Tất cả lực lượng của không gian hồ Càn Khôn bị Dương Bách Xuyên hội tụ vào tay trấn áp pháp trượng.
Keng……
Pháp trượng phát ra âm thanh dưới lực lượng cường đại trong tay của Dương Bách Xuyên, giống như cực kỳ không cam lòng.
“Còn không khuất phục, hừ.”
Dương Bách Xuyên nhỏ một giọt tinh huyết lên trên pháp trượng, thúc giục chân hỏa, điều động lực lượng không gian hồ Càn Khôn hóa thành ngọn lửa, luyện hóa pháp trượng này.
Nhưng sau khi Dương Bách Xuyên thúc giục chân hỏa trấn áp pháp trượng, âm thanh của một nữ nhân vang lên trong pháp trượng.
“Tiểu tử to gan……”
Vừa dứt lời, pháp trượng bộc phát ra ánh sáng màu xanh sẫm, một người phụ nữ trung niên mặc quần áo phượng đầu đội hà quan xuất hiện ở pháp trượng.
Thật ra đây chỉ là một hư ảnh, không phải chân nhân.
Dương Bách Xuyên chấn động, nhưng ngay sau đó lấy lại phản ứng, có lẽ nữ nhân này là ấn ký của pháp trượng, nói cách khác chủ nhân của pháp trượng này không phải của Trình Vĩ Khang mà là nữ nhân này.
Nhưng giật mình về giật mình, Dương Bách Xuyên ở trong không gian hồ Càn Khôn nên không sợ, ngươi cường đại đến đâu cũng chỉ là ấn ký trên pháp trượng mà thôi, còn chưa lật được trời.
“Ngươi mới to gan, nằm trong tay của ta còn dám uy hiếp ta?” Dương Bách Xuyên không hề sợ hãi nắm chặt pháp trượng không hề có ý định thả lỏng.
Lúc này Dương Bách Xuyên hiểu ra lúc trước pháp trượng bay loạn tấn công khắp nơi trong không gian hồ Càn Khôn, có lẽ do nữ nhân này chơi xấu.
“Hừ, tiểu tử, bản tôn chính là Vạn Linh Thánh Mẫu, chủ nhân của thánh địa Vạn Linh, mặc dù bản tôn không biết ngươi cướp lấy pháp trượng Vạn Linh từ trong tay con ta như thế nào, nhưng bản tôn nói cho ngươi, ngươi còn không có tư cách sử dụng pháp trượng Vạn Linh, càng không có thực lực luyện hóa pháp trượng Vạn Linh.
Lùi một vạn bước, cho dù bản tôn đưa pháp trượng Vạn Linh cho ngươi, ngươi…… Dám dùng sao?”
Giọng điệu nói chuyện của nữ nhân này là giọng điệu đứng ở chỗ cao, nơi chốn lộ ra hơi thở người nắm quyền, loại khí thế này không giả vờ được.
Ở trong mắt Dương Bách Xuyên, đây là tư thái và khí thế nắm giữ muôn vàn sinh linh.
Nói thật lúc nữ nhân này nói xong, trái tim cậu hơi nhảy lên.
Không ngờ chủ nhân của pháp trượng này lại là chủ nhân của thánh địa Vạn Linh, cũng không ngờ Thánh Chủ thánh địa Vạn Linh là một nữ nhân.
Lúc này hắn cũng biết Trình Vĩ Khang chính là con của Thánh Chủ, thân phận bối cảnh lớn dọa người, nhưng ai biết Vạn Linh Thánh Mẫu có bao nhiêu con nối dõi, có lẽ Trình Vĩ Khang chỉ là một trong số đó mà thôi.
Nhưng có một điều Dương Bách Xuyên dám khẳng định, Trình Vĩ Khang chính là một trong số con nối dõi Vạn Linh Thánh Mẫu thích nhất, nếu không cũng sẽ không đưa pháp trượng Vạn Linh cho Trình Vĩ Khang.
Bởi vậy có thể thấy được hắn ra đòn sát thủ với Trình Vĩ Khang là điều đúng đắn, một khi đắc tội loại người này, sẽ không có khả năng hòa giải.
Vấn đề bây giờ là, trong pháp trượng Vạn Linh có ấn ký thần hồn của Vạn Linh Thánh Mẫu, mặt ngoài Dương Bách Xuyên bình tĩnh, nhưng trong lòng lại căng thẳng.
Bởi vì hắn cảm giác Vạn Linh Thánh Mẫu này không phải đèn cạn dầu.
Mặc dù bà ta chỉ là một ấn ký thần hồn.
Nhưng ấn ký thần hồn của cường giả cũng cực kỳ khủng bố, một suy nghĩ có thể tiêu diệt kẻ yếu, giống như sư phụ Vân Thiên Tà, ông vẫn luôn giữ trạng thái thần hồn, nhưng thủ đoạn thần hồn lại cực kỳ cường đại.
Lúc này một sợi ấn ký thần hồn của Vạn Linh còn đang ở trong pháp trượng Vạn Linh, càng thêm khó lường.
Nhưng nghe Vạn Linh Thánh Mẫu uy hiếp, trong ngôn ngữ tràn đầy sự coi rẻ, coi hắn như một con kiến làm Dương Bách Xuyên cũng tức giận.
Lạnh lùng phản bác: “Lão yêu bà, ngươi chỉ là một sợi thần hồn mà thôi, đây là không gian của ta, ngươi còn có thể lật trời hay sao? Hôm nay ta phải luyện hóa ấn ký thần hồn này của ngươi, để ngươi nhìn xem ta có thể khống chế pháp trượng Vạn Linh hay không.”
Nói xong Dương Bách Xuyên tăng mạnh lực lượng trong tay, ban đầu là phạm vi 100 mét, bây giờ đã điều động lực lượng linh khí trong phạm vi 600 mắt của hồ Càn Khôn lại đây.
Toàn bộ hồ Càn Khôn mới chỉ rộng một cây số.