*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mặt khác, ba ngày trước, Minh Du Nhiên liên lạc với đệ tử U Linh Chi Đô ở Thái Hoang, trong lúc các nàng nói chuyện, Võ Văn Trạch nghe được nguyên nhân chân chính khiến Minh Du Nhiên theo dõi Dương Bách Xuyên.
Võ Văn Trạch nghe được cái tên Bách Biến Chí Tôn từ miệng Minh Du Nhiên, nàng ta còn nói trên người Dương Bách Xuyên có thần thông truyền thừa của Bách Biến Chí Tôn.
Truyền thuyết về Bách Biến Chí Tôn tuy là đã có từ rất lâu, nhưng với tư cách là người của Thánh địa, Võ Văn Trạch nghe thấy cái tên này như nghe sấm đánh bên tai, khi lão ta nghe được Minh Du Nhiên nói trên người Dương Bách Xuyên có truyền thừa thần thông Bách Biến Chí Tôn, lão ta cũng rung động không thôi.
Thần thông của Bách Biến Chí Tôn được cho là thần thông có thể thông qua pháp lực biến ảo thành bất kỳ sự vật tâm tính nào, bởi vậy thần thông này là thần thông vượt bậc trong thiên hạ...
Sau khi Minh Du Nhiên gặp đệ tử U Linh Chi Đô trong Thái Hoang, bọn họ chờ đợi U Linh Chi Đô cử cao thủ đến đây, để mạnh mẽ ra tay với Dương Bách Xuyên, hòng thu hoạch thần thông trên người hắn.
Những chuyện này đều bị Võ Văn Trạch âm thầm nghe được hết thảy, lão ta cũng động tâm, vốn còn muốn theo dõi Dương Bách Xuyên thêm một thời gian nữa, nhưng vài ngày gần đây lão ta nhận được tin tức rằng mấy đại thánh địa gần như nhà nào cũng phái người tiến vào Thái Hoang, mục tiêu là Dương Bách Xuyên.
Cho nên Võ Văn Trạch chuẩn bị hôm nay động thủ với Dương Bách Xuyên, đầu tiên lão lấy lại pháp trượng Vạn Linh, tiếp theo lão ta chiếm đoạt truyền thừa thần thông Bách Biến Chí Tôn trên người Dương Bách Xuyên.
Lão ta biết rõ mấy đại thánh địa đều lục tục cử người tiến vào Thái Hoang, như vậy Dương Bách Xuyên sắp tới e rằng lành ít dữ nhiều, thay vì để tiện nghi cho kẻ khác, chi bằng lão ta xuống tay trước, thu được lợi ích cao nhất.
Dù sao trong mắt lão ta, lần này Dương Bách Xuyên chết chắc rồi.
Võ Văn Trạch không còn ôm ảo tưởng Dương Bách Xuyên có đại khí vận gì đó hay không, vì dưới sự truy sát của rất nhiều thánh địa, dù trên người là thiên đại khí vận cũng phải chết non mà thôi.
Cũng có thể nói từ khi Dương Bách Xuyên thực sự đắc tội với năm đại thánh địa, khí vận của hắn đã tận rồi.
Huống chi bây giờ còn thêm vào một U Linh Chi Đô nữa.
Mặc dù Võ Văn Trạch cũng biết Dương Bách Xuyên có thể là sư tổ Trường Sinh Điện, nhưng không xác định được thì không tính là gì, cho dù Dương Bách Xuyên thực sự là sư tổ của Trường Sinh Điện, chỉ dựa vào một Trường Sinh Điện làm sao đối phó với lục đại thánh địa đây.
Thánh địa Đao Chủng vẫn luôn giữ thái độ trung lập cũng sẽ tham dự vào, đến lúc đó sẽ rất náo nhiệt.
Võ Văn Trạch biết nếu lão ta muốn ra tay thì cần phải làm sớm, lão ta là Địa Tiên tam chuyển, tuy rằng bị bình chướng pháp tắc áp chế cảnh giới tu vi đến Độ Kiếp đại viên mãn, thế nhưng ở ngoại vực dù đụng phải yêu thú Đại Thừa đi nữa lão ta cũng cảm chẳng có gì phải sợ.
