Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 303




Sau khi tán gẫu vài câu, Dương Bách Xuyên rời đi và lái xe đến công ty đấu giá Triệu thị.  

Kỳ nghỉ của anh đã vượt quá sức tưởng tượng, Triệu Nam cũng không nói gì mà vẫn quan tâm anh.  

Từ sau chuyện lần trước của Diệp Khai, hai người đã nói sẽ cho nhau một cơ hội.  

Tính ra anh hiện tại trên danh nghĩa đã là bạn trai của Triệu Nam, nhưng anh lại không xứng đáng, nghĩ đến những thứ này Dương Bách Xuyên lập tức hơi áy náy.  

Đến cửa văn phòng Triệu Nam, anh gặp thư ký Ngải.  

Dương Bách Xuyên chào hỏi với cô ta, thấy sắc mặt Ngải Diệp không tốt lắm, mặt mày ủ rũ, còn miễn cưỡng nặn ra một nụ cười nói với Dương Bách Xuyên: “Tổng giám đốc ở văn phòng, cậu đi vào đi!”  

“Được~” Dương Bách Xuyên cũng không hỏi nhiều, đưa tay gõ cửa.  

“Xin mời vào ~”  

Bên trong truyền đến giọng nói rất từ tính của Triệu Nam.  

Nhìn thấy là Dương Bách Xuyên, cô cười gượng nói: “Tới rồi à ~”  

“Ừm~”  

Tuy là thời gian hai người biết nhau đến giờ cũng không dài, nhưng lại giống như có thể đọc hiểu được suy nghĩ của đối phương, nói chuyện phiếm đều rất tùy ý.  

Anh nhìn ra được hiện tại cô ấy đang rất buồn.  

Dương Bách Xuyên biết tất nhiên là gặp phải chuyện gì đó rồi, sau khi ngồi xuống, anh nhìn cô ấy hỏi: “Xảy ra chuyện gì sao?”  

“Không có việc gì ~ anh uống gì?” Triệu Nam đứng dậy có chút không yên lòng.  

“Uống trà đi!”  

Triệu Nam tự mình pha trà cho Dương Bách Xuyên, rồi ngồi đối diện với anh.  

Lúc này Dương Bách Xuyên lại hỏi: “Rốt cuộc làm sao vậy, như này không giống tác phong tổng giám đốc bá đạo thường ngày của em, có cái gì còn không thể nói với anh sao?”  

Ánh mắt Triệu Nam có chút phức tạp nhìn Dương Bách Xuyên, sau khi nhìn chằm chằm anh vài giây, cô ấy không trả lời vấn đề của Dương Bách Xuyên mà hỏi ngược lại: “Lần trước, anh nói muốn theo đuổi em có phải là thật không?”  

Dương Bách Xuyên có chút bối rối, phản ứng lại nghiêm túc nói: “Em cảm thấy anh đang đùa giỡn ư? Nhưng chuyện đó có liên quan gì đến câu hỏi của anh không?”  

“Có, hơn nữa còn liên quan rất lớn, em cần đáp án của anh.” Triệu Nam nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên.  

“Được, vậy anh nói lại một lần nữa, hôm đó anh nói muốn theo đuổi em, không có chữ nào là giả dối cả, hiện tại anh vẫn trả lời em như vậy, anh chưa bao giờ nói đùa, anh nghiêm túc đấy. Có lẽ nói vậy, có thể em sẽ cảm thấy buồn cười, đối với anh mà nói, em có thể ảnh hưởng thay đổi vận mệnh của anh, cho nên đối với em, anh cảm thấy trong lòng rất để ý.”  

Dương Bách Xuyên biết, nếu như lúc trước không có con chó của Triệu Nam và được cô cứu giúp, có lẽ sẽ không có anh ngày hôm nay. không có truyền thừa tu chân.  

Thật sự có thể nói, chính ảnh hưởng của cô ấy đã thay đổi vận mệnh của anh, trong lòng anh, trọng lượng của cô ấy rất nặng.