Dương Bách Xuyên mới phát hiện cảnh vật ngoạn mục.

Thay vì nói là một rừng cây ngô đồng, còn không bằng nói là một lâu đài cây ngô đồng.

Cũng khiến hắn mở rộng tầm mắt rồi, đưa mắt nhìn rừng cây ngô đồng mênh mông, một lâu đài hoàn toàn được đan bện bằng cây ngô đồng nhỏ.

Từng căn phòng, hang ổ, hốc cây v.v được dựng lên, hơn nữa diện tích đều không nhỏ, không thua gì kiến trúc của thành Vạn Yêu.

Mỗi cây ngô đồng nhỏ đều là cây to chọc trời, trông có vẻ là dùng pháp lực để tạo ra lâu đài trên cây.

Sau khi bước vào trong, tai Dương Bách Xuyên nghe thấy đủ loại tiếng chim hót, giống như từng âm thanh tự nhiên.

Nơi này giống như một thiên đường của loài chim, ngẫu nhiên đảo mắt nhìn đã thấy hơn trăm yêu tu loài chim, có con dùng bản thể chiếm cứ tàng cây, có con nửa người nửa chim, có con là hình người hoàn chỉnh…

Dương Bách Xuyên đi phía sau Bách Linh Điểu, leo lên một cây ngô đồng đường kính ba mét, nghiêng hai mươi độ, đi thẳng tới một cung điện trên cây khổng lồ.

Bách Linh Điểu nói: “Trước mặt Tiểu Yêu Y chính là điện Khổng Tước, tôn thượng nhà ta đang đợi ngươi, đi theo ta.”

Dương Bách Xuyên đi theo sau Bách Linh Điểu, xuyên qua nhánh cây khổng lồ, không ngừng leo lên, đi thẳng vào trong mây.

Sau một canh giờ, hắn thầm tính trong lòng đi được hơn mấy vạn mét cuối cùng mới thấy một cung điện như ẩn như hiện trong mây mù. Đó là một cung điện hoàn toàn đan bện bằng cây ngô đồng tự nhiên to lớn, điện Khổng Tước.

Cành cây khổng lồ chính là đường lớn, kéo dài đến điện Khổng Tước nằm trên ngọn cây trong mây mù. Trong nháy mắt bước vào điện Khổng Tước, Dương Bách Xuyên đã cảm nhận được có ít nhất tám khí tức mạnh mẽ rơi trên người hắn, mỗi một người đều là Tôn Vương hậu kỳ.