Võ Văn Trạch ngày đêm quan sát Dương Bách Xuyên nên lão biết bên người hắn quả thật có một Long Chủng Thanh Ngưu là yêu thú cấp Tôn Vương có thể so với tu sĩ cảnh giới Đại Thừa, nhưng Võ Văn Trạch không để nó vào trong mắt. Về phần nữ tử bên cạnh Dương Bách Xuyên cũng chỉ là một tu sĩ nhỏ nhoi mới vừa bước vào Độ Kiếp mà thôi, ngoài ra bên người hắn còn có một Thú Ngũ Hành chưa tới Độ Kiếp đại viên mãn, một con chồn, một hòn đá thành tinh và một con... nghé yêu mang ra từ Hành Cung Thiên Yêu.
Ánh mắt Võ Văn Trạch lộ ra sự độc ác, lão ta theo dõi Dương Bách Xuyên vài ngày, nhìn ra Chồn nhỏ bên cạnh Dương Bách Xuyên là một con chồn tầm bảo, cũng nhận ra con nghé giống như yêu thú kia không đơn giản, nó có thiên phú thần thông lực Không Gian, tuy Võ Văn Trạch không biết nó là yêu thú gì, nhưng nó theo chân Dương Bách Xuyên từ Hành Cung Thiên Yêu đi ra, dĩ nhiên không phải yêu thú tầm thường.
Cho nên một đường theo dõi Dương Bách Xuyên, hôm nay Võ Văn Trạch cuối cùng cũng hạ quyết tâm ra tay.
Lão ta không muốn chờ cao thủ U Linh Chi Đô đến, lại càng không muốn chờ người của thánh địa khác đến, hơn nữa dựa vào phương hướng mấy ngày nay của đám người Dương Bách Xuyên, đây là hướng dẫn đến dãy núi Vạn Yêu thuộc ngoại vực Thái Hoang, nơi này là cấm địa của Nhân tộc, một khi để Dương Bách Xuyên tiến vào dãy núi Vạn Yêu thì muốn ngăn cản hắn rất khó.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân Võ Văn Trạch muốn ra tay với Dương Bách Xuyên.
Sau khi nhìn thấy đám người Dương Bách Xuyên đã nghỉ ngơi xong, chuẩn bị tiếp tục lên đường, Võ Văn Trạch lập tức hiện thân mở miệng nói một câu xin dừng bước.
Nhưng Võ Văn Trạch không ngờ, sau khi Dương Bách Xuyên nhìn thấy lão ta, tuy rất cảnh giác nhưng hắn không sợ hãi chút nào còn hỏi ngược lại lão ta là ai.
Võ Văn Trạch báo lên tên mình, lão ta là Địa Tiên tam chuyển, lão khinh thường việc giấu diếm thân phận.
...
Sau khi Dương Bách Xuyên nghe được Võ Văn Trạch tự xưng là trưởng lão thánh địa Vạn Linh, mắt hắn liền nheo lại, cũng khởi động mười hai vạn phần tinh thần, hắn biết người có thể xưng là trưởng lão thánh địa Vạn Linh tất nhiên đều là lão quái vật cấp bậc Địa Tiên tam chuyển, hơn nữa khí tức của người này rất giống với Nguyên Thần Huyễn lúc trước.
Điều này chứng tỏ đối phương đến từ bình chướng pháp tắc, nên bị áp chế cảnh giới tu vi từ Địa Tiên tam chuyển xuống Độ Kiếp đại viên mãn.
Hắn cũng đoán được vì sao đối phương đến đây, đơn giản là vì báo thù và vì Pháp trượng Vạn Linh, chỉ là Dương Bách Xuyên không nghĩ tới người của Thánh địa Vạn Linh lại tới nhanh như vậy.
Nghe Võ Văn Trạch nói, Dương Bách Xuyên giả câm giả điếc đáp lại: "Ta và các hạ vốn không quen biết, ta không có gì có thể cho ngươi, cũng chưa từng lấy đồ gì của ngươi."