Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 3130: Nhưng Từ Hữu Đạo biết chân tướng




Hắn biết nếu mình không sáng lập nên một thế lực có thể đối phó với thánh địa thì Tu Chân Giới sẽ không có chỗ cho hắn dung thân.

Đương nhiên vẫn có Trường Sinh Điện, nhưng Trường Sinh Điện là do đại sư huynh sáng lập. Cùng là đệ tử của sư phụ, hắn không muốn là kẻ yếu nhất, không muốn dựa vào sự che chở của đại sư huynh.

Hắn phải dựa vào chính mình.

Vả lại, hắn biết rõ sống ở Tu Chân Giới thì bản thân mạnh mẽ mới là đạo sinh tồn chân chính.

Lùi một bước mà nói, cho dù Trường Sinh Điện có thể che chở cho hắn thì sao chứ?

Lẽ nào hắn lại liên lụy tới cả Trường Sinh Điện?

Phải biết rằng hắn đã đắc tội năm thánh địa lớn, Trường Sinh Điện chỉ có một mình, có thể chống lại cả năm thánh địa lớn sao?

Tất nhiên là không thể.

Hơn nữa, tên họ Dương nào đó không nói ra nhưng kỳ thật hắn là một người kiêu ngạo, không muốn dựa vào sự che chở của sư huynh, cũng không muốn liên lụy tới Trường Sinh Điện.

...

Dương Bách Xuyên chắp tay thi lễ với Từ Hữu Đạo tỏ ý cảm ơn, sau đó cả nhóm cấp tốc rời đi, tới thẳng dãy núi Vạn Yêu.

Từ Hữu Đạo giữ chân Võ Văn Trạch. Thấy Dương Bách Xuyên đã rời đi, ông cũng thở phào nhẹ nhõm. Trong tình huống này ông không gọi Dương Bách Xuyên là sư đệ, không nhận nhau một là vì không tiện, hai là vì ngượng ngùng, dù sao Dương Bách Xuyên cũng là một thanh niên trẻ.

Từ Hữu Đạo là trưởng lão của Trường Sinh Điện, xét về vai vế và chuyện ông cùng thánh chủ Vân Trường Sinh đồng sáng lập ra Trường Sinh Điện, quả thật ông nên gọi Dương Bách Xuyên là sư đệ.

Việc ông có thể làm là giữ chân Võ Văn Trạch để cho Dương Bách Xuyên rời đi.

Từ Hữu Đạo vào Thái Hoang hơi muộn. Khi ông tiến vào ngoại vực Thái Hoang từ tấm chắn pháp tắc, lần theo khí tức mà Mộ Trường Phong để lại tìm đến Thiên Yêu Hành Cung, thì nhóm Dương Bách Xuyên đã rời đi. Sau đó ông lại vội vàng tìm kiếm, đến hôm nay mới tìm được khí tức của Dương Bách Xuyên, nào ngờ đúng lúc gặp phải trưởng lão Võ Văn Trạch của thánh địa Vạn Linh.

Trên đường tìm kiếm Dương Bách Xuyên, Từ Hữu Đạo cũng nhận được tin năm thánh địa lớn bên ngoài gồm Thông Tiên Cung, Thần Phù Linh Tông, Thiên Kiếm Sơn, thánh địa Vạn Linh, Bách Luyện Sơn Trang cũng đã nhận được tin Dương Bách Xuyên giết môn hạ đệ tử của bọn họ trong Thiên Yêu Hành Cung, vì vậy phái người vào Thái Hoang truy sát Dương Bách Xuyên.

Nhưng Từ Hữu Đạo biết chân tướng. Dương Bách Xuyên mang theo một con yêu thú ra khỏi Thiên Yêu Hành Cung, nói trắng ra mấy thánh địa lớn gây chiến là vì yêu thú bên cạnh Dương Bách Xuyên mà thôi.

Mấy thánh địa có lịch sử lâu đời, tất nhiên biết một số bí văn ở Tu Chân Giới và trong Thái Hoang. Thông qua miêu tả, bọn họ kết luận yêu thú mà Dương Bách Xuyên mang từ Thiên yêu Hành Cung ra ngoài chính là thần thú Kỳ Lân.

Bởi vì trong ghi chép của mấy thánh địa lớn, xưa kia chủ của Thiên Yêu Hành Cung là một con Kỳ Lân, vì vậy yêu thú mà Dương Bách Xuyên mang ra ngoài hẳn là thần thú Kỳ Lân.

Lần này năm thánh địa lớn bị Dương Bách Xuyên đắc tội danh chính ngôn thuận phái người vào Thái Hoang với ý đồ cướp thần thú Kỳ Lân của Dương Bách Xuyên.

Hiện tại ở Tu Chân Giới, thần thú đã là truyền thuyết, đặc biệt thần thú Kỳ Lân còn là vua của yêu thú. Có câu Kỳ Lân xuất hiện, vạn thú thần phục.

Đủ thấy ai có được một con thần thú Kỳ Lân thì có lợi cỡ nào.

Hiện giờ thần thú Kỳ Lân mới chỉ là con non, là thời cơ ra tay tốt nhất.

Huống chi Từ Hữu Đạo còn biết lực lượng trong máu của thần thú có ích cỡ nào đối với người tu chân.

Tóm lại, hiện tại Dương Bách Xuyên gặp rắc rối to, tạm thời Từ Hữu Đạo chỉ có thể cầm chân Võ Văn Trạch cho Dương Bách Xuyên chạy trốn. Nếu không, đến khi người của năm thánh địa lớn đuổi đến bao vây thì xong đời.

Ngoài ra, Từ Hữu Đạo phát hiện thấy cách đó không xa có người của U Linh Chi Đô đang lén lút theo dõi, hiển nhiên cũng không có ý tốt, vì vậy ông mới truyền âm thúc giục Dương Bách Xuyên mau chóng rời đi.

Sau khi Dương Bách Xuyên đi rồi, Từ Hữu Đạo cũng thoải mái đối chiến với Võ Văn Trạch.

Về phần Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi, cả nhóm chạy thục mạng theo sự chỉ dẫn của Thanh Ngưu.

...