Sư phụ từng nói chồn nhỏ có huyết mạch Phi Thiên Thần Chồn dị chủng Hồng Hoang, chỉ cần không ngừng tiến hóa huyết mạch phản tổ, tương lai có hy vọng tiến hóa thành Phi Thiên Thần Chồn.
Trước kia Dương Bách Xuyên không cảm thấy, nhưng bây giờ hắn biết điều đó có khả năng.
Sau khi chồn nhỏ cắn đứt tay của Thẩm Bạch lại lao về phía hắn ta, dù là tốc độ hay lực lượng đều chứng tỏ một điều, Thẩm Bạch xong rồi.
Lúc này Trình Vĩ Khang ra đòn chết với Lục Yên Chi đã hoàn toàn chọc giận Dương Bách Xuyên.
Đúng lúc hoàn thành luyện hóa Yên Hồn Châu, tỉnh lại, cầm kiếm Đồ Long giết chết Trình Vĩ Khang.
Nhưng chính Dương Bách Xuyên cũng không ngờ đến chính mình có thể đánh bại Trình Vĩ Khang trong một kiếm.
Nghĩ lại thật ra cũng nằm trong dự đoán, chỉ nói về lực chiến đấu, sau khi tu vi của hắn lên đến Độ Kiếp cũng đã trở thành vô địch trong cùng cảnh giới, đồng thời cũng có thể chiến đấu vượt cấp.
Sau khi luyện hóa Yêu Hồn Châu của Kim Sí Thiên Ưng Vương, lực lượng thần hồn của hắn cũng xảy ra biến hóa, khoảnh khắc dùng lực lượng thần hồn khởi động kiếm Đồ Long, dường như kiếm khí Huyền Hoàng trong kiếm Đồ Long có chút khác.
Ban đầu Dương Bách Xuyên không chú ý, sau khi đánh bại Trình Vĩ Khang, Dương Bách Xuyên cảm nhận kiếm Đồ Long trong tay mới phát hiện, kiếm khí Huyền Hoàng tăng lên một cấp.
Hắn biết tất cả đều do sự cường đại của nguyên thần, bởi vì hắn đã luyện hóa hấp thu Yêu Hồn Châu của Kim Sí Thiên Ưng Vương.
Tóm lại bây giờ hắn có vô hạn tự tin.
Nhưng điều làm hắn vui sướng nhất là thần thông có được sau khi luyện hóa Yêu Hồn Châu của Kim Sí Thiên Ưng Vương.
Đây là thu hoạch tốt nhất mà hắn có được.
Truyền thừa này chính là thiên phú truyền thừa của Kim Sí Thiên Ưng Vương.
Nếu người khác có được, đừng mong tu luyện thành công, nhưng Dương Bách Xuyên lại luyện hóa Yêu Hồn Châu của Kim Sí Thiên Ưng Vương, tương đương gieo hạt giống thần thông trong cơ thể hắn.
Luyện hóa Yêu Hồn Châu, đồng thời đạt được tư cách tu luyện vận hàng công pháp.
Hơn nữa sau lưng hình thành con đường vận chuyển kinh mạch, đây mới là món quà lớn nhất mà Kim Sí Thiên Ưng Vương ban cho hắn.
Dùng lực lượng yêu hồn vận hành cánh chim, dùng chân khí chống đỡ, có thể diễn biến ra ở sau lưng.
Đây là thần thông phi hành.
Thần thông này có thể phi hành ở Thái Hoang, có thể phi hành tại Hành Cung, không bị pháp tắc Thái Hoang áp chế.
Bởi vì Kim Sí Thiên Ưng Vương chính là sinh linh của Thượng Cổ Thái Hoang, pháp tắc Thái Hoang không hạn chế với Thiên Ưng.
Dương Bách Xuyên đạt được truyền thừa của Kim Sí Thiên Ưng Vương, bây giờ trong nguyên thần của hắn có hơi thở của Kim Sí Thiên Ưng Vương, tương đương nhảy ra khỏi sự áp chế của pháp tắc Thái Hoang.
Pháp tắc Thái Hoang chỉ nhằm vào sinh linh bên ngoài.
Như vậy Dương Bách Xuyên lại có một con át chủ bài mới, hơn nữa con át chủ bài này còn là thần thông phi hành, vượt qua sự hạn chế của pháp tắc Thái Hoang.
Sau khi Trình Vĩ Khang chết, Dương Bách Xuyên đỡ Lục Yên Chi lên, nhìn thấy trước ngực của Lục Yên Chi lõm xuống, cực kỳ đau lòng, mặc dù vết thương không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng trong khoảng thời gian ngắn, Lục Yên Chi sẽ mất đi năng lực chiến đấu, vội vàng cho Lục Yên Chi ăn một giọt nước Sinh Mệnh: “Yên Chi, ngươi đi vào không gian hồ Càn Khôn dưỡng thương, để ta đối phó nơi này.”
Lục Yên Chi biết lúc này nàng ta không thể giúp được gì, nàng ta có thể dùng tu vi Độ Kiếp sơ kỳ chống chọi với hai cao thủ Trình Vĩ Khang và Thẩm Bạch đến bây giờ, nếu không phải nhờ Ách Nạn Độc Thể đã bị giết từ lâu/
Gật đầu, nói: “Dương đại ca, ngươi cẩn thận.”
“Ta biết, chữa thương cho tốt, đừng lo lắng.” Dương Bách Xuyên nói xong thu Lục Yên Chi vào hồ Càn Khôn.
Sau đó liếc nhìn khắp nơi.
Lúc này tình hình chiến đấu trong sân đã bước vào giai đoạn gay cấn, mấy chục người đang chém giết lẫn nhau.
“Gào…”