Tất nhiên, những người có suy nghĩ như vậy vẫn chưa liên hệ Dương Bách Xuyên với Biến Hoá Chí Tôn.
Cho nên trong lúc nhất thời, những đệ tử khác ở U Linh Chi Đô đều rất bất mãn với Dương Bách Xuyên.
Nhưng sau khi Minh Du Nhiên nói ra một câu, mọi người thoáng chốc đều hiểu được lý do của sư tỷ.
"Bỏ đi, người không biết thì không có tội." Dương Bách Xuyên rất hài lòng với thái độ của Minh Du Nhiên, bây giờ nghĩ lại cũng không trách người ta được, hắn hóa thành Kim Long, thực sự rất đáng sợ.
Nhưng những gì Minh Du Nhiên nói sau đó lại khiến mí mắt hắn giật giật.
Chỉ nghe Minh Du Nhiên từ tốn hỏi: "Xin hỏi Dương đạo hữu là truyền nhân của Biến Hoá Chí Tôn hay là người của môn phái nào?"
Minh Du Nhiên cũng không thể khẳng định, dù sao Biến Hoá Chí Tôn chính là nhân vật truyền thuyết từ mấy vạn năm trước, cho nên nàng ấy cũng chỉ có thể thăm dò một chút.
Nhưng trong lòng đã nhận đinh Dương Bách Xuyên vừa rồi biến thân thành Kim Long nhất định có liên quan đến Biến Hoá Chí Tôn, mọi thế hệ trong U Linh Chi Đô đều hy vọng nhận được truyền thừa của Biến Hoá Chí Tôn.
Đáng tiếc, Biến Hoá Chí Tôn đã biến mất hơn mấy vạn năm, toàn bộ giới tu hành đều chưa từng tìm ra tung tích của Biến Hoá Chí Tôn.
Nhưng hôm nay, Minh Du Nhiên từ trên người Dương Bách Xuyên nhìn ra được vết tích của Biến Hoá Chí Tôn.
Người duy nhất trên thế gian có thể ngưng tụ pháp lực để biến hoá đến xuất thần nhập hoá như vậy, chỉ có Biến Hoá Chí Tôn.
Mặc dù Kim Long mà Dương Bách Xuyên biến thân hoàn toàn không có chút khí tức nào, nhưng xét về ngoại hình thì tuyệt đối không thể là giả.
Sau khi Minh Du Nhiên hỏi xong, nàng ấy nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên, dường như muốn từ trong mắt hắn nhìn ra điều gì đó
Nhưng đối với Dương Bách Xuyên lúc này, lời nói của Minh Du Nhiên khiến anh hắn ý thức được có lẽ mình quá mức lỗ mãng, Biến Hoá Chí Tôn "thiên biến vạn hoá" là độc nhất vô nhị, có sức hấp dẫn vô cùng ghê gớm.
Người ở U Linh Chi Đô cũng có thể sử dụng ngưng thụ pháp lực để thi triển pháp thuật biến thân, nhưng sự biến hoá mà họ thi triển rõ ràng là thứ thô thiển nhất.
Thử hỏi...?
Làm sao người dân ở U Linh Chi Đô có thể nào không mong cầu phép thần thông của Biến Hoá Chí Tôn?
Điều hắn không ngờ tới chính là Minh Du Nhiên biết về Biến Hoá Chí Tôn, càng không ngờ tới nàng ấy lại muốn thăm dò hắn.
Có lẽ...phép thần thông này đối với hắn mà nói, nếu làm không tốt sẽ vô cùng rắc rồi.
Nên thừa nhận hay phủ nhận?
Dương Bách Xuyên trong lòng có chút bất an.
Nếu thừa nhận thì nhất định phải nói cho Minh Du Nhiên biết về môn thần thông này, nhưng thần thông mà sư phụ truyền dạy vẻn vẹn chỉ là ngoại pháp mà thôi, không có nội tu pháp môn.
Nếu nói với Minh Du Nhiên, hắn chỉ có ngoại tu ngưng tụ pháp lực thôi, nàng ấy có tin không?
Nếu là hắn, hắn cũng sẽ không tin.
Không tin tưởng sẽ mang đến nghi kị, đó chính là rắc rối.
Hơn nữa, Dương Bách Xuyên cũng không có ý định truyền môn thần thông này ra ngoài, bởi vì nó là do sư phụ truyền thụ, Biến Hoá Chí Tôn là bằng hữu của sư phụ, hiện tại đã qua đời, môn thần thông của người khác nếu không có sự đồng ý của chủ nhân và cái gật đầu của sư phụ, hắn sẽ không truyền ra bên ngoài.
Cứ như vậy, Dương Bách Xuyên quyết định dứt khoát là không thừa nhận.
Dù biết Minh Du Nhiên sẽ không tin nhưng hắn vẫn phải làm như vậy.
Sau khi định thần lại, trong mắt Dương Bách Xuyên nhanh chóng lộ ra vẻ khó hiểu, nói: "Biến Hoá Chí Tôn? Người đó là ai? Ta căn bản không có thần thông gì cả, chỉ là vừa rồi ta nhìn ngươi ngưng tụ pháp lực, trong lòng nảy ra suy nghị, thử một lần xem sao, không ngờ lại ngưng tụ ra hình Kim Long, đã để các đạo hữu phải chê cười rồi."
Dương Bách Xuyên giả vờ như chưa bao giờ nghe nói đến Biến Hoá Chí Tôn, nửa đùa nửa thật nói Kim Long là kết quả của một ý tưởng bất ngờ.
Dù sao hắn cũng không nói sai, ngưng tụ pháp lực hoá thân lúc nãy, vốn chính là khi nhìn thấy những người ở U Linh Chi Đô ngưng tụ pháp lực hoá thân Mãng Xà, trong đầu hắn mới nảy sinh ý tưởng mà thôi.