Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 3009




Dương Bách Xuyên nói: "Không chỉ Trình Vĩ Khang, cả Thẩm Bạch, Mộc Ngưng Hiên và người bên cạnh bọn họ đều bị ta giết gần hết rồi. À, còn có Lưu Dật Trần của Bách Luyện Sơn Trang nữa. Thằng nhãi kia chạy nhanh, nếu không ta cũng giết hắn rồi. Những người khác của Bách Luyện Sơn Trang đã hết chết. Bây giờ không còn ai tìm ta gây sự nữa."  

"Ôi chao..."  

Mai Hoa tiên tử kinh ngạc thốt lên, đôi mắt đẹp trợn to chăm chú nhìn vào mắt Dương Bách Xuyên hòng nhìn xem có phải hắn khoác lác hay không.  

Đáng tiếc, nhìn vào đôi mắt đen láy bình tĩnh của Dương Bách Xuyên, nàng ta không nhìn ra bất kỳ biểu hiện gì của nói dối hay khoác lác.  

Chuyện này...  

Hắn thật sự giết người của bốn thánh địa lớn!  

Lúc này đầu óc Mai Hoa tiên tử như sấm nổ đùng đoàng. Nàng ta là tiên tử của Thông Tiên Cung nhưng cũng cảm thấy tê cả da đầu.  

Dương Bách Xuyên đúng là gan to bằng trời.  

Trình Vĩ Khang là con trai của Vạn Linh Thánh Mẫu thuộc thánh địa Vạn Linh. Thẩm Bạch là người của Thần Phù Linh Tông, Mộc Ngưng Hiên là tiểu kiếm tiên của Thiên Kiếm Sơn, Lưu Dật Trần là người của Bách Luyện Sơn Trang. Mặc dù Dương Bách Xuyên nói Lưu Dật Trần chạy thoát, nhưng hắn đã giết những đệ tử khác của Bách Luyện Sơn Trang. Một người đắc tội bốn thánh địa. Những đệ tử kia đều là tinh anh trong nhóm đệ tử của bốn thánh địa lớn, vậy mà bị Dương Bách Xuyên giết rồi.  

Đắc tội cả bốn thánh địa một lượt.  

Những thánh địa này tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Dương Bách Xuyên.  

Giờ phút này Mai Hoa tiên tử lập tức đưa ra quyết định: vạch rõ ranh giới với Dương Bách Xuyên, không thể có bất cứ quan hệ gì.  

Tuy nàng ta có dã tâm lớn, nhưng suy cho cùng cũng chỉ là dã tâm. Mà Dương Bách Xuyên đã đắc tội bốn thánh địa lớn. Với hiểu biết của Mai Hoa tiên tử về bốn thánh địa lớn, bọn họ tuyệt đối sẽ không tha cho Dương Bách Xuyên.  

Mai Hoa tiên tử không có can đảm đối đầu với bốn thánh địa lớn. Vả lại, chỉ riêng Vạn Linh Thánh Mẫu thôi, nàng ta cũng chẳng dám chọc vào.  

Dương Bách Xuyên chắc chắn bị điên rồi.  

Tìm Dương Bách Xuyên làm đạo lữ chẳng khác nào tìm chết.  

Những đệ tử xuất thân từ thế lực lớn thánh địa như Mai Hoa tiên tử am hiểu nhất đạo lý tránh hại tìm lợi. Nàng ta biết rõ nếu mình có quan hệ với Dương Bách Xuyên, sau khi ra khỏi đây sẽ có hậu quả gì.  

Tứ Đại Thánh Địa hợp tác tấn công, cho dù là Thông Tiên Cung cũng phải cân nhắc kỹ càng. Hơn nữa, nàng ta chỉ là một trong những tiên tử của Thông Tiên Cung chứ không phải cấp bậc thánh nữ.  

Nếu đổi lại là thánh nữ của Thông Tiên Cung thì có lẽ còn đáng giá để thánh chủ ra mặt bảo vệ. Nhưng Mai Hoa tiên tử thì không được.  

Mai Hoa tiên tử nghĩ tới đây, nụ cười trên mặt dần biến mất, miễn cưỡng nói với Dương Bách Xuyên: "Vậy thì chúc mừng Dương đạo hữu bớt đi mấy kẻ thù. Chúc Dương đạo hữu gặp may mắn ở hành cung tiếp theo. Tạm biệt."  

Dương Bách Xuyên vẫn nở nụ cười bảo Mai Hoa tiên tử cứ tự nhiên. Sao hắn lại không nghe ra Mai Hoa tiên tử nói đến cuối, giọng điệu đã trở nên lạnh nhạt kia chứ.  

Thật ra không phải hắn lắm mồm nói cho Mai Hoa tiên tử biết mình đã giết đám người Trình Vĩ Khang, Thẩm Bạch, đắc tội với bốn thánh địa lớn. Mà là hắn cố ý nói ra vì muốn xem phản ứng của Mai Hoa tiên tử.  

Bởi vì lúc trước Mai Hoa tiên tử trượng nghĩa giúp hắn, hắn không hiểu tại sao nàng ta lại làm vậy.  

Dương Bách Xuyên không hề quen biết Thông Tiên Cung và Mai Hoa tiên tử, hắn không tin mình hấp dẫn đến độ được người của Thông Tiên Cung ái mộ.  

Nhất là con đường tu chân hiểm ác, làm gì có chuyện tốt từ trên trời rơi xuống?  

Mai Hoa tiên tử giúp hắn, hắn cho rằng nàng ta nhất định có toan tính. Nhưng Dương Bách Xuyên không nghĩ ra. Hắn cố ý nói cho nàng ta chuyện mình đã giết đám người Trình Vĩ Khang là vì muốn xem phản ứng của Mai Hoa tiên tử.  

Hiện tại nhìn phản ứng của Mai Hoa tiên tử, quả nhiên là lộ rồi.  

Giọng điệu lạnh nhạt trong mấy lời cuối đã cho thấy không phải đối phương thật lòng giúp đỡ mình. Nếu nàng ta thật lòng giúp mình, thì cho dù mình nói đã giết đám nguời Trình Vĩ Khang, đắc tội Tứ Đại Thánh Địa, chắc chắn Mai Hoa tiên tử vẫn vui vẻ với mình.  

Nhưng kết quả là giọng điệu của nàng ta rất lạnh nhạt, vẻ mặt hận không thể vạch rõ ranh giới ngay lập tức.  

Tuy Mai Hoa tiên tử trở nên lạnh lùng, song Dương Bách Xuyên lại thở phào trong lòng. Chỉ cần đối phương không có ý đồ với mình nữa thì sẽ không sao, hắn sợ nhất là Mai Hoa tiên tử có âm mưu xấu xa nào đó. Bây giờ đã vạch rõ ranh giới thì nguy cơ này không còn.