Huyết tinh là phần thưởng dành cho người leo lên tế đàn. Chỉ cần bước lên tế đàn, chạm vào tượng đá Kim Sí Thiên Ưng Vương là nhận được.
Dương Bách Xuyên hít sâu một hơi rồi tiến lên, vươn một tay đặt lên tượng đá Kim Sí Thiên Ưng Vương, sau đó truyền chân khí vào tượng đá.
Ầm!
Chiếp!
Trong tiếng vang ầm ầm, tượng đá tỏa ra ánh sáng vàng vạn trượng, kèm theo một tiếng hót dài của Thiên Ưng.
Tiếp đó, bức tượng đá này như sống dậy.
Dương Bách Xuyên đặt tay lên tượng đá cũng cảm nhận được tượng đá bắt đầu động đậy.
Biến hóa này khiến Dương Bách Xuyên giật mình, vội vàng lùi về sau hơn mười mét.
Lúc này, một giọng nói suy yếu vang lên: "Mười vạn năm rồi, cuối cùng cũng có một người hữu duyên..."
Khi giọng nói vang lên, Dương Bách Xuyên nhìn thấy bức tượng đá Kim Sí Thiên Ưng này thật sự sống lại, hóa thành một con Kim Sí Thiên Ưng vô cùng to lớn.
Yêu khí cường đại khiến Dương Bách Xuyên không kìm được muốn quỳ xuống, nhưng hắn vội vàng dùng Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, cảm giác này mới biến mất.
Chỉ thấy Kim Sí Thiên Ưng dài hơn mười mét vỗ cánh rồi nói: "Người hữu duyên, chúc ngươi may mắn. Hi vọng ngươi có thể mở được truyền thừa của bản vương, để huyết mạch của bản vương xuất hiện lần nữa trên thế gian. Để báo đáp, bản vương sẽ tặng ngươi Yêu Hồn Châu.
Ngươi là người đầu tiên có thể phá hủy ba đại yêu vệ của bản vương, được bản vương công nhận. Hãy nhớ Yêu Hồn Châu của bản vương không chỉ là lực lượng..."
Giọng nói mơ hồ của Kim Sí Thiên Ưng Vương như gần như xa, càng lúc càng yếu. Ngoại trừ mấy câu đầu Dương Bách Xuyên láng máng hiểu được còn nghe rõ, đoạn sau hắn không nghe thấy đối phương nói gì.
Sau đó, Kim Sí Thiên Ưng Vương há miệng phun ra một hạt châu tỏa ra sức mạnh yêu hồn cường đại. Hạt châu bay về phía Dương Bách Xuyên với tốc độ nhanh như chớp.
Dương Bách Xuyên hoàn toàn không kịp tránh né. Vèo một cái, hạt châu màu vàng mà Kim Sí Thiên Ưng Vương phun ra đã chui vào giữa trán hắn.
Kế tiếp, Dương Bách Xuyên cảm thấy hạt châu màu vàng này, hay nói chính xác hơn là Yêu Hồn Châu bỗng nổ tung trong biển ý thức của hắn, hóa thành sức mạnh yêu hồn hùng hậu và tinh khiết.
Song Dương Bách Xuyên lại sợ bay màu! Biển ý thức là nơi chứa nguyên thần và ý thức, không ngờ Yêu Hồn Châu mà Kim Sí Thiên Ưng phun ra lại bay thẳng vào biển ý thức của hắn. Đây không phải chuyện đùa, ngộ nhỡ bên trong Yêu Hồn Châu là ý thức của Kim Sí Thiên Ưng Vương thì sao?
Vậy chẳng phải là Kim Sí Thiên Ưng Vương sẽ cắn nuốt mình à?
Biển ý thức tuyệt đối không được xảy ra bất cứ vấn đề gì!
Nhưng đúng lúc này, giọng nói của sư phụ vang lên trong đầu Dương Bách Xuyên: "Thằng nhóc thúi đừng căng thẳng. Đây là lực lượng Yêu Hồn Châu thuần túy, con cứ luyện hóa thoải mái, không chừng còn có niềm vui bất ngờ đấy. Con Kim Sí Thiên Ưng Vương này không đơn giản, đã đạt tới đẳng cấp Thiên Yêu bậc tám rồi. Không tệ!
Hắn không có ác ý. Yêu Hồn Châu là lực lượng yêu hồn đơn thuần tinh khiết. Đừng phân tâm, mau thôi động nguyên thần luyện hóa đi!"
Nghe sư phụ nói vậy, Dương Bách Xuyên đã yên tâm. Hắn không kịp nói thêm, lập tức thôi động nguyên thần trong biển ý thức, bắt đầu luyện hóa sức mạnh của Yêu Hồn Châu.
Bởi vì lúc này, sau khi Yêu Hồn Châu của Kim Sí Thiên Ưng Vương trong biển ý thức của hắn nổ tung, nó đã biến thành lực lượng yêu hồn khổng lồ lan tỏa.
Dương Bách Xuyên không để ý đến bên ngoài nữa, lập tức ngồi xếp bằng, bắt đầu dốc toàn lực luyện hóa sức mạnh yêu hồn của Kim Sí Thiên Ưng Vương.
Nhưng lúc này tượng đá Kim Sí Thiên Ưng trên tế đàn vẫn tiếp tục xảy ra biến hóa.
Sau khi Kim Sí Thiên Ưng há miệng phun ra Yêu Hồn Châu cho Dương Bách Xuyên, trên bức tượng đột nhiên tỏa ra ánh sáng vàng vạn trượng. Tiếp đó, thân hình cao chín trượng nổ tung, tan rã thành từng viên tinh thể to bằng hạt đào. Những tinh thể này biến thành màu máu. Có khoảng hơn chín trăm viên.
Tinh thể bay tứ tung, lơ lửng trên khắp tế đàn.
Giờ phút này người của chín thánh địa lớn đã chạy tới tế đàn.
"Là huyết tinh... cướp mau!"
Không biết là ai hô lên, tất cả mọi người cùng xông về phía huyết tinh khắp tế đàn.