Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 315




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hơn nữa, hôm nay nghe Triệu Vũ Linh nói, Dương Bách Xuyên còn nghe được một tin tức quan trọng, đó chính là trong thế gia võ cổ có tồn tại Ám Kình đỉnh phong viên mãn, nói cách khác võ giả cổ hiện nay mạnh nhất hẳn là võ giả cổ Ám Kình tầng chín.  

Mà người tu chân như anh chỉ vừa mới nhập môn cảnh giới, Luyện Khí kỳ tương ứng với Ám Kình của võ giả cổ, nhưng nói đi cũng phải nói lại, trước võ giả cổ Ám Kình còn có một Minh Kình kỳ.  

Nói cách khác, cảnh giới của võ giả cổ chẳng khác nào Minh Kình cộng thêm Ám Kình mới có thể so sánh với cảnh giới nhập môn của người tu chân như anh.  

Như vậy, Dương Bách Xuyên nghĩ, anh chỉ cần tu luyện tu vi đến Luyện Khí kỳ tầng chín là có thể chèn ép võ giả cổ rồi.  

Mặt khác, xây dựng thế lực võ giả cổ chỉ là phòng tuyến đầu tiên trong lòng Dương Bách Xuyên, chỉ có thể tính là chuyện ngoài rìa.  

Thứ hai là, thế lực nòng cốt, trực tiếp dẫn dắt người thân bạn bè vào con đường tu chân, không thể nghi ngờ, người tu chân mới có thể làm vương giả.  

Thế gia võ giả cổ của anh không phải rất trâu bò sao? Được, nếu một gia tộc của anh có mười Minh Kình, ta sẽ lấy ra mười người tu chân, từng phút từng phút chèn ép anh một trăm lần.  

Cho nên hôm nay Dương Bách Xuyên mới dám khiêu khích Triệu Vũ Linh, nói thế gia võ cổ thành chó má là do anh có niềm tin vào bản thân.  

Những sức mạnh này đến từ sự trưởng thành của anh ngày hôm nay.  

Luyện Khí kỳ tầng ba chính là tu luyện công pháp, theo lời của sư phụ Vân Thiên Tà nói, nó là “Càn Khôn Tạo Hóa Quyết” trực tiếp trưởng thành loại hình công pháp đỉnh cao vô thượng trong giới tu chân, có thể một đường tu luyện tiếp, không cần lo lắng giai đoạn tiếp theo sẽ không có công pháp tu luyện.  

Lại chiếm được “Kinh Nguyên Thần”, công pháp quý giá này có thể tu luyện ra linh thức ở giai đoạn nhập môn, có thể sử dụng linh thức uy áp, có thể tăng sức mạnh lên theo tu vi tăng lên.  

Ở sơn cốc nhỏ, Tư Không Nguyên lại để lại không dưới hai trăm gốc cây linh dược các loại, còn có hai con dị chủng Chồn Thần Phi Thiên và Miêu Hầu Lục Nhĩ đã mở ra linh trí trở thành linh thú sơ cấp.  

Cộng thêm hai linh thạch hiếm thấy và hơn trăm cân rượu khỉ.  

Còn có một sư phụ tán tiên đỉnh cấp mười hai kiếp có kinh nghiệm tu chân phong phú tới dạy dỗ, có một không gian bí bảo trong bình Càn Khôn thần bí có thể trưởng thành.  

Đủ loại lợi thế cộng lại, Dương Bách Xuyên cảm thấy mình thật sự rất trâu bò.  

Hiện tại chỉ cần cho anh thêm một chút thời gian, coi như là xưng bá giới võ cổ Trung Quốc cũng không phải không thể.  

Nghĩ tới đây, anh có chút kìm lòng không được, ngây ngô ha hả bật cười.  

“Anh cười cái gì thế?” Triệu Nam nhìn Dương Bách Xuyên chảy cả nước miếng, ngây ngốc hỏi ra.  

“À ~ không có gì, không có gì, đang nghĩ đến một số chuyện thôi, ha ha!” Dương Bách Xuyên vội vàng hoàn hồn.  

“Lại đây~” Triệu Nam kỳ quái nói.  

Dương Bách Xuyên sửng sốt: “Làm gì vậy?”  

“Em bảo anh ngồi lại đây, sợ em ăn anh sao?” Triệu Nam trợn trắng mắt.  

“Ồ ồ~” Nhìn trên mặt Triệu Nam đỏ bừng, Dương Bách Xuyên có chút si mê, cười ha ha qua đó ngồi xuống.  

Lúc này Triệu Nam giơ tay lên, lau một chút ở khóe miệng Dương Bách Xuyên, cười nói: “Nói đi, có phải đang suy nghĩ đến cô gái xinh đẹp nào đó không, chảy cả nước miếng rồi này?”  

“Chậc ~ vẫn là em hiểu rõ anh, anh thật sự đang nghĩ đến một cô gái xinh đẹp đấy, ha ha!”  

“Anh thật đúng là muốn a ~ hừ!” Triệu Nam trực tiếp véo cánh tay Dương Bách Xuyên.  

“A~~” Dương Bách Xuyên đau đớn kêu to, vội vàng nói: “Anh vừa mới nghĩ đến em đấy.”  

“Phụt~” Triệu Nam buông tay, cười: “Coi như anh biết tùy cơ ứng biến, sau này không được nghĩ đến cô gái khác nữa, hôm nay sau khi anh họ em trở về, cả gia tộc của em và toàn bộ Yến Kinh đều sẽ biết anh là bạn trai của Triệu Nam, nếu sau này anh dám qua lại với cô gái khác sau lưng thì anh chờ đấy cho em.”