Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2976




Cánh cửa U Đô mở ra, quầng sáng u tối bắt đầu xoay vòng.  

Sau khi hai thần thông mệnh tinh thôi động, ánh sáng từ ba bức tượng đá không lan đến gần nhóm Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi chút nào.  

Dương Bách Xuyên thầm niệm trong đầu, làm cho chuông Đông Hoàng biến to theo ý muốn, trùm lên Lục Yên Chi và thú Ngũ Hành. Vì vậy quầng sáng phát ra từ ba tượng đá, hay nói chính xác hơn là sức mạnh của ba tượng đá rất khó làm hắn bị thương.  

Chuông Đông Hoàng vốn là thần thông thiên phú Tiên Thiên chứa trong mệnh tinh. Sau khi Dương Bách Xuyên từ tượng thần Mệnh Tinh ra ngoài, giữa hắn và hai mệnh tinh có sự liên kết càng thêm chặt chẽ, việc sử dụng, khống chế chuông Đông Hoàng và cánh cửa U Đô cũng đạt tới trình độ muốn sao làm vậy.  

Giống như sư phụ nói, tượng thần Mệnh Tinh xuất hiện, hắn sẽ càng ngày càng quen thuộc và am hiểu thần thông thiên phú mà hai mệnh tinh Thái Dương và Thái  m mang đến.  

Theo tu vi của hắn tăng lên, tác dụng của chuông Đông Hoàng và cánh cửa U Đô sẽ dần dần hiện ra.  

Hiện tại hắn sử dụng chuông Đông Hoàng và cánh cửa U Đô ở mức độ làm theo ý muốn.  

Đối với với ba bức tượng đá Thiên Ưng bộc phát sức mạnh, Dương Bách Xuyên thầm niệm cho chuông Đông Hoàng biến to, bao phủ lấy mọi người, tạo ra một tầng phòng ngự.  

Phù văn màu vàng lưu chuyển ngoài bề mặt chuông Đông Hoàng, ngăn cản sức mạnh của tượng đá Thiên Ưng. Cánh cửa U Đô mở ra lại càng dứt khoát hơn, trực tiếp hút năng lượng của tượng đá vào trong cánh cửa U Đô.  

Bên trong cánh cửa U Đô có sương mù mịt mờ, hình thành một vòng xoáy không ngừng hấp thụ ánh sáng ba màu phát ra từ ba bức tượng đá Thiên Ưng.  

Hai bên tạo thành thế giằng co so đấu...  

Mọi người nhìn thấy cảnh này đều chấn động.  

Người của chín thánh địa lớn có mặt ở đây không phải lần đầu tiên tới Thiên Yêu Hành Cung. Ít nhất bọn họ biết ánh sáng mà ba bức tượng đá Thiên Ưng phát ra lợi hại cỡ nào. Ngoại trừ yêu khí cường đại, trong quầng sáng mà ba bức tượng đá phát ra còn có sức mạnh yêu hồn thượng cổ tràn đầy lệ khí cuồng bạo, nếu lại gần thì biển ý thức sẽ bị phá hủy. Cho dù là người thuộc chín thánh địa lớn bọn họ cũng không dám đơn độc chiến đấu với sức mạnh của ba bức tượng đá.  

Những người đã từng đơn độc chiến đấu không chết thì cũng bị điên.  

Người của chín thánh địa lớn rút ra kinh nghiệm, đó là mọi người hợp tác với nhau với có thể vượt qua cửa ải ba bức tượng đá này, hơn nữa vượt ải không dễ dàng, phải hao tổn rất nhiều nguyên khí.  

Nhưng bây giờ nhìn dáng vẻ Dương Bách Xuyên thì thấy đơn giản quá...  

Không biết chiếc chuông lớn cổ xưa và cánh cửa đen ngòm kỳ lạ xuất hiện trên người hắn là pháp khí gì mà có thể dễ dàng đối phó với sức mạnh của tượng đá như vậy?  

Một chiếc chuông lớn bao phủ lên hai người một thú một đá, bọn họ núp bên trong chuông lớn, sức mạnh của tượng đá hoàn toàn không chạm tới nhóm Dương Bách Xuyên.  

Phòng ngự mạnh thật đấy!  

Cánh cửa đen ngòm trong mắt mọi người vô cùng đáng sợ, trực tiếp nuốt chửng năng lượng của tượng đá. Không ai nhìn thấy phía sau cánh cửa là cái gì, chỉ thấy một vòng xoáy u tối không ngừng hấp thụ năng lượng ánh sáng của tượng đá.  

Trước có chuông lớn cổ xưa phòng ngự, sau có cánh cửa đen ngòm kỳ lạ hấp thụ chẳng khác nào tấn công.  

Công thủ đầy đủ.  

Đây là lần đầu tiên người thánh địa nhìn thấy pháp khí kỳ lạ mà mạnh mẽ như vậy.  

Không có ai nhìn ra hoặc cho rằng chuông Đông Hoàng và cánh cửa U Đô thật ra là thần thông thiên phú mệnh tinh của Dương Bách Xuyên chứ không phải pháp khí.  

Bất kể bọn họ có biết hay không, dù sao bọn họ đã thấy thủ đoạn của Dương Bách Xuyên là được rồi.  

Trong lúc mọi người còn đang chấn động, đột nhiên bên trong ba bức tượng đá Thiên Ưng phát ra tiếng thét dài.  

"Hú hú hú..."  

Là tiếng thét dài của Thiên Ưng.  

Sau tiếng thét dài, ánh sáng hoàn toàn bị cánh cửa đen ngòm kỳ lạ kia của Dương Bách Xuyên hấp thụ toàn bộ.  

Ba tượng đá trở nên xám xịt không còn ánh sáng.  

Rắc!  

Tiếp đó, từng tiếng "rắc rắc" vang lên.